Xuyên Thành Nữ Phụ Phản Diện Mang Bụng Bầu Đi Lừa Người, Phải Làm Sao Đây? - Chương 27: Trò chơi bạo hồng
- Trang Chủ
- Xuyên Thành Nữ Phụ Phản Diện Mang Bụng Bầu Đi Lừa Người, Phải Làm Sao Đây?
- Chương 27: Trò chơi bạo hồng
Edit: Lá (Chương mới được đăng trước một ngày trên leafla.wordpress.com)
Sau khi dì Trần biết Trình Nhất Phàm bị cảm, thì đề nghị mình đưa Lan Ngọc Dung đến bệnh viện: “Cháu đừng để bị lây bệnh, đang mang thai, nếu bị bệnh sẽ rất khó chịu. Lúc này không phải là lúc để thể hiện tình cảm của mình.”
Lan Ngọc Dung: “…” Không, cô đâu muốn thể hiện tình cảm của mình.
Trình Nhất Phàm ngược lại rất nghe lời, đứng bên cạnh xe mình, cách thật xa: “Vậy tôi tự lái xe đi, dì Trần, dì đưa cô ấy đi tái khám nhé.”
“Ừ, không thành vấn đề.” Dì Trần cũng tìm một chiếc khẩu trang dự phòng đưa cho Lan Ngọc Dung, “Trong bệnh viện nhiều vi khuẩn, nên đeo khẩu trang để đề phòng một chút.”
Lan Ngọc Dung nhận lấy đeo lên, ngồi trên xe của dì Trần đến bệnh viện.
Sau khi ba người đến bệnh viện, chia làm hai hướng, Trình Nhất Phàm đi khám cảm mạo ho khan, dì Trần đưa Lan Ngọc Dung đi tái khám.
Hiện tại cô hồi phục không tệ, nhưng dù sao thì trước đó đã bị động thai, nguyên nhân làm bị thương, dì Trần vẫn rất lo lắng về chuyện này.
Bác sĩ Lưu cũng cẩn thận hỏi về tình trạng gần đây của cô, bao gồm chuyển động của thai nhi, chế độ ăn uống, giấc ngủ đều hỏi qua.
Lan Ngọc Dung trả lời từng cái một, cuối cùng hỏi: “Tôi có thể đăng ký một lớp huấn luyện bà bầu không? Phụ nữ mang thai cũng có thể tập luyện chứ? Gần đây tôi luôn cảm thấy đau hông, mệt mỏi, tôi lo tương lai với tình trạng sức khoẻ như hiện tại sẽ không đủ.”
“Có thể, nhưng cần lượng sức nhé, tìm một lớp huấn luyện, tìm hiểu kĩ trước xem liệu nó có phù hợp với mình hay không.” Bác sĩ Lưu nói, “Đau lưng, mệt mỏi là chuyện bình thường, cô cũng đừng để bản thân quá mệt, mỗi ngày thời gian ngồi hay đứng đừng quá lâu, chăm chỉ vận động, cần linh hoạt rút ngắn thời gian hoạt động một cách hợp lý. Đúng rồi, gần đây khi ngủ cô cảm thấy rất khó chịu phải không?”
Lan Ngọc Dung gật đầu, cười: “Đúng vậy, nằm nghiêng người ngủ cũng không quá thoải mái.”
Bác sĩ Lưu giới thiệu một chiếc gối cho cô: “Loại này rất thích hợp cho phụ nữ mang thai sử dụng khi ngủ, hồi trước vợ tôi cũng từng dùng chiếc gối này. Cô nhìn qua xem…”
Lan Ngọc Dung lại gần nhìn, thấy hình dáng chiếc gối khá lạ, phần đầu gối khá to cộng thêm hai cái chân gối vừa dài vừa tròn.
Gối kê đầu to, rộng, rất thích hợp để nâng cao đầu và thân người, nếu nằm nghiêng, hai chân dài và tròn sẽ thuận tiện cho việc nâng đỡ bụng bầu, không đến mức bị treo lơ lửng trên không…
Lan Ngọc Dung mỉm cười: “Cái này có vẻ thú vị nhỉ, bác sĩ gửi thông tin cho tôi đi, tôi mua một cái.”
Bác sĩ Lưu mỉm cười gửi nó cho cô.
“Bác sĩ Lưu, lần sau nếu có gì tốt lại giới thiệu cho tôi nhé, cảm ơn nhiều.”
Lan Ngọc Dung kiểm tra xong, Trình Nhất Phàm bên kia cũng đã khám xong, anh lấy thuốc và đợi ở sảnh tầng một, điện thoại di động không rời tay, liên tục liên lạc với Trương Duẫn và những người khác để nghe thông báo tiến độ.
“Anh đừng lo lắng, hiện tại mọi chuyện đều thuận lợi, bộ ảnh về các nhân vật chính vừa mới ra mắt đã có gần 100.000 lượt tải, bộ phận marketing đang chuẩn bị cho ra mắt một bộ truyện tranh nhỏ…”
“Ừ, máy chủ chắc chắn ổn chứ?”
“Yên tâm, lão Cửu và Tiểu Thất đều đang hỗ trợ máy chủ, em đã chi rất nhiều tiền cho máy chủ để đảm bảo rằng nó có thể chịu được sự tăng đột biến về lưu lượng truy cập, lượt tải xuống và người chơi trực tuyến mà…”
Trương Duẫn báo cáo số liệu hiện tại cho anh theo thời gian thực, dặn anh nghỉ ngơi thật tốt: “Anh đừng gắng gượng quá sức, nghỉ ngơi cho khoẻ đi, mấy tháng nay anh là người mệt mỏi nhất. Em đoán, chuyện đầu tư được giải quyết, bỗng nhiên được thả lỏng, khiến anh bị bệnh đấy.”
Trình Nhất Phàm mỉm cười: “Được, vậy tôi không làm phiền các cậu nữa, tin tưởng các cậu.”
“Yên tâm đi anh, mau khỏe lại nhé, uống nhiều nước ấm vào.”
“Được.”
Trình Nhất Phàm đặt điện thoại di động xuống, xoay người lại liền thấy dì Trần và Lan Ngọc Dung đang ra khỏi thang máy, lông mày anh cong cong, hướng về phía Lan Ngọc Dung cười một tiếng.
“Như thế nào rồi?”
“Không có vấn đề gì, mọi thứ đều ổn. Cứ đến khám thai hàng tháng như bình thường là được.”
“Vậy thì tốt.”
“Còn anh thì sao? Ho hiếc các thứ như thế nào?”
“Bác sĩ bảo bình thường, là do cảm mạo gây ra, chỉ cần uống thuốc là được.”
“Vậy anh về nghỉ ngơi sớm đi, tôi với dì Trần cũng về thẳng nhà luôn.”
“Được.”
Sau khi Lan Ngọc Dung về nhà, dì Trần đi nấu cơm, cô nghĩ hôm nay đồng nghiệp của Trình Nhất Phàm bận rộn chuyện quảng bá trò chơi, chắc hẳn là không có ai chăm sóc anh, nên cô có bảo với dì Trần nấu thêm cháo và một vài món ăn thanh đạm, đợi lát nữa nhờ người mang đến cho Trình Nhất Phàm.
Dì Trần với vẻ mặt đã hiểu, đẩy cô ra khỏi bếp: “Cháu cứ làm việc của cháu đi. Bao giờ nấu cơm xong dì gọi cháu.”
“Vâng, cháu cảm ơn dì Trần.”
Lan Ngọc Dung đoán chừng Trình Nhất Phàm chắc đã về đến nhà, vậy nên gửi tin nhắn hỏi anh đã ở nhà hay chưa.
Trình Nhất Phàm gửi cho cô một yêu cầu kết bạn trên WeChat.
Lan Ngọc Dung dựa vào sô pha cười nhẹ, chấp nhận.
Bọn họ quả thực còn chưa thêm nhau làm bạn bè trên mạng xã hội, hiện tại nghĩ đến cảm thấy khá hưng phấn.
Cô hỏi thẳng Trình Nhất Phàm: “Cho tôi xin địa chỉ nhà anh.”
Trình Nhất Phàm: “…” Trực tiếp như vậy sao?
Nhưng, cho thì vẫn phải cho, hơn nữa phải ngoan ngoãn, cho ngay lập tức.
“Được rồi, anh nghỉ ngơi đi, tôi đi vẽ bản thảo thiết kế.” Lan Ngọc Dung gửi một biểu tượng cảm xúc, thoát khỏi khung chat, nhấp vào hình đại diện của Trình Nhất Phàm, vào xem trang chủ vòng bạn bè của anh.
Muốn hiểu một người, hãy bắt đầu từ vòng bạn bè.
Tuy nhiên, vòng bạn bè của Trình Nhất Phàm không có mấy nội dung.
Trình Nhất Phàm cũng nhấp vào ảnh đại diện của Lan Ngọc Dung để xem cô.
Tương tự, vòng bạn bè của Lan Ngọc Dung cũng không có nhiều bài viết.
Hai người cùng lúc thở dài.
Cũng cảm khái ở trong lòng – thật là thần bí mà.
—— Càng bí ẩn ngược lại càng cảm thấy hứng thú hơn.
Mới sáng sớm Trình Nhất Phàm đã đi ra ngoài hai vòng, lại bị cảm, giờ nằm trên giường, đầu lại bắt đầu thấy đau.
Anh uống hết một cốc nước ấm, lại uống thêm một ly nước đã để nguội, rồi trùm chăn đi ngủ.
Buổi trưa, Trình Nhất Phàm bị tiếng gõ cửa đánh thức, anh ngủ dậy đầu có hơi choáng váng, lấy tay đỡ rồi hỏi: “Ai vậy…”
Giọng anh hoàn toàn khản đặc.
Cảm lạnh nặng hơn khá nhanh.
“Trình tiên sinh, đây là chuyển phát nhanh của cô Lan gửi đến, anh vui lòng ký tên cho.”
Trình Nhất Phàm ho khan đứng dậy mở cửa, sau khi ký tên quay trở lại phòng, anh mở ra đồ ra – quả nhiên là bữa trưa.
Anh mỉm cười, lại quay đầu ho.
Trình Nhất Phàm là kiểu người không dễ mắc bệnh, thực tế thì một khi đã mắc, bệnh rất dễ trở nên nghiêm trọng.
Anh mừng vì mình đã nghe lời dì Trần, không tiếp xúc quá gần với Lan Ngọc Dung, cũng mừng vì mình nghe lời Lan Ngọc Dung, đi khám bác sĩ, cầm về không ít thuốc.
Anh mở đồ ăn ra, chụp một tấm ảnh, gửi cho Lan Ngọc Dung: “Cảm ơn.”
Lan Ngọc Dung trả lời: “Phải ăn nhiều vào đấy.”
Trình Nhất Phàm ăn cháo, ăn hai cái bánh bao, cầm điện thoại di động lên kiểm tra số lượt tải game, anh ngủ một giấc dậy, đã được 500.000 lượt rồi!
Xem ra trận chiến trở mình này, anh đã thắng.
Cũng không uổng công anh cắn răng chịu đựng lâu như vậy, dẫn đến trận sinh bệnh này.
Nửa tiếng sau, Trình Nhất Phàm uống thuốc, uống thêm một cốc nước rồi đi ngủ tiếp.
Buổi tối, Trình Nhất Mạn đến gặp anh, trên tay là một chiếc vali.
“Tình huống gì đây? Không phải em định tham gia team building* với công ty vào mùng Một tháng Năm sao?”
*Team building: là một hình thức hỗ trợ đắc lực cho công tác xây dựng và phát triển đội ngũ của một công ty, thường được kết hợp với các tour du lịch.
“Vâng, kì nghỉ lễ có nhiều người quá, nên để hai ngày sau cao điểm đi thì ổn.” Trình Nhất Mạn nói, “Anh sao rồi? Đã đỡ chưa?”
“Đỡ hơn nhiều rồi.”
“Giọng anh khàn như vậy, còn nói đỡ hơn rồi.” Trình Nhất Mạn nhìn thấy hộp đựng thức ăn với bát đũa trên bàn, có chút kinh ngạc, “Đây là…”
“Chị dâu tương lai của em gửi đến đấy.” Trình Nhất Phàm nói.
Trình Nhất Mạn: “…”
“Anh đây là đang khoe ân ái đấy à?”
“Cũng chưa đến mức đấy, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc anh thể hiện tình cảm một chút.” Trình Nhất Phàm cười, “Có phải em định không đi chơi nữa không? Anh không sao, chỉ bị cảm nhẹ thôi, có gì em cứ đi chơi đi, chẳng dễ gì có kỳ nghỉ.”
“Ai bảo bỏ, em với đồng nghiệp đổi vé, vé của bọn họ là chuyến hai ngày sau.”
“Vậy thì tốt rồi.”
Buổi tối khi Trình Nhất Mạn đang nấu cơm, Lan Ngọc Dung lại gửi đồ ăn đến lần nữa.
Trình Nhất Phàm: “Em làm cho em đi, anh sợ lây cho em.”
Trình Nhất Mạn ném gối đánh anh: “Anh sợ em cướp mất của anh à? Hừ, em nấu mì ăn.”
Trình Nhất Phàm mỉm cười, chiếm trọn bữa ăn dành cho người bệnh của mình.
Buổi tối, Trình Nhất Mạn ở lại, sáng sớm hôm sau bay đến điểm tổ chức du lịch team building.
Trình Nhất Phàm nghỉ ngơi một ngày một đêm, tâm trạng rất tốt, cảm mạo cũng đỡ hơn nhiều, ít nhất anh cũng không đau đầu nữa, chỉ là còn chút ho khan.
Anh thu dọn phòng cho thông thoáng, sau đó đi tắm thay quần áo, chuẩn bị đến phòng làm việc một chuyến.
Ngôi nhà này là anh đi thuê, có hai phòng ngủ và một phòng khách, phòng khách cũng là phòng làm việc của anh, có năm chiếc máy tính để bàn, đôi khi có người từ phòng làm việc đến gặp anh để thảo luận về trò chơi, bọn họ có thể ở đây sửa đổi kiểm tra luôn nếu muốn.
Ghế sô pha trong phòng khách cũng rất lớn, còn có chiếu tatami* đặt cạnh máy vi tính, để cho mọi người dễ dàng nghỉ ngơi nếu thấy mệt mỏi. Cho nên… nhìn có hơi lộn xộn.
*Chiếu tatami: Một loại chiếu của Nhật Bản.
Trước đây Trình Nhất Phàm không phát hiện ra, hiện tại lúc định đi ra ngoài, nhìn về phía phòng khách, anh chợt thở dài.
Lần này với số tiền kiếm được từ sự bùng nổ trò chơi, anh sẽ mua một căn hộ nhỏ.
Máy tính ở đây… với phòng làm việc sát nhập thử xem sao, cũng nên thay đổi sang một môi trường làm việc thoải mái hơn cho mấy bạn nhỏ…
Hoặc là, biến nơi đây thành một nơi nghỉ ngơi cho phòng làm việc?
Trình Nhất Phàm tính toán, lái xe đến phòng làm việc.
Mọi người trong phòng làm việc rất quan tâm đến anh, anh đeo khẩu trang, đi đến chỗ làm việc của mình: “Tôi không sao, mọi người tiếp tục làm việc đi, tôi tới giúp đỡ.”
Có thêm sự tham gia của anh, mọi người càng nhiệt tình hơn.
Kỳ nghỉ lễ mùng Một tháng Năm thoáng cái đã trôi qua, nhưng Trình Nhất Phàm và phòng làm việc của anh chỉ trong ba ngày ngắn ngủi đã xuất hiện trước nhiều người với mức độ nổi tiếng bất ngờ, điều này cũng khiến các công ty cùng ngành cảm thấy áp lực và ảnh hưởng.
Tổng lượt tải xuống trò chơi << Quyến luyến chi giao >> đã đạt 80 triệu lượt.
Ba ngày, chỉ trong ba ngày!
Các cuộc thảo luận về trò chơi này cũng đã xuất hiện trên nhiều nền tảng xã hội khác nhau, mức độ phổ biến tiếp tục tăng lên.
Nhân vật CP kết duyên, webtoon hài, mẩu chuyện cười, tựa như những đốm lửa nhỏ, dần dần lấp ló trên các nền tảng…
Dữ liệu trò chơi cho thấy có 50 triệu người trực tuyến mỗi ngày, thời gian chơi liên tục từ ba đến năm giờ…
Trò chơi khiến ai nấy đều như được tiêm máu gà.
Họ đã nắm bắt được tâm lý và góc nhìn của người chơi nữ, đồng thời mở ra cách chơi mới cho người chơi nam, từ đó nắm chắc cả hai thị trường trong tay!
Lan Ngọc Dung bên kia cũng rất mạnh, Davis đúng là tai to mặt lớn, mang dịch vụ tạo kiểu ra để đổi lấy đề cử của một số minh tinh lưu lượng, tận dụng triệt để ba ngày quan trọng sau kì nghỉ mùng Một tháng Năm, càng như hổ mọc thêm cánh, đưa << Quyến luyến chi giao >> thẳng đến trước mắt người chơi!
<< Quyến luyến chi giao >> hot đến mức không thể nghi ngờ gì nữa!
– —
Chương mới được đăng trước một ngày trên leafla.wordpress.com