Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn (FULL) - Chương 4097: Gần đây trọng tâm công việc
- Trang Chủ
- Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn (FULL)
- Chương 4097: Gần đây trọng tâm công việc
“Có bắt được đám quyền quý đang chạy trốn không?” Kim Phi nghiến răng nghiến lợi hỏi.
“Tạm thời vẫn chưa bắt được.” Cửu công chúa lắc đầu: “Theo lời kể của người dân Thư Châu thì đám quyền quý này đã bỏ trốn được ba ngày thì quân Thiết Lâm mới đến, trước mắt vẫn chưa biết bọn chúng đã chạy đến chỗ nào rồi.”
“Tìm đi!” Kim Phi lạnh lùng nói: “Ông đây phải lột da, rút gân của đám súc sinh này rồi treo lên tường thành Thư Châu!”
Kim Phi luôn phản đối việc tra tấn, nhưng lần này y thật sự đã bị quyền quý Thư Châu chọc giận!
Vừa rồi sau khi Thiết Thế Hâm đọc xong báo cáo trận chiến đã vô cùng tức giận, hận không thể cắn chết những tên quyền quý đã chạy trốn kia.
Nhưng sau khi nghe tin Kim Phi hạ lệnh đuổi giết bọn họ thì vẫn khuyên ngăn: “Tiên sinh, chỉ có một nghìn quân Thiết Lâm, giờ đây thành Thư Châu lại hỗn loạn như vậy, vốn dĩ bọn họ trấn thủ thành Thư Châu đã rất khó khăn rồi, nếu như lại phân bổ nhân thủ ra để truy sát quyền quý thì sẽ không đủ nhân thủ để bảo vệ thành, chỉ sợ sẽ gây ra tình trạng hỗn loạn…”
“Vậy thì phái thêm một nghìn người nữa đi Thư Châu!” Kim Phi nói: “Gần đây tuyết rơi dày đặc, bọn họ chạy không xa, cho dù phải lục soát toàn bộ Thư Châu thì ông đây cũng phải tìm được bọn họ!”
Thiết Thế Hâm vẫn muốn khuyên ngăn nhưng lại nhìn thấy Hàn Phong đứng ở bên cạnh đang nháy mắt với ông ta.
Thiết Thế Tâm sửng sốt một chút rồi lập tức tỉnh táo lại.
Đám quyền quý Thư Châu này không những đốt lương thực, để lại phiền toái lớn vô cùng cho quân Thiết Lâm mà còn gây ra một cái khởi đầu vô cùng tồi tệ, nếu không thể bắt và xử tử một cách tàn bạo nhất thì sau này khi bình định Trung Nguyên, các quyền quý khác sẽ noi gương họ, như vậy sẽ rất phiền phức.
Gần đây trọng tâm công việc của ông ta là mở rộng dân sinh nên vừa rồi ông †a chỉ chú ý đến việc duy trì sự ổn định ở Thư Châu nên đã xem nhẹ chuyện này.
Vì thế, cho dù phải trả giá thế nào thì cũng phải bắt được đám quyền quý ở Thư Châu, hơn nữa phải xử lí bằng cách bạo lực nhất, chỉ như thế mới có thể khiến quyền quý ở nơi khác sợ hãi và để họ hiểu được hậu quả của việc đốt lương thực!
Cửu công chúa hiển nhiên cũng hiểu ý tứ của Kim Phi, gật đầu nói: “Sở dĩ ta muốn tìm phu quân là để suy nghĩ xem nên bố trí quân ở đâu để truy lùng kẻ chạy trốn!”
“Hãy để Quân Thiết Lâm bù đắp sự thiếu sót.” Kim Phi suy nghĩ một chút rồi nói: “Điều động thêm một nghìn người nữa từ doanh trại Thiết Lâm đi!”
“Vậy thì có lẽ lực lượng thủ hộ ở Giang Nam sẽ không đủ!” Cửu công chúa cau mày nói.
Mặc dù sau khi quân Thiết Lâm chiếm được kho lương thực không mở rộng quy mô nhưng các huyện xung quanh kho lương thực đều do quân Thiết Lâm kiểm soát.
Giang Nam cũng có nhiều núi, trước đây cũng có một số quyền quý đã sợ hãi bỏ chạy khi quân Thiết Lâm chiếm kho lương thực, giờ đây thường xuyên ẩn náu trong núi để quấy rối, quân Thiết Lâm không chỉ phải canh giữ kho lương thực và bến tàu, duy trì lui tới giữa thuyền và khinh khí cầu để tiếp viện kịp thời mà còn phải thủ hộ các huyện này.
Khánh Hoài điều động một nghìn người đến Thư Châu đã làm ảnh hưởng đến quyền kiểm soát của địa phương, nếu lại điều động thêm một nghìn người nữa thì một số huyện có thể sẽ mất quyền kiểm soát.
“Không phải quân Thiết Lâm huấn luyện binh phủ sao? Hãy để các huyện lân cận cho binh phủ quản lý, ta xem xem ai dám gây sự trong lúc quân Thiết Lâm đi vắng!” Kim Phi lạnh lùng nói.
“Được.” Cửu công chúa gật đầu.
“Đúng rồi, vì sao quyền quý Thư Châu lại biết quân Thiết Lâm sẽ đến từ sớm như vậy?” Kim Phi quay đầu nhìn Hàn Phong.