Vạn Nhân Mê Chỉ Nghĩ Đến Sự Nghiệp - Đại Ca Hát Băng Khoát Lạc - Chương 15: Ngày thứ mười lăm làm sự nghiệp
- Trang Chủ
- Vạn Nhân Mê Chỉ Nghĩ Đến Sự Nghiệp - Đại Ca Hát Băng Khoát Lạc
- Chương 15: Ngày thứ mười lăm làm sự nghiệp
Fan đạp hai thuyền hiện trường bị chính chủ bắt bài, thậm chí chính chủ còn chủ động dò hỏi có cần hỗ trợ mang đồ vật giúp không, cảm tình plastic lung lay sắp đổ hay không thể một lần nữa quay về.
Đống ý tưởng lung tung rối loạn trong một giây kia thoáng hiện lên trong đầu nhân viên công tác.
Trong hiện thực dĩ nhiên sẽ không xảy ra.
Khê Thủy chỉ sửng sốt một chút, sau đó rất kiên định tỏ vẻ, sửa tên là chuyện không có khả năng xảy ra, trừ khi Hạ Khê gọi là Hạ Hải.
Nhưng mà cũng rất cao hứng, nỗ lực của các cô không hề uổng phí, ít nhất Hạ Khê đã cảm nhận được nhiệt tình của các cô, lần sau thanh âm tranh thủ to thêm tý nữa, trực tiếp bay lên thành sóng thần luôn!!!
Đối mặt với fan đạp hai thuyền Hạ Khê cũng không có cảm xúc đặc biệt gì, cô là chân thành tính toán chuyển phát nhanh giúp em gái nhỏ này, vị fan đạp hai thuyền vốn dĩ đang có chút thấp thỏm nhẹ nhàng thỏ ra, vì thế bảng tiếp ứng của Trần Mộng Giai xuất hiện trong tay Hạ Khê.
Khê Thủy biết Hạ Khê phải vào sân, tranh thủ thời gian giao lưu cùng cô, từ ăn ngủ có ngon không, đến tập luyện có mệt không, Hạ Khê đều rất kiên nhẫn giải đáp.
“Sân khấu đầu tiên của Khê Khê nhảy quá mức thần tiên!!!”
Có một em gái trong đám người biểu đạt yêu thích đối với sân khấu đầu tiên của Hạ Khê xong, lập tức được vô số fans đồng tình.
Một bộ phận các cô đều là nhờ sân khấu đầu tiên của Hạ Khê mà lọt hố, tiểu đạo trương tiên khí phiêu phiêu tiêu sái phong độ nhẹ nhàng, ai mà không thích cho được.
“Khê Khê, cậu biết bay đúng không?”
Lần này đến lượt Hạ Khê chấm hỏi đầy mặt, cô tỏ vẻ: “Mình không biết bay.”
“Không, cậu biết.”
Hạ Khê giải thích mãi: “Thật sư không biết bay.”
Nhưng mà ở vấn đề này, Khê Thủy có chấp nhất của bản thân, không riêng gì Khê Thủy, trước khi Hạ Khê vào sân còn có fans tuyển thủ khác gọi cô lại.
“Oa. Hạ Khê kìa!!!”
“Tớ rất thích sân khấu đầu tiên của cậu, đặc biệt là động tác nhảy trên không trung kia, cậu biết bay đúng không??”
Hạ Khê: “…….”. Cô đã quá mệt mỏi vì phải giải thích rồi, giải thích cũng không có người nghe.
Vì thế trước khi vào sân, có phóng viên tìm được tuyển thủ nhân khí này, microphone hướng về phía Hạ Khê: “Hạ Khê, sân khấu đầu tiên của em, cái động tác bay lên trời ý….”
Hạ Khê đã có kinh nghiệm, nghiêm túc nói với màn ảnh: “Đúng vậy, em biết bay.”
Phóng viên:???
Hạ Khê người thật còn rất hài hước nha, hiệu quả giải trí full điểm, chỉ có mấy tuyển thủ vẫn luôn đi bên cạnh Hạ Khê chứng kiến toàn bộ quá trình Hạ Khê dần dần từ bỏ trị liệu.
– ———–
Phòng hóa trang, tuyển thủ chuẩn bị trình diễn toàn bộ đều đang ở chỗ này trang điểm, chuyên viên trang điểm phụ trách Hạ Khê không ngừng khen ngợi điều kiên vẻ ngoài của cô, trang điểm xong rồi mới xấu hổ hỏi Hạ Khê có thể ký tên cho cô ấy hay không.
“Không phải ký tên cho chị, là ký cho cháu gái ngoại của chị.”
“Cháu gái ngoại của chị rất thích em.”
Trần Mộng Giai hứng thú chạy tới: “Cháu gái ngoại của chị bao tuổi rồi??”
“7 tuổi.”
Đồng đội bên cạnh hướng về phía Hạ Khê làm mặt quỷ, được nha cô giáo Hạ, không hổ là cậu, già trẻ không tha!!!
Hạ Khê đã biết chuyện mình có fans, tuy rằng không quen được xin chữ kí, nhưng mà cũng chỉ là viết chữ thôi mà, thời điểm cô ký tên chuyên viên trang điểm mở máy hát ra.
“Con bé nói thích võ thuật của em nhất, suốt ngày la hét muốn đi học, được nhà con bé đưa đi lớp võ thuật rồi….”
Hạ Khê nhịn không được ngẩng đầu lên: “Bởi vì em nên đi học võ thuật??”
Chuyên viên trang điểm gật đầu khẳng định: “Đúng vậy.”
Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của Hạ Khê.
Cô tham gia <> đơn giản chỉ là bất đắc dĩ, giống như là trâu bắt chó đi cày vậy, trước đây cô hoàn toàn không có hiểu biết đối với nữ đoàn.
Tuy rằng Hạ Khê tiến bộ nhanh, thậm chí được công nhận là tuyển thủ luyện tập khắc khổ nhất trong tiết mục, cũng không phải là vi yêu thích nghề nghiệp idol này, chỉ là bởi vì tính cách của cô, nếu đã được giao trọng trách, cô sẽ gắng sức làm cho tốt.
Hiện tại cô đột nhiên ý thức được, hóa ra trong quá trình thu tiết mục cũng có người thích cô, được cô ảnh hưởng, sau đó đi tập võ.
Chuyên viên trang điểm đã thấy Hạ Khê ký tên xong, tính toán cầm tờ giấy ký tên đi, Hạ Khê chặn lại: “Em lại viết cho bạn nhỏ một câu chúc phúc đi!!”. Còn có hàng tặng kèm nha.
Cảm tình thật tốt!!
Chuyên viên trang điểm có cảm giác Hạ Khê viết rất nghiêm túc, hơn nữa còn có một loại hào khí tận trời quen thuộc.
Chờ đến khi Hạ Khê và đồng đội rời đi, chuyên viên trang điểm đánh giá câu chúc phúc Hạ Khê đưa cho bạn học nhỏ, đại khái là phải học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước, đơn giản lại tốt đẹp.
Sau đó chuyên viên trang điểm nhìn thấy Hạ Khê dùng chữ viết cứng cáp có lực, chúc phúc cho cháu gái ngoại năm ấy 7 tuổi của cô —–
Cường thân kiện thể, bảo vệ quốc gia, vạn phu mạc địch, danh chấn giang hồ.
Chuyên viên trang điểm rốt cuộc cũng biết thời điểm Hạ Khê viết loại cảm giác hào khí ngập trời là như nào.
– —————
Hạ Khê thông suốt cái gì, các khán giả may mắn dưới đài không thể biết được, các nhóm nhỏ đang dựa theo thứ tự mà trình diễn.
Phong cách mỗi nhóm nhỏ đều không giống nhau.
Đáng yêu, soái khí, buồn cười, cùng với vũ đạo nhiệt huyết, người xem có mặt ở hiện trường không ngừng vỗ tay thét chói tai, sau khi kết thúc thì gọi tên tuyển thủ yêu thích, biểu đạt tình yêu và sự ủng hộ của họ.
Người chủ trì công diễn đầu là đạo sư Vạn Quân, tuy rằng nghề chính là diễn viên, nhưng mà trời sinh đã có tính tình hài hước và năng lực khống chế hiện trường rất mạnh, làn đạn phát sóng trực tiếp có người nhắc tên Hạ Khê.
[Hạ Khê đâu??]
[Có phải sắp đến Hạ Khê rồi không, muốn xem sân khấu của nhóm bọn họ.]
[Không biết bao giờ Hạ Khê mới lên sân khấu ta, tôi thật sự quá mong chờ bản rap tua nhanh.]
[Cái gì gọi là bản rap tua nhanh, có thể phổ cập khoa học một chút không??] Có người không biết đây là trò đùa gì.
[Vị chị em kia sao lại thế lày hả, Khê Khê tử không phải đã hối lộ mọi người rồi sao, còn nhắc tới bản rap tua nhanh, cậu muốn làm khó xử Khê Khê tử đúng không???]
Sau đó bình luận lại biến thành một biển ha ha ha, người hiệu được tự nhiên sẽ hiểu.
Thứ tự lên sân khấu đội <<Nữ sĩ không hoàn mỹ>> của Hạ Khê xếp tương đối sau, làn đạn phía trước cũng không đề cập đến cô, đều là đề cập ứng với tuyển thủ lên sân khấu, hiện tại chứng tỏ Hạ Khê sắp lên đài biểu diễn rồi.
Không riêng gì người xem phát sóng trực tiếp nhắc Hạ Khê, người xem ở hiện trường cũng tò mò tạo hình hôm nay của Hạ Khê sẽ như thế nào.
– —– Là hóa trang cực kì nữ đoàn.
Hạ Khê cùng đồng đội ăn mặc trang phục biểu diễn cùng hệ màu theo lời giới thiệu của Vạn Quân lên sân khấu, trên là áo đen ngắn tay, dưới là quần đùi cũng màu đen, lòng bàn chân dẫm trên giày cao gót độ cao vừa phải, đầu tóc toàn bộ đều búi cao, môi đỏ rực như lửa, khóe mắt có ngôi sao lấp lánh điểm xuyết, ở dưới ánh đèn sân khấu sáng lấp lánh.
Ngầu chết người.
Người xem: Wow!!!
Ấn tượng của người xem trước đó với Hạ Khê là tiên khí, cấm dục, mang theo cảm giác cổ phong, hoặc là mặt mộc ở phòng luyện tập, không nghĩ tới phong cách nữ đoàn ở trên người cô không có chút nào không hợp.
Cho người khác cảm giác mới mẻ.
Phiên bản phòng luyện tập của <<Nữ sĩ không hoàn mỹ>> độ phối hợp đã rất không tồi rồi, hơn nữa lên sân khấu kết hợp thêm ánh đèn sân khấu cùng tạo hình, các đội viên lại càng phát huy vượt xa ngày thường, rap của Trần Mộng Giai đặc biệt có sức hút, tốc độ nhả chữ nhanh, bắn chữ cũng rõ ràng, nháy mắt mang theo bầu không khí nâng lên, phương diện vũ đạo của các đội viên khác cũng để lại ấn tượng sâu đậm, hoặc là phương diện ca hát làm người ta ghé mắt mà nhìn.
Nói tóm lại toàn bộ quá trình biểu diễn đều không có sai lầm, không có điểm nào bắt bẻ, động tác đều nhịp, thậm chí đã có hình thức thành thục ban đầu của nữ đoàn.
Đương nhiên Hạ Khê vẫn là tồn tại bắt mắt nhất.
Mấy động tác yêu cầu cao độ toàn bộ đều dựa vào Hạ Khê chống đỡ hoàn thành, mỗi một lần hoàn thành đều nâng bầu không khí lên cao một bậc, khi cô từ cuối vượt qua hai người đồng đội vọt lên, một đầu gối rơi xuống đất, còn chưa kịp phản ứng đã trực tiếp bắt đầu rap, toàn trường đều bùng nổ rồi!!!
Cô sao có thể nhảy xa được như vậy, đang diễn xiếc sao??
Quan trọng nhất là cô còn ăn mặc ngầu lòi hết sức.
– ———
Lục Sâm đứng ở dưới đài, chiếm lấy một vị trí quan sát thích hợp nhất, tự phụ loạng choạng lắc ly rượu vang đỏ trong tay.
Làm nhà đầu tư, kim chủ ba ba muốn một cái vé vào cửa là cực kì dễ dàng, Lục Sâm từ chỗ trợ lý biết được hôm nay là công diễn đầu tiên của Hạ Khê, suy tư mãi, hắn vẫn bỏ xuống hợp đồng giá trị ngàn vạn, đặc biệt tới hiện trường.
Hắn cảm thấy Hạ Khê hẳn sẽ rất chờ mong hắn đến, rốt cuộc thì cô ta cũng là bởi vì hắn mới đến tham gia tiết mục, không phải sao??
Động tác lắc ly rượu vang đỏ trong tay của Lục Sâm đột nhiên im bặt, bởi vì người xem bên cạnh kích động hoạt động chân tay theo âm nhạc đụng phải hắn, rượu vang đỏ thiếu chút nữa đổ xuống âu phục cao cấp định chế.
Lục Sâm: “……”
“Rất xin lỗi ạ.”. Người xem nói qua loa, sau đó cùng bạn bên cạnh liếc mắt nhìn nhau một cái.
Người này não hình như có chút vấn đề.
Ai đến xem lại mặc âu phục, còn cmn đặc biệt cầm theo ly rượu vang đỏ.
Tính toán lén lút cách xa hắn một chút.
Lục Sâm nhíu mày, nói với đối phương: “Chú ý chút.”
Sau đó tiếp tục đem lực chú ý đặt lên người trên sân khấu, hắn không nghĩ sẽ chấp nhặt với người thường, chủ yếu là Lục Sâm ngoài ý muốn phát hiện đối phương là fan Hạ Khê.
Đúng vậy, Hạ Khê vậy mà lại có fans, đây là sau khi Lục Sâm đến hiện trường mới phát hiện, phát hiện này đối với Lục Sâm mà nói quá mới lạ, đồng thời trong lòng dâng lên một loại cảm giác khác thường.
Fan này liệu có biết tuyển thủ mà mình thích trên thực tế là đang vì hắn mà hát nhảy không??
Dưới sự chứng kiến của ngàn vạn người, chỉ có hai người bọn họ trong lòng rõ ràng, cô đang vì hắn mà biểu diễn, cô muốn thổ lộ với hắn.
Trước kia Lục Sâm không biết những vị ăn chơi trác táng vì cái gì muốn tìm nữ minh tinh, hiện giờ đột nhiên thông suốt.
Lục Sâm nhẫn nại chời Hạ Khê ăn mặc trang phục đáng yêu, hướng về hắn hát một ca khúc ngọt ngào thể hiện tình yêu, cuối cùng cũng chờ được rồi ——
Không có trang phục đáng yêu, chỉ có trang phục theo mắt nhìn của Lục Sâm là kỳ kỳ quái quái, cực kì mát mẻ, nhìn đến huyệt thái dương của Lục Sâm cũng đau.
Tổ tiết mục không có tiền mua quần áo sao??
Cùng lúc đó, sau khi Hạ Khê vô số lần làm ra động tác yêu cầu cao độ, đôi mắt Lục Sâm chậm rãi trợn tròn, Hạ Khê đột nhiên nhảy đến trước sân khấu.
Nơi này không hổ là khu vực quan sát tốt nhất, Lục Sâm thậm chí còn có thể nhìn thấy ánh mắt của Hạ Khê khi bay đến, vẻ mặt lạnh lùng ngầu lòi của Hạ Khê phảng phất như đang nhìn thẳng về phía hắn, tư thế tiêu sái cầm microphong, thanh âm trần đầy khinh thường cùng trào phúng.
“Đừng chọc vào bà đây, chọc bà đây fuck you!!!”
Lục Sâm:???
Chiến thuật tính toán sai rồi, hắn có cảm giác mình bị Hạ Khê thăm hỏi.