Vạn Cổ Ma Tôn - Lâm Tiêu (full) - Chương 939 Đại Đế Cảnh cũng không thể như vậy được.
- Trang Chủ
- Vạn Cổ Ma Tôn - Lâm Tiêu (full)
- Chương 939 Đại Đế Cảnh cũng không thể như vậy được.
Lâm Tiêu nhìn xung quanh, đầu hắn động một cái. Thế tấn công của Tà Ma Nhất Tộc càng thêm điên cuồng, còn hắn tiếp tục tấn công Đại Đế kia.
“Hư…Kiếm Nhất Thiểm!” Lâm Tiêu lẩm bẩm.
Bộ kiếm kỹ hắn mua bằng 10 tỷ viên linh thạch, đây cũng là bộ kiếm thuật mạnh nhất có thể thi triển khi độc chiến.
Bùm!!
Không gian xung quanh vặn vẹo, một đạo kiếm quang lóe lên xuyên qua khoảng cách không gian và thời gian, thình lình xuất hiện sau lưng Đại Đế kia.
“Cái gì? Đây…là sức mạnh gì!! A!!”
Đại Đế kia thét thảm một tiếng rồi trọng thương ngã xuống đất, bảo giáp hộ thân của hắn trúng một chiêu này hoàn toàn vỡ vụn.
Lâm Tiêu cười nhạt một tiếng rồi bước lên trước thu hắn ta vào trong Thiên Đạo Tháp. Ngoài vây trong đánh, không cần biết dùng thủ đoạn gì chỉ cần giải quyết được đối phương.
Chiêu này của hắn đánh công khai trước mặt những Đại Đế kia, chỉ là bọn họ còn đang bận đánh nhau với Tà Ma Nhất Tộc, kể cả nhìn thấy Lâm Tiêu dùng chiến thuật đánh lén cũng không kịp nhắc nhở đồng bọn.
“Tên nhãi kia rốt cuộc là ai? Cứ cho là ở Tôn Hoàng Giới, tu vi Sinh Tử Cảnh có thể đánh bại được Đại Đế Cảnh cũng chả có mấy người.”
“Đúng vậy, tên nhãi này có chút đáng sợ, mặc dù là đánh lén nhưng vẫn phải công nhận hắn rất mạnh.”
“Hắn không giết chết mà lại bắt người đi, hắn muốn làm gì!”
“Trư vị, ta cảm thấy chúng ta không nên tách nhau ra, tên này quá kỳ quái.”
“Cùng nhau, không cần biết hắn là ai, chúng ta giải quyết hắn trước!”
“Được!”
Khi thấy Lâm Tiêu dễ dàng bắt được hai Đại Đế kia, bốn Đại Đế còn lại quyết định liên thủ với nhau, bây giờ bọn họ đã không thể bình tĩnh được nữa rồi. Phải biết rằng hai đại đế vừa bị bắt đi kia là người mạnh nhất trong số bọn họ.
Sau khi quét sạch đám tà ma đang vây quanh.
“Động thủ, giết hắn!”
Bốn Đại Đế lúc này luân phiên tấn công Lâm Tiêu.
Một tên Đại Đế vung tay áo thi triển thần thông, luồng sức mạnh quy tắc như một chiếc lồng bao trùm tứ phía hình thành ra một loại sức mạnh giam cầm. Một tên Đại Đế khác lại thi triển thần quang chói lọi len lõi vào từng ngóc ngách như chặn hết mọi đường lui của đối thủ.
Còn có đạo pháp phù văn, thần thông bí thuật, quang mang chói lọi không ngừng phát ra, từng đợt rồi lại từng đợt như nhấn chìm Lâm Tiêu vào trong.
Bùm ầm ầm! sức mạnh bạo phát làm cho xung quanh rung chuyển. Núi non cây cối bị sức mạnh này đánh cho hoang tàn.
Đây cũng là sức mạnh quy tắc nội tại của bốn Đại Đế, bọn họ tin rằng dù đối phương có là một Đại Đế cũng không thể chặn được. Tên nhãi này có kiêu ngạo tới đâu, khi gặp chiêu này sợ rằng cũng trọng thương ngã gục.
Tuy nhiên khi khói bụi và quang mang tan đi, một luồng ánh sáng lóe lên trước mặt bốn Đại Đế, sau đó là một tiếng hô vang lên. Một đạo kiếm thế mang theo sức mạnh kinh người bay thẳng vào một trong bốn vị Đại Đế kia.
Một kiếm này còn đáng sợ hơn cả chiêu lúc hắn dùng đánh lén. Nó như chứa đựng sức mạnh thần uy vô tận.
Ầm!
Đại Đế kia chỉ cảm thấy thân thể như muốn nổ tung, sức mạnh này như muốn chém nát cả giải thiên hà, giống như hàng ngàn ngôi sao cùng lúc bạo nổ.
Hắn ta không kịp phát ra tiếng kêu cứ thế ngã xuống đất bất tỉnh. Sau đó hắn ta giống như hai Đại Đế kia, cũng bị bắt vào trong pháp bảo.
Chỉ còn lại ba Đại Đế đứng ngơ ngác không hiểu gì. Thế tấn công của bọn họ như bị ngừng lại, bây giờ ba đôi mắt chỉ nhìn chằm chằm vào thiếu niên kia.
Quần áo trên người tên nhãi này rách nát nhưng cơ thể bên trong lại không chút tổn thương nào sau đòn tấn công vừa rồi của bọn họ. Tên tiểu tử này… vậy mà không có chút thương tích nào.
Đây…đây đúng là chuyện không thể tin! Kể cả có là đỉnh phong của Đại Đế Cảnh cũng không thể như vậy được.
Hôm nay, hôm nay sao lại đụng phải tên yêu nghiệt này. Đây có phải là con người không? Huyền Thiên Giới cũng có thứ yêu nghiệt đáng sợ tới vậy sao?