Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full) - Chương 872 Tiểu tử này có ý gì?
Tiêu Nguyên: “…”
“Tiểu tử này… tiểu vũ trụ sắp nổ tung à?”
“Phản khoa học quá rồi đấy!”
Tiêu Nguyên thầm hét lên trong lòng, Tiêu Thi Nhã liếc qua thì nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của anh ta. Ngoài buồn cười ra, cô ấy còn cảm thấy hơi tự hào.
Trời sinh thần lực là đây sao?
Cuối cùng, sức mạnh căn cốt của bản thân cũng không bằng một con số lẻ của hắn, không phải nên được người mình chọn sửa chữa đến mức hoàn mỹ sao?
“Anh, anh còn muốn kiểm tra lại không?”
Kiểm tra?
Tiêu Nguyên nghe vậy, khóe miệng đột nhiên co giật dữ dội, đây đúng là một cuộc kiểm tra chết tiệt!
Đừng nói là thần lực bẩm sinh của bản thân, cho dù là tiên thiên linh thể gì đó có thúc ngựa cũng không đuổi kịp hắn đấy chứ!
Đầu tiên là cảnh giới, rồi sau đó là chiêu thức và tốc độ.
Cuối cùng, ngay cả sức mạnh căn cốt, thứ mà anh ta giỏi nhất cũng bị đối phương đánh bại hoàn toàn!
Trong lúc nhất thời, Tiêu Nguyên dù có kiêu ngạo đến đâu cũng không khỏi không phục, chậm rãi cúi cái đầu cao ngạo thấp giọng nói: “Thực xin lỗi, tôi xin rút lại lời vừa nói.”
Lương Siêu nghe vậy cũng không thèm so đo làm gì, nhưng mà chính hắn cũng bị sốc bởi cổ sức mạnh mình đã bộc phát ra vào những giây cuối.
Lập tức nhún vai, cười nói: “Nếu như vừa rồi anh không hung hăng như vậy, tôi cũng không biết tôi lợi hại như vậy.”
Tiêu Nguyên: “…”
Đám người Tiêu Vân Thiên, Tiêu Thi Nhã: ” …”
Bọn họ chỉ nghĩ hắn đang giả vờ tranh tài, hắn mạnh mẽ đến mức bất khả chiến bại kia cơ mà!
Nhưng sự thật là chính Lương Siêu cũng không hiểu rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, cuối cùng chủ có thể kết luận lại một câu, bản thân hắn vẫn còn rất nhiều tiềm năng chưa bộc phát ra.
“Nguyên Nhi, lúc trước con còn lo lắng mẹ sẽ tìm một người không tốt cho Thi Nhã của con, bây giờ không còn ý kiến gì rồi đúng không?”
Mẹ của Tiêu Thi Nhã, Vu Tiên cũng hơi xấu hổ, nhưng bà vẫn rất hài lòng mà liên tục gật đầu. Nhìn Lương Siêu càng thuận mắt hơn, lúc nói chuyện cũng bắt đầu gọi hắn là con rể tốt!
Lương Siêu bị gọi đến ngượng ngùng, sau đó Vu Tiên mỉm cười nắm lấy tay hắn.
“Con rể tốt, chuyện giữa con và Thi Nhã, con đã có dự định gì chưa?”
“Chuẩn bị khi nào thì đính hôn, lĩnh chứng rồi tổ chức đám cưới?”
“Ừm…”
Lương Siêu cảm thấy đầu sắp nổ tung, vội vàng hướng ánh mắt đến bên người Tiêu Thi Nhã để tìm kiếm sự giúp đỡ.
Khi Tiêu Thi Nhã thấy vậy thì đôi mày liễu của cô ấy hơi nhướng lên, đôi mắt phượng hẹp cũng từ từ nheo lại thành một vòng cung nguy hiểm.
Tiểu tử này có ý gì?
Chuyện này còn muốn mình giúp đỡ giải vây sao? Đây là đang xem thường bổn tiểu thư sao?
Sau đó cô ấy trợn mắt, thay vì giúp hắn giải vây mọi chuyện thì ngược lại còn bồi thêm cho hắn mấy nhát, cô ấy đi tới bên cạnh, khoác lấy tay hắn, cười nói: “Lúc từ Vạn Thú Tông trở về, anh đã nói thế nào?”
“Hình như anh nói, khi nào trở về sẽ chọn ngày lành tháng tốt để đến nhà họ Tiêu cầu hôn. Bây giờ anh đã chọn được ngày lành tháng tốt chưa?”