Trở Về Làm Thiên Tài - Vô Danh - Chương 104
Tôi nhắc lại chiến lược mà tôi đã đề xuất trong hiệp một, đó là tập trung tấn công hai cánh do hai cánh phòng thủ bên đội bạn khá yếu. Mọi người trong đội đều đồng ý với ý kiến chỉ đạo của tôi, ngoài ra tôi cũng nhấn mạnh rằng nếu đội bạn có thay đổi đội hình chiến thuật, mọi người phải linh hoạt để ứng phó. Kết thúc thời gian nghỉ, bọn tôi cổ vũ cho nhau, quyết tâm phải giành chiến thắng trong trận này, để đảm bảo rằng kể cả trận sau có kết quả hòa không bàn thắng vẫn sẽ vào đá trận chung kết.
Khi bắt đầu hiệp hai, như tôi đã dự đoán, đội bạn đã điều chỉnh đội hình chiến thuật, tôi nhìn qua thấy họ đang đá đội hình 5 – 3 – 2, không khác biệt nhiều so với hiệp một. Do chỉ có ba tiền vệ, bên tôi nhanh chóng kéo dãn đội hình bên bạn và tiếp cận vòng cấm. Khi Thành chuyền bóng cho tôi và tôi chuẩn bị dứt điểm, bất ngờ, hậu vệ đội trưởng bên bạn đã đoán trước hướng bóng và lao ra cản phá, khiến tôi ngã. Tôi cảm thấy đau nhẹ nhưng nhanh chóng đứng dậy vì anh ta đã chạm vào bóng trước. Bóng sau đó được một hậu vệ khác của đội bạn phá và chuyền dài lên tuyến trên, tạo cơ hội cho đội bạn phản công.
Tôi chạy nhanh về hỗ trợ đồng đội phòng thủ, tôi đã chặn được tiền vệ của đội bạn đang sở hữu bóng và định lao vào cướp bóng. Tuy nhiên, tôi không ngờ rằng tiền vệ đó đã thực hiện một đường chọc khe qua người tôi để chuyền cho thành viên khác trong đội (không phải qua hai chân của tôi mà là bên trái của tôi). Tôi quay lại đằng sau xem tình hình, rất may, Quang đã cắt được đường chọc khe đó, sau đó liền chuyền bóng cho Dũng. Dũng đã thực hiện một đường chuyền dài chính xác đến vị trí của Thành.
Ngỡ ngàng trước đường chuyền dài chính xác của Dũng, đội bạn không kịp phản ứng. Thành nhanh chónh xâm nhập vào vòng cấm của đội bạn. Tôi nghĩ rằng Thành sẽ dứt điểm ngay nhưng cậu ta đã chuyền bóng cho Thắng, người đang đứng ở vị trí thuận lợi hơn. Thắng đã dứt điểm một chạm, quả bóng đi về phía góc phải khung thành. Tưởng chừng như đây sẽ là một bàn thắng cho đội tôi nhưng thủ môn bên bạn đã đổ người đúng hướng và bắt được quả bóng.
Trong thời gian tiếp sau đó, hàng loạt là những tình huống phản công đi, phản công lại giữa hai đội, tạo nên bầu không khí cuồng nhiệt trên khán đài và căng thẳng dưới sân cỏ, chỉ cần đội nào phạm phải một sai lầm sẽ trả giá ngay lập tức. Khi bên tôi đang thực hiện pha phản công và tôi đang nhận được bóng, một tiền vệ của bên bạn đã lao đến chỗ tôi. Tôi đã chờ đến khi tiền vệ đó đến gần mới chuyền bóng, tránh trường hợp bị cậu ta bắt bài. Khi tiền vệ bên bạn đến rất gần tôi, tôi chuẩn bị chuyền bóng cho Huy, bất ngờ, tiền vệ đó đã xoạc bóng và cướp bóng trong chân tôi, tôi ngã xuống sân và ôm chân vì đau đớn.
Tôi đã nghĩ rằng sau pha chơi xấu đó, trọng tài sẽ rút thẻ phạt và tôi cũng không hiểu tại sao khi tôi chưa tiếp cận được vòng cấm của bên bạn, chỉ mới ở vị trí gần giữa sân mà tiền vệ bên bạn đã xoạc bóng. Đáng ngạc nhiên, không có thẻ phạt sau pha đó, trọng tài cho rằng tiền vệ bên bạn đã xoạc trúng bóng và đã cho tiếp tục trận đấu trong khi tôi vẫn còn nằm trên sân. Nhân lúc tôi nằm trên sân, đội bạn đã tận dụng cơ hội để phản công và kết quả chắc ai cũng đoán được là bên tôi bị thủng lưới. Sau khi bên tôi bị thủng lưới, các thành viên trong đội tôi đã tiếp cận trọng tài, hỏi vì sao trận đấu không được dừng lại mà lại cho phép đội bạn hưởng lợi thế.
Trọng tài không trả lời mà đã chạy đến chỗ tôi để hỏi về tình hình của tôi, sau đó đã ra hiệu cho đội y tế vào trị thương cho tôi. Tôi nói rằng tôi không cần, và đã đứng dậy với những bước chân tập tễnh, các thành viên khác đến hỏi thăm tôi, tôi nói rằng tôi ổn. Khi thấy tình trạng của tôi đã ổn, trọng tài ra hiệu tiếp tục trận đấu. Do bên tôi đang bị dẫn trước nên bên tôi đã liên tục gây áp lực để kiểm soát bóng nhiều hơn. Mặc dù có nhiều tình huống bọn tôi cướp được bóng từ chân đội bạn nhưng đến pha dứt điểm thì lại không thành công, hàng thủ của bên bạn rất vững chắc, hầu như tất cả 10 người bên bạn đã lui về phòng thủ.
Bọn tôi liên tục chuyền bóng qua lại để kéo dãn đội hình của bên bạn nhưng mỗi khi có khoảng trống thì nó lại nhanh chóng bị hàng thủ bên bạn che lại. Trong một pha chuyền bóng cho Duy Anh, đường chuyền của Huy đã bị cắt bởi một tiền vệ bên bạn, đội bạn nhanh chóng đẩy cao đội hình để phản công, may mắn thay, khi bóng đến gần khung thành bên tôi, Hưng đã chặn lại được. Hưng nhanh chóng thực hiện một đường chuyền vượt tuyến cho Thắng. Thắng nhận bóng và chuyền lên cho Duy Anh, Duy Anh rê bóng một đoạn và thấy tôi đang đứng ở vị trí thuận lợi nên đã làm động tác giả để lừa đối thủ rồi đánh gót bóng sang cho tôi.
Tôi nhanh chóng nhận bóng, rê thêm một đoạn và chuẩn bị tung cú sút thì bất ngờ, tôi lại bị tiền vệ bên bạn xoạc bóng. Khác với lần trước, lần này tôi bị xoạc bóng từ phía sau, khiến tôi mất thăng bằng, ngã xuống sân rất mạnh và ôm chân đau đớn. Tiền vệ bên bạn đã nhận một thẻ vàng từ trọng tài, tôi nén cơn đau để đứng dậy và thực hiện quả đá phạt này, khoảng cách khoảng 20m. Tôi định sẽ lựa chọn sút trực tiếp nhưng do chân đau nên quỹ đạo bóng đã đi chệch so với dự tính của tôi. Bóng đến chân đội trưởng bên bạn, Thắng lao tới cố gắng cướp bóng nhưng không thành công và thay vào đó, cậu ta đã kiếm về một quả phạt góc cho đội.
Bọn tôi tập trung tất cả mọi người vào gần khung thành đối phương để tận dụng quả phạt góc này, không kể thủ môn. Khi Dũng thực hiện quả phạt góc, Long Vương đã nhảy cao để đánh đầu nhưng bóng đã bị thủ môn bên bạn đẩy ra. Bóng đến chân Hùng, Hùng chuyền vào trong, mặc dù tình hình trước khung thành bên bạn rất lộn xộn nhưng tôi vẫn có thể bật cao hơn tất cả để đánh đầu trúng bóng. Trong lúc đang bật cao đánh đầu, tôi cảm thấy như có ai đó đang chơi xấu mình nhưng không biết là ai, khiến cho quả bóng mà tôi đánh đầu đã trúng xà ngang. Thủ môn bên bạn nhanh tay bắt được bóng.
Khi thủ môn bên bạn phát bóng lên thì trọng tài đã thổi còi kết thúc trận đấu. Tôi mệt mỏi và nằm gục xuống sân vì vừa nhận thất bại và cũng vừa bị chấn thương. Tôi nhìn xung quanh, thấy các đồng đội của mình cũng ngồi xuống sân với vẻ mặt thất vọng. Tôi định đứng dậy để động viên họ phấn đấu cho trận sau nhưng cơ thể tôi không thể di chuyển được, có vẻ như nó đã không còn sức. Tôi đành ngước nhìn lên bầu trời hi vọng nó có thể giúp xua tan cảm giác mệt mỏi này.