Trò Chơi Sinh Tồn Trong Phòng Ngủ Nữ Sinh - Hỏa Trà - Chương 189: Nghi thức chào mừng nhập học
- Trang Chủ
- Trò Chơi Sinh Tồn Trong Phòng Ngủ Nữ Sinh - Hỏa Trà
- Chương 189: Nghi thức chào mừng nhập học
Quách Quả hoang mang: “Nếu tớ nhớ không nhầm thì phó bản trước chúng ta gặp phải bug vì vấn đề thăng cấp lên hạng nhất hay là hạng hai đúng không?”
Lần trước còn có thể dùng lí do kết quả lên lớp không xác định để giải thích, chẳng lẽ kết quả xếp hạng lần này cũng không xác định hay sao?
Trong lúc cô ấy còn đang nghi ngờ liệu có phải trò chơi này sắp sập rồi không thì Đường Tâm Quyết đã mở giao diện chăm sóc khách hàng ra.
Quách Quả nhanh tay nhanh mắt: “Từ từ, liên hệ chăm sóc khách hàng mất học phần!”
So với điểm tích lũy thì học phần vừa ít vừa khó kiếm, dùng một điểm là ít đi một điểm, nghĩ đến đã cảm thấy đau thịt.
Đường Tâm Quyết lại nở nụ cười, ra hiệu cho cô ấy xem học phần: “Chúng ta của bây giờ thừa sức trả cái phí này.”
Nhìn theo ánh mắt Đường Tâm Quyết, Quách Quả sửng sốt: 1, 10, 30… 34?
Từ từ, hiện tại cô ấy có tận 34 học phần??!
Do mắt cô ấy có vấn đề hay là hệ thống có vấn đề?
Đường Tâm Quyết trả lời: “Bởi vì điểm học phần của chúng ta lần này tính theo hệ số của đại học hạng nhất.”
Lúc các cô còn ở “Đại học hạng ba”, học phần nhận được sau mỗi bài kiểm tra được tính dựa trên độ khó, ví dụ như cấp B thì được 3 học phần, cấp A được 4 học phần… Nhưng tăng lên hạng nhất thì hệ số học phần được nhân lên gấp bội!
Có nghĩa là vốn được 1 điểm học phần thì giờ được 4, cộng thêm độ khó cấp B của phó bản “Thực hành zombie bao vây”, trung bình mỗi người bọn cô nhận được 12 học phần.
“Trước “Giải đấu hữu nghị các phòng ngủ” tớ có 18 học phần, giải đấu cho 5 học phần, kì thi lên lớp không có học phần, zombie bao vây có 12 học phần.”
Trương Du tính toán: “Cậu còn phải trừ 2 học phần xì ra để khiếu nại phòng giáo vụ với dịch vụ chăm sóc khách hàng nữa đúng không?”
Đường Tâm Quyết click mở một tin nhắn khác: “2 học phần đó đã được hoàn lại.”
Tin nhắn vừa nhận được có viết: [Thanh tra đã xác nhận vấn đề mà bạn báo cáo quả thực có tồn tại, đã tiến hành ghi chép xử lý đối với Phòng Giáo Vụ, đồng thời hoàn trả học phần sử dụng để báo cáo. Trường học là ngôi nhà thứ hai, xây dựng cần mọi người chung tay… Cảm ơn bạn đã góp sức giữ gìn và duy trì kỷ luật của làng đại học!]
Có nghĩa là hiện tại Đường Tâm Quyết có 35 học phần, ba người Trương Du có 34 học phần.
Tuy Quách Quả nghe không hiểu quá trình tính toán nhưng cô ấy vẫn hiểu kết luận: “Nói tóm lại là chúng ta đã nắm trong tay một phần ba tổng học phần rồi sao?”
Cô ấy nhớ rất kỹ, chỉ cần lấy đủ 100 học phần là có thể “Tốt nghiệp”, rời khỏi trò chơi trở lại thế giới hiện thực.
Đây là mục tiêu cuối cùng của bốn người, hiện giờ nó không còn xa xôi ngoài tầm với nữa mà bọn cô đã có hi vọng chạm tay vào rồi.
“Chẳng phải chỉ còn hơn 60 điểm nữa thôi sao!”
Quách Quả lập tức hăng tiết vịt, sục sôi ý chí xòe ngón tay đếm: “Cùng lắm thì mỗi lần chúng ta lại báo cáo nhiều thêm vài người, dù sao chín bỏ làm mười, gây hấn với tất cả mọi người thì cũng bằng chẳng gây hấn với ai cả…”
Trương Du: “…”
Dường như có thể nghe thấy tiếng lòng Quách Quả, giao diện chăm sóc khách hàng mới vừa mở ra bắt đầu chập chờn như kiểu đang do dự liệu có nên nhanh chóng rút lui hay không.
Đường Tâm Quyết giải thích: [Lần này chúng tôi không báo cáo, chỉ đơn giản là có vấn đề cần hỏi thôi, là cái dịch vụ tư vấn chỉ mất 1 học phần đó.]
Chăm sóc khách hàng thở phào nhẹ nhõm, thái độ cũng trở nên tốt đẹp hơn.
Nhân viên chăm sóc khách hàng số hiệu 017: [Không sao đâu ạ, danh hiệu “Người giữ gìn kỉ luật trường thi” của bạn đã được chứng nhận, sau này khi bạn báo cáo các vấn đề liên quan đến bài kiểm tra sẽ không bị mất học phần nữa.]
Đường Tâm Quyết hơi khựng lại, hứng thú hỏi: [Vậy sao? Cảm ơn vì đã nhắc nhở tôi nhé.]
Nhân viên chăm sóc khách hàng còn chưa kịp trả lời thì cô chuyển đề tài: [Nhưng tôi nhớ rõ tôi nhận được danh hiệu này ở phó bản kiểm tra vệ sinh, tại sao đến hiện giờ mới được chứng nhận?]
Nhân viên chăm sóc khách hàng: “…”
Đường Tâm Quyết: [Chắc không phải là mấy nhân viên chăm sóc khách hàng trước đó thấy chứng nhận nhưng cố ý không nói với tôi đấy chứ?]
Nhân viên chăm sóc khách hàng: “…”
Nhân viên chăm sóc khách hàng số hiệu 017: [Bạn học thân mến, xin hỏi bạn đang cần được tư vấn gấp về vấn đề gì ạ?]
. Ngôn Tình Sủng
Đường Tâm Quyết từ từ nói: [Việc gấp thì không có, nhưng hình như có lẽ tôi phát hiện ra thêm hai đối tượng bị khiếu nại.]
Nhân viên chăm sóc khách hàng: [Khiếu nại nhân viên chăm sóc khách hàng không được nhận khen thưởng!]
Đường Tâm Quyết: [Trường học là ngôi nhà thứ hai, xây dựng cần mọi người chung tay. Khiếu nại là nghĩa vụ mà mỗi một học sinh cần phải ra sức hoàn thành hết trách nhiệm.]
Nhân viên chăm sóc khách hàng: “…”
Hối hận, cực kì hối hận.
Thấy không thể lay chuyển quyết định của Đường Tâm Quyết, cũng không sờ được con át chủ bài của cô, nó lập tức co được dãn được: [Thật ra nếu bạn hỏi tư vấn trước rồi tùy tiện báo cáo một vài chi tiết nào đó trong bài kiểm tra, bên chúng tôi có thể làm vài thủ thuật coi như bạn vừa báo cáo, vậy thì sẽ không mất học phần nữa.]
[Được.]
Đường Tâm Quyết chịu nghe khuyên nhủ: [Vậy cảm ơn mọi người rất nhiều, liệu có làm phiền mọi người lắm không?]
Nhân viên chăm sóc khách hàng: [Đừng khách sáo, đều là người quen cả mà. Tôn chỉ làm việc của chúng tôi là đem lại sự tiện lợi cho các học sinh.]
Để đề phòng Đường Tâm Quyết đổi ý, vừa nhận vấn đề nhân viên chăm sóc khách hàng đã trả lời bằng tốc độ nhanh nhất từ trước tới giờ: [Sau khi kiểm tra, vấn đề bạn đưa ra không phải là do lỗi hệ thống, bảng xếp hạng phòng ngủ toàn cầu hiện tại hoàn toàn bình thường.]
[Về vấn đề kí tự lộn xộn…] nhân viên chăm sóc khách hàng hơi dừng một chút: [Có lẽ là do cơ chế xếp hạng.]
Đường Tâm Quyết: “Cơ chế xếp hạng?”
[Là thế này, bảng xếp hạng cần phải tổng hợp tỉ lệ môn học đạt tiêu chuẩn của mỗi phòng, tỉ lệ thiệt hại, tỉ lệ thi đấu thắng bại, tỉ lệ chiến đấu thắng NPC… Từ những số liệu tổng hợp đó mới tiến hành xếp hạng. Nhưng nếu trong số các số liệu đó chưa từng xuất hiện kết quả thất bại nào, hệ thống không thể tiến hành tính toán theo cơ chế được.]
Nhân viên chăm sóc khách hàng tổng kết: [Nói cho đơn giản thì là phải có ít nhất một lần thất bại mới có thể lên bảng xếp hạng. Bởi vì hệ thống kiểm tra không thấy tỉ lệ thất bại của phòng ngủ các bạn nên hiện tại tạm không thể tiến hành xếp hạng.]
Phòng 606:???
Quách Quả ngạc nhiên: “Logic kiểu quái gì vậy, chẳng lẽ tất cả các phòng ngủ đều phải có một lần không đạt tiêu chuẩn mới được?”
Nhân viên chăm sóc khách hàng nghiêm túc trả lời: [Thất bại không đồng nghĩa với không đủ tiêu chuẩn của bài kiểm tra. Tỉ lệ thất bại tính cả yếu tố bị NPC đánh bại, bị học sinh phòng ngủ khác đánh bại, bị trạm kiểm soát của phó bản đánh bại, v.v… thậm chí cả tạo thành tâm lý thất bại cho thí sinh cũng được thống kê.]
[Nhưng thật đáng tiếc.]
Nhân viên chăm sóc khách hàng ấp úng nửa ngày, cuối cùng uyển chuyển nói: [Có lẽ trong bài kiểm tra lần sau mọi người nên thử thay đổi phong cách một chút, cho NPC nhiều đất diễn hơn một chút?]
Phòng 606: “…”
Trách bọn cô sao?
Tuy kết quả có hơi ngoài dự đoán, nhưng chuyện xếp hạng dù gì cũng coi như có lời giải thích… Mà có vẻ chuyện này còn không phải chuyện xấu nữa?
Nhưng dù sao đi nữa, bốn người chỉ đành tạm thời gác lại chuyện này, xử lý chuyện quan trọng hơn trước đã.
Thăng cấp kĩ năng và rút thăm trúng thưởng không cần phải bàn. Nhưng ngoài những thứ nhận được từ cửa hàng ra, Đường Tâm Quyết lấy ra một thứ khác.
Đó là hai tờ giấy cô đem theo ra khỏi phó bản zombie.
“Hóa ra hai tờ ghi chép thí nghiệm có thể đem về?”
Quách Quả kinh ngạc cầm lên ngó trái ngó phải, “Nhưng mà sao lại có hai tờ nhỉ, chẳng phải Tâm Quyết chỉ tìm được có một tờ thôi sao?”
Đường Tâm Quyết kể lại những gì mà nữ sinh đầu trọc Phương Chu đã nói, giải thích: “Bởi vì ngày cuối trong phó bản bận quá nên tớ không kịp nói rõ ràng chi tiết.”
Nhìn sơ qua thì tờ ghi chép thứ hai trông chỉ như bản chi tiết hơn của tờ thứ nhất, không nhìn ra được tin tức gì, nhưng trực giác của cô mách bản nên cô vẫn luôn đem theo trong người, không ngờ lại có thể mang theo về phòng ngủ.
Quách Quả gật đầu: “Quả thật là không nhìn ra được tin tức gì, chỉ có số lần thí nghiệm, ghép nối… Khoan đã, đây là gì?”
Cô ấy bỗng nhiên lật mặt kia của tờ giấy, hai mắt trợn tròn.
Ba người nhanh chóng tới gần, nhưng chỉ nhìn thấy trang giấy trắng tinh, mặt kia của tờ giấy không hề có một chữ nào cả.
Nhưng vừa ngẩng lên đã thấy Quách Quả toát mồ hôi lạnh, toàn thân run lẩy bẩy, hiển nhiên là lại chuẩn bị ngất xỉu lần nữa!