Tổng Tài Tàn Khốc: Chiếm Hữu Điên Cuồng - Mộng Ái - Chương 134: Không phải một mà là hai
- Trang Chủ
- Tổng Tài Tàn Khốc: Chiếm Hữu Điên Cuồng - Mộng Ái
- Chương 134: Không phải một mà là hai
Anh hiện giờ vẫn đang tịnh dưỡng ở bệnh viện ngày nào cô cũng vào thăm anh nấu thức ăn đem vào hết, cũng chẳng phải cô lo lắng sao. Bị như thế này cũng đáng cho anh, nằm đó thì sướng rồi chẳng phải làm gì hết cô đem thức ăn đến còn không muốn ăn phải kêu cô đút, không phải anh bị thương thì còn lâu. Mà chỉ mới có ba ngày bác sĩ nói ít gì cũng mười ngày nửa tháng thì vết thương mới bình phục nhưng cũng là chưa hẳn. Nếu chăm không kỉ thì lại thành sẹo.
Đến giữa trưa cô nhờ Nam Thành chở mình từ khách sạn sang bệnh viện thăm người đàn ông, tay cầm túi đồ tay cầm túi thức ăn còn cả cái bụng tròn này khổ thân quá mà. Đến bệnh viện thì mấy cái túi đồ đó điều do Nam Thành cầm vào cho cô, cô đi theo phía sau.
“Em tới rồi nè, ăn cơm thôi…” Nam Thành đặt đồ lên bàn rồi quay ra ngoài, cô đến lấy túi thức ăn bày thức ăn ra bàn anh đang nằm trên giường bệnh ôm cái máy tính gõ lọc cọc. Người đàn ông nghe cô gọi ăn cơm thì vẫn chưa chịu xuống giường, gập máy tính lại đặt sang chiếc tủ bênh cạnh, đưa tay ngoắc cô lại gần mình.
Mộng Ái híp mắt nhìn người đàn ông, đây là định làm gì anh có ý định xấu gì nữa đây, nghĩ vậy thôi nhưng cô vẫn đi sang bên đó ngồi xuống cạnh Tề Dụ Minh.
“Ái bé con được 12 tuần tuổi rồi nhỉ? Đến lúc siêu âm rồi…” Anh xoa xoa bụng của cô rồi cười nhẹ nhàng. Anh thật sự rất mong chờ đứa bé này dù là trái hay gái điều được nhưng anh muốn đứa bé này là con trai một chút sao đó rồi hẳn sinh con gái.
“Ừm…vậy anh thích con trai hay con gái?” Cô muốn dò hỏi người đàn ông này muốn con trai hay con gái biết đâu không như ý hắn rồi sinh con ra hắn lại không đối hoài tới thì sao? Ai mà biết được suy nghĩ của những sinh vật đơn bào này.
“Con gái nhưng chưa phải lúc.” Hắn hôn lên trán cô thể hiện sự thương yêu đối với cô và đứa bé trong bụng.
Cô hiểu được chứ cũng không thể trách anh nếu anh thật sự có con gái thì sẽ nuông chiều đến mức sinh hư mà thôi, không phải cô bị anh chiều đến hư rồi sao ăn uống không chừng mực rồi…
“Em muốn đi siêu âm thật đó, mà anh nói xem nếu ba mẹ của anh biết em có thai thì phải làm sao? Họ sẽ đồng ý không?” Tuy cô cảm nhận được sự yêu thương của gia đình bên đó nhưng cô có thai khi chưa cưới hỏi thế này thì có hơi… Ái sợ họ không chấp nhận.
“Em nghĩ gì vậy, nếu họ nghe em có thai thì vui đến khóc luôn đó. Dù sao đứa cháu đầu tiên của họ bằng tuổi em đó họ đang mong cháu để bế không kịp kia kìa.” Chuyện anh đuổi cô ra ngoài vào nửa đêm nửa hôm bị ông bà nhà biết rồi, mẹ anh ngay hôm sau liền gọi in ỏi chửi rủa anh. Anh phải chặn luôn cả số của bà để bà không gọi được, phải mau chóng báo tin con bé này có thai cho họ vui thì may ra anh mới không bị làm phiền nữa.
“Một lát nữa anh nói với bác sĩ đưa em đi siêu âm.” Hắn xoa xoa đầu cô muốn dỗ cô đây mà, cô không phải con nít đâu nha đừng có mà dỗ như vậy.
“…” Cô không thèm nói với anh nữa, anh không ăn cơm thì cô ăn bé con ăn. Phải ăn để còn có sức chăm sóc cho anh nữa, hihi.
Cô bỏ một mình xuống ăn cơm, nhìn cô ăn thôi cũng thấy ngon miệng. Cô bị anh dỗ cho béo đã đành giờ ăn cho hai người đương nhiên khẩu phần cũng phải nhân hai, cô háo ăn thế này thì anh an tâm rồi. Hắn cũng không đói nên không xuống ăn tiếp tục làm việc, cứ gõ lạch cạch như vậy.
Sau khi ăn xong, đến chiều chiều thì cô cùng anh đi siêu âm. Bước vô trong phòng cô có chút sợ, hay tay bám víu lấy áo anh không dám buông ra, vị bác sĩ kia là nữ thấy cảnh này liền cười.
“Cô gái à, chỉ là siêu âm xem tim thai giới tính của đứa trẻ không cần phải sợ thế đâu.” Vị bác sĩ nhìn cô một hồi nhưng cô cũng chẳng dám buông tay khỏi anh.
“Em sợ…anh ở đây với em đừng có đi đâu nha.” Suy cho cùng thì cô cũng là lần đầu làm mẹ cái tuổi còn đi học đó nha, sợ cũng phải thôi. Bị một ông chú già dụ dỗ đến mức có thai đúng là thảm mà.
“Anh không đi, lại đó đi.” Người đàn ông hôn lên trán cô một cái trước mặt bác sĩ, làm cô ngại đỏ mặt. Mắc cỡ mà đi về hướng bác sĩ. Vị bác sĩ kia khá có tuổi rồi, nhìn cảnh hai người trẻ ân ái thì cảm thấy cô bé này coi như chọn đúng người.
Lúc lên bàn siêu âm cô có chút hồi hộp không biết con mình là trai hay gái, con mình có khoẻ mạnh hay không. Bác sĩ từ từ đưa máy lên bụng cô, cô nghe được là tiếng đập của đứa bé. Cô phấn khích đến mức rơi cả nước mắt rồi là vì hạnh phúc.
“Bác sĩ cái đó là tiếng tim đập của đứa bé sao? Nhưng…sao tôi nghe hình như là hai tiếng riêng biệt vậy?”
Vị bác sĩ cười cười, quay sang nói với Tề Dụ Minh.
“Cậu đây tài thật đấy, là song thai còn hai đứa bé theo tôi thấy thì điều là con trai. Nhưng cái thai cũng chỉ mới 12 tuần tuổi kết quả siêu âm chỉ đúng khoảng 80%, còn để cho chắc chắn thì phải đợi thêm vài tuần nữa. Chắc có lẽ là con trai thật rồi.”
Ái nghe bác sĩ nói thế ngại đến chín mặt, bà ấy nói anh tài là sao chứ…nhưng song thai có nghĩ trong bụng cô hiện giờ không phải một là tận hai bé con luôn sao. Cô được bác sĩ siêu âm xong thì cũng rời khỏi đó, trên đường trở về phòng bệnh của anh cô cứ sụt sịt.
“Sao thế? Hai đứa em không vui, hay em muốn thêm nữa?” Hắn cười một cách vô liêm sỉ buôn lời vô sỉ.
“Cái gì mà không đủ, không phải em bị anh gạt sao. Không phải một mà là hai…anh còn muốn cái gì nữa.” Cô khóc là do bị sốc cứ nghĩ chắc một lần đêm hôm đó sẽ không có sao đâu, rốt cuộc có thai rồi. Lại tiếp tục nghĩ chỉ có một bé con bây giờ lại thành ra hai, mà người này còn chưa thoã mãn.
“Nếu còn gạt được thì thêm vài đứa nữa đến lúc nào sinh được con gái thì thôi.”
“Vậy còn nếu sinh thêm vài đứa nữa không sinh được con gái thì sao?” Cô có chút lo ngại hỏi, cô thích con gái…
“Anh không tin không khiến em sinh được con gái, cùng lắm thì chắc 5 6 đứa con trai cũng sẽ sinh được con gái thôi.” Người đàn ông cười lớn, thoả chí vì trêu được cô.
Like và tặng quà cho tôi đi nào mn, đừng đọc chùa nữa nha. Cảm ơn mn nhiều nhiều ???