Tôi Tìm Thấy Cậu Rồi - Uyển Minh - Chương 20
” ‘Dưới vầng thái dương vốn chẳng có điều gì mới mẻ. Từ xưa đến nay, sự trỗi dậy và sụp đổ của các đế chế, sự thăng trầm và thịnh suy của các triều đại, tất thảy đều không có ngoại lệ. Cái gọi là tương lai, thực ra đã tồn tại từ trong chính lịch sử!’ – Tôi từng đọc câu này trong quyển sách chiến tranh tiền tệ nổi tiếng, hôm nay tôi muốn dùng nó để dẫn mọi người đến với chủ để của nhóm chúng tôi phụ trách….”
Đó là phần mở đầu bài nói của Lý Dịch Phong, hôm nay đến phiên nhóm bọn họ thuyết trình nộp báo cáo. Mọi người trong nhóm thống nhất để y lên thuyết trình, họ bảo giọng nói khí chất của Lý Dịch Phong rất thích hợp với những bài giảng lịch sử khô khan. Không hiểu bằng cách nào mà cậu có thể biến một thứ khó nuốt như thế thành một câu chuyện hùng hồn mang đậm bản sắc anh hùng thời xưa. Họ nói nghe y thuyết trình chính là một quá trình tận hưởng, bởi mọi câu chuyện sau khi trãi qua miệng Lý Dịch Phong đều như sống lại một cách đầy màu sắc trước mắt mình.
Triệu Vân Lan cũng đồng ý với cách nói đó, quả thật bà xã nhà hắn cái gì cũng giỏi, hơn nữa còn rất có khí chất, gương mặt đẹp, giọng nói hay, biểu cảm rất thật.
Đang ngồi nghe chăm chú thì điện thoại Lý Dịch Phong để trên bàn run lên. Triệu Vân Lan quen nước quen cái với tay qua lấy, thuần thục mở khoá xem là ai. Thấy tên người nhắn đến là Trần Thiên Sơn thì vẽ mặt hơi trầm xuống.
Triệu Vân Lan không xem tin nhắn, bỏ điện thoại lại xuống bàn, tiếp tục nhìn về phía Lý Dịch Phong trên bục giảng, trong lòng nghĩ, hình như hai người bọn họ có tiềm chất gây sự hay sao đó, đời nào cũng luôn có chuyện bị cuốn vào, muốn yên bình sống cũng không nổi.
Triệu Vân Lan thấy bà xã đã xong thì vỗ tay cổ vũ nhiệt tình, thậm chí còn huýt sáo la lên quá xuất sắc khiến cho giảng viên phải quay xuống trừng mắt nhìn hắn còn cả lớp thì cười vang, lớp học cũng bị hắn làm náo động lên hẳn.
Lý Dịch Phong mỉm cười hướng Triệu Vân Lan đi đến, vừa ngồi vào chổ tên kia liền sáp lại, nhướng mày nói: “Bà xã nhà tôi giỏi quá, lần này nhóm chúng ta mà không được điểm cao nhất tôi sẽ đi xử đẹp ông thầy kia cho anh xem.”
“À đúng rồi, lúc nãy Trần Thiên Sơn có gửi tin nhắn cho anh đấy, tôi nghĩ chắc cái tên ngắm bắn chúng ta đã khai ra ai là chủ mưu rồi.”
Lý Dịch Phong xem điện thoại một hồi, nói: “Trần Thiên Sơn nói đã đủ chứng cứ để kiện Lý Phi Hùng tội mưu sát, mấy hôm nay Lý Phi Hùng đang tìm cách liên lạc với Trần gia muốn giải quyết trong tối nhưng không liên lạc được. Anh ta bảo có thể Lý Phi Hùng sẽ nhờ Lý tử Cường ra mặt nhờ lão gia tử nhà hắn là Trần Hiểu Đồng giúp đỡ, anh ta nói chuyện này không cần phải lo lắng, bên Trần gia họ đồng lòng đối ngoại. Nhưng sắp tới có thể Lý Tử Cường có thể tìm tôi nói chuyện.”
Triệu Vân Lan đưa tay gõ gõ mặt bàn: “Nói như vậy thì chuyện anh quen biết với Lâm gia và Trần gia sẽ không thể giấu được nữa. Chắc chắn để nhờ Lý Tử Cường ra mặt thì chú anh sẽ phải khai hết mọi thứ hắn điều tra được ra với ông ta.”
“Nhưng vấn đề là hiện tại hắn đang đối mặt với dư luận vì bê bối của Lý Nghiêm, đồng minh của hắn Dương Duy ốc còn không mang nổi mình ốc. Cổ phiếu công ty cũng xụt giảm, làm ăn thua lỗ, còn có chuyện Tống Trọng Đạt bị cắn trả không thể nào hắn không biết. Nên lần này tôi nghĩ hắn sẽ tìm cách đẩy anh lên đầu sóng ngọn gió còn hắn thì im lặng nghĩ ngơi lấy sức vượt qua tình trạng này, sẳn tiện có thể mượn việc này để coi anh còn ẩn giấu bao…”
“Hai em ngồi bàn hai từ dưới đếm lên! Các em đang thì thầm gì đó!”
Hai người họ còn chưa phân tích xong lập tức ngậm miệng, Triệu Vân Lan hướng vị giảng viên già kia cười một cái rồi cúi đầu, mắng nhỏ: “Mẹ kiếp!”.
Còn chưa hết tiết, điện thoại Lý Dịch Phong lại reo, là một số điện thoại lạ không có lưu tên danh bạ. Y tắt chuông quăng vào hộc bàn, mặc kệ.
Đến giờ ra về, số điện thoại đã gọi vào máy y 3 cuộc rồi lại kiên trì gọi đến cuộc thứ 4,
“Xin chào, xin hỏi anh tìm ai vậy?… Phong đại sư?…. À, đây đúng là số điện thoại của Phong đại sư, nhưng hiện tại đại sư không có ở Ninh Thành, không biết anh tìm ngài ấy có việc gì không? Anh cứ nói trước, tôi sẽ chuyển lời khi ngài ấy trở về….Giúp Tống gia gia chủ trừ tà?…. Được, nếu Phong đại sư trở về tôi sẽ nói với ngài ấy…”
Triệu Vân Lan đứng bên cạnh, nhướng mày nhìn y, cười rất có thâm ý hỏi: “Phong đại sư? Ngài đi đâu mà không có ở Ninh thành vậy?”
Lý Dịch Phong nói xạo bị bắt gặp, hơi xấu hổ chuyển chủ đề: “Xem ra mấy ngày này Tống gia chủ cũng chẳng yên lành gì rồi.”
Triệu Vân Lan hứng thú nói: “Này, tôi nghe nói trong vùng này Phong đại sư nổi tiếng thần bí, hành tung thất thường, muốn liên lạc với y buộc phải thông qua Lâm gia, không nghĩ tới lại là Lý tứ thiếu gia của chúng ta a.”
Lý Dịch Phong nhìn Triệu Vân Lan đầy bất lực: “Cậu đừng giả bộ ngạc nhiên, từ lúc cậu đến Ninh thành thì thông tin của tôi đã bị cậu điều tra hết một lượt rồi. Còn có, nếu không đi làm đại sư kiếm tiền thì tiền đâu tôi mua nhà cho lão Trương, tiền đâu để mua đồ ăn cho cậu mỗi ngày?”
Triệu Vân Lan thấy đùa không thành còn bị vặn lại thì ngoan ngoãn tiếp tục chủ đề lúc nãy Lý Dịch Phong nói về tình hình ba nhà Lý, Tống, Dương: “Tôi nghĩ nếu Tống gia là người liên lạc với Tân Thời thì hắn sẽ biết rõ muốn thoát khỏi sự trả thù của oán linh thì chỉ có thể tìm đến cậu. Nếu không tìm được thì hắn chỉ còn cách thông qua Lý gia.”
Lý Dịch Phong đương nhiên nghe ra ai kia ngượng ngùng chuyển chủ đề, chỉ là y lười chấp nhặt, cười khẩy nói: “Phải xem hắn còn đủ sức lực không đã, dù sao chuyện đầu cơ đất đai liên quan rộng lớn, còn có chuyện Hàn Doanh Doanh năm đó, một khi Trần gia và Hàn gia ra tay thì nhà họ không phế cũng tàn.”
“Hình như những chuyện này đều có liên quan đến chú anh và Dương gia đúng không?” Triệu Vân Lan dứng lại một hồi rồi như cười trên nổi đau của người khác: “À, còn có chuyện Vương Lộ Lộ năm đó nữa, nếu bị Lý Tranh khui ra một lượt thì chắc phải náo nhiệt lắm đây.”
Lý Dịch Phong cười lạnh đồng ý.
Triệu Vân Lan đã chán ghét mấy chuyện này lắm rồi, hắn mặc kệ sự đời mà nói: “Mặc xác bọn chúng muốn làm gì thì làm, dù cái giới hào môn Ninh Thành này đi tong hết thì cũng chẳng đến lược hai sinh viên đại học bình thường như chúng ta lo lắng đúng không nào? Sắp xong học kỳ rồi, kỳ nghỉ này chúng ta nên tính xem đi đâu chơi đi nào!”
Lý Dịch Phong đương nhiên đồng ý, thế là hai người mua một đống tạp chí du lịch về nhà cùng ngồi xem.
Đúng như hai người họ dự đoán, lúc này trong Tống gia đã loạn thành một đoàn, từ ngày trở về từ căn biệt thự ở ngoại ô Ninh Thành, Tống Trọng Đạt không có một ngày nào ngủ ngon giấc, hắn ta cứ nhắm mắt lại là sẽ thấy đủ thứ ma quỷ đến đòi mạng.
Nhà họ mời đủ thứ đại sư nhưng chẳng ai giúp được gì, còn Lâm gia thì đã tuyên bố thẳng thừng Tống Trọng Đạt tự làm tự chịu, đắc tội với người không nên đắc tội. Nhiều người nghe xong tuyên bố này liền từ chối hết lời thỉnh của Tống gia, dù sao cái thứ tu luyện này toàn là nghịch thiên, cơ duyên, cần cù, tố chất, thiếu một cái cũng không được. Không ai muốn vì một chút tiền tài mà đắc tội với ‘người không nên đắc tội’ trong miệng của nhà họ Lâm đâu ah.
Còn có công ty ông dạo gần đây bị người của Trần gia kiện, cổ phiếu công ty sụt giảm nghiêm trọng, còn có không hiểu từ đâu mà một lượng lớn cổ phiếu của ông bị bán ra ngoài, đánh một đòn nặng vào tình trạng khó khăn của công ty Tống gia.
Bên Lý gia cũng chịu tình cảnh tương tự, Lý Phi Hùng bị dính vào vụ ám sát cháu trai mình, còn có việc con trai thứ gian dâm với vị hôn thê của con trai lớn. Ông ta bị Lý Tử Cường gọi vào phòng mắng chửi một trận rất lớn, trở thành trò cười của cái giới nhà giàu đất Ninh thành này.
Dương gia cũng chẳng khá khẩm hơn bao nhiêu, chuyện con gái ông ta Dương Linh Nhi và Lý Nghiêm thì thôi. Dạo gần đây còn nổi lên tin đồn ông ta hại chết con trai của anh mình, làm cho anh mình không thể sinh con được nữa, sử dụng thủ đoạn hạ lưu để ngồi lên chiếc ghế gia chủ Dương gia hiện tại.
Tường ngã thì người đẩy, mối làm ăn hợp tác đều lục tục rút vốn, huỷ hợp đồng,… Còn những gia tộc mới nổi, công ty nhỏ thì im lặng theo dõi diễn biến, trong lòng mỗi người đều suy đoán không ngớt rốt cuộc là những người này đã đắc tội nhân vật nào mà lại thành ra cái dạng này.
Lý Phi Hùng là người biết rõ nhất, những chuyện này là do Lý Dịch Phong âm thầm ở đằng sau thúc đẩy, ông ta mang hết tài liệu điều tra được gia hết cho cha mình, nhờ ông làm cầu nối, nếu Lý Dịch Phong chịu bỏ qua mọi chuyên thì ông ta sẽ chuyển nhượng hết cổ phần đang giữ trong tay cho y, toàn lực ủng hộ cậu lên làm gia chủ Lý gia.
Tóm lại là mỗi người đều có một tính toán riêng, trong thời cuộc hỗn loạn này, nếu lợi dụng được thời cơ thì chính là một bước lên mây, thay thế những thế lực cũ, nếu tính sai một bước thì chính là vạn kiếp bất phục, trắng tay phá sản.