Tôi Thật Sự Rất Đẹp - Chương 17 - Chương 17
Viên Ninh được Amy gửi đến phim trường cùng rất nhiều tài liệu ôn tập,
hiện tại vẫn chưa tìm được một trợ lý có thể nấu ăn và hỗ trợ làm bài
tập, Amy vốn định sắp xếp trước một trợ lý sinh hoạt đi theo Viên Ninh,
nhưng bị Viên Ninh từ chối.
Không phải là Viên Ninh thanh cao, cô cũng muốn có một trợ lý để giúp cô xử lý những công việc vặt vãnh đó,
nhưng Viên Ninh cần tranh thủ thời gian để xem lại những điểm kiến
thức trong sách giáo khoa cấp hai.
Nhưng Viên Ninh không thể
nào nói thẳng với Amy như vậy: “Chị Amy, em vốn dĩ là người mới, em nghĩ tham gia đoàn phim trước để học hỏi kinh nghiệm. Sau khi quay xong, chị có thể sắp xếp một trợ lý cũng ổn mà. Hiện tại em đi theo đạo diễn
Chung học hỏi, mang thêm một trợ lý bên cạnh, điều đó không tốt lắm.”
Amy chỉ cho rằng Viên Ninh rất có hiểu chuyện, hơn nữa với tính tình của
Viên Ninh thì cô cũng yên tâm: “Được, chị sẽ tập trung vào việc tuyển
trợ lý cho em, em ở đoàn phim chuyện gì thì cứ nói cho chị biết. Có ai
không chừa mặt mũi cho em, làm em chịu ủy khuất, không cần phải chịu
đựng.”
Viên Ninh ngoan ngoãn gật đầu: “Chị Amy yên tâm, em sẽ
không gây chuyện, nếu có người gây khó dễ cho em, em sẽ nhớ kỹ rồi bí
mật nói cho chị, chờ chị ra tay giúp đỡ.”
Amy cũng có ý tương tự, nhưng khi lời nói ra từ miệng Viên Ninh lại rất thú vị: “Thiếu cái gì
cứ nói với chị, chị sẽ cho người đem tới cho em.”
“Không thiếu
đâu.” Viên Ninh ngồi ở ghế phụ lái: “Chị Trương còn chuẩn bị cho em một
ít quần áo lịch sự trang trọng hơn, để em có thể mặc khi đi ăn cùng đạo
diễn Chung và những người khác.”
Amy gật đầu, cô lo lắng rằng
Viên Ninh lần đầu gia nhập đoàn phim không biết nên mang gì theo, vì vậy cô đã nhờ Tiểu Trương giúp chuẩn bị. Hơn một nửa quần áo, giày dép và
túi xách của Viên Ninh Amy đều cho người đem đến: “Còn một việc nữa, em
đổi tên Weibo thành tên thật đi, chờ ảnh tạo hình được đưa lên, fans sẽ
dễ dàng tìm ra em.”
Viên Ninh hiểu ý của Amy, liền đổi tên Weibo.
Amy nhắc nhở: “Khi em đến trường quay, hãy đăng ảnh selfie hay gì đó nhiều hơn, em phải là một người hâm mộ trung thành?”
“Em biết rồi.” Viên Ninh lấy chiếc gương từ trong chiếc túi nhỏ ra, nhìn
khuôn mặt xinh đẹp của mình: “Em hiên tại không có tác phẩm và cũng chưa xuất hiện nhiều, vì vậy en chỉ có thể thu hút thêm fans bằng khuôn mặt
này thôi, em chính là dựa vào gương mặt của mình để kiếm sống!”
Amy dùng ngón tay gõ gõ vô lăng: “Em biết thì tốt, nhớ dùng mặt nạ cùng mỹ phẩm dưỡng da, chú ý quản lý dáng người nữa.”
Viên Ninh sửa sang tóc lại một chút, sau đó cất gương lại túi: “Ta sẽ chú ý.”
“《 Tiên giai 》 có thể phát sóng trễ, nhưng hậu kỳ của bộ thanh xuân vườn
trường tương đối đơn giản, cho nên sẽ phát sóng trước.” Amy cười nói:
“Còn có cái chương trình tạp kỹ kia, vốn dĩ muốn em tham cho biết thôi,
nhưng bây giờ…”
Amy còn chưa nói xong, điện thoại đột nhiên
vang lên, cô nhìn số người gọi, sau đó đeo tai nghe Bluetooth lên, bắt
máy: “Đạo diễn Tôn.”
Cũng không biết đầu dây bên kia nói gì, Amy
cau mày nói: “Làm phiền đạo diễn Chung chờ một chút, tôi dừng xe rồi gọi điện lại sau nhé.”
Rất nhanh Amy tắt điện thoại, cô hít sâu một
hơi nói: “Em chuẩn bị sẵn tâm lý đi, kịch bản bộ vườn trường có thể sẽ
có thay đổi.”
Viên Ninh ánh mắt lóe lên: “Là Trần Văn Văn?”.
“Đúng.” Amy thật sự không ngờ rằng một người nổi tiếng như Trần Văn Văn lại đến cướp một vai nữ phụ trong một bộ phim học đường với kinh phí đầu tư
thấp: “Bộ 《 Tiên giai 》 vẫn có thể hiểu được, dù sao cũng là một bộ phim được đầu tư với số tiền lớn, và hơn nữa cô ta nói rằng tham gia diễn
xuất là vì tình hữu nghị… Quên nó đi, chị gọi lại một chút xem rốt
cuộc chuyện là như thế nào.”
Viên Ninh ngược lại an ủi: “Không sao đâu chị Amy, mất bộ này thì còn có bộ khác.”
Amy ậm ừ, vừa lúc đến khu vực của đoàn phim, cô đi đỗ xe, rồi gọi lại cho
đạo diễn Tôn: “Xin lỗi, đã để đạo diễn Tôn đợi lâu, tôi đang đưa Viên
Ninh nhà tôi đến phim trường. Đúng rồi, bộ phim của đạo diễn Chung thật
ra không đến lượt Viên Ninh, nhưng chẳng qua đạo diễn Chung thích em ấy
và đề nghị em ấy tham gia đoàn phim sớm để học hỏi thêm nhiều thứ.”
Amy không sợ đạo diễn Tôn lật lọng, cũng không có bất kỳ lời phàn nàn hay
ác ngôn nào, ngược lại cô nhắc đến đạo diễn Chung trước, dát cho Viên
Ninh một lớp vàng, rồi hỏi: “Vừa rồi đạo diễn nói, nữ thứ số hai không
thể giao cho Viên Ninh nhà tôi là sao vậy?”
Đạo diễn Tôn cũng
không muốn đắc tội với Amy, giải thích: “Tôi không còn lựa chọn nào
khác. Bên Trần Văn Văn thông qua nhà đầu tư yêu cầu muốn vai diễn này.
Nhà đầu tư cũng rất hài lòng với Trần Văn Văn. Dù sao thì…”
“Tôi biết, danh tiếng và độ hot của Trần Văn Văn đều có hết.” Amy giống như
rất là thông cảm: “Chỉ là, ở trong đoàn làm phim thì Trần Văn Văn là
người có địa vị cao nhất phải không? Địa vị của nữ thứ số hai còn lớn
hơn rất nhiều so với địa vị của nữ chính…”
Đạo diễn Tôn cũng lo lắng: “Đó là sự thật, nhưng tôi không thể đưa ra quyết định. Trần Văn
Văn hôm nay đã đến ký hợp đồng, tôi thật sự xin lỗi.”
Amy tức
giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng giọng điệu thì không như vậy:
“Cũng không còn cách nào khác, đạo diễn Tôn đừng để trong lòng, lúc
trước sau khi xem tác phẩm của đạo diễn Tôn nên tôi mới muốn cùng nhau
hợp tác. Có thể do Viên Ninh của chúng tôi thiếu may mắn.”
Đạo
diễn Tôn do dự một lúc, như thể đã đến một nơi yên tĩnh, sau đó hạ giọng nói: “Trần Văn Văn đã chấp nhận giá hữu nghị, nhưng tôi không biết số
tiền chính xác.”
Amy hiểu ra: “Cảm ơn đạo diễn Tôn. Sau này nếu
có cơ hội nhất định phải nghĩ đến Viên Ninh chúng tôi, đến lúc đó chúng
ta lại cùng nhau hợp tác.”
Đạo diễn Tôn nói thêm vài câu, hai người mới tắt điện thoại.
Viên Ninh nhìn Amy.
Amy chế nhạo, gửi vài tin nhắn cho cấp dưới của mình: “Trần Văn Văn đã tự tìm đường chết.”
Viên Ninh hơi ngạc nhiên, nếu cô ấy chỉ nhận một vai diễn không phù hợp với
vị trí của mình, Amy sẽ không nói những lời đến mức như vậy. Rốt cuộc,
sau cũng Trần Văn Văn cũng có thể nói với người hâm mộ rằng đó là vì cô
ấy có mối quan hệ tốt với đạo diễn, nhà đầu tư hay là ai đó với mối quan hệ không tồi, giúp đỡ bằng tình hữu nghị, không lẽ…
Amy vỗ vỗ vai Viên Ninh nói: “Đi, chị dẫn em đi gặp đạo diễn Chung trước.”
Viên Ninh ngoan ngoãn gật đầu, hôm nay Amy đích thân dẫn cô đến, không chỉ
là để chào hỏi đạo diễn Chung, mà còn vì hôm nay Viên Ninh sẽ chụp ảnh
tạo hình. Amy phải để mắt tới, lỡ tạo hình của Viên Ninh không thích
hợp, Viên Ninh lại không dám bày tỏ ý kiến của mình.
Với tư
cách là nam chính, Cố Phi Ngang hôm nay cũng đến, đang nói chuyện với
đạo diễn Chung, khi đạo diễn Chung thấy Amy và Viên Ninh, nói: “Hai
người đem hành lý cất vào trong phòng đi, nửa tiếng sau sẽ trang điểm.”
Amy làm theo.
Đạo diễn Chung đã gọi nhà sản xuất sinh hoạt đến để đưa Amy và cô vào phòng.
Nếu là một diễn viên khác, nhà sản xuất sinh hoạt cùng lắm là sắp xếp trợ
lý hoặc nói vị trí để họ tự tìm, nhưng Amy có quan hệ rộng rãi và là bạn tốt với đạo diễn Chung, nhà sản xuất sinh hoạt cũng không muốn đắc tội
nên hắn tự dẫn đường: “Đạo diễn Chung đặc biệt dặn dò sắp xếp cho Viên
Ninh một phòng đơn, hai người xem nếu không hài lòng thì tôi đổi cho hai người.”
Amy cười nói: “Viên Ninh nhà tôi còn nhỏ tuổi, lại là
lần đầu tiên em ấy tham gia đoàn làm phim, làm phiền nhà sản xuất nhắc
nhở, lỡ em ấy không hiểu chuyện mà đắc tội với mọi người cũng không
biết.”
Lời nói khiêm tốn, nhưng nhà sản xuất có thể nghe ra được ý tứ thực sự của Amy, đó là nhờ anh chăm sóc Viên Ninh: “Cô cứ yên tâm.”
Nhà sản xuất thực sự quan tâm đến Viên Ninh, sắp xếp cho cô một căn phòng
nhỏ có phòng ngủ riêng và một phòng khách nhỏ, đương nhiên không thể so
sánh với diễn viên chính, nhưng đây chắc chắn là một sự ưu đãi đối với
Viên Ninh. Thậm chí đoàn làm phim có nhiều người còn nổi tiếng hơn cô
nhưng điều kiện không tốt được như vậy.
Amy nhìn thấy, tự nhiên cảm kích: “Khi nào nhà sản xuất Tiền rảnh rỗi thì
báo cho tôi biết, tôi sẽ chuẩn bị vài chai rượu ngon cho anh nếm thử.”
Nhà sản xuất Tiền tất nhiên rất vui khi nghe những lời này: “Chúng ta thêm
bạn bè đi, nếu cô cần bất cứ điều gì chỉ cần nói với tôi.”
Cả Amy và Viên Ninh đều thêm bạn bè với nhà sản xuất Tiền, sau đó nhà sản xuất rời đi.
Viên Ninh ngoài mang một chiếc balo còn mang theo một chiếc vali, cô kéo chiếc vali vào.
Amy kiểm tra nệm chăn, hỏi: “Tiểu Trương có mang ga trải giường và chăn bông cho em không?”
Viên Ninh gật đầu: “Em còn mang thêm gối nữa.”
“Vậy là tốt rồi.” Amy dặn dò: “Mấy ngày nữa chị sẽ cho người mang những bộ khác cho em thay…”
Chuông điện thoại đánh gãy lời Amy nói, Amy ở trước mặt Viên Ninh tiếp điện
thoại, nghe đầu dây bên kia nói xong ừm một tiếng, nói: “Được, tôi hiểu
rồi, không cần làm cái gì hết.”
Sau khi tắt điện thoại, Amy nhìn
Viên Ninh và nói: “Trần Văn Văn đã tự hạ thù lao đóng phim để vai nữ thứ số hai trong bộ phim vườn trường kia.”
Viên Ninh đã sớm đoán được: “Cô ấy không tỉnh táo sao?”
Mặc dù vấn đề thù lao và những thứ khác đều được giữ bảo mật, nhưng mấy cái này đâu thật sự được bảo mật, không phải Amy còn biết được sao?
Phim học đường không được đầu tư lớn, cũng không phải đạo diễn nổi tiếng,
chỉ vì một vai diễn nữ thứ số hai mà tự hạ thù lao đóng phim của mình,
sau này thù lao đóng phim khó mà tăng được: “Quản lý của cô ấy đồng ý
chứ?”
Amy tặc lưỡi một tiếng, muốn hút một điếu thuốc để ăn mừng, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp sáng ngời của Viên Ninh, cô liền dập tắt ý định: “Hợp đồng đã ký rồi, cô ấy mà không đồng ý thì cũng
không còn cách nào khác?”
Ngụ ý rằng Trần Văn Văn đã làm chuyện
này sau lưng người quản lý của cô ấy, thu nhập của quản lý chủ yếu dựa
vào trích phần trăm cũng như là của công ty. Trần Văn Văn đã cướp vai nữ thứ số hai của cô, nhưng đã đắc tội với không ít người.
“Chị có
biết tại sao Trần Văn Văn lại đột nhiên đi thử vai Nguyệt Dao không?”
Amy cười, không chờ Viên Ninh nói: “Cô ta vốn muốn tham gia chương trình tạp kỹ 《 PK diễn xuất 》. không ngờ rằng Dương Vũ đột nhiên tham gia.
Trước đây cô ta thường đi bài PR nhan áp đảo Dương Vũ, kỹ năng diễn xuất của cô ta là số một, Dương Vũ quá kém so với cô ta. Nhưng trên thực tế, kỹ năng diễn xuất của Dương Vũ có thể đánh bại cô ta, vì cô ta không
muốn đứng cùng Dương Vũ trên một sân khấu nên cô ta tạm thời rút khỏi
chương trình.”
Viên Ninh không biết nên nói cái gì cho phải.
Amy vỗ vỗ đầu Viên Ninh: “Khó trách sau khi Dương Vũ tham gia, đạo diễn
chương trình tạp kỹ nói nhất định sẽ có chỗ, thì ra là như vậy, đừng suy nghĩ nhiều nữa, em đi hóa trang để chụp ảnh tạo hình đi.”
Viên
Ninh gật đầu, mang balo lên và đi theo sau Amy. Khi họ đến, Cố Phi Ngang đã thay quần áo và đang hóa trang. Mặc dù trong cốt truyện Viên Ninh
không xuất hiện nhiều, nhưng vì nhân vật này có vai trò quan trọng, nên
trang phục của cô đều rất tinh xảo, thậm chí ngay cả cách trang điểm
cũng có nhiều kiểu.
Khi chị Phùng nhìn thấy Viên Ninh, nhờ trợ lý của mình đưa Viên Ninh đi thay quần áo.
Amy không quen Cố Phi Ngang, nhưng cô quen với quản lý của Cố Phi Ngang. Cố Phi Ngang đã chủ động chào hỏi, Amy bước đến gần anh ấy: “Phi Ngang,
tiểu Viên của tôi vẫn chưa chụp ảnh với tạo hình, một lát nữa anh có thể nhắc em ấy một chút được không? “
“Không thành vấn đề.” Bởi vì
không cần phải diễn cùng Trần Văn Văn, tâm trạng của Cố Phi Ngang rất
tốt: “Chị Amy đừng lo lắng, quản lý của tôi có dặn dò qua, bảo tôi chăm
sóc Viên Ninh, lúc trước cô đã giúp chúng tôi mà.”
Amy sững người một lúc, thực sự không nhớ chuyện này.
Cố Phi Ngang cười: “Khi đó tôi không nổi tiếng, không có nhãn hiệu nào sẵn sàng cho tôi mượn quần áo mùa đó để đi thảm đỏ. Chính cô đã giúp tôi
liên hệ.”
Lúc này Amy mới nhớ ra: “Lúc đó, tôi thực sự không biết đó là cậu.”
“Dù sao thì tôi vẫn nhớ rõ.” Cố Phi Ngang nói đùa: “Cho dù cô muốn tạo
scandal để tăng độ nổi tiếng cho Tiểu Viên, chỉ cần cô ấy tròn hai mươi
tuổi thì tôi liền đồng ý.”
Amy cảm thấy buồn cười, thực ra họ đều biết đây là chỉ là một lời nói giỡn, cũng bày tỏ thái độ: “Ít nhất cũng phải đợi đến khi em ấy tốt nghiệp đại học đã, rồi hãy nghĩ đến chuyện
hẹn hò.”
Cố Phi Ngang vẫn còn muốn nói chuyện, nhưng khi nghe
thấy giọng nói của đạo diễn Chung, hai người họ đều ăn ý không nói
chuyện tiếp nữa.
Đạo diễn Chung nhíu mày, đang nghe điện thoại:
“Tôi nhớ Amy có nói, ngoại trừ bộ phim của tôi, Tiểu Viên còn có một vai nữ phụ nữa, chỉ sợ là không có lịch trình. Phim của anh là phim điện
ảnh, với lại chỉ đến thử vai, ai biết được… Được rồi, được rồi, anh tự nói chuyện với Amy đi.”
Amy có hơi hoang mang.
Đạo diễn
Chung đưa điện thoại cho Amy: “Tên khốn Lão Lâm kia, sau khi xem video
tôi đăng, muốn cho Tiểu Viên của cô đến thử vai.”
Lão Lâm?
Amy ngơ ngác nhận điện thoại, đạo diễn Lâm sao? Cô nhớ rõ là đạo diễn Lâm
đang quay một bộ phim điện ảnh, nhưng không phải buổi casting đã kết
thúc rồi sao? Dựa theo thời gian tính tới nay, ít nhất đã quay được một
nửa.
Đạo diễn Chung nói, “Cô cùng Lão Lâm nói chuyện đi.”
Amy gật đầu, nói: “Đạo diễn Lâm, có chuyện gì sao? Thử vai? Nhưng… tôi
hiểu rồi, Viên Ninh có thời gian, đúng vậy, ngoài bộ phim của đạo diễn
Chung, một bộ khác thì bị người ta giành mất rồi. Được được, tôi hiểu
rồi, làm phiền đạo diễn Lâm rồi.”
Nói thêm vài câu, Amy trả điện
thoại lại cho đạo diễn Chung, đạo diễn Chung cũng nói thêm vài câu rồi
tắt điện thoại, hỏi: “Bị giành mất? Bộ phim kia đầu tư cũng không quá
lớn, lại là phim chiếu mạng, có người còn muốn giành vai nữa sao?”
Cố Phi Ngang cũng tò mò hỏi: “Là ai vậy?”
Amy bâng quơ nói: “Trần Văn Văn thông qua nhà đầu tư giành được vai nữ thứ
số hai của bộ phim chiếu mạng thuộc thể loại vườn trường kia. Vừa đúng
lúc Viên Ninh nhà tôi có thời gian, nếu không thì sẽ rất phiền phức.”
Viên Ninh vừa mới thay quần áo xong đi ra: “…”
Có nên cảm ơn Trần Văn Văn đã tự hạ thù lao đóng phim và địa vị của mình
để giành lấy vai nữ thứ số hai của cô, sau đó cho cô một cơ hội tốt hơn
không?
Cố Phi Ngang sửng sốt, sau đó cười phá lên, lấy điện thoại ra buôn chuyện với quản lý của mình: “Cái này gọi là gì nhỉ?”
Viên Ninh yên lặng nói: “A, chị Văn Văn đúng là người tốt, vì tôi mà hy sinh bản thân mình.”