Tôi Thật Sự Rất Đẹp - Yên Ba Giang Nam - Chương 27
Viên Ninh đã thay một bộ quần áo xộc xệch, búi chùm tóc rối lên, bên tóc còn gắn một bông hoa màu đỏ rực, khi vừa bước ra khỏi cửa nhà tắm, cô lấy tay vuốt vuốt bộ đồ lại, như muốn bộ quần áo trông xộc xệch trở nên tươm tất hơn xí.
Hơn nữa Viên Ninh còn ép mình thẳng lưng, ưỡn ngực đi đi lại lại, chỉ khiến người ta cảm thấy khó xử, giống như một người vốn rất rụt rè và rất khó để lấy lại sự tự tin, có cảm giác tự tận đáy lòng trông mình thật thấp kém.
Rất nhiều khán giả ở đây cũng như khán giả đang xem livestream chưa từng xem qua bộ phim 《 Tìm con 》, dù ekip của chương trình đã giới thiệu qua về bộ phim, đồng thời dành thời gian cho các thí sinh chuẩn bị, cũng như chiếu qua đoạn video và các thí sinh sẽ diễn lại, nhưng những người có thể được nó chỉ là số ít.
Điều này khác với phần thi 《 PK diễn xuất 》, chủ đề được chọn trước, khán giả có thời gian xem phim trước cũng như để hiểu rõ hơn về bộ phim, thậm chí các thí sinh cũng có thời gian để chuẩn bị kĩ hơn.
Còn phần thi ngày hôm nay là bắt đầu biểu diễn sau khi bốc thứ tự, nếu thí sinh nào chưa xem phim thì chỉ có thể tranh thủ thời gian chuẩn bị, đi tìm nhân viên công tác xin xem video.
Cho nên rất nhiều khán giả không hiểu được Viên Ninh đang diễn cái gì, thậm chí một số người còn bắt đầu phàn nàn về việc Viên Ninh cũng chỉ có gương mặt, khi lên sân khấu liền lộ rõ sự yếu kém.
【 Ở trong phòng nghỉ không biết canh thời gian để chuẩn bị mà đi xem quần áo đẹp, hiện tại biểu hiện như thế này thật xấu hổ. 】
【 Mị lớn Viên Ninh mười tuổi, chưa từng xem qua bộ phim này, thậm chí còn chưa nghe nói qua, trong thời gian ngắn như vậy mà Viên Ninh có thể diễn được như vậy là đã ổn rồi. 】
【 Đừng khắt khe quá, Viên Ninh thậm chí còn chưa trưởng thành, nhìn thấy quần áo đẹp muốn xem một chút cũng chỉ là bản tính của con người, con bé còn chưa mặc thử, rất nhanh liền đi chuẩn bị mà. 】
【 Đây là PK diễn xuất, đã tới nơi này rồi thì chính là diễn viên, ai quan tâm nó bao nhiêu tuổi? 】
【 Nếu mấy người chưa từng xem qua bộ phim này thì có thể dành thời gian đi xem đánh giá về phim được không? Không biết gì thì đừng có ở đây chỉ chỏ lung tung. 】
Khán giả không hiểu nhưng tất cả giám khảo ở đây đều hiểu, Lữ Tiệp Hùng không khỏi hướng người về phía trước, nhìn chằm chằm vào biểu cảm của Viên Ninh trên màn hình lớn.
Đúng, cảm giác này mới là đúng.
Người mẹ trong phim 《 Tìm con 》 có gia cảnh rất nghèo khó, để tìm được con gái bà phải đi ăn xin, nhặt rác, ngủ ở bất kì xó xỉnh nào mà bà có thể ngủ được, vì bị người ta xua đuổi, khinh ghét thậm chí là bị đánh đập, nên bà rất cẩn thận và hèn mọn.
Bà đi tắm xong thì cảm thấy mình sạch sẽ hơn, đưa ra quyết định cuối cùng, vì vậy bà muốn đoạn đường cuối cùng mình đi phải đi một cách thật ngay thẳng, nhưng những thói quen đã được hình thành qua năm tháng khiến bà không thể thích ứng được với việc bản thân sạch sẽ đứng dưới ánh mặt trời.
Điểm này không giống với diễn xuất của diễn viên gốc trong 《 Tìm con 》, vị diễn viên kia thể hiện nhiều hơn ở biểu cảm, mà Viên Ninh thể hiện qua hành động và các chi tiết nhỏ, lúng túng và lạc lõng, không hề sai, ngược lại lại vô cùng hợp lý.
Viên Ninh như phát hiện ra có người qua đường đang nhìn mình, theo bản năng túm lại quần áo, sau đó sửa sang lại bông hoa quý giá trên tóc, né tránh đi ánh mắt của mọi người.
MC ở bên cạnh đọc lời thoại của người qua đường: “Mọi người xem, bà già này còn bày đặt cài hoa lên tóc, trông hề muốn chết.”
Viên Ninh nghe được lời này thì cong lưng lại, có chút rụt rè và nghiêng người sang một bên, như thể cô muốn tránh bị bắt nạt lần nữa.
MC có chút không đành lòng, nhưng vẫn phải nói theo lời thoại: “Trông bà ta thật bẩn thỉu, ta nên tránh xa bà một chút, thúi quá đi.”
Viên Ninh vội vàng bước nhanh hơn một chút, lúc đi ngang qua những người này, cô còn nở một nụ cười lấy lòng xin tha, bộ dạng trông vừa hèn mọn vừa đáng thương.
Những khán giả vẫn đang thảo luận về bộ dạng của Viên Ninh có cái gì đó không tự chủ ngậm miệng lại, nghiêm túc nhìn lên màn hình lớn.
Giây phút này, lực chú ý của mọi người đều không đặt ở dung mạo của Viên Ninh, cho dù nhìn vào gương mặt cùng ánh mắt của cô, bọn họ cũng chỉ chú ý đến nụ cười hèn mọn đến mức tận cùng để cầu xin đừng làm tổn thương mình. Bọn họ chợt nhớ tới chính mình có phải luôn vô thức tránh đi công nhân nhập cư, công nhân vệ sinh hay những người ăn xin trên tàu điện ngầm, trên đường phố hay thậm chí trong một số quán ăn vặt hay không?
Cho dù bọn họ không nói gì, nhưng những hành động né tránh này có phải đã làm tổn thương những người này hay không?
Trong phòng livestream, những lời chỉ trích liên tục nói Viên Ninh không có kỹ năng diễn xuất gần như biến mất.
【 Grass, tôi là một người đàn ông mạnh mẽ 35 tuổi, và không hiểu sao tôi lại khóc như một đưa trẻ vậy. 】
Đến khi thấy xung quanh không có ai nữa, Viên Ninh mới thở phào nhẹ nhõm, lại lần nữa đứng thẳng người lên, dừng ngay trước đạo cụ do ekip của chương trình chuẩn bị sẵn, đầu tiên cô nhìn xung quanh để xác định không có ai, sau đó mới đưa tay chạm lên đạo cụ, hơi rướn người ra để nhìn xuống, hai tay nắm chặt lấy lan can đạo cụ, vội vàng lui về phía sau.
Cho dù Viên Ninh không nói gì, nhưng từ hành động cũng có thể thấy được rằng Viên Ninh đã quyết tâm tự sát, nhưng đến lúc này cô vẫn như cũ, cảm thấy sợ hãi.
Do dự như vậy, ngược lại khiến khán giả cảm thấy chân thật hơn.
Viên Ninh quay đầu nhìn về nơi nào đó, mấp máy môi nhưng lời gì cũng chưa nói ra.
Cô gỡ bông hoa đỏ trên tóc xuống, trong mắt người khác nó trông vừa thô tục vừa xấu xí, nhưng trong mắt cô nó lại giống như một chiếc vương miện quý giá nhất, cô cẩn thận sửa sang lại rồi đeo bông hoa vào cổ tay, nước mắt không ngừng rơi, thậm chí trông cô khóc còn rất khó coi, cô lấy ống tay áo còn lại chùi chùi lên mặt, cố gắng gượng gạo nở ra một nụ cười thật tươi nhưng cuối cùng lại thất bại, cứ vậy xoay người nhảy xuống.
Khác hoàn toàn với hình ảnh người mẹ không chút do dự nhảy xuống, nhưng lại khiến không ít người xem đỏ mắt.
Đến khi Viên Ninh đứng bên cạnh MC, liền nhận được một tràng pháo tay, có mấy người còn vừa lau nước mắt vừa vỗ tay.
MC cảm thán: “Nghe tiếng vỗ tay như này bạn có cảm xúc gì không?”
Viên Ninh tay cầm mic, vừa mới khóc xong nên mắt và mũi cô đã đỏ ửng lên, trước khi lên sân khấu cô đã tẩy trang. Dường như Viên Ninh định nói gì đó, nhưng cô không nhịn được mà nghẹn ngào, cô nói lời xin lỗi, lấy tay áo chà lên mặt, bởi vì chất vải của áo hơi thô ráp nên nhìn từ màn hình lớn có thể thấy rõ mặt cô bị chà còn đỏ hơn.
Một nhân viên lên đưa khăn giấy, MC nhận rồi đưa cho Viên Ninh: “Tuy rằng tôi không tiếc bộ quần áo này, nhưng dù sao bạn cũng nên đau lòng cho gương mặt này thay fans chứ.”
Viên Ninh hít mũi một cái, sau đó cúi đầu nhận lấy khăn giấy lau mặt: “Xin lỗi, tôi chỉ là có chút… xúc động.”
Thấy Viên Ninh đã bình tĩnh lại một chút, MC mới nói: “Tôi cũng hiểu mà, lúc xem bạn biểu diễn tôi cũng âm thầm khóc.”
Viên Ninh cười cười, sau đó một tay ấn cổ áo, cúi người nói: “Cảm ơn tràng vỗ tay này của mọi người.”
MC nói thêm vài câu rồi bắt đầu hỏi: “Những vị giám khảo ở đây có lời nhận xét gì về màn thể hiện của Viên Ninh không?”
Các vị giám khảo đều khen ngợi vài câu, đến lượt Lữ Tiệp Hùng phát biểu, không phụ sự mong đợi của mọi người liền hỏi: “Diễn xuất của bạn khác so với bộ phim, bạn cảm thấy mình hiểu rõ nhân vật này hơn chị Phương sao?”
Chị Phương là người đã đóng vai này.
Đây là một câu hỏi không dễ để trả lời, cho dù Viên Ninh nói có hay không thì đều bất lợi.
Viên Ninh hai tay cầm mic, trịnh trọng nói: “Trong mắt ngàn người có một ngàn Hamlet (*). Em đã xem bộ phim này nhiều lần, và cảm xúc mỗi lần xem đều khác nhau. Em nghĩ màn thể hiện của cô Phương là không thể vượt qua, ít nhất đối với em là không, tất cả những gì em có thể làm là hành động theo suy nghĩ của mình.”
(*) Hamlet: cái này mình chịu luôn, bạn nào biết giải đáp giúp mình với nha.
Lữ Tiệp Hùng gật đầu: “Vậy bạn có nghĩ rằng người mẹ này đã nhận ra con gái của mình không? Bà ấy đã nghĩ gì khi lựa chọn tự sát? Bạn cảm thấy màn thể hiện của bạn hay chị Phương phù hợp với hình ảnh bộ phim hơn?”
Amy trong lòng không nhịn được mà mắng Lữ Tiệp Hùng, đây chẳng khác nào một cái hố cả, nếu Viên Ninh trả lời không cẩn thận một chút thôi cũng sẽ bị người ta nắm được nhược điểm, hơn nữa Viên Ninh cũng vừa mới diễn xong, tâm trạng dao động rất nhiều, nếu Viên Ninh thật sự đã bình tình, e rằng trong lời nói vẫn sẽ có sơ hở.
Sau khi mắng Lữ Tiệp Hùng xong, trong lòng Amy đã chuẩn bị một vài phương án quan hệ công chúng, nếu câu trả lời của Viên Ninh không cẩn thận, cô sẽ lập tức thực hiện kế hoạch liền.
Viên Ninh trầm mặc một lát, nói: “Em chỉ có thể tự mình cảm thụ, không thể nói đúng hay sai được, em cảm thấy người phụ nữ đã nhận ra.”
Một vị giám khảo khác hỏi: “Nếu như đã nhận ra rồi, tại sao lại đi tìm lâu như vậy, lúc ấy vì sao lại không gặp nhau? Mà hơn nữa sau khi nhận ra lại lựa chọn tự sát? Điều này không phải rất mâu thuẫn sao?”
Viên Ninh rất cẩn thận, để sau này không bị vả mặt, cô đưa ra tiền đề trước khi trả lời: “Em không cảm thấy mâu thuẫn, em nghĩ chính vì nhận ra con gái rồi nên người mẹ mới tự sát. Tìm con gái chính là chập niệm của bà ấy, bà ấy đã trải qua những tháng ngày khó khăn như thế, nếu bà ấy không nhận ra con gái mình thì sao bà ấy có thể lựa chọn tự sát vào lúc này được.”
“Vậy tại sao người phụ nữ lại không đi nhận mẹ mà lại lựa chọn tự sát?” Các giám khảo nhíu mày, cảm thấy Viên Ninh đang cố tình làm màu: “Người phụ nữ lựa chọn tự sát là vì nhìn thấy một nhà ba người, đặc biệt là đứa con gái nhỏ, lại nghĩ đến đứa con gái của chính mình, cảm thấy vô vọng mới lựa chọn cách tự sát để giải thoát cho chính mình.”
Viên Ninh cười cười, không vì ý của mình bị phủ định mà tức giận: “Em tôn trọng ý kiến của người.”
Hàm ý là tôn trọng nhưng không đồng ý.
Giám khảo kia còn muốn nói thêm nữa, nhưng Lữ Tiệp Hùng nói thẳng: “Nếu bạn chỉ đang tôn trọng, vậy thì tiếp tục nói về suy nghĩ của bạn đi.”
Giọng nói của Viên Ninh rất hay, dù không trang điểm, tóc buông rối tung, thậm chí còn mặc một bộ đồ xám cũ nát, cô vẫn trông như nữ hoàng của sân khấu, rực rỡ lộng lẫy: “Người mẹ nhận ra cô con gái và nhận ra cuộc sống của cô ấy quá tốt, vì vậy bà không thể nhận và cũng không dám nhận, những chuyện đã trải qua khiến bà không dám mạo hiểm, bà lo lắng rằng con rể sẽ chán ghét con gái bà sau khi biết được quá khứ của cô ấy, và bà lo lắng rằng việc nhận mẹ con sẽ hủy hoại hạnh phúc của con gái bà.”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
2. Trịnh Tổng Chồng Cô Muốn Trèo Tường
3. Đau Đến Mấy Vẫn Yêu
4. Một Kiếp Vấn Vương
=====================================
“Bởi vì bộ phim này không đề cập đến việc con gái của người phụ nữ trốn thoát như thế nào, chỉ đề cập đến việc con gái của bà bị chồng bán cho người khác làm vợ, không ai biết chuyện gì đã xảy ra với con gái bà cả.” Viên Ninh giọng điệu rất bình tĩnh: “Người phụ nữ không giám đánh cược, thật ra bà ấy rất sợ chết và cũng thỏa mãn, bởi vì bà ấy đã ăn bánh mì mà con gái đưa, dùng tiền của gái cho để tắm, và mua thứ năm đó con gái bà ấy muốn nhất, là hoa cài tóc. Người phụ nữ vẫn luôn sống trong cảm giác đầy tội lỗi, và không khó để tìm ra trong một vài đoạn ký ức của bà rằng con gái của bà luôn thông minh và hiểu chuyện.”
Viên Ninh nhìn giám khảo, giống như đang xuyên thấu qua luôn giám khảo để nhìn chỗ khác: “Người phụ nữ luôn tự trách và cảm thấy tội lỗi, bà cảm thấy rằng nếu mình không sinh con gái ra trong gia đình này, người con gái chắc chắn sẽ có cuộc sống tốt hơn. Cho nên sau khi nhận ra con, bà lại càng không muốn nhận.”
Lý do ở trên Viên Ninh đã trả lời, cho nên bỏ qua và nói tiếp: “Trong phim, tiền bối Phương diễn người phụ nữ sau khi đạt được điều mình muốn đã giải thoát cho bản thân mình, em nghĩ người phụ nữ cũng có thể có một mặt khác, bà ấy là một người mẹ, là một người mẹ thất bại nhất, bà không muốn chết nhưng lại bản thân mình không nhịn được mà đi tìm con gái, bà không muốn làm hại con gái mình thêm một lần nào nữa nên cho dù có sợ chết, người phụ nữ vẫn lựa chọn cái chết, đây là một biểu hiện khác của tình mẫu tử.”
Viên Ninh trầm mặc một hồi: “Kết thúc trong phim, người mẹ cuối cùng lựa chọn tự sát, em nghĩ đó là vì tình yêu hơn là sự tuyệt vọng.”
Lữ Tiệp Hùng gật đầu và không hỏi thêm gì nữa.
Thấy vậy, MC nói: “Vậy mời Viên Ninh xuống ghế dưới khán giả nghỉ ngơi một lát.”
Viên Ninh đem mic trả lại cho MC, cúi chào một lần nữa rồi đến vị trí dành cho thí sinh.
Thí sinh số 1 và số 2 cũng đã xem màn trình diễn của Viên Ninh, rồi lại so sánh với màn trình diễn của mình, nếu không tính sự thù địch ban đầu thì khi có một khoảng cách nhỏ, rất dễ khiến người khác cảm thấy muốn hơn thua, nhưng khi khoảng cách giữa họ quá lớn thì chỉ còn lại sự ngưỡng mộ. Và họ cũng hiểu tại sao ngay vừa khi ra Viên Ninh có thể tham gia diễn xuất trong tác phẩm của đạo diễn Chung và đạo diễn Lâm.
Vì vậy khi thấy Viên Ninh đi đến, họ đều chủ động trò chuyện với Viên Ninh và đưa cho cô một chai nước.
Viên Ninh nói lời cảm ơn và chỉ cầm trong chứ không uống, cô chưa từng ăn hay uống đồ do người mình không quen biết đưa, nói cô qua đa nghi hay quá cảnh giác cũng được, cô đã gặp qua quá nhiều nghệ sĩ bị hủy hoại, có lẽ chỉ là một điếu thuốc hoặc một một ly rượu, cô thà đa nghi còn hơn đến lúc đó mới hối hận.
Thấy Viên Ninh trông có vẻ hơi mệt mỏi, hai thí sinh kia cũng không nói chuyện với cô, cùng nhau xem thí sinh thứ tư biểu diễn.
Thí sinh thứ tư là nữ diễn viên bảo Viên Ninh bốc bóng trước, cô ấy dường như muốn tìm lối tắt nhưng lại không chắc chắn, hành động rất mâu thuẫn và do dự.
Mặc dù Viên Ninh cũng có kế hoạch tương tự, nhưng ít nhất cô cũng có cách của riêng mình, và cô thật sự diễn xuất theo cảm xúc của bản thân.
Lời nhận xét của các giám khảo có tốt có chê, nhưng Lữ Tiệp Hùng chỉ nói: “Đi theo con đường của những người đi trước không có gì đáng xấu hổ, nhưng xấu hổ là bạn không thể nhìn thấy con đường của chính mình.”
Đây là lần đầu tiên Viên Ninh nghe những lời nhận xét của Lữ Tiệp Hùng, cô chợt ý thức được một điều, hình như những lời châm chọc cô là do ông ta cố ý.
Một người có thể hoạt động đến thời điểm hiện tại, lấy học trò và hoạt động tích cực trong các chương trình và TV khác nhau, không thể là người có EQ thấp được.
Nếu như cô đoán không lầm, Lữ Tiệp Hùng nhất định sẽ bỏ phiếu cho cô, không những vậy, có lẽ lúc đó Lữ Tiệp Hùng sẽ xin lỗi cô, khiến cho khán giả tăng độ yêu thích.
Thí sinh thứ năm cũng nhanh chóng kết thúc phần trình diễn của mình, thật ra phân cảnh mọi người phải diễn lại cũng không dài, phần lớn thời gian là giám khảo dùng để nhận xét màn thể hiện của thí sinh.
MC mời tất cả các thí sinh lên sân khấu: “Cảm ơn vì màn trình diễn tuyệt vời của năm thí sinh chúng ta. Bây giờ xin mời các vị khán giả ở đây bỏ phiếu của cho thí sinh mình thích nhất và thí sinh được nhiều phiếu bầu nhất sẽ đoạt giải. Ba, hai, một, bắt đầu.”
Sau khi MC hét lên, Viên Ninh và những người khác cũng quay lên nhìn màn hình lớn để xem số phiếu.
Viên Ninh chắc chắn là người có số phiếu bầu cao nhất.
Mà thí sinh thứ tư có số phiếu rất thấp, thấp đến mức biến sắc, nhưng lập tức mỉm cười ôm Viên Ninh: “Chúc mừng.”
Viên Ninh ôm lại: “Cảm ơn.”
Không cần MC tuyên bố, một nữ diễn viên khác cũng ôm Viên Ninh, hai nam diễn viên kia cũng chúc mừng Viên Ninh.
MC cười nói: “Kết quả rất rõ ràng rồi, trước tiên chúng ta hãy chúc mừng Viên Ninh đã giành được tấm vé thông hành giá trị.”
Viên Ninh lại lần nữa nói lời cảm ơn.
MC nhìn về phía ban giám khảo: “Vậy bây giờ mời ba vị giám khảo bỏ phiếu.”
Lữ Tiệp Hùng cầm mic và nói rất dứt khoát: “Viên Ninh.”
MC hỏi: “Thầy Lục có thể nói lý do được không?”
Lữ Tiệp Hùng đứng dậy: “Tôi muốn xin lỗi vì vừa rồi đã tôi đã trông mặt mà bắt hình dong, Viên Ninh là một người rất có thực lực, tôi đã thấy kỹ năng diễn xuất của bạn và đam mê của bạn đối với ngành này. Tôi sẽ ủng hộ phim của bạn, tôi hy vọng bạn có thể tham gia nhiều bộ phim tốt hơn… Giới trẻ ngày nay hay nói gì nhỉ, vả mặt, chính là câu này, tấm vé thông hành này, ngoài bạn ra thì còn ai thích hợp hơn nữa?”
Viên Ninh trong lòng thầm mắng ông ta là đồ cáo già, quả nhiên để ngồi lên được vị trị này không hề dễ dàng, nhưng ngoài mặt cô rất cảm kích: “Thầy Lữ, em nhất định sẽ chăm chỉ hơn nữa, tham gia nhiều tác phẩm tốt hơn nữa, nếu em có bị thụt lùi, mong thầy có thể nói thẳng cho em biết. Nếu không có những bậc tiền bối lớn tuổi như thầy ở trước làm gương và ở phía sau động viên, thì những diễn viên trẻ như chúng em sẽ không có được ngày hôm nay.”
Lữ Tiệp Hùng mỉm cười và giơ ngón tay cái lên với Viên Ninh.
Chậc, đúng là hồ ly ngàn năm, có Viên Ninh đứng ở chỗ này, những nữ diễn viên khác khó mà có thể vươn lên.
Mặc dù Viên Ninh và Lữ Tiệp Hùng trong lòng đang thầm mắng nhau là xảo quyệt, nhưng những gì bày ra cho khán giả xem là một cảm giác giống như anh em kết nghĩa.
Hai giám khảo còn lại cũng thầm mắng chửi trong lòng, lời tốt lời xấu gì đều bị Lữ Tiệp Hùng nói rồi, bọn họ có thể nói cái gì? Hơn nữa nếu bọn họ không bỏ phiếu cho Viên Ninh? Như vậy không phải là để người xem nghi ngờ sao?
Đến cuối cùng đừng nói là hòa, Viên Ninh tự mình độc chiếm hết.
MC cười nói: “Chúc mừng Viên Ninh thuận lợi đạt được vị trí trong cuộc thi tuyển chọn.”
Mắt Viên Ninh cong cong, khóe miệng nhếch lên khiến người không nhịn được cười: “Cám ơn tất cả mọi người, mình nhất định sẽ tiếp tục cố gắng.”
Người dẫn chương trình hỏi: “Viên Ninh có biết đối thủ trong cuộc thi tuyển chọn là không?”
Viên Ninh lần này không phối hợp MC vờ như không biết, mà nói thẳng: “Tôi biết, trước khi tham gia chương trình tôi cũng có tìm hiểu qua, dù sao cũng phải biết được kẻ địch của mình như thế nào chứ.”
Câu cuối cùng mang theo chút điệu đà nữ tính cùng một chút kiêu ngạo.
MC cố ý kinh ngạc: “Vậy Viên Ninh nói cho chúng tôi biết được không?”
“Có tiền bối Dương Vũ, chị ấy đã có hai điểm, còn có tiền bối Trần Chính, có điều anh ấy cũng giống tôi, đều chưa có điểm nào.” Viên Ninh cười nói: “Cả hai tiền bối đều rất lợi hại.”
MC muốn tạo đề tài cho chương trình, tuy anh ta hâm mộ Viên Ninh nhưng cũng không ngăn được anh ta bới móc Viên Ninh: “Vậy Viên Ninh có tự tin không? Mỗi vòng thi chỉ có một thí sinh được đi tiếp, hơn nữa vòng chung kết chỉ còn một vị trí, mà cô Dương hiện đã có hai điểm, bạn cảm thấy mình sẽ thu thập được sáu điểm sao?”
Viên Ninh cầm mic, có chút lo lắng nhưng ánh mắt lại rất kiên định: “Tôi nghĩ tôi có thể, bởi vì tôi muốn tiến vào trận chung kết, muốn thành quán quân!”
MC trong lòng vui mừng khôn xiết, vội vàng hỏi: “Bạn cảm thấy kỹ năng diễn xuất của mình tốt hơn tiền bối Dương và tiền bối Trần sao?”
Viên Ninh có chút kinh ngạc nhìn MC: “Không có, không có, anh đừng nói như vậy.”
MC không muốn buông tha cho Viên Ninh: “Vậy bạn nói trở thành quán quân, không phải là đánh bại tất cả thí sinh sao?”
Viên Ninh nói như chuyện đương nhiên: “Tôi tới tham gia chương trình này, đương nhiên muốn vào trận chung kết để trở thành quán quân rồi, chẳng lẽ tôi mơ mộng một chút cũng không được sao?”
…
Nếu thấy hay thì hãy vote cho truyện để mình có động lực edit tiếp nha. ?♀️