Tôi Sưởi Ấm Boss Ở Thế Giới Kinh Dị - Dương Thông Quái Thú - Chương 64 - Chương 64
- Trang Chủ
- Tôi Sưởi Ấm Boss Ở Thế Giới Kinh Dị - Dương Thông Quái Thú
- Chương 64 - Chương 64
Cậu đang định đi lại đó thì nghe thấy giọng nói khàn khàn của người đàn ông mù.
“Tuy nhiên, tôi sẽ không để khác thăm quan rời khỏi thị trấn.”
Nghe thế, Lâm Khách dừng lại rồi quay lại nhìn.
Đứng giữa đám đông người dân trong trấn, người đàn ông mù đứng thẳng lưng, đứng bên cạnh là phù thủy, lời nói của đối phương rất chắc chắn, khiến tất cả người chơi đều sợ hãi, một người chơi nào đó buột miệng hỏi, “Tại sao?”
Người đàn ông mù nhìn quét qua xung quanh một lượt, cuối cùng nhìn về phía Dạ Oanh và nói, “Bởi vì trong những người đến thăm quan nói với tôi rằng, miễn là tôi không để cậu ấy rời đi, không ai có thể lừa tôi.”
Ai?
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Đầu tiên là sững sờ, sau đó đều nghĩ đến gì đó, nghi ngờ nhìn về phía Lâm Khách, dù sao cách qua cửa của Lâm Khách quá khác biệt, khó mà không nghĩ đến khi nghe câu nói này.
Đối diện với ánh mắt của mọi người, vẻ mặt Lâm Khách bình tĩnh: “Đúng thế.”
Hai người “nhìn thẳng” nhau một lúc.
Giọng nói của người đàn ông mù khàn khàn, nở nụ cười chân thành: “Là cậu, cảm ơn cậu. Tôi muốn mời cậu dành thêm một chút thời gian ở thị trấn hoa hồng.”
Theo lời đối phương nói, đôi mắt màu đen của Dạ Oanh quay sang nhìn Lâm Khách, cô hơi cúi đầu mang ý cảm ơn.
Lâm Khách ngẩn ra, đột nhiên nhận ra nữ phù thủy không thể nói được, giọng nói của cô ta là một đòn tấn công của Boss rất dễ ảnh hưởng đến thế giới này, cho nên lúc nãy cô ta mới phải kiềm chế, cho dù thấy người đàn ông mù cũng không nói lời nào.
Phù thủy đã không ở bên cạnh người yêu như một người bình thường trong hàng trăm năm.
Tâm trạng Lâm Khách có phần phức tạp, lúng túng cúi đầu đáp lại.
Tâm trạng của những người chơi xung quanh họ còn phức tạp hơn.
Có gì đâu, thì ra là nói đùa.
Quá bất ngờ, tưởng trời lạnh rồi chứ.
Tất cả đều thở phào nhẹ nhõm, mặt Dương Nguyệt đỏ lên, cô nhăn mặt nhìn Lâm Khách, như muốn nói: “Nhìn xem anh đã làm gì kìa, anh trai nhỏ.”
Cận Thanh Việt quay đầu lại làm động tác “cố lên” với Lâm Khách. Phía sau đối phương, Úc Sanh đang cười vui vẻ.
Nhìn thấy ảnh này, Lâm Khách cũng giữ lại ý định nói chuyện với Cận Thanh Việt, dù sao đối phương cũng đã để ý đến mình không phải là ngày một ngày hai, khả năng cao lại gặp ở phó bản tiếp theo, cho nên lúc đó nói sau.
Dù sao thì, phó bản đã kết thúc, đối tượng đang ở trong tình trạng tốt hơn bao giờ hết.
Lâm Khách nhìn người đàn ông mù với vẻ mặt nhẹ nhõm.
Người đàn ông mù ở trước mặt đã học được cách đùa giớn, bóng dáng khúm núm của đối phương đã biến mất, như thể đối phương đã trở lại thành “quý ông” hài hước ủa quá khứ.
Vấn đề cuối cùng cậu sợ đã được giải quyết.
Hoàn hảo.
Đang mãi nghỉ, lại nghe hấy âm thanh điện tử của hệ thống Chủ thần.
Hệ thống chủ thần: “Nhiệm vụ bổ sung, người đàn ông mù mời người chơi ở lại đón mùa xuân ở thị trấn hoa hồng một thời gian, hãy thưởng thức phong cảnh của thị trấn.”
Hệ thống Chủ thần: “Nếu người chơi sẵn sàng giúp người dân trong trấn sửa chữa, bạn cũng sẽ nhận được những món quà tinh tế từ người dân.”
Ở đây thì làm gì có cảnh mà ngắm, rõ ràng là giai đoạn trao thưởng làm màu.
Toàn bộ mọi người ồn ào, mộ vài người chơi còn sống không thể che dấu sự phấn khích trên gương mặt mình.
Phải biết rằng, thế giới Chủ thần rất keo kiệt về quà tặng đạo cụ, thông thường ở phó bản cấp F chỉ có một hoặc hai đạo cụ, phó bản cấp C chỉ có ba đến năm đạo cụ, điều này dẫn đến chuyện người chơi không dám vào phó bản cấp cao, chỉ loanh quanh ở phó bản cấp thấp để tích lũy đạo cụ vượt phó bản cao hơn.
Không chỉ người chơi mới làm điều đó, mà những người chơi câp cao thậm chí còn làm điều đó nhiều hơn, dần dà, mọi người đều mặc đích cách duy nhất để vượt phó bản thành công nếu họ có càng nhiều vật phẩm cao cấp hơn, và nếu như muốn nhận được nhiều vật phẩm cao cấp chỉ có một cách là tham gia nhiều phó bản nhất có thể.
Bởi vì thế, sự cạnh tranh trong phó bản ngày càng khốc liệt, hiếm khi mọi người có thể cảm nhận được niềm vui khi vượt phó bản, và họ đã bắt đầu quan tâm đến thời gian cần thiết để vượt phó bản.
Nó giống như phó bản thị trấn hoa hồng băng này, họ đã ở trong đây ba ngày, có vài bình luận nói nếu họ chiến đấu chống lại Boss của cốt truyện, có thể họ đã qua của vào ngày hôm sau rồi, ở thêm một ngày nữa thì dành thời gian đó ở phó bản cấp F có phải tìm thêm được đạo cụ nữa, có phải hơn hay không?
Nhưng lúc này, âm thanh điện tử của hệ thống đã cho họ một cậu trả lời khác.
Hệ thống Chủ thần đang nói với tất cả người chơi rằng những nỗ lực của họ trong nhiệm vụ và đóng góp xuất sắc của họ vào việc hoàn thành nhiệm vụ sẽ được phó bản trả thưởng tương ứng.
Người xem được tiêm máu gà vừa xem người chơi cùng với người dân bắt đầu trồng hoa và di chuyển gạch như đnag làm ruộng, tất nhiên, hầu hết bọn họ chọn đi theo Giáo chủ để dựng lai nhà hờ, mọi người đều hứng thú với quà của Boss cấp trừng phạt hơn.
Chỉ có Lâm Khách là khác.
Chỉ thấy Lâm Khách đứng ngáp tại chỗ, duỗi thẳng tay, dáng vẻ như muốn nghỉ ngơi.
Lâm Khách uyển chuyển từ chối ở lại, liền bị phù thủy kéo góc quần áo, lịch sự mời cậu đến nhà người đàn ông mù ngồi chơi.
Đến lúc này rồi, cậu không muốn làm bóng đèn đâu.
Quả nhiên, ngay khi Lâm Khách định nói, cậu lập tức nhận được ánh mắt cảm kích của nữ phù thủy lần nữa.
Khi nhìn ngươi đàn ông mù và phù thủy rời đi, cậu quay đầu lại và đi về phía cánh đồng hoa hồng, như thể đột nheien cậu nghĩ ra điều gì đó.