Tôi Muốn Làm Trái Đất Vẻ Vang - Uyên Hư - Chương 58
Là cấp dưới cũ của Tần Mạc, chỉ cần Nick chấp nhận sự giao phó của Tần Mạc, hắn sẽ không thể bỏ dở giữa chừng. Chỉ cần hắn vẫn còn muốn thực hiện tham vọng của mình, lặng lẽ tiếp quản toàn bộ quân đoàn thứ ba từ tay Tần Mạc, cho dù hắn có phải giả vờ cũng phải làm ra vẻ biết ơn với cấp trên của mình.
Phải biết rằng, Tần Mạc không chỉ có ơn dẫn dắt hắn, mà còn là trụ cột tinh thần của quân đoàn thứ ba hiện tại, nếu hắn dám đẩy Tần Mạc sang rìa, sẽ làm cho quân đoàn thứ ba không có cái nhìn tốt về mình.
Nick có tham vọng và thực lực tương xứng, mặc kệ hiện tại năng lực có đủ hay không, hắn cho rằng mình chẳng phải kẻ ngốc.
Một người thông minh sẽ không bao giờ gây rắc rối cho mình. Cho nên vài ngày sau, Nick đến gõ cửa, trực tiếp nói thẳng mình thi hành mệnh lệnh của Tần Mạc, hướng dẫn Liễu Ngọc Hàm thật tốt.
Liễu Ngọc Hàm hào hứng nghe những gì đối phương nói, mặc dù giác quan thứ sáu tạm thời không có tác dụng với Nick, nhưng cậu có thể cảm nhận được Nick không có ý đồ xấu. Nhưng cho dù cậu có ý có thể hiểu đại khái, nhưng cậu không có hiểu biết gì về chính trị, vì thế chẳng thể đoán được ý đồ của Nick, chỉ có thể cảnh giác đề phòng đối phương.
Tuy nhiên, Liễu Ngọc Hàm nhạy cảm và bướng bỉnh cũng đủ làm đối phương đau đầu.
Cậu làm vẻ như “Anh muốn nói gì, tôi đều sẽ nghe, nhưng không có nghĩa tôi cho anh vẻ mặt tốt”, khiến đối phương không biết phải nói gì.
Khi Nick cố tỏ ra vẻ nhún nhường, Liễu Ngọc Hàm không cảm thấy mình làm gì sai có, liền nói thẳng: “Tại sao tôi phải hòa nhã với anh? Chẳng lẽ anh đã quên anh nói gì với tôi ngày hôm qua rồi à?”
Nick giật giật khóe miệng, “Tôi chỉ có ý tốt, đừng luông nghĩ tôi là người xấu, nếu thế tôi không thể tiếp túc dạy cậu được.”
Liễu Ngọc Hàm vẫn cố chấp: “Anh dạy tôi, tôi vẫn nghe đây. Không phải anh vừa nói quy tắc sinh tồn trong khu vực khí hậu ôn đới hả, có cần tôi nhắc lại không? Trong những khu rừng rậm, chúng ta có thể…”
Nick nghe Liễu Ngọc Hàm lặp lại những gì minhg nói, sắc mặt cứng đờ.
Mặc dù cách đáp trả của Liễu Ngọc Hàm cũng không tính là mới mẻ, những vẫn có hiệu quả rõ ràng với Nick khi đối phương vẫn xem thường người khác, Nick gần như bất lực trước sự bướng bỉnh của cậu.
Bởi vì bất kể thế nào, bên ngoài hắn vẫn là cấp dưới cũ của Tần Mạc, Liễu Ngọc Hàm và hắn không có quan hệ thầy trò, huống chi là chẳng yêu cầu hắn làm gì. Cho dù Liễu Ngọc Hàm không tiếp nhận sự chỉ dạy của hắn, quan hệ hai bên vẫn rất nhạy cảm, Nick cần có Liễu Ngọc Hàm.
Nick cần lấy quyền lực từ tay Tần Mạc một cách quang minh chính đại, rõ ràng Tần Mạc chẳng phải là kẻ dễ đối phó, mục tiêu của hắn bây giờ là giành được sự tin tưởng của Liễu Ngọc Hàm.
Nói gì thì nói, bất kể thời đại nào, sức mạnh của lời bên gối vẫn rất lớn.
Ý tưởng của Nick rất khả thi, Liễu Ngọc Hàm không biết được kế hoạch của hắn, cũng không hiểu thủ đoạn của hắn, nhưng hắn vẫn lấy dĩ bất biến ứng vạn biến*.
Cho dù kẻ nào cản đường hắn, hắn đều không vui, hắn có thể thờ ơ bóp cổ chết đối phương.
Có lẽ nếu dùng một người không quá thân thiết với Tần Mạc, sẽ không cần hắn quá tốn công tiếp cận, nhưng một kẻ như Nick cơ bản chẳng dựa vào Tần Mạc mới kiếm được bộn tiền, hắn không thể dùng biện pháp mạnh, cũng không thể để lộ mục đích của mình, cho nên hắn chỉ có thể tốn nhiều công sức hơn để tìm cách.
Điều này khiến Nick bất lực.
Nick cố gắng nói chuyện với Liễu Ngọc Hàm: “Tôi biết hôm qua tôi làm sai nên khiến cậu không vui. Nếu cậu chịu khó hợp tác, chúng ta sẽ kết thúc huấn luyện, cậu có thể không cần gặp mặt tôi nữa.”
Vẻ mặt Liễu Ngọc Hàm giống như “Tôi không nghe, tôi không nghe gì hết”: “Anh nói gì thế, không phải tôi vừa nói rồi à, có chỗ nào tôi không nghe? Anh có muốn tôi nói thêm một đoạn nữa không?”
Nick nói, “Ngay cả khi cậu ghi nhớ tốt, đó chỉ là lý thuyết. Nếu cậu không hợp tác, tôi không thể giảng giải ví dụ cho cậu được!”
Biết dáng vẻ nghiêm nghị của mình được cả nam lẫn nữ ưa chuộng, Nick đang có suy nghĩ khác trong lòng, ra vẻ quyến rũ với Liễu Ngọc Hàm, khóe miêng và đôi mắt hếch lên như đang khiêu khích.
Mặc dù Liễu Ngọc Hàm đã nhìn Tần Mạc nhiều, cũng công nhận Tần Mạc đẹp trai, nhưng đối mặt với vẻ đẹp trai của Nick lại không khiến cậu thích, cậu không những chẳng cảm nhận được gì mà còn trực tiếp mắng: “Anh bị chuột rút mí mắt hả? Cũng nói trước, anh có nháy mắt với tôi thì tôi cũng không thay đổi đâu. Cho nên anh cứ nói thắng ví dụ đi, tôi sẽ cố gắng học.”
Còn chuyện khác…đừng mơ nghĩ đến.
Thái độ Liễu NGọc Hàm quá cứng rắn, trợ lý của Tần Mạc thường xuyên đến kiếm tra tiến độ, cho nên Nick chỉ có thể nuốt đắng vào trong bụng, tạm thời dừng lại để tìm cách mới.
Giữa giờ giải lao, hắn nói chuyện với Liễu Ngọc Hàm về giác quan thứ sáu của mình.
Chủ đề này đúng là điều Liễu Ngọc Hàm quan tâm, cho dù Liễu Ngọc Hàm cố gắng không thể hiện thái độ của mình, nhưng Nick là kẻ tinh ranh, sao có thể không nhận ra thay đổi thái độ của Liễu Ngọc Hàm, khóe miệng nhếch lên, lộ ra nụ cười xấu xa.
“Nói gì nói cũng cám ơn cậu.” Nick ra dáng không để ý, nhưng hành động lại cho thấy sự chân thành, “Giác quan thứ sáu của tôi đã phát triển hoàn toàn, chính là trong trận sao Đài An. Từ trương hỗn loạn và luồng phát sóng của cậu góp phần không nhỉ.”
Nick vẫn rất chân thành trong lời nói, hắn không nói những lời vô nghĩa để giành sự tin tưởng của Liễu Ngọc Hàm, nhưng thái độ cho làm mọi người thấy đối phương là người chân thành.
“Từ trường hỗn loạn là hiện tượng bên ngoài, mặc dù nó làm tăng áp lực tinh thần lên tất cả chúng tôi trên chiến trường, nhưng không thể phủ nhận rằng áp lực này ép chúng tôi phải sử dụng não nhiều hơn. Nếu không có áp lực to lớn này, chúng tôi sẽ không bao giờ có thể thức tỉnh giác quan thứ sáu một cách dễ dàng như vậy.”
“Tất nhiên là, ngoài áp từ trường, sự sống chết chúng tôi đã trải qua trên chiến trường trước đây cũng là điều kiện tiên quyết.”
Nick nói lời này, vội vã rút điếu thuốc ra, nhưng xét thấy Liễu Ngọc Hàm đang ở đây, hắn không châm lửa, chỉ kẹp giữa hai đầu ngón tay, vẻ mặt dần hiện lên sự dịu dàng.
Nhất cử nhất động của hắn có thể gọi là hoàn mỹ, nhưng nhìn dáng vẻ của hắn, sự cảnh giác trong lòng Liễu NGọc Hàm đã đạt đến mực cao nhất, trong trạng thái hoảng hốt cậu có thể cảm nhận Nick đang ấp ủ gì đó.
Liễu NGọc Hàm im lặng trong chốc lát.
Nick không phát hiện Liễu Ngọc Hàm có gì không ổn, theo suy nghĩ của hắn, sự im lặng của Liễu Ngọc Hàm là bình thường, vì thế hắn cúi đầu che giấu cảm xúc trong mắt mới nói tiếp: “Nhưng cho dù đã có tiền đề, chúng tôi cũng cần có sự kiện để đột phá bản thân, hoàn toàn phát triển giác quan thứ sáu.”
“Tôi không cần nói cho cậu biết nữa đúng không? Chương trình phát sóng trực tiếp của cậu khiến chúng tôi sợ hãi chưa từng có đã đẩy chúng tôi đến điểm đột phá. Nếu không phải những điều đáng sợ cậu tạo ra, tôi sẽ không ở đây lúc này.” Nicks tính đi một bước thẳng vào vấn đề, mỗi một lời nói vẫn thẳng thắn như trước đây, “Mặc kệ đây có phải chủ đích hay vô tình của cậu hay không, đối với ôi mà nói…”
Hắn kéo dài giọng điệu: “Đều là cậu mang đến cho tôi, cám ơn cậu.”
Nick che giấu vô số suy nghĩ của mình bằng một câu cảm ơn, như khẳng định rằng mình chấp nhận sự giao phó của Tần Mạc vì lòng biết ơn.
“Xét cho cũng, tôi vẫn là một sĩ quan tại ngũ, không thể bỏ lại công việc của mình. Để có thời gian dạy cậu, tôi tốn cũng rất nhiều công sức.”
Những gì hắn nói vẻ như rất có lý, nhưng Liễu NGọc Hàm không tin nửa lời.
Với một nụ cười, lần đầu tiên Liễu Ngọc Hàm phát hiện ra có người vô liêm sỉ đến như vậy, chỉ trả lời anh ta bằng một giọng điều tương tự: “À, điều đó rất tốt nhỉ. Tôi làm mất mặt nhiều năm, cuối cùng đã có một lần làm cho người Trái Đất sáng mặt một lần. Những gì tôi làm trước đó là điều tốt nhỉ, đúng không?”
Nick mỉm cười: “Đương nhiên.”. Truyện BJYX
Liễu NGọc Hàm gật đầu, trông rất hài lòng, nhưng sự hài lòng của cậu không dành chi Nick.
“Đó đúng là một chuyện đáng ăn mừng, tôi phải đăng weibo ăn mừng với fan của tôi đã,” Liễu NGọc Hàm nói: “Mọi người đều thấy hạnh phúc mới là hạnh phúc thật sự.”
Nick: “…”
Thấy Liễu Ngọc Hàm lấy quang não ra, đúng là lên mạng đăng một bài khó hiệu, chức mừng cuối cùng cậu không làm người Trái Đất phải xấu hổ nữa, mà vì họ chiến đầu, Nick giật giật khóe miệng, không biết phải nói gì với cách làm của mình.
Hắn vẫn còn nhiều cảnh nội tâm chưa diễn nữa!
Con cá muối này có lương tâm tý hơn không?
Liễu NGọc Hàm đã thấy mình đủ tấm lòng rồi.
Là một streamer, nếu gặp phải chuyện như vậy, có nên chia sẻ với fans của mình hay không?
“Đừng lo lắng, chắc chắn tôi sẽ không nói gì ra ngoài đâu!” Liễu Ngọc Hàm hứa: “Tôi sẽ không để lộ chuyện anh đến dạy tôi đâu!”
Nhìn đi, cậu đúng là con cá muối hiểu chuyện mà! Cậu sẽ không nói ra chuyện Nick bỏ công việc của một sĩ quan tại ngũ của mình, đúng là chính trực mà!
Nick: “…Cảm ơn rất nhiều.”
Nick còn có thể nói gì nữa? Hắn chỉ có thể thản nhiên nói như vậy, tạm thời từ bỏ kế hoạc tiếp cận bình thường với Liễu Ngọc Hàm.
Hắn cũng chán nản, hắn cảm thấy sau này muốn tìm người hợp tác, phải tìm người có đầu óc, người giống Liễu Ngọc Hàm, sợ sau này hắn có dụ dỗ hay ép buộc cũng chẳng có cơ hội.
Bởi vì Liễu Ngọc Hàm không hề hiểu tiếng người!
Liễu NGọc Hàm thờ ơ nhìn Nick dạy xong rồi rời đi, nhìn fan và anti ở trên weibo, những người không có tin tức gì của mình sau vụ tai nạn đang rất nào nhiệt, trả lời vài bình luận ngẫu nhiên, sau đó đứng dậy đi tìm Tần Mạc.
“Thiếu tướng, tôi không hiểu tại sao anh ta phải làm điều đó với tôi?” Liễu Ngọc Hàm hỏi: “Chẳng lẽ hắn vẫn liên lạc với trung tâm nghiên cứu kia à?”
Tần Mạc mím môi: “Em đoán xem.”