Tình Một Đêm, Có Được Đại Thúc Sắc Lang - Bột Sắn Tinh Khôi - Chương 37
Cũng có rất nhiều người có tiền muốn mời nhà thiết kế làm stylist riêng nhưng người này đều không đồng ý. Nhưng dạo gần đây, nghe nói công ty thời trang kinh doanh S&BC đã hợp tác được với người này. Tin đồn này rộ lên, có nhiều giám đốc của các công ty lớn nhỏ lại rục rịch mong muốn kéo nhà thiết kế này về phía mình.
Thực sự nếu có nhà thiết kế DN làm nhà thiết kế chính thì thương hiệu của họ chắc chắn sẽ càng được săn đón.
Trang nhất tờ báo hot của thành phố lại đưa tin:
” Công ty S&BC thuộc tập đoàn Khương thị đã chiêu mộ được nhà thiết kế tài ba của thương hiệu DN. Liệu rằng chúng ta có được chiêm ngưỡng danh tính thật của nhà thiết kế này?”
Doãn Nghi đau đầu nhìn bài báo hót với dòng chữ in đỏ lòm trên trang nhất mà đau đầu. Đây có phải tờ báo uy tín không vậy, cô chỉ là hợp tác một dự án sản phẩm thôi mà. Khương thị nào đã chiêu mộ được cô.
Doãn Nghi giật giật khóe miệng, đúng là nhà văn nói láo, nhà báo nói phét mà. Toàn phóng đại tin tức. Còn chẳng có đến một cái ảnh làm minh chứng mà cũng có thể lên trang nhất.
Lại nhớ về hôm trước, khi mà cô sánh bước cùng Khương Duật Lãng trong buổi tiệc đó, hôm sau cánh nhà báo lại viết bài giật tít. Nhưng vì vụ của Hạ Tuyết quá lớn nên bài đó cũng bị mọi người bỏ qua. Nhưng vẫn hot không kém cạnh tin tức của Hạ Tuyết
Sau hôm đó, gần như tất cả bài viết đều nói Khương Duật Lãng đẹp trai thế nào đi cùng cô xinh đẹp bao nhiêu. Thiếu gia tập đoàn Khương thị xuất hiện sau bao năm mai danh ẩn tích.
Doãn Nghi đặt máy tính bảng xuống, xoa xoa đầu. Hôm nay lên lớp khá mệt mõi vì phải giảng nhiều, giờ thêm việc ập vào người thật khiến đầu cô muốn nổ tung.
“Sao thế, em bị đau à.” Khương Duật Lãng bước vào cùng với đồ ăn trên tay. Thấy cô ngồi xoa xoa đầu liền đi lại mát xa đầu hộ cô.
Doãn Nghi thấy anh bưng đồ ăn vào còn định đứng mát xa đầu cho cô thì liền đứng phắt dậy ngăn cản anh.
“Anh làm gì vậy, anh đang bị thương mà!” Anh đang bị thương, cô còn bắt anh phục vụ và chăm sóc cô. Doãn Nghi có trăm cái thân thì không đủ để đền bù cho anh nữa. Đáng ra người được chăm phải là anh.
Doãn Nghi đứng dậy, kiên quyết bắt anh ngồi xuống ghế.
“Giám đốc Khương à, anh đang bị thương đó, tại sao anh lại phục vụ em chứ?” Cô đưa một miếng thịt đến trước mặt anh “Đây để em chăm sóc anh, aaa!”
Khương Duật Lãng khó hiểu nhìn cô, nhưng vẫn há miệng rồi nhai nuốt miếng thịt. Sau đó, Doãn Nghi liền lấy khăn thấm thấm miệng cho anh. Khương Duật Lãng cười cười, ánh mắt cưng chiều nhìn cô.
“Sao lại gọi anh là giám đốc Khương?”
“Vì anh làm giám đốc mà, giám đốc khó tính.” Doãn Nghi trêu anh, tinh nghịch ghé sát mặt anh làm mặt xấu. Trông cô hoạt bát như thế, Khương Duật Lãng liền cười, vốn định nhướn người hôn lên môi cô nhừn Doãn Nghi liền nhanh nhẹn tránh đi.
“Hihi, anh nên chịu khó ăn hết chỗ này đi rồi uống thuốc rồi em thay băng cho anh.”
Khương Duật Lãng thấy cô né liền ôm lấy eo cô, kéo cô ngồi vào trong lòng mình. Tiếp đó liền giữ gáy cô rồi hôn lên môi. Nụ hôn nhẹ mà nhanh khiến Doãn Nghi đỏ mặt. Chẳng hiểu tại sao lại đỏ mặt, cũng đã hôn nhau nhiều như thế.
“Mọi chuyện đều nghe em hết.”
Doãn Nghi nở nụ cười tươi, đưa hai tay lên mặt bẹo má anh “Tiểu Lãng Lãng ngoan quá đi mất!”
Khương Duật Lãng cười lớn, ánh mắt ngạc nhiên
“Em gọi anh là gì cơ? Anh hơn em gần chục tuổi đấy.”
“Thì sao chứ, anh lớn hơn em nhưng giờ anh bị thương còn em thì lành lặn. Anh phải nghe lời em, thì anh chính là Tiểu Lãng Lãng.”
Phải công nhận Khương Duật Lãng cười lên rất đẹp. Khi anh cười lớn thế này, sẽ chẳng ai nghĩ một người luôn lạnh lùng, điềm tĩnh như anh có thể cười rộ lên thế này. Cô dường như thấy một con người khác của anh, ấm áp và tươi trẻ.
“Việt Bân có liên lạc gì với em không?”
Doãn Nghi đang giúp anh băng bó vết thương liền khựng tay lại. Hành động đó dừng khoảng một giây, sau đó cô liền lắc đầu, tay lại tiếp tục giúp anh quấn băng.
“Sau cái hôm cậu ấy đến gặp em thì không thấy liên lạc gì nữa.”
“Thế thì tốt!”
Doãn Nghi liếc mắt nhìn anh, không phải tại anh mà Khương Việt Bân mới tìm đến nhà rồi nói ra những lời đó sao. Nói xong thì làm gì dám đến gặp cô nữa. Mà cho dù có thì cô cũng không muốn gặp. Ngại chết đi được, tại anh vác cô lên giữa thanh thiên bạch nhật lại còn tuyên bố cô là thím của cậu ấy. Càng nghĩ cô càng thấy bất bình trong lòng.
Tại anh mà cô mất đi một người bạn tốt.
“A!” Khương Duật Lãng kêu lên một tiếng
“Đáng đời!” Hóa ra là do cô tức trong lòng nên liền xiết tay một cái khiến anh đau một chút.
“Em giận anh à?”
“Đúng rồi đấy, ai bảo anh làm em mất đi một người bạn, bây giờ còn khó nhìn mặt nhau.” Doãn Nghi thu dọn đồ đạc rồi lấy áo giúp anh mặc vào.
“Rồi hắn sẽ lại phải gặp em thôi, không trốn được.”
Cô trừng trừng mắt nhìn anh “Gặp làm gì chứ?”
Nhưng đáp lại gương mặt tức giận của cô, anh chỉ cười cười không nói gì. Chẳng là mấy tháng trước, sau khi Khương Duật Lãng bế cô đi trước mặt Khương Việt Bân, sau hôm đó hắn liền đến tìm anh để chất vấn.
Đứa cháu trai ngoan của anh lại dám thích người phụ nữ của anh. Bao nhiêu năm qua, hắn chưa một lần dám cãi nhau với anh nhưng lần này lại dám đến tìm anh để gây chuyện. Thế là anh tức giận, liền cho hắn một vé sang Pháp công tác, không có lệnh của anh không được về.
Vì thế mà dự án mà cô đang làm với hắn liền chuyển sang cho một người khác. Chính vì vậy mà mới rộ ra tin đồn nhà thiết kế DN sắp lộ diện vì người phụ trách đó công bố sản phẩm dưới tên DN.
Không biết được rằng, người phụ trách mới đó có biết danh tính của cô không? Khương Việt Bân biết thân phận của cô liệu Khương Duật Lãng co biết không?
“Em nghĩ xem, tại sao anh lại không biết chứ?”
Cô lấp lánh ánh mắt nhìn anh. Thân phận của cô e là sắp lộ rồi.