Tiết Lộ Đơn Phương - Noãn Nhi - Chương 6
Giang Dĩ Tình:” Phó Từ, hôm nay sắc mặt cậu hơi tệ, gặp chuyện gì sao?”
Sau một đêm mất ngủ sáng hôm sau hai chị em Phó Từ vẫn đi học như bình thường. Chỉ là Phó Từ đến lớp bị quấy rầy nhiều hơn một chút.
Nữ sinh nào đó tiếp lời:” Chắc là bị đàn chị lớp trên quấy rối rồi. Rõ ràng ngày hôm qua Tình Tình đã cảnh cáo chị ta rồi mà sáng nay vẫn mặt dày đi theo sau Phó Từ “
Giang Dĩ Tình vội vàng khua tay:” Cậu đừng hiểu lầm. Tớ chỉ khuyên đàn chị đừng quấy rầy Phó Từ để cậu ấy chuyên tâm học hành hơn thôi. Dù gì tớ cũng là lớp trưởng, giúp đỡ mọi người là điều đương nhiên “
Phó Từ:”…”
Hội anh em của Phó Từ:”…”
Các thành viên trong lớp chưa bao giờ được quan tâm:”…”
Đương nhiên cái rắm. Đừng dùng bọn này làm bia đỡ đạn.
Lúc sau Phó Từ mới lên tiếng:” Lớp trưởng, cảm ơn cậu đã quan tâm, nhưng việc này hình như không liên quan đến cậu?”
Bạn của Giang Dĩ Tình bước đến:” Sao không liên quan được. Tình Tình là lớp trưởng, cậu ấy chỉ quan tâm cậu thôi mà “
Phó Từ:” Vậy thì xin lỗi, tôi không cần cậu ấy quan tâm. Nếu lớp trưởng rảnh có thể đi quan tâm đám kia ”
Phó Từ vừa nói vừa chỉ tay về phía đám anh em tốt của mình.
Tụi nó thấy thế khua tay cười:” Ahahaha bọn tôi không có phước đến mức đó, lớp trưởng à hay là cậu quan tâm bản thân trước đi ha. Tìm một người bạn trai đi, đừng quan tâm Từ ca của bọn tôi, cậu ta có người mình thích rồi “
Giang Dĩ Tình nghe vậy kinh ngạc không thôi
Bạn của Giang Dĩ Tình:” Các cậu…”
Cô ta chưa nói hết câu đã bị Giang Dĩ Tình nắm chặt tay lại ngắt lời:” Thôi được rồi, sắp vào lớp rồi mọi người về chỗ đi “
Sau đó liền dắt người bạn kia về chỗ ngồi.
Đám anh em tốt đó hả dạ không thôi. Bọn họ không nói dối, dạo này Phó Từ cứ suốt ngày dán mắt vào điện thoại để nhắn tin cho ai đó. Chỉ là bọn họ không biết là ai thôi. Chứ nhìn ánh mắt là biết đại ca của chúng sa vào lưới tình rồi. Em gái nào đó thật lợi hại a.
Cười xong tụi nó mới quay sang phía Phó Từ, ngỡ là được khen ai dè được một ánh mắt lườm nguýt sắc bén về phía chúng. Cả đám đều cùng chung một suy nghĩ
Lát nữa còn an toàn mà ra khỏi phòng IT không đây???
Giờ nghỉ trưa đã đến
Bạch Vu Triết liền nhảy lên bàn của Phó Từ:” Từ ca! lên lớp 11A2 chứ?”
Một nữ sinh hỏi:” Các cậu lên đó làm gì?”
Lưu Trường:” Hỏi thừa, lên gặp đàn anh Tiêu Thần chứ sao..”
Giang Dĩ Tình nãy giờ hóng hớt nghe thế thở phào một hơi thế nhưng chưa kịp nói thì Lưu Trường nói tiếp:” Đúng rồi đi dành cơm trưa cho đại tỷ nữa. “
Giang Dĩ Tình và đám bạn của cô ta sửng sốt:” Đại tỷ?Là ai?”
Lưu Trường gọi người kia là Đại tỷ trong khi đó Phó Từ là đại ca chúng, khác nào ngầm nói cô gái đó là bạn gái Phó Từ. Mà lớp 11A2 chẳng phải là lớp của Phó Lăng Nghi hay sao. Giang Dĩ Tình nghiến răng căm tức. Rõ ràng ngày hôm qua cô ta đã cảnh cáo Phó Lăng Nghi rồi vậy mà vẫn không biết an phận. Giang Dĩ Tình bỗng cười nhếch mép giống như đã toan tính được cái gì đó. Khuôn mặt lộ ra vẻ ác độc rõ rệt.
Phó Từ nhìn thấy, nhưng cậu không nói gì. Chỉ ngồi dậy bỏ hai tay vào túi quần hướng mắt về phía đám Lưu Trường, Bạch Vu Triết ” Đi”
Đồ ăn của căn tin trường có thể gọi là tạm ổn, thế nhưng chỉ vài ba món có thể ăn thôi, còn lại món nào món nấy dở như hạch ấy. Mà đám anh em này vì muốn gây ấn tượng tốt với đại tỷ của chúng nên kiên quyết trèo tường ra ngoài mua đồ ăn ngon.
Một lúc sau cả đám đã đến chỗ trốn thoát.
Nơi đây là khu vực cấm của camera, cho nên trường học sẽ sắp xếp cho người của hội học sinh đến đây tuần tra, một ngày ba chuyến, nếu như mà bắt được bất cứ ai trèo tường, bị bắt được, đều sẽ bị ghi tên họ, lớp học vào sổ hết.
Ban kiểm tra kỷ luật của hội học sinh là do một đám học sinh nam du côn tạo thành, trường học dùng bạo lực để trị bạo lực, đám học sinh du côn này tuy là thành tích không được tốt nhưng mà bắt người thì lại rất chăm chỉ.
Thế nhưng ban kiểm tra kỷ luật này cũng có vấn đề
Ban này chỉ chuyên đi bắt nạt kẻ yếu, còn nếu là đại ca có tiếng trong trường hay người có chức vị cao thì họ sẽ lơ đi, thậm chí còn lợi dụng chuyện này để làm thân. Còn gặp mấy đứa cùi bắp mờ nhạt không có địa vị trong trường thì dù là con gái cũng nghiêm trị không tha.
Tất nhiên địa vị của Phó Từ không hề đơn giản vậy nên đám anh em của cậu có thể ra vào tuỳ thích. Vậy nhưng dù là đại ca hay gì đi chăng nữa Phó Từ cũng bắt chúng phải đi học đầy đủ, còn muốn cúp học. Đừng mơ trừ phi là có việc gấp hoặc Phó Từ muốn. Nếu không đứa nào dám cúp thì ngày mai đừng hòng đến trường.
Bọn này đến trước quán ăn yêu thích của chúng nhìn vào menu Đường Trạch hỏi:” Từ ca, đại tỷ có thích gì, kiêng gì, ghét gì không?”
Phó Từ nghĩ một lúc rồi nói:” Chị ấy không thích ớt chuông, rau mùi vì nó hăng, tốt nhất là món nào đó không có cà rốt, không hành, không đậu bắp, cà tím. Còn nữa lấy thêm vài quả táo để ăn nhẹ, tuyệt đối phải nhớ một điều là không bao giờ được mua chuối cho chị ấy “
Đặng Lâm:” Tại sao? Đại tỷ ghét chuối đến mức đó à?”
Phó Từ:” Từ hồi lớp 1 đến giờ chưa từng đụng món nào liên quan đến chuối “
Chắc chắn là rất ghét. Cả đám nghĩ
Mua liền mấy phần cơm, cả đám hí hửng dắt tay nhau về, tốc độ làm ăn của quán rất uy tín, nhất là khi gặp khách quen, 15 phút là đã hoàn thành xong 5 phần cơm đem về rồi. Phó Từ ăn ngay tại chỗ khó hiểu tại sao bọn này không ăn. Hỏi ra mới biết hoá ra chúng muốn ăn cùng lúc với Phó Lăng Nghi. Phó Từ lúc này chỉ biết bất lực, có thêm đại tỷ khiến họ vui đến mức đó à.
Xong xuôi vào trong trường thì giờ nghỉ trưa còn hẳn 1 tiếng nữa,tha hồ mà ăn trưa