Tiết Lộ Đơn Phương - Noãn Nhi - Chương 3
Trên con phố tấp nập, mọi người hối hả đến trường đến chỗ làm việc dù lúc này mới chỉ hơn 7h. Những cô chú tản bộ buôn chuyện với nhau rôm rả, những sạp đồ ăn, quán xá bắt đầu khói nghi ngút.
Chạy xe trên từng con phố, rẽ qua vài con ngõ, chiếc áo sơ mi trắng đồng phục lại không thể giữ ấm cho thân thể mảnh mai của thiếu nữ trước cơn gió trong tiết trời lạnh lẽo của sáp đông, gió thẳng lùa vào người, chân Lăng Nghi run lên vì lạnh. Giờ thiếu nữ này chỉ muốn phóng xe đến trường thật nhanh. Nói là làm cô gái này nhắm mắt một mạch xoay mạnh tay ga, cúi người về phía trước phóng đi như bay.
Đi qua vài thằng khứa cùng lớp còn chạy đôn chạy đáo cho kịp giờ học cô còn quay lại nháy mắt cười với họ.
Một nụ cười khinh bỉ.
“…”
Đến trường con nhỏ này xác định.
Vừa vào lớp vừa kịp trống đánh Phó Lăng Nghi thở phào một hơi ” Tý thì tiêu”
Bỗng cái gì đó ấm ấm đắp lên chân cô làm cô giật nảy mình ” A! Gì thế “
” A gì mà A tím cả chân rồi còn không biết ” Tiêu Thần trải xong lên chân Lăng Nghi xong mới bốp cô một phát trên đầu.
Lăng Nghi vừa thấy tay che đầu vừa nhìn Tiêu Thần với ánh mắt cảnh giác, cứ nhìn chằm chằm y hệt một con mèo vậy:” Giật mình chút thôi mà, ừ thì cảm ơn. Nhưng mà không có nghĩa là cậu được phép vỗ đầu tớ như thế “.
Đúng lúc này giáo viên bước vào, đập xuống bàn là một chồng giấy. Nhìn thấy chồng giấy dày đặc kia đám học sinh bên dưới khiếp sợ đều nhìn nhau tự hỏi:” Ủa má sắp có kiểm tra hả ” ” Bố ai biết gì đâu “
Cả đám đang nhốn nháo thì giáo viên đã hét lớn:” Các cô cậu nhốn nháo cái gì, kí túc xá trường bảo trì xong rồi, đây là đơn đăng kí, ai đăng kí thì lên lấy.
Nghe giáo viên nói vậy cả lớp đứa nào đứa nấy đều thở phào một hơi:” Tao tưởng kì này lên thớt rồi chứ ”
Vốn dĩ nhà của Tiêu Thần cùng với Phó Lăng Nghi đều rất xa trường nhưng Tiêu Thần lại là con nhà tài phiệt vậy nên chả mắc mớ gì cần ở kí túc xá cả. Đó là điều mà Lăng Nghi nghĩ ai dè nhìn qua lại thấy cậu ta điền chăm chú tờ giấy đăng kí
Hình tượng thiếu gia nhà giàu đến trường bằng xe hơi sắp kết thúc rồi à…
Lăng Nghi hỏi ” Đại ca, cậu định đến kí túc xá ở à “
” Đúng vậy “
” Tại sao??” Lăng Nghi lại hỏi tiếp
” Muốn cảm nhận cuộc sống của dân thường “
….
Đúng là người giàu thường có lối đi riêng
” Đây đều là suy nghĩ của người giàu ư? Nghe mà muốn đấm ghê ta ” Lăng Nghi bên ngoài nở một nụ cười còn bên trong thì lại hoá đá.
Giờ ra chơi
” Cậu ta bảo rằng là cậu ta muốn cảm nhận cuộc sống của dân thường đấy nghe cái câu đó mà tớ hoá đá luôn. ” Lăng Nghi vừa hút cốc trà tắc vừa nói chuyện cùng với hai cô bạn thân
” Haizz người ta có tiền người ta có quyền ” Lâm An đáp
” Ừ cũng đúng, đúng là mình với cậu ta không cùng một thế giới mà “
Bỗng nhiên Thư Huyền đang đọc sách lại gấp lại hai tay đan chéo chống cằm nhìn chằm chằm vào Lăng Nghi
….
Thấy vậy Lăng Nghi bèn hỏi ” Sao vậy?”
Bề ngoài tươi cười nhưng nội tâm cô đang gào thét ” Chết cha!!! Mình làm gì sai rồi sao?? Chị đại đang nghiêm túc nhìn mình kìa!! Huhu mẹ ơi cứu con “
Chỉ thấy Thư Huyền thở dài ” Tớ phát hiện dạo này cậu lúc nào cũng nói đến duy nhất một người.”
” Hả?”
Thư Huyền nói tiếp ” Khai thật đi cậu thích Tiêu Thần rồi đúng không?”
” Hả?”
Câu hỏi đó cứ văng vẳng trong đầu của Lăng Nghi.
Cô vô thức đờ đẫn rời khỏi căn tin, ngồi học cũng nghĩ đến nó, trên đường về cũng nghĩ đến nó, ăn cơm cũng nghĩ đến nó…
Cho đến lúc tắm xong nằm ườn trên giường Lăng Nghi mới bắt đầu có phản ứng
” Mình thích Tiêu Thần?”
Nói rồi mặt cô đỏ hết cả lên
” Cái gì???”
” Chờ chút là thật à!!”
Cô cứ lăn qua lăn lại giãy giụa trên giường như thế cho đến khi tiếng mắng từ dưới lầu vang lên
” Chị có định để người khác ngủ không hả???”
Đó là tiếng của Phó Hào em trai của Lăng Nghi
Nghe thế cô mới bắt đầu bình tĩnh mà bắt đầu tra trên mạng
[Làm thế nào để biết mình thích ai đó?]
Trả lời:
(1) Khi thích ai đó bạn sẽ muốn ở cạnh họ
(2) Bạn sẽ thấy tự nhiên và an toàn khi gần họ
(3) Mình nói xấu thì được chứ người khác nói xấu người đó là múc luôn
(4) Bắt đầu muốn chiếm họ cho riêng mình
(5) Biểu hiện rõ ràng nhất là bạn ghen:)))
(6) Tò mò về mọi thứ của đối phương
…
Nhìn mấy dòng chữ kia mà Lăng Nghi nhất thời không biết làm thế nào nữa
” Thôi ngủ đi cho khoẻ ”
Cô tắt máy chui mình vào trong chiếc chăn ấm áp gạt hết mọi chuyện và nhanh chóng chìm sâu vào trong giấc ngủ