THUẬT ĐẮP XÁC TRẺ SƠ SINH - Lâm Tử Tự - Chương 3 - Chương 3
Anh ta vừa nói xong, phần bình luận bùng nổ.
[A a a, cứu với, Đinh thiếu ý của anh là chủ phòng đã đoán đúng phải không?]
[Thật đáng sợ, điều này không thể là sự thật được, wuwuwu.]
[Tôi đang ở quê một mình, chủ phòng tôi cho cô 9.9 tệ, đừng dọa tôi!!!]
[Cô ấy may mắn đoán đúng, nếu mọi người tin cô ấy thì mọi người thực sự đã sai rồi.]
[Chủ phòng đưa ra những phỏng đoán ngẫu nhiên và bịa ra những câu chuyện cổ xưa, những người tin vào cô ta có phải bị thiểu năng trí tuệ không?]
[Đúng vậy, vợ Đinh thiếu thật là xinh đẹp, tôi vừa chụp ảnh màn hình rồi.]
Người đàn ông nói xong liền gửi bức ảnh đi.
Trong ảnh, vợ của Đinh Tổ Dục nhìn vào màn hình với đôi mắt trống rỗng, vô hồn, ảnh chụp màn hình nhìn từ góc độ này trông giống như một xác chết đang đứng.
[A a a a, đáng sợ quá.]
[Mẹ kiếp, tôi mới vào, mọi người đang quay phim ma à.]
[Vợ của Đinh thiếu rõ ràng không giống thế này, có phải người đăng ảnh là người chủ phòng đúng không?]
[Tôi cũng nghĩ vậy, cố tình chụp ảnh màn hình sau đó photoshop để trông thật đáng sợ.]
[Cậu ấy không chụp màn hình, làm sao mọi người có thể tin được?]
Đinh Tổ Dục tức giận: “Ai chụp ảnh màn hình? Ai cmn bảo anh chụp ảnh màn hình hả? Anh chụp ảnh cái kiểu gì vậy?”
Tôi nói: “Anh thử nghĩ xem, cô ta không bao giờ chụp ảnh nhưng lại rất thích soi gương phải không? Hai người gặp nhau vào đêm trăng tròn phải không? Hơn nữa lần đầu hai người gặp nhau cô ta còn rất chủ động và cả mùi hương cơ thể của cô ta nữa, nó khiến anh không kiềm chế được?”
[Chủ phòng, tôi nghi ngờ cô đang lái xe nhưng không có bằng chứng, hahahaha.]
[Lúc đầu tôi sợ chết khiếp, nhưng bây giờ tôi chắc chắn buồn cười chết mất.]
[Lịch sử tình yêu của Đinh thiếu được tiết lộ.]
[Chủ phòng thực sự có vấn đề và liên tục hỏi những câu liên quan đến vấn đề cá nhân.]
[Hỏi như thế muốn Đinh thiếu trả lời thế nào đây?]
[Những kẻ lừa đảo luôn tìm kiếm chủ đề để thu hút sự chú ý.]
[Tôi đoán chủ phòng không chịu đựng được nữa muốn bỏ chạy rồi.]
Tôi nhìn Đinh Tổ Dục và nói: “Anh cứ tự suy nghĩ xem. Không cần phải trả lời tôi.”
Lời nói của tôi khiến Đinh Tổ Dục hoàn toàn im lặng, anh ta nuốt nước bọt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Bạch Chỉ, cô không phải là bạn thân của vợ tôi chứ, các người liên kết với nhau để chơi tôi à?”
“Tất cả điều này không phải là cô ấy nói với cô sao? Tôi vẫn là không tin, tôi bây giờ sẽ đi hỏi cô ấy, cô cứ chờ đấy.”
Đinh Tổ Dục vừa nói vừa cầm điện thoại di động lên và đi về phía biệt thự.
Khi máy quay rung lên, tôi không thấy ai khác ngoài anh ta trong căn biệt thự nghỉ dưỡng rộng lớn.
Đinh Tổ Dục đi thang máy lên tầng bốn còn tiểu Thiến đang ngồi trước bàn trang điểm quay lưng về phía anh ta chải đầu.
Anh mỉm cười nhìn đoạn video và nói: “Mọi người cùng chờ xem, bây giờ tôi sẽ cho mọi người thấy rõ bên trong mái tóc của vợ tôi chẳng có gì cả”.
Đinh Tổ Dục bước tới gọi bảo bối, ôm cô ta và nhìn vào camera với vẻ mặt đầy tự hào.
Cho đến khi anh ta nhìn trong camera thấy bàn tay mình đầy máu.
Điều này khiến Đinh Tổ Dục giật mình, anh ta nhanh chóng lùi lại hai bước.
Tiêu Thiến cứng ngắc quay đầu lại và mỉm cười với Đinh Tổ Dục, trông có chút kỳ quái.
Đinh Tổ Dục sửng sốt: “Tiêu Thiến, máu trên đầu em đến từ đâu?”
Tiêu Thiến cười toe toét: “Em chỉ là vừa mới nhuộm tóc, có phải dính vào người anh rồi không?”
“Không, không, anh đi tắm đây.”
Đinh Tổ Dục nói xong, hoảng sợ chạy xuống lầu thì phát hiện cửa đã đóng không mở được, sợ hãi đến mức trốn vào phòng chứa đồ.
Nhiều hình ảnh bùa hộ mệnh khác nhau trôi nổi trong khu vực bình luận.
[Cứu tôi với, tôi thực sự sợ chết khiếp, nếu không phải là Đinh thiếu, tôi sẽ nghi ngờ chủ phòng đã sắp sẵn kịch bản này.]
[Chẳng phải Tiêu Thiến nói là thuốc nhuộm tóc à, sao bây giờ lại thành máu rồi?]
[Tức là vợ anh ta đang mang thai, mà Đinh thiếu vẫn không phân biệt được nam nữ, thật là nhàm chán quá.]
[Chủ phòng chỉ bịa ra một câu chuyện ngẫu nhiên rồi lợi dụng bầu không khí ban đêm để dọa người, Đinh thiếu đừng tin cô ta.]
[Câu hỏi đặt ra là ai lại đi nhuộm tóc ngay cả khi đang mang thai?]
[Bạn không nhuộm không có nghĩa là người khác không nhuộm. Đừng tạo thêm bầu không khí đáng sợ nữa.]
Đinh Tổ Dục hạ giọng sau khi đọc bình luận và nói: “Nhưng nhà tôi không có thuốc nhuộm tóc! Khi cô ấy mang thai, căn nhà đã được dọn dẹp qua một lần rồi.”
“Hiện tại cửa đột nhiên mở không được, Bạch Chỉ, nếu hôm nay cô không nói rõ ràng chuyện này cho tôi biết, tôi sẽ giết cô, làm tôi sợ chết khiếp.”
Tôi nhìn anh ấy: “Đinh Tổ Dục, anh đã bấm vào link và tôi cũng đã xem bói cho anh. Tôi cũng trả lời chính xác những câu hỏi anh của anh rồi. Bây giờ tôi sẽ ngắt kết nối và kết nối với người tiếp theo.”
Khi Đinh Tổ Dục nghe thấy tôi sắp ngắt kết nối, anh ta bắt đầu hoảng sợ: “Không, không, Bạch Chỉ, chị Bạch Chỉ, Bạch Chỉ đại sư, Bạch Chỉ đại sư, làm ơn đừng ngắt kết nối, tôi cmn sợ chết khiếp, trên tay tôi thực sự là máu, nó có mùi tanh của máu.”
Tôi phớt lờ anh ta,
chuẩn bị treo video.
Đinh Tổ Dục lo lắng và khóc: “Bạch Chỉ, Đại sư Bạch, cô gắn link với giá 9 tệ 9. Chính cô đã nói rồi tôi mua nó với giá 9 tệ 9 thì không thể bị lỗ hay bị lừa, nhưng tôi có thể mua được sự bình an trong một tuần.”
“Tôi sẽ gắn link. Tuần này cô phải đảm bảo an toàn cho tôi. Ít nhất đêm nay hãy để tôi sống sót ra ngoài. Trong phòng livestream có hàng trăm nghìn người đang xem. Cô đừng hòng bỏ đi.”
Tôi,”……”
“Được, tôi giữ lời.”
Phần bình luận bùng nổ.
[Mẹ kiếp, là máu thật à, Tiêu Thiến thật sự là nam thi sao?]
[Hắn tìm Định thiếu làm gì, mượn J sinh Z?]
[Mượn thế nào được, tôi rất tò mò…]
[Mượn thế nào nhỉ, tò mò +1, hehe.]
[Đinh thiếu, anh mau chạy nhanh đi, cửa chính không mở được thì còn có thể đi qua cửa sổ.]
[Mau lên, tôi nhìn thấy Tiêu Thiến như thế này, nếu không chạy nhanh tôi sợ sẽ mất mạng đấy.]
[Sợ cái gì? Dù sao tôi cũng không tin. Đều là đang mang thai mà Đinh thiếu còn không phân biệt rõ ràng nam và nữ?]
6.
Đinh Tổ Dục phớt lờ phần bình luận và liên tục cầu xin tôi hãy nhanh chóng tìm ra biện pháp.
Tôi hạ giọng: “Lập tức rửa sạch máu đi. Tốt nhất nên dùng sữa tắm trong phòng tắm. Trước khi nam thi sắp sinh, thị lực và thính lực sẽ trở nên suy yếu, chỉ có mũi là nhạy cảm có thể cảm nhận được hơi thở và mùi máu tươi của anh. Anh chỉ có thể che giấu được một phần chứ không giấu hết được.”
“Tôi vừa nhìn thấy trước bàn trang điểm có mấy chiếc kim bạc của Tiểu Thiến rơi ra, khi những chiếc kim bạc rơi hết ra thì nam thi sẽ được sinh ra đến lúc đó cô ta sẽ đem anh hóa thành máu loãng dung hợp vào trong thân thể, biến thành quỷ yêu.”
Đinh Tổ Dục đã run lên vì sợ hãi: “Trời, vậy hắn sẽ sinh con trong bao lâu?”
Tôi lắc đầu: “Chuyện này tôi chưa tận mắt nhìn thấy nên khó phán đoán thời gian.”
“Sau khi tắm xong anh tìm một nơi để trốn đi. Tuy hắn đã tiếp xúc thân mật với anh nhưng hắn sẽ chỉ nhớ được hơi thở của anh, vì vậy hiện tại anh đang rất nguy hiểm.”
Lúc này, phần bình luận cũng nảy ra ý kiến, nhờ Đinh Tổ Dục đánh thức người giúp việc và vệ sĩ.
Đinh Tổ Dục vô cùng lo lắng khi bước ra ngoài: “Bây giờ chỉ có tôi và Tiểu Thiến ở nhà. Xe của người giúp việc bị hỏng trên đường về nên ngày mai mới có thể quay lại.”
“Bạch Đại sư, cô nhất định phải bảo vệ tôi. Hôm nay cô cứu tôi, tôi sẽ lập cho cô một điện thờ để con cháu tôi hàng năm đến kính lễ cô. Chúc cô phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn.”
Khóe miệng tôi giật giật: “…”
Anh đây là đang chê tôi sống chưa đủ lâu hả?
Phần bình luận xôn xao.
[Bạch Đại sư, cô mau đi cứu anh trai của tôi với, tôi ở nước ngoài thật sự rất lo lắng.]
[Này, cậu hãy tự liên lạc với gia đình của mình đi, Bạch Đại sư không nợ nhà cậu bất cứ điều gì.]
[Tôi đã gọi điện rồi. Họ đều ở trong thành phố. Vẫn chưa có ai bắt máy cả. Ngôi nhà này là biệt thự nghỉ dưỡng bên bờ biển mà Tiểu Thiến thích. Từ thành phố đến đây phải mất 3 giờ đồng hồ. Nước xa không thể cứu được lửa gần.]
[Lấy cớ, cô đây là muốn thấy anh trai mình chết phải không?]
[Đúng vậy, xa như vậy, Bạch đại sư còn có thể bay tới đó được à?]
[Có khi cô ta muốn độc chiếm tài sản của gia đình nên mới giả vờ không làm gì để cứu anh trai.]
[Đừng tranh cãi nữa, Tiểu Thiến đến rồi, cứu mạnh.]
[Đinh thiếu, Tiểu Thiến ở phía sau anh, hãy cẩn thận.]
[Chết tiệt, nụ cười của cô ấy cứng đờ quá, trông giống đàn ông quá.]
[A a a, Tiểu Thiến càng ngày càng đến gần rồi, Đinh thiếu, Đinh thiếu.]
Đinh thiếu nhìn thấy bình luận, sắc mặt sợ hãi đến mức cứng đờ không còn chút máu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tôi, di động cầm tay không ngừng run rẩy.
Tôi nhìn thấy khuôn mặt của Tiểu Thiến qua camera trông có vẻ u ám, cô ta đột nhiên đưa tay ra.
Phần bình luận của phòng livestream tràn ngập tiếng la hét.
[Á á á, cứu với.]
[Nó thực sự sẽ giết người đấy, tôi sợ quá.]
[Đinh thiếu có thể sẽ phải chết thảm.]
[Thật kinh khủng, tôi sẽ không bao giờ trêu trọc với những cô gái xinh đẹp nữa.]
[Tay tôi che mất đoạn video, Đinh thiếu chết rồi sao?]
[Tôi cũng vậy, đã đẫm máu rồi phải không? Sợ quá, woo woo.]
Đinh Tổ Dục bị cú tát của Tiểu Thiến đánh ngã xuống đất, anh ta nhắm mắt lại thở dốc, một lúc sau mặt đỏ bừng như sắp ngạt thở.
Tôi vội vàng nói: “Đinh Tổ Dục, không sao đâu. Đừng lo lắng. Anh có thể thở được…”
Nghe xong, Đinh Tổ Dục mở mắt ra và nhìn thấy Tiểu Thiến, anh ta lập tức cầm điện thoại di động hét vào mặt cô ta: “Đừng đến đây, đừng đến đây. Bạch đại sư đang ở đây. Chớ có làm liều. Có bản lĩnh thì đừng bắt nạt kẻ yếu. Hãy đi tìm cô ấy và chiến đấu đến chết đi. A Di Đà Phật, Do rê mi pha son, mẹ ơi, mẹ ơi.”
TÔI:”……”
Cư dân mạng: “…”