Thủ Đô Sương Mù - Hà Tả - Chương 54: Sinh nhật (Thượng)
Mặc dù tấm thiệp khiến Mary rất buồn, nhưng nó cũng thay lời John nói với Mary, John chưa bao giờ rời xa bà, món quà này mang đến cho bà cảm giác hạnh phúc mà lý trí không thể hiểu được.
Từ sáng sớm Lương Tập đã đến nhà Mary để chuẩn bị bữa sáng, nhưng thực ra là ăn chực bữa sáng, bởi vì Mary không thể ăn đồ Lương Tập nấu. Anh chuẩn bị chút bánh và trà, ngồi ở sân trước cùng Mary tưởng nhớ John. Mary bắt đầu kể về hồi ức cũ, về lần đầu tiên bà nói chuyện với John, đều là những câu chuyện mà Lương Tập đã nghe đi nghe lại rất nhiều lần. Trong nụ cười xen lẫn nước mắt, nó đều là những ký ức ngập tràn hạnh phúc.
Chiếc xe tải của cửa hàng thú cưng đậu trước cửa nhà Mary, nó mang đến món quà sinh nhật mà Bobby dày công chuẩn bị: Một con Goldador. Mary đã yêu chú chó Goldador ngay cái nhìn đầu tiên, nó được huấn luyện rất thông minh, dường như nó biết ai sẽ là chủ nhân mới của mình nên rất thân thiện với Mary. Nhân viên của cửa hàng thú cưng dặn dò một số chuyện, chủ yếu là thời gian khám sức khỏe định kỳ của Goldador, v. V.
Trước sự kiên trì của Mary, nhà cho chú chó được đặt trong phòng khách, khi nhân viên đang bận lắp đặt, Mary nóng lòng dẫn Goldador ra phố. Lương Tập hỏi dò một chút về giá cả, nhân viên chia sẻ với Lương Tập, con chó được gửi đến Luân Đôn bằng một chiếc máy bay đặc biệt từ trường huấn luyện chó ở Bắc Ireland, và họ không biết giá của nó là bao nhiêu. Tất cả những gì họ biết là giá của đồ dùng cho nó, như cái nhà này có giá ba nghìn bảng.
Ngoài chú chó và nhà, họ còn mang theo một chiếc tủ lạnh nhỏ chuyên dùng để đựng thức ăn cho Goldador, một bữa ăn của nó còn nhiều tiền hơn ba ngày ăn của Lương Tập. Goldador còn có bảo hiểm tai nạn và bảo hiểm y tế. Lương Tập không muốn nghe tiếp sự thật người sống không tốt bằng chó, vì vậy anh để nhân viên tự làm việc và tập trung vào làm bánh sinh nhật.
Dưới sự hướng dẫn tận tình của Mary, Lương Tập cũng biết cách làm một cái bánh kem. Đáng tiếc là anh lại thiếu sự tinh tế và kiên nhẫn mà một đầu bếp bánh ngọt phải có, hình thức của những chiếc bánh trông thô kệch, hương vị ngon hay dở còn phụ thuộc vào vận may. Ví dụ như bánh sinh nhật ba lớp ngày hôm nay, bằng mắt thường có thể thấy rõ các lớp không đều nhau, Lương Tập cho rằng chỉ cần phủ kem lên là không thể nhìn thấy. Tuy nhiên, kem có vẻ bị đánh quá mức, nên phải đổ ra và đánh lại, Lương Tập thực sự không muốn đứng trước máy trộn nhìn và chờ đợi.
Vì vậy, anh lại phải đánh lại kem một lần nữa.
Sau khi làm xong bánh sinh nhật, đã đến giờ ăn trưa. Chính vì lo lắng về kỹ năng làm bít tết của Lương Tập mà Mary mới vội vàng dẫn Goldador quay về.
Trò chuyện trong bữa trưa, Mary nói với Lương Tập: “Nhà cộng đồng muốn mở khóa học làm bánh, học phí sẽ được trích ra làm từ thiện, giúp đỡ những người gặp khó khăn. Con nghĩ ta có nên đi không?”
Lương Tập trả lời: “Nó phụ thuộc vào thời gian của khóa học.”
Mary nói: “Từ 7: 30 đến 9: 30 tối thứ Sáu, nó cách siêu thị khoảng hai trăm mét. Vài ngày trước, người trong nhà cộng đồng đã đến gặp và nói với ta về việc này. Ta rất lo lắng vì khả năng không đủ để đứng lớp, nên vẫn chưa đồng ý.”
Lương Tập nói: “Bà hoàn toàn đủ năng lực đứng lớp. Lớp học làm bánh sẽ rất nổi tiếng. Đối với nhiều người, nó không chỉ có thể học hỏi mà còn là cơ hội để giải trí và giao lưu. Con nghĩ sẽ có nhiều người đăng ký. Con hoàn toàn ủng hộ việc này.”
Mary: “Vậy thì ta sẽ đồng ý.”
Lương Tập gật đầu.
Mary nói tiếp: “Ta muốn đổi điện thoại, cái này khó sử dụng lắm, thỉnh thoảng đang dùng thì nó bị đơ.”
“Ồ?” Lương Tập vươn tay cầm điện thoại của Mary, chĩa màn hình về phía bà, mở khóa thành công bằng khuôn mặt, Lương Tập cười nói: “Chúng ta hợp tác vẫn ăn ý như vậy.”
Lương Tập kiểm tra điện thoại, nhưng không tìm thấy chương trình chạy ngầm nào: “Không thích thì cứ đổi. Con sẽ lưu số điện thoại của cửa hàng thú cưng, sau đó nhập vào thẻ nhớ. Lần sau bà đổi điện thoại, có thể chép từ thẻ nhớ trở lại điện thoại mới.”
Lương Tập mở danh bạ, trong đó có những người quen và bạn bè của Mary, số của ngân hàng, bảo hiểm. Trong khi xem, Lương Tập tình cờ hỏi: “Manda này là ai?” Mary không giỏi sử dụng điện thoại thông minh lắm. Ngay cả khi John còn sống, Lương Tập thường giúp Mary xem điện thoại, cài đặt và gỡ cài đặt phần mềm cũng như đăng ký tài khoản. Bởi vì Mary không thể bấm các chữ cái, số trên màn hình, nên ngay cả danh bạ cũng được Lương Tập nhập cho từng cái một.
Mary dừng lại hỏi: “Manda nào?”
Lương Tập dường như không quan tâm, vì vậy anh chuyển chủ đề hỏi: “Điện thoại này đã sử dụng hai năm, tần suất máy bị đơ có nhiều không?”
Mary có chút khó chịu: “Thỉnh thoảng thôi. Nó có quá nhiều chức năng, quá phức tạp. Ta không sử dụng đến những chức năng này. Ta vẫn thích điện thoại nắp gập nguyên bản hơn.”
Lương Tập dùng điện thoại của anh chụp màn hình điện thoại của Mary, sau đó trả điện thoại lại cho bà: “Được, danh bạ đã được lưu, mấy ngày sau con sẽ chú ý đến các hãng di động.”
Mary rất khó để tìm danh bạ, bà không biết người tên Manda là ai, kết hợp với những gì Mary nói về thỉnh thoảng điện thoại bị đơ, Lương Tập nghĩ điện thoại di động của Mary có khả năng bị theo dõi. Việc theo dõi điện thoại này không chỉ nghe lén các cuộc gọi, mà còn xem được tất cả các tin nhắn văn bản và mạng xã hội. Ngoài ra, họ cũng có thể sử dụng số điện thoại di động của bạn để thực hiện cuộc gọi và chi phí cuộc gọi sẽ do bạn chịu.
Mary không có nghe thấy âm thanh lạ khi gọi điện, tình trạng điện thoại bị đơ tương đối ít, điều này cho thấy trình độ của người theo dõi tương đối cao. Tại sao lại theo dõi một người phụ nữ lớn tuổi? Lương Tập tin việc này có liên quan gì đó đến cái chết của John. Nhưng Lương Tập không hiểu rõ việc theo dõi điện thoại di động, hack máy tính và những kiến thức liên quan đến công nghệ cao khác, nên anh không thể biết ai đang theo dõi điện thoại của Mary.
Tìm Lưu Chân giúp đỡ ư? Lưu Chân có kỹ thuật viên, nhưng họ là kỹ thuật viên của đội chống ma tuý, không phải kỹ thuật viên chuyên dụng của Lưu Chân. Là một cảnh sát, Lưu Chân có tính tò mò cơ bản, trong khi Lương Tập không muốn quá nhiều người biết về việc này. Chỉ có một cách để tìm ra, đó là nhờ Helen. Helen là nữ cảnh sát mà Lương Tập gặp trong vụ bắt giữ con tin ở bệnh viện Maria, cô đang bí mật điều tra cái chết của John. Helen cũng là đồng minh đáng tin cậy duy nhất của Lương Tập trong việc điều tra sự thật về cái chết của ông.
Tuy nhiên, Helen là đặc vụ của đội ứng phó khẩn cấp và chống khủng bố, quyền hạn và nguồn lực có hạn. Nhờ Helen tìm ra người tên Manda có thể gây rắc rối cho cô. Không phải coi thường Helen, nhưng dường như Helen không quá thông minh và thủ đoạn. Làm chuyện xấu chắn chắn phải ghé ngang con đường tà đạo một chút.
Chỉ có thể tìm biện pháp khác, hiện tại anh đang cảm thấy thất vọng vì bản thân có quá ít nguồn lực.