Thiên Long Ẩn Mình - Trần Minh (Truyện FULL) - Chương 20 Máu tươi bắn ra!
Không xong!
Không ít người chung quanh lập tức hồi hộp đến tim đập rộn lên.
Trần Minh cũng trừng to hai mắt, không nghĩ tới người đàn ông này lại quay đầu nhanh như vậy.
Càng không ngờ gã ta cũng ra tay quá nhanh, vừa phát hiện không đúng đã xách dao chém hẳn.
Nhưng Trần Minh đã ra tay, muốn rút lui cũng không còn cơ hội nữa.
Vậy thì cứ dũng cảm tiến tới! Liều con mẹ mạng luôn!
“A” một tiếng, cô bé đột nhiên cần cánh tay người đàn ông làm gã ta đau đến kêu lên.
Trần Minh giật lấy con dao, còn chưa kịp ngẫm nghĩ đã chém một dao vào mặt người đàn ông kia.
Máu tươi bắn ra!
Gã ta bụm mặt lui lại mấy bước rồi kêu lên đau đớn: “Đáng chết! Tao chơi chết mày!”
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.
Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
“Mày dám lên không!” Dao năm trong tay lập tức làm dũng khí dâng trào, Trần Minh trừng mắt hét lớn, khí thế kinh người.
Người đàn ông lập tức bị làm kinh sợ, nghiến răng mắng: “Thắng nhãi, ông mày nhớ kỹ! Mày chờ coil”
“Bố mày sợ mày à!” Trần Minh xách dao xông lên.
Người đàn ông thấy hắn hơi điên thì lập tức mất hết dũng khí, không dám tranh chấp nữa mà co cảng bỏ chạy.
Trần Minh đuổi theo mấy trăm mét rồi mới dừng lại, toàn thân truyền đến một cơn đau kịch liệt: “Ui, mẹ nó!”
Vết thương cũ còn chưa khỏi mà hiện tại lại bị kích động như thế, thương tích càng nghiêm trọng hơn.
“Chú ơi, con có băng keo nè.” Cô bé kia chạy tới rồi móc ra một miếng băng keo cá nhân từ cái túi nhỏ.
Trần Minh dở khóc dở cười, chỉ có một miếng? Con mẹ nó cái này có thể làm được gì?
Nhưng hẳn vẫn nhận lấy: “Bạn nhỏ thật hiểu chuyện.”
“Mẹ con nói được người khác giúp đỡ thì phải cảm ơn người ta.” Cô bé nói.
Trần Minh khẽ gật đầu: “Nhìn ra bạn nhỏ rất ngoan ngoãn nghe lời.”
“Chú ơi, chú có đau không?” Nhìn vẻ mặt đau đớn của hắn, cô bé hỏi.
Trần Minh nói: ‘Không đau.” “Nhưng nhìn chú giống như rất đau, chú nói dối.” Mẹ nó, sao con nít bây giờ cái gì cũng hiểu vậy!
Trần Minh lắc đầu nói: “Chú thật sự không đau, chỉ đói thôi”
“Anh bạn, ăn chút không?” Bác tài bưng hộp cơm chạy tới: “Con của anh là bé nào, tôi giúp anh đón xe rồi đưa anh đi bệnh viện.”
“Cảm ơn, tôi quên mất trả tiền xe cho anh” Trần Minh móc móc túi.
Bác tài nói: “Thôi đi anh bạn, ăn mấy ngụm bổ sung dinh dưỡng trước đi.”
“Tiểu Yến Tử!?” Một người phụ nữ lao đến với vẻ mặt bối rối, vội vàng ôm lấy cô bé kia rời xa Trần Minh: “Anh, các người muốn làm gì con tôi!”
“Người đẹp, cô đừng lầm… Cái đệt, tại sao là cô!” Trần Minh ngẩng đầu nhìn lên thì trực tiếp chửi tục.
Hôm nay là tình huống gì thế này, đi ra ngoài luôn gặp chuyện!
Người phụ nữ này không phải là cô gái lái chiếc Maybach trước đó sao.
Người phụ nữ che chở cô bé, phẫn nộ nhìn họ chăm chäm: “Tôi cảnh cáo các anh, có gì thì kiếm tôi này, nếu dám đụng đến cọng tóc của con gái tôi thì tôi sẽ không tha cho các người!”