Thiên Hạ Đệ Nhất Tông Phái - Giang Hồ Tái Kiến (full) - Chương 301: Dọn bớt chỗ!
- Trang Chủ
- Thiên Hạ Đệ Nhất Tông Phái - Giang Hồ Tái Kiến (full)
- Chương 301: Dọn bớt chỗ!
“Ngải gia chủ.”
Quân Thường Tiếu mở lời nói: “Ngươi có mấy loại hạt giống dược liệu này không?”
Do không có sẵn dược liệu, nên đành phải để cho đám người lão Ngụy đi gieo trồng, mặc dù việc này có hơi tốn thời gian, nhưng it ra sẽ tiết kiệm được rất nhiều tiền.
Ngải Thượng Nghễ hiểu được ý nghĩ của hắn, bèn nói:
“Loại hạt giống dược liệu này thì nhiều lắm, nhưng phẩm chất những dược liệu này không thấp, cho dù là Dược sư xuất sắc nhất trồng, thấp nhất cũng phải dăm ba năm mới trưởng thành.”
“Lâu vậy sao?”
Quân Thường Tiếu giật giật khóe miệng.
Nếu thật sự phải đợi dăm ba năm, đến khi dược liệu trưởng thành thì đám đệ tử đã sớm đột phá Võ Sư Cảnh cả rồi.
“Quân chưởng môn.”
Mã Vân Đằng nói tiếp:
“Những dược liệu mà ngươi hỏi, thật ra trong tay lão phu cũng có một ít, nhưng số lượng không nhiều, hẳn có thể gom góp được năm mươi phần.”
“Có ở trên người không?”
“Có.”
“Mã trưởng lão, chi bằng bán cho Quân mỗ được không?”
Nếu đã có nguyên vật liệu, vậy nhất định phải mua để bắt đầu luyện chế, dù sao thì Luyện dược các lúc nào cũng có thể luyện chế.
Mã Vân Đằng nói: “Mấy dược liệu này vốn nằm trong không gian giới chỉ chẳng để làm gì, đã Quân chưởng môn có nhu cầu, lão phu tặng cho ngươi để dọn bớt chỗ vậy.”
Ngải Thượng Nghễ giật giật khóe miệng.
Chục loại dược liệu, mỗi phần đã mười vạn lượng, năm mươi phần chính là năm trăm vạn lượng, khơi khơi đem tặng dưới danh nghĩa là “dọn bớt chỗ”, quả nhiên không có chút nhân tính!
Đám người Tạ thành chủ thì cho rằng, Mã trưởng lão đại biểu cho Thương Sơn Phái đang ra sức thành lập “tình hữu nghị cách mạng” với Thiết Cốt Phái.
Có tông môn ngũ lưu ủng hộ như vậy, con đường phải đi của Thiết Cốt Phái sau này nhất định sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Quân Thường Tiếu nghiêm túc nói: “Cần phải tính tiền.”
Nếu là người không quen, chiếm tiện nghi cũng không sao, nhưng Mã trưởng lão và Thương Sơn Phái ủng hộ mình như vậy, sao lại có thể chiếm tiện nghi chứ.
“Ngải gia chủ.”
Hắn trực tiếp hỏi:
“Những dược liệu này, mỗi phần chừng khoảng bao nhiêu tiền?”
“Mười vạn lượng.”
Ngải Thượng Nghễ trả lời.
Quân Thường Tiếu rút ra ngân phiếu năm trăm vạn lượng, nói một cách chân thành:
“Mã trưởng lão, xin hãy nhận cho.”
Mã Vân Đằng đành phải thu tiền, rồi đưa ra không gian giới chỉ có chứa dược liệu cho hắn.
Quân Thường Tiếu đưa ý niệm vào trong đó, phát hiện bên trong còn có không ít dược liệu luyện chế của Tụ khí Đan và Tố Thể Đan.
“Quân chưởng môn.”
Mã Vân Đằng cười nói:
“Mấy thứ dược liệu cấp thấp bên trong, ngươi cứ coi như là tặng phẩm đi.”
“Đa tạ.”
Quân Thường Tiếu nói.
Bằng hữu như vậy khiến hắn rất ấm lòng.
Đương nhiên.
Quân Thường Tiếu cũng sẽ không bạc đãi bằng hữu tốt của mình.
Sau khi đi đến một chỗ rừng núi, đi riêng với Mã Vân Đằng, hắn bèn đưa một bình Tố Thể Đan, nói:
“Mã trưởng lão, những đan dược này của ta cũng chiếm chỗ, không bằng tặng cho lão vậy.”
Mã Vân Đằng cười nói:
“Quân chưởng môn, đan dược lão phu có nhiều rồi.”
Quân Thường Tiếu bảo:
“Bình này của ta là Tố Thể Đan.”
Ực.
Khuôn mặt Mã Vân Đằng cứng đờ.
Hồi sau mới mở miệng, giọng khó tin: “Tố… Tố Thể Đan?”
Lão đã nghe những gì có liên quan đến Tố thể đan.
Dù sao, năm ngoái Vương Đông Lâm từng được mời đến tọa trấn phòng đấu giá cơ mà.
Vả lại Thương Sơn Phái cũng từng sai người đến đó tham dự đấu giá, nhưng vì cạnh tranh quá khốc liệt, nên chỉ vẻn vẹn mua được có ba viên.
“Quân chưởng môn.”
Mã Vân Đằng nghiêm túc hỏi:
“Vì cái gì ngươi lại có một bình Tố Thể Đan?”
Một bình đan dược thông thường sẽ lấy mười viên làm chuẩn, mỗi tháng Ngải gia đấu giá Tố Thể Đan cũng chỉ có năm viên một lần mà thôi!
Quân Thường Tiếu đáp:
“Tố Thể Đan là do Quân mỗ luyện chế ra.”
Đối đãi với bằng hữu đáng giá thâm giao, hắn có thể tiết lộ chút ngọn nguồn thích hợp, hơn nữa làm vậy sẽ còn có thể khiến Thương Sơn Phái càng thêm coi trọng mình.
Tốt Thể Đan là do hắn luyện chế ra á?
Mã Vân Đằng sững sờ.
Lão và cao tầng Thương Sơn Phái đã từng thảo luận những vấn đề có liên quan đến loại đan dược cường thế này, đoán rằng có thể do một vị đại sư luyện đan nào đó luyện chế, lấy danh nghĩa Ngải gia để bán đấu giá ra ngoài.
Thế nhưng bọn họ hoàn toàn không nghĩ đến, đại sư luyện đan sẽ lại là hắn!
Quân Thường Tiếu nói:
“Đương nhiên, nếu như Mã trưởng lão ngài không tin, có thể đi hỏi Ngải gia chủ một chút.”
“Tin!”
Mã Vân Đằng vội nói.
Có thể chỉ điểm cho mình võ học, lại dạy ra đám đệ tử Thiết Cốt Phái cường hãn như vậy, lão không cho rằng Quân Thường Tiếu đang chém gió!
“Vậy…”
Mã Vân Đằng thấp giọng hỏi:
“Liệu Thương Đan mà Ngải gia bán đấu giá, có phải cũng do Quân chưởng môn luyện chế ra không?”
“Không sai.”
Quân Thường Tiếu trả lời.
Mã Vân Đằng ôm quyền, cung kính nói:
“Hóa ra Quân chưởng môn còn là một vị đại sư đan đạo thâm tàng bất lộ!”
Địa vị của Luyện đan sư rất cao, mà được xưng là Đại sư thì càng là bậc tồn tại khiến mọi người ngưỡng vọng.
Một cái có thể mau chóng khôi phục thương thế, một cái có thể làm tăng cường độ và lực lượng thân thể, chỉ với hai loại đan dược vô cùng kì diệu này đã đủ để so với đại sư đan đạo rồi!
Quân Thường Tiếu “khiêm nhường” nói:
“Mã trưởng lão quá khen rồi, hai loại đan dược này là do Quân mỗ tiện tay luyện chơi mà thôi, cũng có thể xem là cơ duyên xảo hợp đi!”
Mã trưởng lão: “…”
Đan dược cường thế như vậy mà tiện tay luyện chơi cũng có thể luyện thành, nói vậy không biết sẽ tức chết bao nhiêu luyện đan sư quanh năm lĩnh ngộ đan đạo đó!
“Mã trưởng lão.”
Quân Thường Tiếu chân thành nói:
“Chuyện đan dược, mong lão có thể bảo mật dùm Quân mỗ.”
“Đã hiểu.”
Mã Vân Đằng nói.
Quân Thường Tiếu nói tiếp:
“Nếu có người chất vấn Ngải gia, muốn tìm người luyện đan đứng sau, đến lúc đó Quân mỗ cũng hy vọng Thương Sơn Phái sẽ tương trợ một chút.”
Mã Vân Đằng lập tức lĩnh ngộ, bèn nói:
“Liệu Thương Đan và Tố Thể Đan là do Thương Sơn Phái luyện chế, sau đó giao quyền bán đấu giá cho Ngải gia.”
Hai người cùng nhìn nhau mỉm cười.
Nếu Thanh Long Yển Nguyệt Đao đã bị kẻ khác dòm ngó, thì chuyện Tố Thể Đan do Ngải gia luyện chế ra nhất định cũng sẽ bị người ta nghi ngờ.
Quân chưởng môn vì lo trước tính sau, cho nên mới cùng Thương Sơn Phái thương lượng trước, cũng không hy vọng chuyện tự mình luyện chế đan dược bị truyền ra ngoài.
…
Biết được chuyện Liệu Thương đan và Tố Thể đan là do Quân Thường Tiếu luyện chế, Mã Vân Đằng đi trên đường vẫn chấn động không thôi, cho nên quyết định sau khi trở về tông môn sẽ lập tức báo cáo chưởng môn mau chóng kết làm đồng minh với Thiết Cốt Phái.
Có kinh nghiệm về võ học, lại biết dạy dỗ đệ tử, thực lực bản thân cũng bất phàm, còn là một vị đại sư đan đạo.
Môn chủ một phái toàn năng như vậy, chỉ có đám đần Tần Hạo Nhiên mới kết thù với hắn!
Sau khi Quân Thường Tiếu nói ra chuyện hắn tự luyện chế đan dược, trọng lượng của hắn tăng lên mãnh liệt trong lòng Mã Vân Đằng.
Hai phái kết làm đồng minh là chuyện chắc như đinh đóng cột.
“Quân chưởng môn.”
Trong lúc mọi người đang đi trên đường, chợt có tiếng hô to phía sau, bông nhiên thấy Lệ Nhi bước vội đuổi tới.
Ngải gia chủ và Mã Vân Đằng vừa liếc mắt liền nhận ra, đây là đệ tử đi theo cung chủ Diệu Hoa Cung.
“Có chuyện gì không?”
Quân Thường Tiếu hỏi.
Lệ Nhi dừng bước, nói:
“Cung chủ nhà ta muốn trò chuyện một mình với Quân chưởng môn, không biết bây giờ có tiện không?”
Mọi người ngẩn ra.
Tông chủ một tông môn tứ lưu lại muốn trò chuyện một mình với Quân chưởng môn, chuyện này thật quá bất ngờ!
“Chuyện này…”
Quân Thường Tiếu có phần lúng túng nói.
Mã Vân Đằng cười nói:
“Đã như cung chủ Diệu Hoa Cung có lời mời, chúng ta ở đây chờ một lát cũng không sao.”
“Phải phải.”
Tạ thành chủ nói:
“Chúng ta có thể đợi.”
Lệ Nhi ra hiệu mời, nói:
“Quân chưởng môn, xin mời.”
“Các vị.”
Quân Thường Tiếu chắp tay nói:
“Quân mỗ đi một chút sẽ quay lại.”
Đợi hắn đi theo Lệ Nhi rời khỏi, Mã Vân Đằng liền cười nói:
“Có thể được Hề cung chủ đến mời, Quân chưởng môn diễm phúc không cạn à nha.”
Vương Đông Lâm tiếp lời:
“Cung chủ Diệu Hoa Cung và Quân chưởng môn đều giống nhau, tuổi còn trẻ mà đã làm chủ một phái, hai người bọn họ hẳn có rất nhiều tiếng nói chung.”
Mã Vân Đằng cười nói:
“Quân chưởng môn tuấn tú lịch lãm, Hề cung chủ trẻ trung xinh đẹp, nếu như hai người tác hợp, ắt sẽ trở thành giai thoại trên giang hồ.”
Đám người Tạ thành chủ và Ngải gia chủ gật đầu lia lịa tán đồng.
Cung chủ Diệu Hoa Cung tuy bị mù hai mắt, nhưng dù sao cũng là chủ của một tông môn tứ lưu, quả thật là một đôi ông trời tác hợp với Quân chưởng môn.
Đối với chuyện tình cảm cá nhân, Quân Thường Tiếu thật không lo nghĩ nhiều như vậy, bất quá bọn người này lại hăng hái hết sức.