Thiên Duyên - Tác giả: Cửu Hy - Chương 37
“Công nương nghĩ nhiều quá rồi. Phù thủy cũng không toàn năng như vậy. Quy định của phù thủy là không được dùng ma pháp lên con người, chỉ những người có dã tâm mới nghĩ tới việc làm như vậy. Hơn nữa, ma tháp kiểm soát những thứ này nên việc đó là không thể.” Nàng xua tay đáp, không có vẻ gì là chột dạ. “Nếu công nương đã có suy nghĩ đó thì không thể thành phù thủy được đâu.”
Lần này ánh nhìn lại chuyển sang Flora – người chỉ giỏi gán cho người khác những suy nghĩ tiêu cực. Cá rằng nếu cô ta có ma lực thì điều đầu tiên cô ta làm chính là phù phép hoàng thái tử. Đúng là đồ tâm cơ.
Flora chống chế thêm đôi ba câu nữa rồi bỏ đi. Về phần Sienna, nàng phải chống chọi với một đám quý tộc khác. Flora chỉ là nhân vật tiêu biểu chứ không phải nhân vật duy nhất không thích vị hoàng thái tử phi tự nhiên xuất hiện này. Rất nhiều người xuất hiện muốn làm khó nàng, phần lớn đều là các phu nhân và tiểu thư quý tộc.
“Phụ nữ có tiền có quyền thường rất rãnh rỗi nhỉ?” Nàng lẩm bẩm. Mà hình như cũng không hẳn, hầu như chỉ những kẻ ghen tị với người khác cao hơn mình mới “nhiều chuyện” vậy thôi. Suy cho cùng cũng chẳng có tài cán gì, một hạt bụi vô năng.
“Thưa người, hoàng thái tử tìm ngài.” Một nữ hầu đi tới. Sienna theo nàng ta ra sau phòng chờ. Henry đứng ở đó với gương mặt cực kì háo hức.
“Ngài có vẻ rất vui.”
“Tất nhiên là ta vui rồi. Cha mẹ đã tới, và ta sắp sửa có thể công khai nàng là vợ chưa cưới của ta, để không người nào dám bén mảng tới cửa nhà nàng cầu hôn.” Hắn nghe nói gần đây, nhất là sau khi Sienna trở thành nữ công tước, số thư ngỏ ý cầu thân được gửi tới dinh thự công tước ngày càng tăng. Có người còn tới tận nơi, có người thì lượn lờ ở gần đó với hi vọng được gặp nàng.
“Nhưng ngài không sợ bệ hạ và nương nương sẽ không hài lòng về em sao? Họ có thể làm khó em và ngài sẽ khó xử.”
“Chẳng sao đâu. Ta nghĩ có lẽ họ sẽ không dễ dàng gì, nhưng ta tin rằng em sẽ vượt qua thử thách mà họ đặt ra, vì em rất giỏi.”
– —–
Cánh cổng lớn của dinh thự được mở ra, hoàng đế và hoàng hậu tiến vào, ngoài ra còn có đệ nhị công chúa Ella. Ella có vẻ không quan tâm lắm tới việc nữ phù thủy sẽ trở thành chị dâu tương lai của mình. So với việc đó, cô bé muốn tìm Sienna hơn.
“Sau khi gặp anh con có thể đi tìm bạn mình chứ mẫu hậu?” Ella khẽ hỏi. Hoàng hậu gật đầu: “Con lại muốn tìm nữ công tước Valley sao? Hình như nàng ấy rất được lòng con.”
“Vâng, chị ấy rất giỏi và rất dễ thương, không như một số quý cô khác ở cùng tầng lớp.” Ella ngó sơ một vòng nhưng lại không thấy người đâu, có chút buồn. Mái tóc đen của Sienna rất dễ nhận diện nên cô ấy đoán là nàng chưa tới, hoặc đã đi đâu đó.
Hoàng thái tử dẫn theo Sienna rẽ qua đám đông tới trước mặt hai người và hành lễ cùng toàn bộ quý tộc. Hoàng hậu cẩn thận quan sát và đánh giá Sienna, từng cử động mượt mà toát lên vẻ cao quý và quyền lực.
“Cô gái ấy đã thành thục lễ nghi trong một thời gian dài chứ không phải vừa mới học. Thật sự có xuất thân từ quý tộc.” Hoàng hậu thầm nghĩ. Về phần Ella, cô ấy có chút chú ý tới mái tóc đen dài của nàng. Trùng hợp là mùi hương, độ dài đều trùng khớp với công tước Sienna.
“Con vẫn còn đeo mặt nạ ư? Không biết trẫm có vinh hạnh được biết tên con là gì và nhìn qua dung mạo của con không?” Hoàng đế là một người rất hiền từ. Ông nêu lên câu hỏi mà mọi người đã thắc mắc từ lâu. Henry nhìn nàng, sau đó cẩn thận tháo mặt nạ ra.
Trong những ánh mắt hoài nghi có, ngạc nhiên có, ngưỡng mộ có, ganh ghét có của những người xung quanh, dung mạo xinh đẹp của cô gái lộ ra trước mặt mọi người. Mái tóc đen hơi bay nhẹ, nàng nâng váy hành lễ: “Xin diện kiến bệ hạ, con là Valley Sienna, công tước đương nhiệm của gia tộc Valley ở phía Nam hoàng thành.”