THANH XUÂN KHÓ QUÊN - Mặt trời lung linh - Chương 12 - Bắt tại trận
– Bài em này!
Lương Hạo nhận bài rồi sững lại :
– Đây là bài của Bạch Thiên Hoa, cô nhầm rồi.
– À, cô không để ý tên, chữ chúng nó giống quá nhỉ.
Câu nói của cô Nhược khiến Lương Hạo giật mình. Cậu ta quen biết cả 2 người kia cũng lâu nên hiểu rõ chữ của họ : “Chữ của Bạch Thiên Hoa tròn trịa và ngăn nắp đúng khuôn khổ còn chữ của Lục Sam thì hơi to và khoảng cách các chữ cũng không đều, làm sao có chuyện giống nhau được”
Lương Hạo giữ bài của Bạch Thiên Hoa lại và bảo cô giáo tìm bài Lục Sam. Mãi họ mới thấy, Lương Hạo nhanh chóng so sánh.
Quả nhiên là đã bị tráo bài, chỉ cần nhìn chữ là đủ biết rồi.
Lương Hạo nghi hoặc : “Đây là lần thi sở kiểm soát, tráo đổi kiểu gì chứ? Là người của hội đồng kiểm tra sao? “.
Bạch Thiên Hoa đi ngang qua tò mò :
– Các cô đang làm gì vậy ạ?
Cô Nhược lạnh lùng đạp lại :
– Xem lại bài ý mà.
Bạch Thiên Hoa cứng đờ người, lần này cô ta không khỏi lo sợ
Lương Hạo lườm Bạch Thiên Hoa hỏi chuyện:
– Cậu tráo bài sao?
Bạch Thiên Hoa lo lắng lắp bắp trả lời:
– Tại… tại sao tớ phải tráo chứ!!
– Cậu giải thích sao về việc chữ của cậu trong bài thi lần này?
Bạch Thiên Hoa vẫn cố cãi cùn. Các thấy cô lấy bài so sánh cùng với chữ viết trước kia của họ thì quả thật kì lạ. Cô Nhược lên tiếng tra khảo :
– Em mau nói thật đi! Chẳng có chuyện Lục Sam tự đổi bài mình sang bài của em đâu.
Bạch Thiên Hoa cố gắng giải thích :
– Cô ơi, em thật sự không biết! Có lẽ Lục Sam thấy điểm thấp quá nên đã đổi bài của em với cậu ta thôi, nhưng em thật sự không biết chuyện này!
Dần dần mọi người cũng bâu lại xem. Ai cũng cho rằng là Bạch Thiên Hoa nói đúng bởi bài kiểm tra thường ngày của cậu ta luôn cao hơn Lục Sam, làm gì có chuyện cậu ta đổi bài.
Các giáo viên để nhanh chóng giải quyết đã kêu học sinh về và gọi cho sở để điều tra.
Lục Sam buồn rầu từ lúc đó cho đến khi về, không ngờ anh của Lục Sam lại đến đón :
– Sam Sam!
Lục Sam bất ngờ chạy lại ôm anh trai rồi òa khóc. Anh trai của cô lo lắng dỗ dành cô:
– Sam Sam của anh làm sao vậy? Thôi nào đừng khóc nữa, kẻ nào dám bắt nạt em gái của anh?
Lục Sam muốn đi về, anh trai của cậu cũng mời chúng tôi về cùng :
– Em là bạn của Sam Sam nhà anh nhỉ? lên xe anh đưa về luôn.
Anh ấy không hề mời Lương Hạo, hình như không quý cậu ấy lắm. Cũng phải thôi, vì đó là cậu nhóc từ bé đã có ý định cướp em gái của anh mà
Tôi lúng túng từ chối nhưng Lục Sam lại kéo tôi vào xe. Lương Hạo cũng đành bất lực đi theo.
Ở trên ghế lái phụ có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang ngồi. Trông cô ấy vừa hiền dịu tao nhã lại thanh lịch như một quý cô. Cô ấy nhẹ nhàng chào hỏi chúng tôi, giọng nói nhẹ mà nghe êm tai vô cùng:
– Chào các em, chị là Ngô Y Phàm. Rất vui được gặp.
Thấy chị Y Phàm Lục Sam liền vui vẻ trở lại :
– Woa, chị Y Phàm! Chị đến đón em sao? Sao hôm nay anh chị về vậy?
– Tất nhiên là để thăm Sam Sam rồi.
Chị Y Phàm đó vừa cười vừa lau đi những giọt nước mắt còn sót của Lục Sam. Trông như chị em ruột thịt vậy. Có vẻ Lương Hạo cũng đã quen với chị ấy.
Tôi chỉ chào hỏi giới thiệu đơn giản:
– Em là Bùi Nhật Hoàng, em chào chị.
Chị Y Phàm cuời vui vẻ chào tôi, anh trai của Lục Sam thì cười xoa đầu tôi :
– Cá tính quá nhỉ? Chào em nhé, anh là Lục Vương Nguyên.
Ở trên anh Lục không ngừng hỏi tôi và Lương Hạo về tình hình của Lục Sam trên lớp. Vì anh ấy làm công việc bận rộn lên không thể thường xuyên về thăm Lục Sam được.
Tôi tò mò hỏi về mối quan hệ của họ :
– Anh chị yêu nhau bao lâu rồi ạ?
Chị Y Phàm thẹn thùng trả lời:
– Cũng được 4 năm rồi em.
– Lâu thật! Vậy anh chị định khi nào cưới ạ?
Lục Vương Nguyên trả lời:
– Đợi khi nào công việc của anh chị ổn định đã, cũng không vội mà.
Lục Sam liền cau mày phụng phịu:
– Em thì vội lắm rồi!
Chị Y Phàm cười tươi đáp :
– Đợi khi nào em tròn 18 nhé!
Lục Sam chán nản tựa đầu vào tôi