THANH XUÂN KHÓ QUÊN - Mặt trời lung linh - Chương 11 - Gian lận
…—————-…
Kì thi đã đến, mọi thứ đều được kiểm tra vô cùng nghiêm ngặt, dường như quay bài là không thể. Lục Sam hình như hơi căng thẳng, có lẽ do vụ bài kiểm tra lần trước khiến cậu lo lắng. Tôi thế là lại thi chung phòng với Bạch Thiên Hoa
Giờ thi bắt đầu, khi giáo viên vừa phát đề thì khiến tất cả phải kinh ngạc. Đây là 1 bài thi cấp độ cao, tuy chưa phải khó nhưng áp dụng tư duy rất nhiều. Không những thế còn chia thành 10 mã đề, thật khó cho những ai quen tay hay chép bài.
Tôi thở dài, liếc nhìn xung quanh, ánh mắt tôi dừng lại ở Bạch Thiên Hoa. Hình như cậu ta đang run thì phải, ánh mắt không phải kinh ngạc mà là hoảng hốt. Có cái gì đó khiến cậu ta sợ hãi. Tôi chỉ nghĩ :”Chắc kiến thức không vững nên rén hả”
Lại nhìn xuống Lương Hạo, cậu ta cũng nhìn đề thi ngán ngẩm. Cũng phải, đề này làm sao làm khó cậu ta được.
………………….
Kì thi kết thúc, tôi nghe được vài tiếng than thở, vài tiếng trách móc. Tôi chẳng lọt tai tiếng nào, chỉ muốn nhanh chóng đến chỗ Lục Sam.
Tôi thấy cậu đang buồn bã dựa vào lan can nói rằng:
– Tớ không thấy vui tý nào hết, hình như tớ làm sai hay sao ý.
– Làm sao có chuyện đó được! Sam Sam của tớ giỏi vậy cơ mà.
Bạch Thiên Hoa đi lướt qua chúng tôi, ánh mắt đờ đẫn đi vào nhà vệ sinh. Lục Sam nghĩ thế nào mà lại đi theo cậu ta :”Bạch Thiên Hoa sao vậy nhỉ? “
Lục Sam lén lút đi phía sau bỏ mặc tôi ở lại. Ngó vào nhà vệ sinh Lục Sam thấy Bạch Thiên Hoa đang gọi cho ai đó
Bạch Thiên Hoa bực bội bấm bấm gọi gọi, cuối cùng đầu kia cũng bắt máy
_ Gọi gì? – một giọng trầm nghe có vẻ hơi tức giận vang lên
_ Tại sao ông không nói cho tôi biết việc có chia mã đề chứ ? Đáp án của tôi khác hoàn toàn! – Bạch Thiên Hoa hét lên
_ Ngay cả tôi hôm nay cũng mới biết, việc của sở chả đến lượt tôi xen vào
_ Ông điên à ?! Bây giờ cả trường sẽ biết tôi học kém mất!
_ Đó là tôi cô không nỗ lực! Đổ lỗi cho ai chứ?
_ Ông nói ông sẽ giúp tôi cơ mà? Ông nên liệu hồn đấy!
_ Cái này sẽ được giao lên sở, cô bảo tôi giúp kiểu gì?
_ Tráo bài của tôi đi, tìm chữ giống nhất ý.
_ Cô điên à?! Tráo kiểu gì chứ?
_ Ngay bây giờ, chẳng phải cái người chuẩn bị kiểm tra khâu bảo mật sao? Tráo lúc đó là được.
_ Tráo kiểu gì chứ? Bao nhiêu con mắt nhìn tôi?
_ Ông yên tâm, họ không nói ra đâu… bởi chính họ cũng có lỗi mà
_ Tôi hiểu rồi
Bạch Thiên Hoa vừa cúp máy thì Lục Sam bước vào chất vấn khiến cô ta giật mình :
– Cậu vừa nói chuyện với ai vậy?
– Đây là chuyện của tôi, không liên quan đến cậu.
Bạch Thiên Hoa chột dạ rời đi thì Lục Sam giữ tay lại :
– Cậu điên hay sao? Đó là gian lận!
– Tôi gian lận bao giờ cậu nói xem, bằng chứng đâu?
– Cậu vừa bảo người đó tráo bài thi của cậu!
– Cậu bị lãng tai à? Tôi nói thế bao giờ?
Bạch Thiên Hoa nhanh chóng rời đi.
Thật sự thì đúng là Lục Sam không có chứng cứ nhưng cô không thể để chuyện này xảy ra được :”Nhưng người mà Bạch Thiên Hoa nhắc đến là ai?”
Việc tráo đổi bài hơi khó nên Lục Sam cũng không quan tâm lắm.
…—————-…
Đã đến ngày biết kết quả, tất cả mọi người đều nháo nhào đi xem bảng tin. Ai ai cũng sốc. Bạch Thiên Hoa thế mà đứng thứ 2, nói trắng ra là quá cao so với lực thi thường thấy của cậu ta, còn cậu ta thì đắc ý vênh váo.
Nhưng kì lạ thay, Lục Sam lại rớt hạng đến mức kinh ngạc – 250, con số quá thấp so với học lực của cậu.
Với kết quả đó, việc Lục Sam ở trong lớp A là không thể. Cậu tức giận chạy vô phòng giáo viên chất vấn :
– Thưa cô! Em muốn đề nghị xem lại bài! Em không thể nào xếp hạng đó được!
Các thầy cô nhìn Lục Sam khinh khỉnh :
– Cho dù em có xem lại cũng không giải quyết được đâu, đây là do sở giáo dục chấm, không thể có sai sót được.
Lương Hạo trách móc Lục Sam :
– Thôi ngay đi! vốn dĩ đó là chuyện cậu cần đối mặt.
– Ngay cả cậu cũng không tin tớ sao? Đó không phải điểm số của tớ!
Lương Hạo có chút mất kiên nhẫn :
– Trên sở chấm như nào thì chính là như vậy, cậu vốn dĩ cũng chẳng giỏi giang gì.
– Cậu…
Lục Sam kinh ngạc trước những lời nói của cậu bạn thanh mai trúc mã, không hề tin tưởng, không hề an ủi, thậm chí là không quan tâm đến cảm xúc của cô.
Chính những lời nói ấy mới chạm đến nỗi đau tột cùng của Lục Sam. Cô cố gắng vào lớp A vì ai chứ? Cô nỗ lực xếp hạng 10 là vì ai cơ chứ? Thế mà cậu ta bây giờ lại trách móc cô không nỗ lực…
Lục Sam nức nở chạy đi. Tất cả mọi chuyện cô Nhược đều thu vào. Cô trầm ngâm rồi nên tiếng :
– Chỉ là xem bài thôi mà, xem lại cũng được để em ấy biết được lỗi sai mà sửa.
Các giáo viên cũng tán đồng với cô