Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Chương 6801 Tiếp theo đó, chỉ đợi kẻ địch đến giết.
- Trang Chủ
- Thần y trở lại - Ngô Bình (full)
- Chương 6801 Tiếp theo đó, chỉ đợi kẻ địch đến giết.
Ngô Bình rút ra một cây tơ nhện từ trong miệng Nhện tộc, tơ nhện này rất cứng không bị chém đứt thậm chí nó còn rất sắc bén.
Anh suy nghĩ một lúc rồi đốt nó, nhưng cũng không có tác dụng gì. Anh dùng kiếm chém cũng rất khó đứt, thậm chí còn làm hư cả thanh kiếm quý.
Phùng Hưng Bảo cười khổ nói: “Tơ nhện này chắc thật đấy Lý tướng quân, chúng kết thành một mảng thì càng khó phá rách hơn. Lỡ như binh lính của chúng ta bị chúng bao vây thật rất khó thoát được trong thời gian ngắn.
Ngô Bình nhớ đến Thiên Nhận Chu Ti của mình, thứ đó còn sắc bén hơn cả tơ nhện anh đang cầm. Nhớ đến thứ anh, anh lập tức lấy ra một đoạn Thiên Nhận Chu Ti, rồi đập hai thứ này vào nhau.
Một tiếng “choang” vang lên, tơ nhện của Nhện tộc đột ngột bị chắt đứt mà Thiên Nhận Chu Ti không có chút bị tổn hao nào.
Anh gật gù, nhanh chóng chế tơ nhện thành vào loại pháp bảo và binh khí. Anh muốn dùng Thiên Nhận Chu Ti để phá tơ nhện cứng của Nhện tộc.
Từ đó anh lại cho Phùng Hưng Bảo đưa ra bốn vạn tám ngàn tu sĩ Đạo Cảnh, rồi để cho họ dùng hai loại binh khí bản sao từ Thiên Nhận Chu Ti mục đích chuyên môn phá tơ nhện của địch.
Sau đó anh lại lấy ra Cấm Kỵ lực, hóa bốn vạn tấm ngàn người này thành Cấm Kỵ binh, tăng thực lực cho và cũng truyền lại kiếm pháp cho họ.
Thoắt cái, bốn vạn tám ngàn người đã kết thành một sát trận.
Cùng lúc đó, Ngô Bình cũng lấy ra nhiều Thiên Nhận Chu Ti hơn đưa cho binh linh chế tạo binh khí, trong đó thứ chế tạo nhiều nhất được gọi là Ti Nhận. Một đầu của Thiên Nhận Chu Ti cố định ở chuôi, một đầu khác trói một quả cầu kim loại từ đó sử dụng Thiên Nhận Chu Ti cắt mục tiêu.
Phùng Hưng Bảo tự dẫn trăm vạn đại quân, dùng bốn vạn tám ngàn quân đi tiên phong công đánh vào đại quân Nhện tộc.
Số lượng binh lính của Nhện tộc không nhiền, nên không chiếm được lợi thế. Bọn chúng chỉ biết phun ra mạng nhện từ khi đại quân ở phía xa, những mạng nhện này có diện tích rất rộng thoắt cái đã bao phủ hết cả đại quân Nhân tộc.
Lúc này nếu không có cách nào giải quyết, tất cả mọi người sẽ bị tơ nhện trói lại và đánh mất sức chiến đấu. Tiếp theo đó, chỉ đợi kẻ địch đến giết.
Cũng may một trăm vạn đại quân đều cầm Ti Nhận, mấy vạn Ti Nhận bay múa trong không trung một lúc. Thoáng chốc những mạng nhện kia đã bị cắt thành từng mảnh nhỏ, không còn chút đe dọa nào với đại quân nữa!
Họ phá mạng nhện trận này xong, Nhện tộc cũng hoàn toàn là con mồi chờ chết dưới kiếm của đại quân Nhân tộc. Ánh sáng của kiếm lóe lên, lập tức chia quân Nhện tộc thành năm xẻ bảy.
Nhện tộc mất đi lợi thế, nhanh chóng bị đại quân Nhân tộc tiêu diệt. Chỉ còn một bộ phận nhỏ còn sống sót, lại vội vàng chạy thoát. Trận chiến lần này Phùng Hưng Bảo nhận được thắng lợi toàn cục đầy vẻ vang.
Phùng Hưng Bảo đến xin nhận công, Ngô Bình lập tức phát hiện ra trên lệnh bài của tướng quân mình có thêm hơn tám trăm vạn quân công.
Đánh xong trận này, Ngô Bình lại đến Thiên Nguyên và Đông Hải. Tình hình ở hai nơi này cũng giống bên này, họ đều bị nha môn bắt lính nhắm vào. Nhưng thân phận tướng quân Nhị phẩm của Ngô Bình khá có đất dụng võ, nên đám kia cũng dè chừng.
Sau khi anh giải quyết xong phiền phức ở đây, cũng đã đến lúc Triêu Thiên Phong mở ra. Anh đến thăm Nguyên Thủy Đạo Tôn trước, rồi lập tức đuổi đến Triêu Thiên Phong.
Trên một cánh đồng hoang vu rộng bao la, đột ngột xuất hiện một ngọn núi cao đến một trăm vạn trượng, đỉnh núi đâm xuyên qua đám mây chọc trời.
Nguyên Thủy Đạo Tôn dẫn theo ba người tâm đắc, từ Ngô Bình còn có một nam một nữ tu sĩ, tuổi họ cũng tương đương với anh.
Nữ tu có vóc dáng thon dài rất xinh đẹp, nam tu cũng anh tuấn, nhưng mà Ngô Bình lại không biết họ. Điểm kỳ lạ nhất ở chỗ, hai người này cũng chẳng biết gì về thân phận của Ngô Bình.
Ngô Bình hỏi Nguyên Thủy Đạo Tôn mới biết được, hai người này vừa sinh ra được được huấn luyện đặc biệt từ khi sinh ra. Vậy nên, thế chất đặc biệt, tư chất nghịch trời, nhưng sự hiểu biết về thế giới bên ngoài còn có hạn. Ông ấy bảo Ngô Bình để ý và tổng nom hai người họ nhiều hơn.
Ngô Bình không hỏi nhiều, sư tôn đã chọn họ vào Triêu Thiên Phong thì chắc chắn có lý riêng của mình.
Nguyên Thủy Đạo Tôn để ba người ở trước núi, rồi rời đi. Xung quanh họ còn có rất nhiều tu sĩ khác, có khác tộc thậm chí có cả sinh linh Hỗn Độn. Mọi người chia thành từng nhóm rõ, cách rất xa nhau.
Ngô Bình nhìn Triêu Thiên Phong mờ ảo kia nói với hai người: “Lát nữa, hai người đi theo ta nhá”.