Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (full) - Chương 1217 Ông đoán xem
Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!
Trong phút chốc, bốn người này trực tiếp bộc phát ra bốn luồng áp lực ngút trời, giống như một cơn cuồng phong ập đến, sức mạnh khủng khiếp quét qua, cây cối xung quanh trong nháy mắt bị áp đảo.
Tất cả những người có mặt đều bị bốn luông áp lực này làm chấn động phải quỳ xuống đất, miệng ói ra máu, sắc mặt trông rất khó coi.
Ngay cả mấy vị sư phụ của Diệp Phàm lúc này cũng cau mày, vẻ mặt nặng nề nhìn chằm chằm bốn người này.
Mà ánh mắt Diệp Phàm ngưng lại, trực tiếp bộc phát ra long uy khủng bố, chống lại lực lượng của bốn người này!
“Long uy?”
“Cậu thực sự đã có được sức mạnh trong long mạch!”
Khi bốn người này nhìn thấy long uy tỏa ra từ trên người Diệp Phàm, ánh mắt của họ ngưng tụ và tất cả đều nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.
Một giây tiếp theo, bốn người này đồng thời tấn công Diệp Phàm.
Rầm rầm rầm!
Diệp Phàm trực tiếp vận chuyển lực lượng của mình bộc phát toàn bộ long khí và long cốt lực trong cơ thể, tung ra một quyền cực mạnh.
Khi hắn tung ra một quyền này, trực tiếp tạo ra một tiếng nổ kinh thiên động địa!
Trong phút chốc, nắm đấm của Diệp Phàm va chạm với đòn công kích của bốn người này, giống như hai hành tinh va chạm, phát ra một tiếng nổ chấn động.
Những gợn sóng năng lượng có thể nhìn thấy bằng mắt thường thổi quét ra bốn phương tám hướng, như thể muốn nuốt chửng toàn bộ dãy núi Côn Lôn!
Đám người Long Ngạo, Tu La, Tiêu Thiên Sách đều lũ lượt ra tay để ngăn lại sự lan rộng của các gợn sóng năng lượng, nhưng cơ thể họ đều bị dội ngược về phía sau!
Bùm!
Một tiếng sấm rền vang lên.
Diệp Phàm và bốn người này lần lượt lui về phía sau, trong tư thế không phân biệt trên dưới!
Nhưng kết quả này khiến bốn người đó khó có thể chấp nhận được.
“Thực lực của cậu đã mạnh mẽ đến mức này, sức mạnh của long mạch thực sự rất mạnh mẽ!”
Một trong bốn người nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm với vẻ mặt kinh ngạc.
“Có thể có được sức mạnh của long mạch, hay cậu chính là chủ nhân của Tử Vi Đế Tinh còn chưa thức tỉnh kia sao?”
Lúc này, một giọng nói già nua đột nhiên vang lên.
Một ông lão tóc bạc trắng, mặc áo bào dài màu trắng bước tới, nhưng khi ông ta di chuyển thì không có tiếng bước chân nào vang lên.
“Trưởng lão!”
Bốn người đàn ông trung niên kia nhìn thấy ông lão này xuất hiện, đồng loạt cúi đầu kêu lên.
Diệp Phàm nhìn người này, nhíu mày, hắn cảm nhận được một cỗ áp bức cực kỳ khủng bố từ ông lão này.
Thực lực của người này vượt xa tưởng tượng của hắn!
“Cậu thật sự là chủ nhân của Tử Vi Đế Tinh?”
Ông lão nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, trầm giọng nói.
“Ông đoán xem?”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
Xoẹt!
Ông lão này nhìn chằm chằm Diệp Phàm mấy giây, sau đó đột nhiên ra tay, ông ta vung tay thành móng vuốt, trực tiếp tóm lấy Diệp Phàm.
Khi móng vuốt này duỗi ra, một luồng năng lượng vô hình khóa chặt Diệp Phàm, khiến cả người hắn như bị một ngọn núi đè xuống, căn bản không thể động đậy!
Diệp Phàm cố gắng hết sức thoát khỏi sự trói buộc này, nhưng hắn căn bản không làm được.
Thực lực của đối phương quá mạnh, mạnh đến mức Diệp Phàm căn bản không có năng lực phản kháng!