Thần đế trọng sinh - Diệp Trần (Truyện full) - Chương 1081: Trở về!
Sau khi Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng, hai cường giả Độ Kiếp Đế Quân này lựa chọn tự bạo thì một cỗ lực lượng hủy diệt vô cùng to lớn hướng bốn phía lan tràn ra, tinh không trong phạm vi mấy triệu dặm đều sụp đổ!
Ngay sau đó, một cỗ lực trùng kích cuòng đại hướng bốn phương tám hướng nhanh chóng mà lan tỏa ra, toàn bộ Hạo Thiên giới dường như cũng hung hăng chấn động một chút, giống như cũng muốn theo đó mà sụp đổ.
Phải biết, Độ Kiếp Đế Quân gần như đã là cực hạn mà Tu Chân giả có khả năng đạt tới, chẳng những có tuổi thọ lâu đời, thực lực cường đại, thậm chí đều đã nắm giữ lực lượng pháp tắc.
Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng thì càng là người nổi bật bên trong Độ Kiếp Đế Quân, thân mang lực lượng huyết mạch thượng cổ, ẩn chứa năng lượng mạnh hơn nhiều so với Độ Kiếp Đế Quân bình thường!
Hai đại yêu thú lấy tự bạo để đánh đổi, đối với Hỗn Nguyên Đại Đế phát động một kích tuyệt mệnh, cho dù là cường giả cấp Đại Đế cũng tuyệt đối không thể coi thường.
Huống chi, bản thân Hỗn Nguyên Đại Đế đang ở bên trong Hạo Thiên giới, tâm tư vốn đã có kiêng kỵ, tự nhiên không dám chống lại, chỉ có thể lựa chọn tạm thời tránh đi mũi nhọn.
“Phu nhân! Đi mau!!”
Ở trong nháy mắt nguyên thần của Hỗn Thế Ma Viên hoàn toàn vỡ vụn, hướng về phía Hi Nguyệt rống lớn một tiếng.
Hi Nguyệt nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, hai mắt nước mắt sớm đã chảy ròng ròng, hận không thể lập tức vọt tới liều mạng với Hỗn Nguyên Đại Đế, thế nhưng là lý trí nói cho nàng biết, mình tuyệt đối không thể làm như vậy!
Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng đã liều tính mạng vì tranh thủ thời gian cho nàng, để nàng ta có thể có cơ hội chạy trốn.
Hơn nữa, đúng như Cửu U Thôn Thiên Mãng nói, chỉ cần Diệp Trần có thể bình an trở về thì có thể dùng lực lượng thế giới phục sinh bọn hắn, như vậy thì hy sinh tất cả cũng là đáng!
Vừa nghĩ đến đây, Hi Nguyệt lập tức không do dự gì nữa, quay người hướng sâu trong vũ trụ mà bỏ chạy.
Hô! Hi Nguyệt thao túng Thế Giới Chi Tâm, vận dụng lực lượng thế giới, nhanh chóng chạy qua chạy chạy lại trong tinh hà, trong nháy mắt đã vượt qua được ức vạn tinh hà.
Tuy nhiên không đợi Hi Nguyệt được xả hơi:
“Khặc khặc! Chỉ là hai con kiến hôi, cũng muốn ngăn cản bản tôn, thật sự là không biết sống chết!”
Ầm ầm!
Một đạo thân ảnh vô cùng quỷ dị đột nhiên xuất hiện ở tinh không phía trước Hi Nguyệt, thời không lập tức sụp đổ một mảnh, trực tiếp chặn lại đường đi của nàng.
Hỗn Nguyên Đại Đế đã đuổi theo tới!
Sắc mặt của Hi Nguyệt lập tức thay đổi lớn:
Nàng ta hiển nhiên không nghĩ tới, thực lực của Hỗn Nguyên Đại Đế này vậy mà cường đại tới tình trạng như thế, cho dù là ở dưới sự tự bạo của Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng cũng vẻn vẹn chỉ tranh thủ cho nàng được khoảng thời gian mấy giây mà thôi!
“Bản tôn nói rồi, Hạo Thiên giới cuối cùng vẫn là thuộc về bản tôn!”
Giọng nói của Hỗn Nguyên Đại Đế rơi xuống, cánh tay giơ lên hướng về phía Hi Nguyệt diêu không vỗ ra một cái:
Ầm ầm!
Hư không lập tức bay ra một bàn tay khổng lồ, bao phủ Hi Nguyệt vào trong đó, phong bế tất cả đường lui của nàng ta lại.
“Phá!!”
Sau khi Hi Nguyệt hết kinh ngạc thì lập tức điều động lực lượng của Thế Giới, hai tay hợp lại hung hăng chém xuống dưới.
Bành!
Bàn tay khổng lồ kia lập tức bị phá tan dưới lực lượng của thế giới.
Lòng tin của Hi Nguyệt lập tức tăng nhiều, lập tức lại vẫy ra một trảo:
Ầm!
Lực lượng thế giới trong nháy mắt ngưng tụ thành một cái lợi kiếm sáng chói, hướng Hỗn Nguyên Đại Đế lao nhanh mà đi.
“Hừ!”
Hỗn Nguyên Đại Đế hừ lạnh một tiếng, dường như căn bản không có để công kích của Hi Nguyệt vào mắt, trực tiếp cong ngón búng ra.
Kình Thương thần thương một trong bát đại thần khí đã từ trong cơ thể của hắn nổ bắn mà ra, mang theo khí tức khủng bố đủ để hủy diệt thế giới, hung hăng đâm thẳng vào thanh lợi kiếm mà lực lượng thế giới biến thành kia.
Bành!
Thần khí dù sao cũng chỉ là Thần khí mà lại do Hỗn Nguyên Đại Đế sử dụng thì uy lực tự nhiên càng khủng bố hơn, gần như không có bất kỳ lo lắng gì, trực tiếp đánh nát lợi kiếm, hơn nữa thế đi không giảm, tiếp tục hướng về phía Hi Nguyệt oanh kích mà đi.
“Phòng ngự!”
Hay tay Hi Nguyệt giao thoa vào nhau, sử dụng lực lượng thế giới tọa thành một cái khiên tròn rất lớn, hiểm mà lại hiểm chặn lại Kình Thương thần thương.
Bành!
Hi Nguyệt đối với việc sử dụng Thế Giới Chi Tâm vẫn còn quá mức nông cạn, hơn nữa Hỗn Nguyên Đại Đế lại có Thần khí đỉnh cấp trong tay, rõ ràng chiếm cứ được ưu thế.
Vẻn vẹn chỉ ngăn cản có mấy giây, cái khiên tròn rất lớn được lực lượng thế giới biến thành kia liền vỡ vụn ra, Hi Nguyệt cũng lập tức liên tục lùi lại.
“Đi!”
Sau khi dùng một chiêu đánh lui Hi Nguyệt, Hỗn Nguyên Đại Đế bỗng nhiên cong ngón búng ra một cái, sau đó ngay lập tức một sợi dây màu vàng kim bay ra, đây lại chính là Âm Dương Khốn Tiên Tác món Thần khí trấn tông của Thái Huyền tông!
Một khi dây thừng này được tung ra, là chắc chắn có thể vây khốn đối phương lại, đồng thời có thể áp chế chân nguyên trong thể nội của đối phương, khiến cho tu vi giảm mạnh.
Vật này vốn là pháp bảo tuyệt đỉnh nghịch thiên, bây giờ lại được Hỗn Nguyên Đại Đế sử dụng thì uy lực tự nhiên cường hãn hơn nhiều.
Hi Nguyệt ở dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng đã bị Âm Dương Khốn Tiên Tác này trói buộc chặt, hơn nữa ngay cả lực lượng Thế Giới Chi Tâm cũng bị áp chế hơn phân nửa.
Không đợi Hi Nguyệt trốn thoát khỏi Âm Dương Khốn Tiên Tác, Hỗn Nguyên Đại Đế lại lấy ra một cái pháp bảo nữa:
“Cửu Trọng Lưu Ly Tháp!”
Ầm!
Một cái bảo tháp tỏa ra ánh sáng vàng lưu ly, đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Hi Nguyệt, trong nháy mắt áp chế chân nguyên trong cơ thể nàng xuống.
“Nhiếp!!”
Sau khi Hỗn Nguyên Đại Đế quát lớn một tiếng, ánh sáng trên Cửu Trọng Lưu Ly Tháp kia lập tức càng phát ra sáng chói.
Cùng lúc đó, Hi Nguyệt lập tức cảm thấy chính mình ở trong đạo ánh sáng vàng kia bao phủ xuống, Thế Giới Chi Tâm ở trong cơ thể nàng bắt đầu ngo ngoe muốn động, dường như bị một cỗ lực hút hấp dẫn khó mà chống lại được, lúc nào cũng có thể chạy ra khỏi cơ thể của nàng!
Hóa ra, Cửu Trọng Lưu Ly Tháp kia chính là một cái Hỗn Độn Linh Bảo chuyên dùng để cướp đoạt Thế Giới Chi Tâm.
“Không! Ta tuyệt đối sẽ không để cho ngươi lấy được Thế Giới Chi Tâm! Tuyệt không!”
Hi Nguyệt quát khẽ một tiếng, lập tức điều động tất cả chân nguyên và lực lượng thần thức của chính mình, liềng mạng giữ lấy Thế Giới Chi Tâm ở trong cơ thể mình, không cho nó rơi vào trong tay của Hỗn Nguyên Đại Đế, trên mặt đã bắt đầu hiện ra vẻ thống khổ vô cùng nồng đậm.
Sau khi vồ bắt mấy lần liên tiếp đều không thành công mà trở lại, Hỗn Nguyên Đại Đế lập tức hoàn toàn nổi giận:
“Được lắm! Nữ oa oa, đây là ngươi bức ta! Vậy bản tôn trước tiên diệt ngươi đi sau đó cướp đoạt Thế Giới Chi Tâm!”
Oanh! Oanh! Oanh!
Từ trong cơ thể của Hỗn Nguyên Đại Đế lập tức lại bay ra hơn mười món pháp bảo, hơn nữa vừa là Thần khí đỉnh cấp lại còn Hỗn Độn Linh Bảo, tất cả đều hiện ra khí tức hủy diệt khiến cho người khác phải sở dĩ hướng về phía Hi Nguyệt oanh kích mà đi!
Thấy cảnh này, sắc mặt của Hi Nguyệt trong nháy mắt trở nên vô cùng trắng bệch.
Thực lực của Hỗn Nguyên Đại Đế thực sự quá cường hãn, hơn nữa thế mà trong người còn mang theo mười cái pháp bảo cấp bậc Thần khí đỉnh cấp, kinh nghiệm chiến đấu cũng cực kỳ phong phú, đã vượt xa nàng ta, cường đại tới tình trạng không thể tưởng tượng nổi!
“Phu quân, Cửu U tiền bối, Ma Viên tiền bối, thật xin lỗi! Ta chỉ sợ không bảo vệ nổi Hạo Thiên giới!”
Ở lúc Hi Nguyệt đã không có lực chống lại, gần như đã tuyệt vọng:
Ầm ầm!
Toàn bộ Hạo Thiên giới bỗng nhiên rung động kịch liệt một trận, Thế Giới Chi Tâm trong cơ thể của Hi Nguyệt bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu vui sướng:
Sau đó, một đạo ánh vàng thần bí từ trong hư không bắn ra, trong nháy mắt chiếu rọi ở trên người Hi Nguyệt.
Vào lúc này:
Thời không giống như đình chỉ, thập đại thần khí công hướng Hi Nguyệt cũng như ngừng lại ở đó:
“Hỗn Nguyên lão nhi! Dám can đảm đụng đến nữ nhân của ta, ngươi muốn chết như thế nào?”
Đi cùng với giọng nói đầy vẻ giận dữ này rơi xuống, một bóng người chậm rãi bước ra từ trong đạo ánh sáng vàng được bắn ra từ trong hư không mà tới này….
P/S: Ta thích nào…chương 6….loại chương cuối, ủng hộ kim phiếu nha các đạo hữu…..