Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full) - Chương 1139: TỈNH LẠI
- Trang Chủ
- Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
- Chương 1139: TỈNH LẠI
Vương Bác Thần còn có kinh nghiệm khi dị huyết Nhà họ Vương thức tỉnh.
Đó là một loại tịnh hóa dòng máu, cũng có thể nói là thay máu.
Toàn thân máu huyết đều bị dị huyết nhà họ Vương thay thế.
Tại địa cung Cổ Tháp ở Phật Quốc, dị huyết nhà họ Vương thức tỉnh lần thứ hai, thay đổi chủ yếu xảy ra ở xương cốt toàn thân.
Một lần kia, xương cốt anh trở nên càng cứng rắn hơn, nhan sắc xương cốt trở nên giống như bạch ngọc, hơi trong suốt.
Nhưng là vô cùng kiên cố.
Mà khe hở ở giữa xương cốt trở nên càng nhỏ hơn, như là rèn sắt, xương cốt cả người đều giống như trải qua một lần tôi luyện.
Anh có thể cảm giác được rõ ràng, thể chất trở nên mạnh hơn.
Cuối cùng chỉ còn phần xương rồng không có thay đổi.
Cái gọi là xương rồng, cũng chính là xương sống lưng con người, đây là một khúc xương quan trọng nhất.
Bây giờ máu tươi trong cơ thể Vương Bác Thần, còn có ba mươi phần trăm chưa bị dị huyết thay thế.
Anh suy đoán, đợi đến khi dị huyết nhà họ Vương thức tỉnh lần thứ ba, xương rồng và máu huyết mới có thể hoàn thành thay đổi tất cả.
Cho đến lúc đó, mới xem như dị huyết hoàn toàn thức tỉnh.
Đây là điều anh có thể cảm nhận được chính xác.
Nhưng khi thần huyết Hiên Viên tộc thức tỉnh, anh lại mờ mịt một mảnh.
Ngoại trừ nhìn thấy một chút hình tượng tế tự mơ hồ và cái bóng lưng mơ hồ đứng tại đỉnh đầu cự long, cũng không có cảm nhận được thứ gì khác.
Cũng không có cảm nhận được trong cơ thể xảy ra thay đổi gì, càng không cảm nhận được máu và xương có thay đổi gì khác.
Việc này khiến anh có hơi mê mang, không biết đây coi như là thức tỉnh thành công hay chưa.
Cái nhìn giết chết Hắc Tôn Giả kia, anh cũng cảm nhận được.
Nhưng đây không phải sức mạnh của anh, điều này khiến anh càng thêm mê mang không hiểu.
Trong cơ thể anh bạo phát ra, lại không phải sức mạnh của anh.
Nhất là ánh nhìn kia, tựa hồ là từ viễn cổ xuyên thấu thời gian mà đến, nhưng anh không biết là chuyện gì.
Bởi vậy Vương Bác Thần chìm vào bên trong mê mang.
“Đây là chuyện gì xảy ra, mình cũng không thể nào tìm người khác để hỏi thăm. Đoán chừng coi như mẹ mình ở đây, cũng không biết đây là tình huống như thế nào. Nếu như là như dị huyết nhà họ Vương thì đơn giản, chí ít còn có thể tìm người nhà họ Vương đi hỏi một chút. Nhưng thần huyết Hiên Viên tộc, Hiên Viên tộc trước mắt chỉ còn lại một mình mẹ”
Vương Bác Thần lắc đầu cười khổ không thôi.
Nhưng bất kể nói thế nào, chỉ cần giết được Hắc Tôn Giả, đó chính là chuyện tốt.
Đồ chỉ hoang súc sinh, ra tay với con gái anh, coi như anh chết cũng muốn kéo ông ta làm đệm lưng.
Vương Bác Thần đằng đằng sát khí, món nợ này tiếp tục tích lũy tại trên đầu Thiên Đình.
Sớm muộn có một ngày, anh muốn nhổ tận gốc Thiên Đình, giết chết từng tên súc sinh dưới lớp da người kia, để bọn họ xuống Địa ngục, mới có thể tiêu mối hận trong lòng.
Tiếp theo, nhất định phải đi chỗ cổ tộc ẩn thể.
Thiên Đình và cổ tộc ẩn thế liên hệ mật thiết.
Cũng chỉ có cổ tộc ẩn thế, mới biết được một chút tin tức về Thiên Đình.
Mà chính mình duy nhất có hi vọng, chính là dựa vào chỗ Dạ Anh Thư.
Vương Bác Thần hít một hơi thật sâu, nếu như có thể, anh không mong giữa mình và Dạ Anh Thư có liên hệ gì nữa.
Anh luôn cảm giác, bên Dạ Anh Thư như có bẫy rập.
Dạ Anh Thư cũng không phải hạng người thiện lương gì.
Huống chi, trước đó Dạ Anh Thư liền đào không ít hổ cho anh, làm hại anh và Triệu Thanh Hà hiểu lầm nhau.
Đến bây giờ còn chưa kết hôn lại.
Lắc đầu, Vương Bắc Thần tạm thời không nghĩ những việc này, loáng thoáng nghe được Triệu Thanh Hà và mẹ vợ đối thoại.
Lúc trước anh không thể khống chế ý thức tỉnh lại, giờ lại không có khó khăn gì.