Thần Cấp Kẻ Phản Diện - La Hồng (full) - Chương 389 - Đến Đây! Dùng Lực Một Chút Đi! (2)
- Trang Chủ
- Thần Cấp Kẻ Phản Diện - La Hồng (full)
- Chương 389 - Đến Đây! Dùng Lực Một Chút Đi! (2)
Có thể tiến vào bí cảnh, đều là thiên tài.
Mà tất cả mọi người đều biết, trong Địa Tạng bí cảnh…… tình hình đã cuồn cuộn như ngàn bông tuyết cuốn đến.
Còn về phần người mở ra Địa Tạng bí cảnh, La Hồng, thì vô số người đều lắc đầu thở dài.
Người này vì mọi người mà mở ra một đại cơ duyên. Nhưng có thể gõ 81 tiếng chuông, chứng tỏ kẻ này có thiên phú yêu nghiệt đến mức được cả trời xanh và Phật Tổ thừa nhận.
Trước không nói đến hai kẻ có thù oán với La Hồng là Tà Phật Tử và Ngô Thiên, chỉ tính riêng Kim Trướng Vương Đình có quan hệ không mấy tốt đẹp với Đại Hạ kia thôi thì đã có không ít người Hồ tu vi Nhất phẩm trên Thiên bảng cố ý dặn dò các thiên kiêu Địa bảng trong Vương Đình, vào bí cảnh, tìm được cơ hội, nhất định phải giết La Hồng.
Ngay cả Đại Chu hay Đại Sở, cả hai đại vương triều, có thái độ hòa hoãn hơn một chút, nhưng, cũng không muốn ngồi xem một vị yêu nghiệt tuyệt thế quật khởi.
Gõ 81 tiếng chuông, Vọng Xuyên Tự ngàn năm mới xuất hiện đúng một tình huống như vậy!
Mà bên ngoài Vọng Xuyên Tự.
Hơi thở mạnh mẽ không ngừng đan xen vào nhau, từng cao thủ Nhất phẩm nhanh chóng hội tụ.
Địa Tạng bí cảnh…… Có thể nói là bí cảnh nhất đẳng của thiên hạ. Bí cảnh mạnh hơn nó, nếu kể ra cũng chỉ có Học Hải bí cảnh của Tắc Hạ Học Cung và Tiên Lăng bí cảnh của Côn Luân tiên cung. Ngay cả Hoàng triều bí cảnh của tam đại vương triều cùng với Thiên Sư bí cảnh của Long Hổ Sơn thì cũng chẳng thể nào so được.
Cho nên, khi một bí cảnh đỉnh cấp như thế mở ra, bữa tiệc vốn nên thuộc về tu sĩ Nhất phẩm, lại bởi vì quy củ của La Hồng mà các cao thủ Nhất phẩm đều đành phải đứng ngoài nhìn.
Việc này làm cho không ít Nhất phẩm lòng ôm kỳ vọng phải thống hận, phẫn nộ muốn hùng hổ tiến lên, nhưng Vọng Xuyên Tự đã tồn tại mấy ngàn năm, nội tình thâm sâu không phải ai muốn là có thể khiêu khích được.
Cho nên, rất nhiều cường giả chỉ có thể nhìn chằm chằm bí cảnh, hy vọng cái tên đặt ra cái quy củ khó chịu này, La Hồng, bị đánh chết tươi luôn trong bí cảnh.
Nói vậy, có lẽ…… trụ trì Vọng Xuyên Tự sẽ sửa đổi quy củ, có thể cho Nhất phẩm bước vào.
Mà Địa Tạng bí cảnh mở ra không lâu.
Viên hạt tử, Triệu Tỉnh Hà cùng Tư Đồ Vi, ba vị Nhất phẩm cùng nhau hạ xuống.
Thế nhưng, những ánh mắt thâm trầm xung quanh lại khiến trai tim họ trở nen lạnh lẽo.
Quy củ La Hồng định ra kia, khiến bọn họ kinh ngạc vô cùng.
Viên hạt tử tuy rằng nhìn không thấy, nhưng, cũng có thể tưởng tượng ra ánh mắt của từng cao thủ xung quanh đang nhìn bọn họ chỉ toàn chứa oán hận.
Là hộ vệ giả của La Hồng, Viên hạt tử lo rằng, dù giờ ông có chuồn đi, chỉ sợ cũng sẽ bị một đám lớn tu sĩ Nhất phẩm chụp bao tải, đánh chết tươi.
Mẹ nó, làm hộ giả, thật khó!
Viên hạt tử tự nhiên cảm thấy có chút mệt mỏi, nắm chặt cây gậy trúc trước người, trong lòng bàn tay bất tri bất giác đổ đầy mồ hôi.
Triệu Tinh Hà và Tư Đồ Vi thì tốt hơn một chút, bọn họ cũng không phải là hộ giả chính thức của La Hồng, cho nên, những người khác vẫn nhìn chằm chằm vào Viên hạt tử nhiều hơn.
Dù trong lòng cả đám người kia đang khó chịu, nhưng vẫn giữ được bình tĩnh như lúc này là tốt nhất.
Nơi này dù sao cũng là núi Vô Lượng, thánh địa Phật môn, đám người Nhất phẩm này, không đến mức làm trò trước mặt Phật Tổ, đánh hội đồng bọn họ đi.
…..e.
La Hồng vào Địa Tạng bí cảnh.
Đối với cái bí cảnh khiến cho thiên hạ chấn động này, La Hồng cũng không hiểu biết nhiều, trong suy nghĩ của hắn, nơi này cũng không khác Thiên Cơ bí cảnh cho lắm.
Bí cảnh có chứa nguyên khí thiên địa nồng đậm, chính là nơi tu hành tuyệt hảo.
Cho nên, trước khi gặp Thất thúc, La Hồng cũng không kháng cự việc tiến vào bí cảnh.
Dù sao, ở phương diện như bí cảnh này, La Hồng hắn cũng vẫn có chút kinh nghiệm.
Lần trước, hắn ở trong Thiên cơ bí cảnh trong như cá gặp nước, thực lực tăng lên, tu vi gần bằng Tứ phẩm nên La Hồng cảm thấy rất thoải mái.
Hơn nữa, bởi vì hắn định ra quy củ Nhất phẩm không được vào trong bí cảnh, nên cao nhất cũng chỉ có Nhị phẩm.
Hiện giờ La Hồng đối mặt với Nhị phẩm có lẽ vẫn phải cố hết sức, nhưng là…… giữ mạng thì không thành vấn đề.
Vào miệng pho tượng Đế Thính, giống như bước qua tỉnh màn lần trước.
Thế nhưng, một sự tĩnh mịch đột nhiên bao phủ La Hồng, đỉnh Phật Sơn và Diễn Võ Trường ồn ào náo động, như trong phút chốc bị cô lập với thế gian, bị ngăn cách hoàn toàn.
Không thể nghe được thanh âm nào.
La Hồng không ngừng bước đi trong bóng tối, chỉ trong chốc lát, hắn phát hiện trước mắt đã rõ ràng hơn nhiều.
Một ngọn lửa xanh mờ đang bùng cháy, chiếu sáng lối đi phía trước.
Phía trước không hề có bất kì con đường nào, chỉ có cầu thang, rộng lớn vô cùng, La Hồng hướng mắt nhìn từng bậc thềm, lại không thể nhìn tới cuối.
Cầu thang vẫn đang lan rộng ra, như thể đang tiến sâu vào địa ngục.
Hơi thở lạnh lẽo trào ra, làm lông tơ cả người La Hồng dựng ngược.
La Hồng theo cầu thang lạnh băng đen tuyển đi xuống dưới hồi lâu.
Phía trước không có đường.
La Hồng nghiêng đầu, ở bậc cầu thang cuối cùng, có một tấm bia đá màu đen đứng sừng sững.
Trên bia đá, có những chữ viết đẫm máu hiển hiện.
“Địa giới thành Tân Quảng”
Thành Tần Quảng?
Tần Quảng Vương? Thập điện Diêm La?
La Hồng nhíu mày lại, về thập điện Diêm La hắn vẫn có chút hiểu biết.