THÁI TỬ BẮC KINH LÀ NGƯỜI TỐT ĐỂ LẤY LÀM CHỒNG - Bất Điềm Bất Yêu Tiền - Chương 5 - Chương 5
- Trang Chủ
- THÁI TỬ BẮC KINH LÀ NGƯỜI TỐT ĐỂ LẤY LÀM CHỒNG - Bất Điềm Bất Yêu Tiền
- Chương 5 - Chương 5
Tôi vẫn đuổi Tô Thịnh Cảnh ra ngoài.
Nhưng anh ấy dường như bẩm sinh đã không biết xấu hổ, sau khi thân phận bị bại lộ, anh lại càng khoa trương hơn, lái xe thể thao đến công ty gặp tôi và tặng cho đồng nghiệp những món quà lớn.
Tôi cũng tặng anh ấy một ông thần tài bằng vàng ròng, anh ấy đặt nó trong phòng làm việc của mình.
Đối tác của tôi rất sốc khi nhìn thấy nó và anh ấy lải nhải với tôi mỗi ngày.
“Tiểu Ngư, tôi nghĩ cậu nên cho anh ấy một cơ hội.”
“Nhưng đàn anh, trước đó anh đã nói, đàn ông có tiền sẽ trở nên xấu xa.”
“Đúng, nhưng anh ấy giàu sẵn rồi! Đây là trạng thái tồi tệ nhất của anh ấy.”
“Sao anh không nói luôn là ghen tị vì anh ấy có tiền?”
“Hả? Tôi tưởng ai cũng biết điều này.”
“….”
Thấy tôi không trả lời, anh ấy đưa ra một hợp đồng khác.
“Mấu chốt là anh Tô đưa tôi cái này.
“Hợp đồng của thành phố A đã về với chúng ta!
“Vì vậy, công ty trước đây cũng tìm đến chúng ta!
“Tôi biết cậu nghĩ thực lực là điều quan trọng nhất, chúng ta đã có thực lực, không phải là chỉ thiếu may mắn thôi sao?”
Tôi cười cay đắng, cảm thấy thật phẫn nộ.
“Vậy cậu cảm thấy nhà họ Tô ở thành phố A sẽ chấp nhận tôi hay sao?
“Trong mắt họ, giữa tôi và bố tôi, có cái gì khác biệt?”
Nhà họ Hình là một cái hố không đáy.
Giới này ở thành phố A hợm hĩnh hơn ở thành phố C nhiều.
Đối tác không nói nữa, chỉ quay người và im lặng rời đi.
Tô Thịnh Cảnh đã đứng ở cửa từ lúc nào, khi mọi người đã đi hết, anh tiến tới và nắm lấy tay tôi.
“Tiểu Ngư, đây chính là điều em lo lắng ư?
“Vậy anh cho em thời gian, sau khi em xử lý xong việc nhà họ Hình, em có thể cùng anh trở về thành phố A không?
“Đừng hiểu lầm, anh chỉ muốn em gặp gia đình anh. Anh không phải là con một. Nhà anh có người thừa kế.
“Cha mẹ anh chỉ mong anh có thể kết hôn.”
Anh ấy nói và cười toe toét.
“Anh vẫn chưa nói cho em biết vì sao anh thích em phải không?
“Tiểu Ngư, chúng ta giống nhau.
“Anh có hai người anh trai, họ rất ưu tú, từ khi anh sinh ra họ đã rất giỏi rồi, anh không giỏi bằng họ về mọi mặt.
“Người dân ở thành phố A gọi anh là tam thái tử, nhưng thực ra anh được ông nội nuôi dưỡng. Cha mẹ anh đã có hai đứa con trai, mang thai anh là ngoài ý muốn vì họ cũng không hề có ý định sinh thêm một đứa con trai nữa. Nhưng vì ông nội anh tin vào Phật giáo nên cảm thấy việc phá thai là không tốt nên đã sinh ra anh.”
Lúc này, anh khựng lại.
“Ban đầu, anh rất ghét thế giới này, cho đến khi anh gặp em. Anh đến thành phố C là đi cùng bạn đến gặp đối tượng hẹn hò trên mạng của cậu ấy, hóa ra chỉ là lừa đảo, bọn anh chạy. Sau đó anh thấy em ở trên đường cãi nhau với anh trai, em rất biết mắng người và cũng rất có sức sống.
“Anh rất thích em và muốn làm quen với em. Càng tìm hiểu anh lại càng thích em. Anh muốn trải nghiệm một cuộc sống mới lên đã đến thành phố C để học.
“Anh làm việc rất chăm chỉ, không dám ăn những món đắt tiền. Anh phải đi bộ rất xa để đến chỗ đậu xe. Anh không dám lên xe cho đến khi chắc chắn rằng không còn bạn cùng lớp nào…
“Anh lặn lội đường xá xa xôi tới đây đi học, tốn nhiều công sức để đến gặp em, thế này có tính là anh đã gả xa không?
“Đây là một canh bạc lớn, em không thể để anh thua.”
Nói xong, anh ấy đột nhiên đưa tay xoa mặt tôi, nhìn tôi đầy mong đợi.
“….”
Phiền chết tôi.
Tôi chỉ biết thở dài một hơi.
10.
Tôi không ký hợp đồng với thành phố A, nhưng vì chuyện này mà Hình Triệt đã rút lui, còn công ty chúng tôi tiếp tục cạnh tranh.
Công ty bên A đắn đo một thời gian giữa công ty tôi và một công ty khác, cuối cùng quyết định chọn công ty của chúng tôi vì chi phí rẻ hơn.
Nhưng bố tôi, ông ta không nghĩ vậy.
Ông ta cho người theo dõi công ty của tôi.
“Hình Tiểu Ngư, đồ súc vật!
“Mày đã dùng thủ đoạn để cướp hợp đồng của anh trai mày!
“Mày là con gái nhà họ Hình, mày nên biết đặt lợi ích của Hình gia lên hàng đầu.”
Tôi rất muốn cười khi nghe điều đó, và tôi đã cười.
Tôi không kìm được, cười ngặt nghẽo đến mức thở dốc, rồi ngẩng đầu lên, im lặng nhìn ông ta:
“Vậy bố, mẹ con khi cưới bố có đặt lợi ích nhà họ Hứa lên hàng đầu không?”
Ông ta gầm lên giận dữ và muốn lao tới đánh tôi.
Nhưng công ty tôi có bốn năm mươi người, bọn họ đều đứng về phía tôi, tất cả lập tức lao vào khống chế ông ta.
Mọi người bắt đầu đe dọa ông ta:
“Ông là ai? Nếu đánh người, tôi sẽ báo cảnh sát!”
“Thật không biết xấu hổ? Lợi ích của nhà họ Hình rất quan trọng, nên chúng tôi cũng chẳng cầu mong được ông giúp đỡ dù chỉ một chút!”
“Là lợi ích của gia đình hay lợi ích của bản thân ông? Chế độ phụ hệ tới mức đáng ngạc nhiên.”
“Camera quay lại hết rồi phải không? Một lát nữa đăng lên mạng đi, cho ông ta lên hot search.”
Câu nói này đã nói lên tấm lòng của tôi.
Tôi đã cười:
“Đúng vậy, không chỉ có video ông gây sự, còn có video con trai của ông.
“Lần trước muốn làm dự án nhưng không muốn tiêu tiền, tôi cũng có video.
“Nếu chuyện này bị đăng lên mạng, liệu người khác có cho rằng chuỗi vốn của Hình gia bị đứt và ôm tiền bỏ chạy không?
“Ông không muốn nó bị phát tán phải không?
“Năm triệu, đây không phải là tống tiền, mà là giao dịch, ông có quyền nói không.
“Nếu không, tôi sẽ bán nó cho các papartamlinh247i và chắc hẳn họ rất sẵn lòng mua nó.”
Chuỗi vốn của nhà họ Hình quả thực có vấn đề.
Tôi không chịu nhượng bộ và cũng muốn được nắm quyền kiểm soát công ty như Hình Triệt, sau này vô tình phát hiện ra nhà họ Hình gặp khó khăn về tài chính và có vấn đề về mọi mặt..
Mặc dù mang danh là một công ty lớn, nhưng nó thực sự đang ở chỉ còn có cái vỏ.
Điều quan trọng là Hình Triệt đã đưa ra một ý tưởng tồi cho công ty.
Họ làm việc với ngân hàng, cho phép khách hàng bỏ đi khoản phí cả năm, sau đó công ty trả lãi và khách hàng thanh toán hàng tháng.
Trong số đó, số tiền sẽ được thu hồi cho nhà họ Hình, số tiền này có thể sử dụng cho các khoản đầu tư khác.
Nhưng nếu họ thua thì sao?
Nhà họ Hình sớm hay muộn cũng sẽ lụi tàn.
Tôi đành phải tự mình đứng lên.
“Năm triệu này cũng mua đứt quan hệ cha con giữa chúng ta, từ nay về sau, tôi sẽ không còn liên quan gì đến nhà họ Hình nữa.”
“Đừng nghĩ tới! Tao nuôi mày nhiều năm như vậy, mày nên là người cho chúng tao tiền!”
“Thật sao? Quỹ mà ông bà ngoại lập ra cho tôi lẽ ra là để cho tôi khi tôi mười tám tuổi.Tiền đâu?
“Họ sẽ lo lắng cho thể diện của con gái họ, nhưng tôi thì không.
“Bố, bố biết tôi luôn thờ ơ với tình cảm gia đình.
“Ký đi. Nếu ông không ký, tôi cũng sẽ có cách khác để ông ký.”
“…..”