Tâm Tịnh Giữa Chốn Tình Trường Phù Phiếm - Chương 4
– Ôi cha mẹ ơi, cái này là trường học á????
Kiều Yên Yên không nhịn được khẽ thốt lên một câu kinh ngạc, choáng ngợp trước hình ảnh tòa lâu đài to lớn được cho là học viện Thượng Hoa ẩn hiện sau những tán cây qua ô cửa xe hơi, nhìn từ xa đã thấy nó uy nghi, tráng lệ đến mức này không biết khi đến gần còn đồ sộ đến mức nào. Trong tiểu thuyết học viện Thượng Hoa được miêu tả như một toà lâu đài dành cho vua chúa thứ thiệt, xây dựng theo lối kiến trúc của hoàng gia phương tây, là sự kết hợp giữa hai bản thiết kế của lâu đài Frederiksborg ở Đan Mạch và lâu đài Chambord ở Pháp.
Tất nhiên lúc đọc tiểu thuyết Kiều Yên Yên chả mường tượng được mẹ gì về cái lâu đài này cả, cô chỉ đơn giản nghĩ đúng là tiểu thuyết, viết cái gì nghe cũng hợp lý, làm gì có cái trường học nào khủng bố như thế ở ngoài đời. Ừ, ngoài đời không có, nhưng tiểu thuyết thì có, mà giờ thì cô đang ở trong thế giới tiểu thuyết, nơi mà cái mẹ gì cũng có thể xảy ra hết.
Chiếc xe Bentley màu đen đắt đỏ dừng bánh trước cánh cổng màu bạc to lớn đang đóng, phía trước chính là tòa lâu đài kiêm học viện Thượng Hoa cách cánh cổng này một con đường khá dài, mà hai bên con đường này toàn là cây cỏ um tùm, lẫn vào lá cây xô vào nhau xào xạc là tiếng chim hót lảnh lót nghe khá vui tai. Nhưng chú trọng nhất vẫn là tòa lâu đài ngay trước mắt đây, Kiều Yên Yên bận âm thầm cảm thán tòa lâu đài mà quên mất phải xác nhận thông tin mới được vào cổng, để tài xế xe nhắc nhở cô mới giật mình lấy thẻ học sinh tra vào máy điện tử.
Cánh cổng từ từ mở ra và chiếc xe lại tiếp tục lăn bánh. Kiều Yên Yên lại mất tầm vài giây thần người ra ngắm nhìn khối kiến trúc tinh xảo của tòa lâu đài mà quên mất mình phải xuống xe. Cô đứng nhìn bóng xe dần dần khuất dạng sau con đường vắng rồi lại quay sang ngửa cổ nhìn hết một lượt từ gốc tới ngọn của học viện này, để có gì mốt về lại thế giới thực cô có cái đi khoe với chúng bạn rằng cô đã được chiêm ngưỡng một bản thiết kế vĩ đại thứ thiệt, tinh hoa hội tụ, giới nhà giàu rất yêu…
Thôi đủ rồi, ngắm nữa chắc cái cổ cô trẹo luôn mất.
Kiều Yên Yên hít vào một hơi dài rồi thở ra như đang tự cổ vũ cho bản thân, trước mắt cô là cánh cổng dẫn vào sảnh đường đã được mở ra chào đón sẵn, Kiều Yên Yên từng bước tiến vào sảnh đường nơi những tiếng cười nói rôm rả vẫn còn đang vang lên đều đặn thì bỗng nhiên lại được thay thế bằng những tiếng xì xào không rõ ràng.
Kiều Yên Yên vốn đã chuẩn bị tâm lý cho tất cả những lời bàn tán và những ánh mắt phán xét đang chiếu thẳng vào người. Nhưng hình như chưa đủ đô hay sao đó mà phải cho cô gặp ngay cặp “nam thanh nữ tú” của truyện.
Phải rồi, hiện tại ngay giữa sảnh đường rộng lớn đã xảy ra một cuộc đụng mặt có thể dẫn đến đả thương. Một bên là tiểu thư Kiều Yên Yên danh tiếng lẫy lừng với những drama tình cảm, chen chân vào mối quan hệ của người khác, âm mưu đập chậu cướp hoa, là tiểu tam không có liêm sĩ, mà ở trong cái học viện này ai không biết thì người đó chính xác là “hai lúa”, và bên còn lại là người mà tiểu thư Kiều Yên Yên đây vứt bỏ cả sĩ diện để có được, thiếu gia Dạ Thiên và cô người yêu bé nhỏ của anh ta kiêm luôn cái gai thừa thãi ngứa mắt của Kiều Yên Yên, Hàn Gia Y.
…
Drama giữa ba người họ có thể được viết thành kịch bản rồi chuyển thể thành phim luôn cũng được. Lúc nào người ta cũng sẽ thấy Kiều Yên Yên từ đâu bay lại gây chuyện với Hàn Gia Y, đa số là nói những lời không hay với cô ấy, khuyên cô ấy nên tránh xa Dạ Thiên không thì đừng có trách Kiều Yên Yên, rồi sau đó đại khái là Dạ Thiên sẽ xuất hiện giải vây cho Hàn Gia Y và Kiều Yên Yên lại níu kéo. Mà đa số trong mấy vụ đó Hàn Gia Y chỉ núp sau lưng Dạ Thiên để anh ta nói hộ mình thôi, chứ chưa bao giờ cô ta thật sự chịu vùng lên chống trả.
Vốn những con người trong trường đã quen với việc này, và hiện tại chắc chắn cũng thế, họ đã cầm sẵn điện thoại, bật sẵn camera thậm chí là bật sẵn live luôn rồi, chắc chắn sẽ thu lại một đoạn drama cực căng mà bọn họ thường được chiêm ngưỡng.
Kiều Yên Yên khẽ đánh mắt lướt sang hàng người bên cạnh, thấy những chiếc điện thoại đời mới đang dí thẳng vào người mình mà khó chịu trong lòng, cô lại nhìn sang cặp Dạ Thiên và Hàn Gia Y. Đánh giá nhanh một lượt, tổng quan tên Dạ Thiên này nhìn cũng ổn phết hèn gì lúc trước Kiều Yên Yên lại đổ anh đứ đừ, nhưng đẹp trai mà “tốn như lành” thì thôi dẹp mẹ đi đéo thích nữa.
Kiều Yên Yên nheo mắt nhìn Hàn Gia Y với cặp mắt tròn xoe như em bé sợ hãi khép nép đứng núp sau Dạ Thiên, nhìn vào cứ tưởng Kiều Yên Yên đang ăn hiếp một đứa con nít và Dạ Thiên là người hùng đứng ra bảo vệ cô ta khỏi kẻ xấu bắt nạt, trông có dở người không chứ, nghĩ thôi cũng thấy xàm đéo chịu nổi. Kiều Yên Yên không muốn chạm mặt họ lâu, cô hướng thẳng một đường định đi tới cầu thang mà tên Dạ Thiên này lại nghĩ cô muốn bắt nạt Hàn Gia Y mới hay.
Một cảnh gai mắt khác đã diễn ra, Dạ Thiên đứng chắn trước mặt Kiều Yên Yên phía sau là Hàn Gia Y đang run rẩy che mặt, ánh mắt Dạ Thiên nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống, đầy tia cảnh cáo đáng sợ. Nhưng Kiều Yên Yên thậm chí không sợ mà còn khó chịu gắt lên:
– Đứng gọn qua một bên để đường người ta đi.
…
Cả đám đông bỗng nhiên lạnh như tờ, bọn họ ngạc nhiên trố mắt nhìn Dạ Thiên đực mặt ra như đang tiêu hóa lời Kiều Yên Yên vừa nói, Kiều Yên Yên nhìn Dạ Thiên không tránh sang một bên mà cứ nhìn chằm chọc vào mình thì khó chịu ra mặt.
Má…muốn đục vô mặt tên này ghê, nhìn ngứa mắt vãi.
Kiều Yên Yên cố ngắn nắm đấm không vung lên, trực tiếp đẩy cái người đang đứng trước mặt ra, cô còn không thèm để ý đến Hàn Gia Y trực tiếp lướt ngang cô ta đi thẳng lên lầu. Những người ở dưới bị lời nói và hành động của Kiều Yên Yên làm cho ngu người, không lâu sau tiếng bàn tán xôn xao cũng nhanh chóng phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng.
Dạ Thiên vẫn đứng đực mặt ra đó, mặt đần ra như không thể hiểu nổi những gì vừa diễn ra. Còn Hàn Gia Y, cô ta vẫn đứng im, khóe mắt vừa trào ra ít nước cũng phải nhanh chóng thu ngược lại, khuôn mặt lộ ra biểu cảm chả biết là loại biểu cảm gì. Là sợ hãi hay chột dạ vì không đạt được mục đích đây?
…
Lâu đài Frederiksborg, Đan Mạch
Lâu đài Chambord, Pháp
Thông cảm cho cái tính lừi nhác, biếng làm của tui nhoaaaa. Sorry mấy ní nhìu