Tại Võng Du Tôi Trở Thành Dược Sư - Ninh Nhạn Nô (full) - Chương 46: Lên lôi đài
- Trang Chủ
- Tại Võng Du Tôi Trở Thành Dược Sư - Ninh Nhạn Nô (full)
- Chương 46: Lên lôi đài
Edit: Thanh Tú
Truyện đăng duy nhất tại W.a.t.t.p.a d @tranthicam98
——
Đây là một thế giới chỉ có Ngô Gia Bì bị thương:
Tuy trình độ đánh bài của ông Nhiếp không tốt lắm, nhưng vận may vẫn luôn chiếu cố anh, về cơ bản thì ván thắng bằng ván thua.
Trào Phong sau khi lần đầu tiên nhìn thấy đã vô cùng hào hứng, dày công nghiên cứu. Cuối cùng cũng nắm bắt kịp được kỹ năng, tiến bộ rất rõ rệt. Nhìn chung thì vẫn thắng nhiều hơn thua.
Nam Tinh quả nhiên không phụ danh xưng “Con cưng của mạt chược”, ngày qua ngày, quặng vonfram mà cậu giành được càng ngày càng nhiều hơn…
Ngũ Gia Bì đã khóc.
Xin ông thề bà [1], các người làm ơn hãy chừa cho tôi một cái quần!
[1] Nguyên văn là (求爷爷告奶奶) cầu gia gia cáo nãi nãi: Cầu xin giúp đỡ trong sự bất lực.
Mắt thấy hắn chỉ cần thua lần nữa thì chỉ còn nước bán mình trả nợ. Trào Phong tâm tình như băng, cuối cùng không đành lòng, chủ động tạm dừng hoạt động giải trí này
—— Đã có người thành công mở ra được phó bản cấp 40, cô cùng Tông Nhiếp đều đang kẹt ở cấp 39, vừa vặn muốn đi thử phó bản mới một lần.
Nam Tinh lặng lẽ meo meo mà thở dài.
Cảm giác giành được tiền thật tuyệt, thậm chí còn rất gây nghiện…
“Vị thiếu hiệp này.” NPC lên tiếng, “Vũ khí của ngươi đã được đúc lại thành công, mau thử một chút.”
Nam Tinh kìm nén mong chờ, cầm lấy [Chiết mai dịch sứ] —— (chương 31)
Phẩm bậc trực tiếp tăng lên màu cam!!
Càng vui mừng chính là, ám khí này có thể thăng cấp được!
Vật liệu để thăng cấp nó cần quặng niken bậc cam, phấn huỳnh quang bậc tím và quặng sắt. Vừa vặn đều có trong bang hội, có thể lấy được.
Chờ khí tăng vũ khí lên được tới cấp 10, phải dùng vật liệu nâng cấp. Ví dụ dùng nguyên liệu [Hạt titan] (cam) [2] được nâng cấp từ [Cát titan] lên. Lúc này mới có thể nâng cấp vũ khí [Chiết mai dịch sứ] lên cấp bậc vàng!
Thực sự vui mừng khôn xiết!
[2] Hạt titan
Nam Tinh kích động, lấy ra quặng vonfram mà cậu dành dụm đã lâu đưa chợ NPC rèn đúc yêu cầu người thợ rèn, cường hoá vũ khí đến cao nhất…
Lại quay lại đi chợ một vòng, mua một viên kim cương.
Đi tới tiệm kim ngân, giao nộp 100 văn phí tiền công, nhờ thợ thủ công đục lỗ, khảm vào trong [Đá thọ sơn], [Đá ngọc lam] vào.
Tu vi lập tức tăng vọt gần một trăm điểm.
“Quả nhiên vẫn cần phải thu thập nhiều đá?” Nam Tinh tự lẩm bẩm.
Cái găng tay cũng được Nam Tinh gia cố…Được khéo léo lạm vào xung quanh một vài viên ngọc nhỏ màu xanh lam, một ít màu vàng. Những viên ngọc to bằng lóng tay, tròn tròn nhỏ nhỏ nổi bật trên nền đen. Như những ngôi sao tỏa sáng lấp lánh, vừa quý giá lại vô cùng đẹp mắt.
“Một bước vào lôi đài đài, tất thảy đều do ông Trời định đoạt.”
Ngay tại trước cửa vào của lôi đài, ở bên cửa NPC mặt lạnh như tiền cất tiếng nói: “Một bước này, xin người chơi hãy suy nghĩ thật kỹ.”
Nam Tinh im lặng, nhẫn nhịn xấu hổ, nói ra những điều cậu nhất định phải nói trước khi tiến vào: “Vận mệnh của tôi thuộc về tôi, chứ không thuộc về ông Trời.”
… Nghe cứ ảo tưởng kiểu gì ý nhỉ!
Nhưng bắt buộc trả lời như vậy, NPC mới có thể cho vào.
Tưởng tượng ngay cả Tông ca cũng phải nói câu tương tự như vậy, sự bối rối trong lòng Nam Tinh cũng dần biến mất, tâm trạng cũng vui vẻ lên.
Đi lên lầu ba, đấu trường dành cho người có cấp độ từ 20 đến 29 được đặt ở tầng này.
Bài trí vô cùng đơn giản, phân thành một phòng nghỉ ngơi, đài quan sát cùng phòng chuẩn bị… Cách đặt tên các phòng cũng đơn giản, không cần giải thích rườm rà.
Nam Tinh sớm đã được giải thích cặn kẽ, cậu không lập tức vào trận đấu.
Thay vào đó vào phòng quan sát xem tình hình…
[Hệ thống] Mời người chơi lựa chọn hình thức quan chiến: Đài quan sát đứng (miễn phí); Đài quan sát ghế ngồi (10 văn/1 lần); Phòng đơn (40 văn/1 lần); Lô ghế riêng (100 văn/1 lần).
Nam Tinh: “…”
《 Đạo Cổ 》 làm mọi cách để móc túi người chơi mà!
Tuy rằng nói là vậy, Nam Tinh vẫn cứ ngoan ngoãn trả tiền, lựa chọn vào Đài quan sát có ghế ngồi.
Trong nháy mắt truyền tống đến một đấu trường khổng lồ, có thể chứa 100.000 người.
Nam Tinh ngồi xen kẽ ở giữa đám người, như thể cậu thực sự ngồi xem thi đấu ở sân thể thao vậy.
Khán giả xung quanh kích động, tay hô miệng hò biệt hiệu ở hai bên võ đài…
“Đao vương Đao vương! Không thể ngăn cản!”
“Chiến Thần Chiến Thần! Trăm trận trăm thắng!”
Nam Tinh: “…”
Lúng túng.
Nam Tinh nhanh chóng đi xem thông tin trận đấu: Vừa hay là trận quyết đấu giữa người đứng ở vị trí thứ chín và thứ mười trên bảng “Danh vọng giang hồ”.
Một cái dùng đao, một cái chùy xích gai [3]…
[3] Chùy xích gai:
Hai người họ đều có tiếng tăm lẫy lừng, với vũ lực mạnh mẽ như vậy nên mỗi người đều thu hút một lượng lớn người hâm mộ.
Nam Tinh trong đầu hơi ong ong, khó hiểu… Nếu “Chiến Thần” là một người chơi chùy, sao không gọi luôn là “Chùy vương” đi, hoặc gọi là “Chùy thần”, sẽ càng có cảm giác bá đạo hơn!
“Bạn gì ơi, xin hỏi một chút?” Người ngồi sát bên cậu bỗng dưng quay sang hỏi. “Cậu cảm thấy hai người bọn họ, thì ai sẽ là người thắng?”
Nam Tinh quay đầu nhìn sang: Người thanh niên này cũng quá kích động rồi, mặt mũi đều đỏ thành đít khỉ.
“À… Đây là lần đầu tiên tôi tới, tôi cũng không rõ.”
Người thanh niên ngược lại càng hưng phấn lên: “Vậy cậu phải nghe tôi, trận này Chiến Thần chắc chắn sẽ thắng. Nếu hắn thắng trận này nữa, là trận thứ 10 hắn thắng liên tiếp rồi đấy. Quá trâu bò.”
Nam Tinh cười cười: “Tôi chỉ là một người thường, ủng hộ hay không ủng hộ thì đối với hai người bọn họ cũng không ảnh hưởng nhỉ?”
Người thanh niên vẻ mặt mờ mịt “Vậy là cậu không biết hả? Chúng ta xem trận đấu còn có thể đặt cược. Ở đây! Chỗ này có hai cái hộp có hai cái ngăn kéo, bên trái ô màu xanh, bên phải màu đỏ… Wtf? Không ngờ lại có nhiều người ủng hộ cho Đao vương như vậy?”
Nam Tinh dựa theo chỉ dẫn của người này, tìm được chỗ đặt cược.
Tỷ lệ ủng hộ của phe đỏ và phe xanh là một bên 49%, bên còn lại là 51%…
Âm thầm lắc đầu.
Với tỷ lệ cược gần 1:1 như vậy, cũng đâu có kiếm lời được bao nhiêu đâu.
Cậu ngồi bên cạnh này chính là fan hâm mộ của “Chiến Thần”, một bên giới thiệu đặt cược một bên kể các chiến tích tuyệt vời của người kia.
Nam Tinh bên cạnh hết hùa theo đối phương “Chà, không ngờ” “Lợi hại” “Có thật không”, tiện tay mở ra bảng “Danh vọng giang hồ” cùng bảng điểm võ đài nhìn một lượt…
Bảng xếp hạng võ đài được chia thành từng cấp, chẳng hạn như ở cấp 19, 29, 39, là xếp theo số điểm danh vọng. Được gọi là “Bảng võ đài”.
Còn bảng ở khu “Danh vọng Giang hồ” là bảng chung được tổng kết lại từ nhiều bảng.
“Bảng võ đài” xếp ở vị trí 1000, thì ở bảng chung chỉ thuộc top 10000, chỉ cần chọn ra trong một người cũng đều là cao thủ chiến đấu cả.
Trên diễn đàn, bất kể người chơi vào danh sách phụ hay danh sách tổng. Thì những người trong danh sách đều sẽ được nhà phát hành phát tiền lương/tiền thưởng theo vị trí của bản thân.
Nếu như người chơi lọt vào top trong bảng võ đài hoặc đứng trong top 1000 của bảng chung. Sẽ được phân phần thưởng theo thứ tự trong bảng xếp hạng từ 100 tới 1000. Mỗi tháng vàng sẽ được trực tiếp gửi tới, nếu tích lũy lại ít nhất cũng được hơn 5 vạn điểm tín…
Đương nhiên, ngoại trừ người thuần túy chiến đấu làm chính, cũng có rất nhiều người chơi cao thủ khác cũng sẽ tranh thủ đứng càng nhiều ở các bảng khác càng tốt.
“Bắt đầu!!” Chàng trai kia suýt chút nữa từ chỗ ngồi nhảy dựng lên, hai tay tạo thành một cái loa, hóa thân thành “Fanboy”, ở trên võ đài hô to; “Chiến Thần —— Hăng hái lên nào —— Em yêu anh a a a!”
Nam Tinh: “…”
Trên khán đài bầu không khí càng ngày càng nóng hơn. Nam Tinh vốn muốn bình tâm xem trận đấu cũng bị lây nhiễm không khí, cũng dần dần cảm thấy hưng phấn hơn.
Đánh lôi vốn là nên náo nhiệt như vậy!
Chỉ thấy trên võ đài: “Đao vương” nắm chuôi đao thật chặt, dùng sức một hơi chém xuống, khí thế mạnh mẽ hô thành một màn mưa đao sắc bén rơi xuống phía đối diện…”Chiến Thần” hai tay vung vẩy chùy xích gai, động tác linh hoạt, như hắn chỉ đang cầm lông vũ vậy. Cây chùy gai vung lên một ánh sáng màu bạc, nhanh chóng “Nuốt chửng” khí thế đối phương.
Đều là cao thủ với kỹ thuật độ khó cao, trận đấu chắc chắn không thể kết thúc nhanh chóng được.
Hiệu ứng đan xen, ánh sáng bạc và tia băng chói mắt vung ra, va chạm vào nhau bùng nổ nên những dải màu phát sáng tại trung tâm võ đài… Thật ngoạn mục!
Bị lóa mắt bởi hiệu ứng ánh sáng đập vào mắt, Nam Tinh khẽ nheo mắt lại, tâm trạng kích động, trong lòng vẫn nhớ mục đích mình tới đây là quan sát trận đấu: Thông qua quan sát các đối thủ để học hỏi kỹ năng và các kỹ thuật.
Mục đích đến võ đài là vì luyện tập.
Đem tu vi căn bản, chuyển hóa thành thành sức mạnh chiến đấu phát huy càng tốt hơn!
“Bùm” một tiếng, ở giữa đài vang lên một tiếng thật lớn. Hai người kia cuối cùng cũng phóng ra tuyệt chiêu của bản thân…
Trận chiến kết thúc.
Nam Tinh nỗ lực hết sức để xem ai là người chiến thắng. Nhưng trong lần giao tranh cuối cùng, động tác của hai người kia quá nhanh, vẫn không biết mới là người giành chiến thắng.
Đột nhiên, hệ thống chúc mừng người chơi [Đao vương] đã thắng trận.
“Hả, không phải chứ…” Thanh niên ngồi bên cạnh khuôn mặt thất vọng cùng cực, lẩm bẩm: “Tôi rõ ràng nhìn thấy cây chùy của Chiến Thần xuyên thủng qua thân thể của tên kia mà…”
Nam Tinh nghe vậy cười ha hả, phiền muộn trong lòng cuối cùng tan theo mây khói.
Tạm thời xem không rõ cũng không sao.
Cứ xem thêm vài trận nữa là sẽ hiểu!
Tiếng người ầm ĩ trong nháy mắt biến mất, trước mắt lại xuất hiện lựa chọn tiếp tục xem hay không, bốn phía đều là không gian ảo, bấm chọn một cái khung cảnh khán đài thay đổi thành những người xem khác.
Lần này, không ai lên tiếng nữa, Nam Tinh có thể tập trung quan sát và phân tích trận chiến trên võ đài.
TRUYỆN ĐĂNG DUY NHẤT TẠI WATTPAD @tranthicam98
Có hơn 20 người chơi Kiếm khách thi đấu với 100 người chơi nhạc công, những người nhạc công cấp thấp hơn sẽ dễ dàng giành chiến thắng.
Có thể thấy được, kỹ năng của Nhạc công chủ yếu là khống chế, nếu như đối thủ gặp được không có khả năng giải khống chế, về cơ bản chỉ có thể chậm rãi nhìn thanh lực (mana) của bản thân tụt dần.
Ngược lại, nếu đối phương có thể hoá giải được khống chế. Nhạc công da giòn chân ngắn, rất dễ dàng bị giết chết.
Ngoài ra còn có những người chơi không có tên trong danh sách và người ngoài được phép xem trận đấu.
Trận đấu tiếp theo là một cặp Pháp sư và Trị liệu sư…
Hai chức nghiệp này, một người có thể cộng dồn debuff lên đối thủ, một người có thể trị liệu. Đều là da giòn, đứng song song cách nhau nửa võ đài, ta nhấp chuột thả, tôi phóng kỹ năng. Giống như đang đánh theo lượt vậy.
Một trận chiến giằng co dai dẳng [3].
[3] 膀胱局 (cục bàng quang): trận chiến khó phân thắng bại. Bởi vì chơi game, ở giữa trận khó có thể dứt, phải nhịn tiểu bàng quang sắp nổ tung, mà trò chơi còn chưa kết thúc. (Không biết nên gọi là gì)
Nam Tinh xem một hồi, bỏ ra hơn hai, ba trăm văn.
Thu hoạch đương nhiên cũng không tệ lắm.
Đối với phán đoán tình huống cùng thời điểm khống chế mà cậu đã xem mấy trận vừa rồi. Chỉ có thể từ từ vận dụng từng chút một trong trận đấu.
Đồng thời đối với các loại chức nghiệp chiến đấu đã có chút am hiểu. Kỹ năng dù có hoa mỹ, lấp lóa như thế nào về bản chất vẫn là những loại hình thân thuộc: hệ cận chiến, hệ tầm xa, tank, trị liệu, khống chế, phụ trợ…
Trong lúc quan sát trận đấu, vậy mà đụng phải một trận đấu có hẳn hai “Người quen”, đều là hai người mà Nam Tinh đã theo dõi: Trận đấu tiếp theo [Đao vương] và người chức nghiệp Nhạc công.
Đột nhiên nhớ ra là có thể đặt cược…
Vậy mà tỷ lệ đặt cược rất cao 1:23!
Bạn còn chần chờ gì nữa, quyết đoán đặt 100 văn cho người Nhạc công thôi.
Có câu gì nhỉ? Bóng đá mua ngược, biệt thự sát biển [4]!
[4] 足球反着买,别墅靠大海: được sử dụng để phàn nàn về việc các đội bóng yêu thích thường xuyên bị xáo trộn để giành chức vô địch word cup năm 2018. Cá cược rất là rủi ro, khó đoán trước. Cược đội mạnh, lên sân thượng xếp hàng. Câu sau “Biệt thự gần biển”: mua đội có tỷ lệ thắng thấp chứ không mua đội có tỷ lệ thắng cao
Tin cái quỷ!
Hệ thống nhắc, đặt cược không thành công!
(Tính đặt cược mà hệ thống hỏng cho)
Nam Tinh vô cùng phẫn nộ, thoát khỏi chế độ xem.
Thực tế đẫm máu một lần nữa dạy ai đó không nên ham mê cờ bạc.
Thành thật đi lên lôi đài đi!
Sức mạnh là nền tảng vững chắc nhất.
[Hệ thống] Bạn có mở hình thức quan sát không?
Nam Tinh rất có tự giác, dứt khoát lựa chọn [Không], để không bị làm cho chướng mắt.
Trận đấu đầu tiên của cậu, lại là đấu với một kiếm sĩ.
Thật trùng hợp. Nam Tinh mới vừa xem một trận của một cao thủ kiếm sĩ…
Mặc dù kỹ năng của đối thủ rõ ràng là khác so với [Đao vương]. Nhưng mà các “Công pháp ” di chuyển cơ bản trong 《 Đạo Cổ》 hay vũ khí đều sẽ có đặc điểm chung với nhau.
Bất ngờ lại không quá bất ngờ, Nam Tinh đã giành chiến thắng ở lôi đài đầu tiên mà không gặp quá nhiều khó khăn.
Không vì thế mà tự đắc.
Cậu chọn một chỗ trong phòng nghỉ, ngồi xuống. Bắt đầu xem lại trận đấu, phân tích những điểm cần chú ý và những lỗi sai mà đối thủ và Nam Tinh mắc phải.
Nhắm hai mắt lại, trong đầu mô phỏng lại cuộc chiến trong đầu nhiều lần. Cũng từ từ tiếp thu kinh nghiệm, rồi quay trở lại phòng chuẩn bị.
Trận thứ hai — bắt đầu… Thắng.
Trận thứ ba, lại tiếp tục thắng.
…
Liên tiếp thắng rồi mười ván, nói trong lòng không vui là nói dối rồi.
Nhưng Nam Tinh biết, trong võ đài này cậu chỉ là người chân ướt chân ráo. Đối thủ cậu gặp đa số cũng đều là người mới cả, tu vi bản thân mới ở cấp 29, cũng gọi là khá. Với những người chơi không có kinh nghiệm chiến đấu, chỉ dựa vào trị số thì cậu đều có thể nghiền ép họ, tất nhiên là sẽ thắng.
Trận thứ mười ba, đối thủ là một Thích khách.
Thích khách thực sự là một trong những chức nghiệp chiến đấu rất phổ thông trong 《 Đạo Cổ 》 thường thấy nhiều nhất. Có số lượng người chơi ngang ngửa với Kiếm sĩ.
Đây đã là lần thứ ba Nam Tinh đối mặt Thích khách.
Nhìn vũ khí và trang bị của đối phương, đơn giản tới mức rách nát. Nhìn sao cũng thấy nghèo!
Nhưng Nam Tinh cũng không vì vậy mà xem thường đối thủ, tuyệt đối không lên buông lỏng phòng bị.
Khi bắt đầu trận chiến, dựa trên kinh nghiệm của những hiệp trước, đầu tiên ném [Hoa mận nở rộ nhất], hi vọng có thể kích hoạt được “Đông cứng”, cũng nhanh chóng tạo ra khoảng cách với đối phương… Thích khách thường thường tốc độ nhanh, thế tiến công mạnh, Nam Tinh máu giấy, tuyệt đối không thể cho đối phương tới gần mình
Không ngờ, còn chưa kịp vội vàng rút lui tới hai mét, đối phương đã lặng lẽ vòng ra phía sau cậu..
Một đòn trúng áo giáp.
Một chiêu bạo kích, ngay lập tức trừ đi 200+ máu!
Nam Tinh phản ứng cũng rất nhanh, tay trái dùng Mai hoa châm bắn ra ám khí, muốn tung ra [Sương giăng trên đường] đánh đối thủ. Nhưng không ngờ, đối phương tựa như đoán được Nam Tinh sẽ phản kích, một giây trước khi tung ra đã tránh đi rồi xông tới đằng sau…
Một sự kết hợp liền mạch!
Tổng cộng chưa tới bảy, tám giây. Nam Tinh vậy mà lại lâm vào trạng thái “Đông cứng”, chỉ có thể uất ức chịu đòn, không thể phản kháng.
Mắt thấy lượng HP của mình sắp đến mức nguy hiểm, cậu nhanh chóng tự thêm máu. Không ngờ một chiêu lại một chiêu.
Đối phương rất giỏi nắm bắt thời cơ, thấy Nam Tinh có lỗ hổng, đánh nhanh thắng nhanh xả Combo skill…
[Hệ thống] Người chơi “Tam Phân Tam” đã bại trận!
[Hệ thống] Tự động thoát khỏi võ đài… 3, 2, 1.
Nam Tinh: “…”
Người này quá lợi hại!
Không cam lòng đứng ở “Phòng sau khi thi đấu”. Nam Tinh nhanh chóng mở thông tin cá nhân của bên kia.
[Biệt hiệu] Ẩn danh
[Chức nghiệp] Thích khách
[Cấp độ] Level 25.
[Tu vi] 3784
[Số lần chiến đấu] 97 ván
[Số lần thắng] 97 lần
[Tỷ lệ thắng võ đài] 100%.
Gần trăm trận mà chưa từng thua, thật thánh nhân!
Nhìn thấy chiến tích của Thích khách kia, Nam Tinh cũng không còn chán nản nữa, số điểm tu vi của người ta còn thấp hơn cậu tới 200 điểm, lập tức bị khơi dậy được chiến đấu trong lòng…
Đồng thời cũng rất tò mò về đối phương.
[Lân cận] Tam Phân Tam: Này, cậu còn ở đó không?
[Lân cận] Nặc danh: Sao vậy.
Ồ, thực sự trả lời?
Nam Tinh vô thức mỉm cười ——
[Lân cận] Tam Phân Tam: Bạn thật lợi hại, trong nháy mắt đã đến ngay đằng sau.
[Lân cận] Nặc danh: Phân bố điểm tài năng cho Nhanh nhẹn.
Người này trên võ đài phong cách chiến đấu rất lạnh lùng nghiêm nghị, không nghĩ ở ngoài lại dày dặn kinh nghiệm… Rất thành thật mà nói.
Nam Tinh thậm chí còn thích trò chuyện với hắn hơn.
[Lân cận] Tam Phân Tam: Vậy xin mạo muội hỏi một chút. Tôi thấy cậu phóng ra rất nhiều chiêu, vậy không có thời gian làm lạnh sao?
[Lân cận] nặc danh: Kỹ năng tự tạo, không bị hạn chế.
Nam Tinh: “…”
Rất kinh ngạc. Đây là người chơi thứ hai cậu gặp được ngoài Tông ca. Không, phải nói chính xác là, một người chơi biết cách tạo ra các kỹ năng của riêng mình.
[Lân cận] Nặc danh: Phòng ngự của cậu quá thấp, sẽ bị dồn nhiều damage hơn.
Nam Tinh không nhịn được cười.
Không nghĩ tới người này còn giúp mình phân tích nguyên nhân bị thất bại.
[Lân cận] Tam Phân Tam: Cậu chơi game này lâu chưa?
[Lân cận] Nặc danh: Một tháng.
[Lân cận] Tam Phân Tam: /Giật mình.jpg Tôi mới vào game này không lâu, nhưng công nhận cậu lên cấp rất nhanh đấy.
[Lân cận] nặc danh: Ừm.
Trái tim của Nam Tinh vô cùng cảm động ——
[Lân cận] Tam Phân Tam: Vậy thêm hảo hữu đi?
Đối phương không lập tức trả lời ngay.
Một giây sau, hệ thống nhắc nhở, bạn có yêu cầu kết bạn hảo hữu từ “Ẩn danh”.
Nam Tinh 囧: Hoá ra cái tên này thật sự gọi là “Ẩn danh” sao.
Nhanh chóng đồng ý.
[Trò chuyện riêng] Tam Phân Tam: /Hi.gif
[Trò chuyện riêng] Ẩn danh: Có việc?
[Trò chuyện riêng] Tam Phân Tam: Không… A đúng rồi, cậu đã có bang hội chưa vậy?
[Trò chuyện riêng] Ẩn danh: Chưa.
Nam Tinh đột nhiên trở nên kích động ——
[Trò chuyện riêng] Tam Phân Tam: Vậy không bằng cậu vô bang hội bọn tôi đi? Bang đứng ở vị trí thứ 911 gọi là Di Hồng Viện! Bang chủ tên là Vàng như sắt, là người xếp thứ ba ở bảng Tài phú.
Chờ đã! Cậu đầu óc nước vào rồi hả, giống như đã lây bệnh từ Ngũ Gia Bì vậy, biến trở thành ma cô lại đi kéo người về bang!
Đang loay hoay tính rút lại tin nhắn thì Ẩn danh đã nhắn tới
[Trò chuyện riêng] Ẩn danh: Trụ sở và điểm tài nguyên như thế nào?
[Trò chuyện riêng] Tam Phân Tam: Khá lớn, có một điểm tài nguyên cao cấp, năm trung cấp, mười điểm bình thường…
Bla bla bắt đầu lôi ưu điểm của Di Hồng Viện ra giới thiệu.
[Trò chuyện riêng] Ẩn danh: Vậy mời tôi vào bang hội đi.
[Trò chuyện riêng] Tam Phân Tam:…
Nam Tinh trong lòng không hiểu ra sao có chút chột dạ, vội vàng gửi tin nhắn cho Ngũ Gia Bì. May mà cậu ta vẫn còn online, vì vậy đem tình huống của nói một trận.
Ngũ Gia Bì vừa nghe thấy người kia có sức chiến đấu phi phàm, rất phấn khích trả lời một câu “Yêu cậu nhất”. Sau đó bày tỏ hy vọng có thể kết bạn với Ẩn danh, sẽ kéo người ta vào bang hội.
Nam Tinh đầu giật một cái, phục hồi tinh thần, lại cảm thấy hành vi của mình có gì đó sai sai…
May mà Ẩn danh tính cách cũng không tệ, rất nhanh chấp nhận lời kết bạn của Ngũ Gia Bì.
Đúng lúc này, hệ thống báo ghép trận thành công, lập tức đã vào lôi đài tiếp theo.
Nam Tinh chỉ có thể tắt đi khung trò chuyện, tạm chia tay bạn tốt và người bạn không đánh nhau thì không quen biết.
Trận chiến lần này vẫn rất cam go, thời gian đấu rất dài, cuối cùng bất phân thắng bại.
Hình như chức nghiệp của đối phương là…
Cơ chế sư? (Đặt trận địa, tạo bẫy)
Nam Tinh nhớ lại các bài đăng tóm tắt về các chức nghiệp, cuối cùng cũng thấy một bài tổng kết..
Đối thủ có thể thông qua đặt bẫy, đặt trận pháp, khiến cho người chơi gặp khó khăn khi di chuyển.
Cũng may Nam Tinh có thể tự bơm máu cho bản thân, có thể hồi máu liên tục. Đồng thời có ám khí “Mai hoa châm” yểm trợ, thích hợp cho các cuộc tấn công tầm xa và có lực sát thương mạnh.
Cơ chế sư trốn ở đằng sau mê trận, ngay tại chỗ đó xây dựng một “máy bắn tên” [5] cao ngang người.
[5] Máy bắn tên (xe nỏ): có tên khác là Ballista
Xe nỏ bắn ra cung tên liên tục, hiệu quả sát thương có thể so sánh với đạn pháo.
May mà, xe nỏ có hạn chế về sự linh hoạt, cũng không thể giống nỏ liên hoàn [6], có thể một phát bắn được nhiều cung tên
[6] Nỏ liên hoàn (Nỏ Gia Cát Lượng): nỏ có thể một phát bắn được nhiều cung tên.
Nam Tinh bị mắc kẹt trong trận bẫy, di chuyển vô cùng khó khăn, trải qua liên tiếp hơn mười trận đối chiến. Tất cả đối thủ cậu gặp phần lớn là đánh cận chiến, cũng coi như rèn luyện ra được một ít phòng vệ… Đột nhiên, một mũi tên lao vút phi tới bắn trúng vai.
Nam Tinh nhìn sang, đối thủ đang nấp ở sau xe nỏ, trên tay đang tay cầm một cây nỏ.
Hiển nhiên, cái nỏ này lực sát thương không lớn bằng nỏ liên hoàn của Trào Phong.
Nam Tinh lại tiếp tục bổ sung máu, dùng tay trái gập lại Phong Hoa Quyết, ẩn nhẫn một lần nữa phi ám khí.
…
Trước còn cười nhạo trận đấu Pháp sư và Trị liệu sư giống như đánh theo lượt, lại không ngờ lần này lại gặp báo ứng rồi… Ngươi đánh ta một chút, ta đánh lại ngươi một cái.
Cơ chế sư với bẫy rập khắp nơi khiến cậu khó chịu, Phong Hoa Quyết và các loại debuff của Nam Tinh cũng làm cho đối phương luống cuống tay chân, hai người cứ giằng co như vậy.
Nhờ có hai kỹ năng trị thương, cuối cùng Nam Tinh cũng chiến thắng đối thủ với lượng máu ít ỏi còn sót lại.
Cả hai tự động truyền tống ra khỏi võ đài, sau trận này mệt mỏi tới nỗi không muốn đấu thêm một trận nào nữa.
[Lân cận] Trà Xanh: Mẹ kiếp! Không ngờ lại bại bởi kỹ năng vô lại này, nhỉ?
[Lân cận] Tam Phân Tam:??
Xin hỏi chút, kỹ năng nào là vô lại?
[Lân cận] Trà Xanh: Khổ sở mới mài được một ít máu thì quay đầu lại đã thấy ngươi hồi máu.
[Lân cận] Trà Xanh: Cho nên mới nói, sợ nhất gặp phải Vú em.
[Lân cận] Tam Phân Tam: Tôi không phải Vú em?
[Lân cận] Trà Xanh: Cậu so với Vú em còn phiền phức hơn. Một chốc lại Trì trệ, một chốc bất động, còn ra cả nhập ma, vậy mà sát thương vẫn còn cao như vậy a?
Nam Tinh lặng lẽ nhìn thông tin của đối phương.
Hắn ta đã là cấp 29, tu vi còn cao hơn mình mấy trăm…
Sau khi nhìn lại tin nhắn đối phương gửi tới, tâm lý lo âu cũng vơi đi rất nhiều.
[Lân cận] Tam Phân Tam: Khả năng chỉ là cậu là máu giấy thôi.
[Lân cận] Trà Xanh: Tôi không máu giấy, tuy đòn công kích hơi yếu nhưng chỉ cần chậm rãi mài mòn là có thể giết được đối thủ. Ai ngờ rằng cậu lại có thể hồi máu nhanh như thế?
[Lân cận] Tam Phân Tam: /Chìa tay bất lực.gif
[Lân cận] Trà Xanh: Xui xẻo nhất là cậu còn có kỹ năng làm hao tổn mana. Trong khi một chiêu của tôi tốn rất nhiều lực… Nếu không phải nội lực đã hết, tuyệt đối sẽ không thua.
Nam Tinh có thể nói gì nữa đây? Cũng đâu thể nói thẳng là kỹ năng của đối phương không thể nhuần nhuyễn được như cậu!
Nam Tinh mới được dạy một bài học từ vị Kiếm sĩ trước, làm người không nên quá tự mãn.
Cơ chế sư ngồi trong phòng nghỉ càm ràm một hồi lâu, hết thời gian mới lui ra khỏi phòng.
Nam Tinh lúc này không làm ma cô kéo người nữa… Cũng ngại không ngỏ ý kết hảo hữu.
Nhưng mà cái tên Trà Xanh này lại làm cậu có chút liên tưởng tới…
À nhớ rồi, trong bang hội của cậu cũng có một vị Cổ sư gọi là Hồng Trà.
Hai người bọn họ có phải là anh em không nhỉ?
Nam Tinh mở ra danh sách thành viên trong bang tìm một vòng… Ừm, quả nhiên làm gì lại có nhiều sự trùng hợp như vậy, trong bang không có người nào tên là Trà Xanh.
…
“Haha, Tam ca, Nhiếp lão đại. Hai người tới nhanh vậy.”
Đêm hôm đó đã thống nhất cùng nhau vào đấu trường.
Ngũ Gia Bì mới vừa gặp người, cái miệng đã nói không ngừng nghỉ: “Ẩn danh thật sự cực kỳ lợi hại đấy, vô cùng xứng đáng với cấp 35. Bang chủ cùng hắn đã thương lượng, nếu hắn đột phá qua được cấp 35, hắn sẽ tiếp quản đội trưởng nhóm số 4…”
Nam Tinh kinh ngạc: “Cái này hơi tùy ý rồi… Ẩn danh đáp ứng hả?”
“Tùy ý gì? Không sao đâu, không phải đã nói rồi sao. Chúng ta cứ chờ hắn qua được cấp 35 rồi nói tiếp.” Ngũ Gia Bì không quá quan tâm “Nếu không phải Bố Ngưu yêu cầu quá cao, Phi Hồng cùng Lão Mã hận không thể ném cái danh đội trưởng nhóm số 4 cho hắn ngay lập tức. Còn Ẩn danh… Ha ha ha, Tam ca, mấy cậu biết tại sao hắn muốn vào bang không?”
Cái tên này cười quá gian trá.
Nam Tinh ghét bỏ quay người đi, hờ hững nói: “Hắn không phải nói chơi trò chơi này chưa lâu sao, nhìn có vẻ cũng không có nhiều bạn nên vào bang hội thôi!”
Ngũ Gia Bì lắc đầu, cười đến đặc biệt biến thái, hắng giọng một cái, giả bộ như cái gì cũng biết: “Đại thần kia nói, là bị nhan sắc của Tam ca mê hoặc.”
Nam Tinh: “…”
So với mình miệng lưỡi như xe lửa [7]!
[7] Nguyên văn 满嘴跑火车: mô tả một người giỏi ăn nói, khoe khoang và có tài hùng biện.
Ngũ Gia Bì tiếp tục ghẹo: “Tôi không nói điêu đâu. Khi kéo hắn vào bang, đã hỏi hắn, hắn nói Tam ca nhìn rất đẹp hắn là muốn đuổi theo cậu đó… Pfft, tại sao lại không nghĩ tới có thể dùng mỹ nhân kế nhỉ, cũng không cần phải vất vả đi kiếm cao thủ về cho bang, còn bị cho ăn bơ!”
Nam Tinh đang muốn mở miệng, đột nhiên lại cảm thấy có một ánh mắt phóng tới bên người, luôn nhìn cậu chằm chằm, làm sao có thể bỏ qua sự hiện hữu của nó.
Theo bản năng quay đầu, vừa vặn mắt đối mắt với Tông Nhiếp.
Sau mấy giây trao đổi ánh mắt, người nào đó vẫn nở nụ cười dịu dàng.
Vành tai của Nam Tinh nóng lên, đỏ rực một mảng. Trong lòng rất khó chịu với mấy lời trêu đùa phóng đại của Ngũ Gia Bì về Ẩn danh khi nói “Vừa gặp cậu đã thương”.
Có điều, không phân biệt được là trong lòng chột dạ, hay là thẹn thùng…
Ngũ Gia Bì không có mắt, vẫn đang lảm nhảm bên tai: “Tam ca, nếu không mở kênh bang hội, bên trong còn đang nói về Ẩn danh với đối với cậu… Khụ khụ, Tam ca, cậu đừng để ý bọn họ chỉ là quá nhàm chán, nói xằng nói bậy… Vãi, chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao bọn nhãi con ấy lại nói Ẩn danh với phó bang chủ là nhất kiến chung tình rồi?”
Nam Tinh nhướng mày.
Từ khi nào “Vừa gặp đã thương” và “Nhất kiến chung tình” lại trở lên vô giá trị như vậy rồi?