Tại Võng Du Tôi Trở Thành Dược Sư - Ninh Nhạn Nô (full) - Chương 43: [Phó bản]: "Ảo Cảnh Của Vu Sư"
- Trang Chủ
- Tại Võng Du Tôi Trở Thành Dược Sư - Ninh Nhạn Nô (full)
- Chương 43: [Phó bản]: "Ảo Cảnh Của Vu Sư"
Edit: Thanh Tú
Truyện đăng duy nhất tại w.a.t.t.p.a.d
@tranthicam98
——
Là một “Thế giới” của võ hiệp, 《 Đạo Cổ 》 sẽ không bao giờ tồn tại sự phi khoa học. Nhưng dù sao cũng lấy bối cảnh tu chân/ huyền ảo; chẳng hạn như là phó bản, bí cảnh, kỳ ngộ, mật tàng ẩn giấu. Hầu hết chúng đều là hiện thân của “vật chất”, chứ không phải là một sự tồn tại của ảo cảnh — một giấc mơ do con người điều khiển.
Phó bản ảo cảnh này (khả nghi), phong cảnh xung quanh rất khác so với mấy phó bản mà cậu đã gặp. Kỳ quái mà trừu tượng.
Sau khi Nam Tinh mặc một thân hỉ phục bằng “Một cú nhấp chuột”, khung cảnh lập tức mờ đi, trước mặt xuất hiện một trận mơ hồ không nhìn rõ được sự vật… Sau một lúc lâu, Nam Tinh đã di chuyển ra trước cửa chính.
Cửa viện đột nhiên mở ra, đập vào mắt là một tấm thảm thật dài màu đỏ trải trên đất, nối thẳng về phía trước không rõ điểm đích.
Bối cảnh u ám, xám xịt, toàn bộ không gian có cảm giác méo mó không chân thực.
Nam Tinh không biết tiếp theo mình nên làm gì, đang định mở kênh đội để hỏi một chút. Cúi đầu xuống lại nhìn trong lòng bàn tay của mình đang ôm quả táo
Lập tức lúng túng.
Trong ấn tượng của cậu, chỉ có trong phim cổ trang và phim điện ảnh cũ, mới thấy tân lang khi chuẩn bị vào bái đường kết hôn mới cầm quả táo trong tay… Phi!
Nghĩ thôi đã run lập cập.
Cậu là một đại nam nhân, khoác lụa đỏ đeo vàng, lắc mình hóa thân thành “Tân nương”… Đau “trứng”.
May chỉ phải mặc mỗi áo cưới —— không cần phải phấn son tô hồng, trên đầu chỉ đội một chiếc khăn voan —— mái tóc dài tán loạn xõa xuống tới thắt lưng. Nam Tinh tự thôi miên, áo rộng tay áo cũng dài, mặc lên cũng đâu phân biệt được là y phục cho nam hay nữ nữa… Nếu không, cậu đã bỏ gánh giữa đường rồi.
Tự an ủi bản thân xong, không phải nói chính là dựa vào “Cái chết dễ chịu (*)” sao!
(*) Đoạn này nguyên văn là 靠死普莱. Search không có ra nghĩa là ý nói gì luôn:”(
Phu lang tương lai do Trời cao phái xuống có sứ mệnh trọng đại như nào…Quan trọng nhất vẫn là phần thưởng cho việc mở ra được phó bản, khiến bọn họ chảy nước miếng…
Nghĩ thì sẽ không thấy xấu hổ nữa.
[Tổ đội] Ngũ Gia Bì: Đã mở khoá rồi. Tam ca, cậu ở đâu, chúng tôi lập tức sẽ tới.
Bên Ngũ Gia Bì vừa nhắn tới khiến Nam Tinh không khỏi hoang mang:
Chà, tại sao không để cậu gặp đồng bạn với tư cách là “Tân nương” nhỉ?
Có một chút xấu hổ!
Còn chưa kịp trả lời như thế nào, thì từ đằng xa xuất hiện một hàng dài người NPC xếp ngay ngắn, đoán qua quần áo họ mặc thì đều là, người hầu, nha hoàn,… Từ sau cửa, nháy mắt nối đuôi nhau đi ra. Họ đều nhất tề cúi đầu cong người, xếp song song đứng ở hai bên thảm đỏ.
Quần áo của bọn họ loè loẹt (1) nhiều màu sắc, nhìn sao cũng là không khí vui mừng chào đón lễ hội. Nhưng kết hợp cũng vẫn làm người ta có cảm giác quỷ khí, âm u.
(1) Nguyên văn là “xuyên hồng đội lục”: ý là mặc áo xanh, áo đỏ, nhiều màu sắc bắt mắt.
Đột nhiên từ đâu xuất hiện một tiếng gọi du dương mờ ảo, ngân dài: “Nghênh —— thân —— “. (2)
(2) 迎親 (Nghênh: chào đón; thân: gia đình nhà vợ). Đón tân nương, chào gd. Một trong những phong tục hôn nhân truyền thống cổ xưa của dân tộc Hán. Trong lễ cưới, chú rể thường đích thân đến nhà gái để rước cô dâu, chào họ hàng, ra mắt.
Bên ngoài âm thanh “Vui vẻ” tấu vang, kèn xô-na (3) vang lên chói tai và the thé, như muốn người vào cõi âm ngay lập tức…
(3). Kèn xô-na ( từ mượn của Souna)
Má ơi, đây là đang diễn phim ma sao?
Da đầu của Nam Tinh tê dại.
Cậu không sợ côn trùng hay rắn, cũng không sợ hài cốt hay xương người, nhưng…Ờm cậu có một chút, chỉ một chút xíu sợ mấy cái đồ vật giả thần giả quỷ thôi.
“Tam… Haha!” Ngũ Gia Bì không nhịn nổi lăn ra đất mà cười, tiếng cười ấy ngay lập tức xua tan được không khí quỷ mị u ám.
“Ha hha…Tam ca, đây là đang hoá trang thành gì đây…Haha..?”
Ngay cả Trào Phong, thường thường biểu tình vô cảm nhưng đứng ở trước mặt Nam Tinh cũng không nhịn được nhếch khóe miệng: “Cậu là tân nương hả?”
Ngũ Gia Bì cười đến ngửa tới ngửa lui: “Tất nhiên rồi, haha…Không ngờ cậu mặc lên lại rất đẹp, nhưng nếu cài hoa vấn tóc nữa thì sẽ càng đẹp hơn nữa.”
Nam Tinh vẻ mặt vẫn giữ bình tĩnh, không thèm quan tâm đồng bạn đang “Cười trên sự đau khổ của mình”. Một bộ dáng rất nghiêm túc, quay sang hỏi Trào Phong: “Có đầu mối gì không?”
Trào Phong chưa kịp đáp lời, Ngũ Gia Bì trêu chọc đáp: “Rõ ràng ngay trước mắt đó. Tam ca, cậu phải chạy hết cốt truyện tân nương mới có manh mối nha…Haha!”
Nam Tinh nhịn không được lườm hắn một cái: “Rất buồn cười sao?”
Lúc này, Trào Phong bỗng lên tiếng: “Rất đẹp.” Cô mắt vẫn một mực nhìn Nam Tinh, đôi mắt sáng lấp lánh, vừa nói vừa ở một bên nghiêm túc gật đầu: “Trông còn đẹp hơn đống mô hình búp bê của tôi.”:))))
Nam Tinh: “…”
Ngũ Gia Bì cũng đã nói chuyện phiếm với Nam Tinh. Đừng nhìn Phong ca khuôn mặt lãnh khốc, vô biểu tình, bề ngoài như nữ tổng tài. Thực ra nội tâm bên trong vẫn là một cô gái mềm mại và dễ thương. Giống như hầu hết phái nữ, nhỏ tuổi hay lớn vẫn thích sưu tầm “mô hình” hay “búp bê” thôi.
Gọi là “mô hình búp bê” chính là dòng búp bê khớp BJD (4) đó.
(4) Búp bê BJD (Ball-jointed doll) được mô tả như người thật hoặc anime, thường có kích thước từ 9cm đến hơn 70cm và cho phép người chơi tạo dáng, trang điểm, thay đổi mắt, tóc giả (wig) và trang phục theo ý muốn.
Ngũ Gia Bì khà khà cười xấu xa: “Phong ca có muốn một mô hình búp bê như Tam ca không?”
Cô gái Loli quyết đoán gật gật đầu hưởng ứng: “Ừm.” Ánh mắt lấp lánh, nhìn người nào đó đôi mắt sắc bén, bên cạnh mặc một thân áo cưới đỏ rực. Hỏi: “Có thể không?”
Nam Tinh kiên quyết lắc đầu.
Không được, điều này thực sự không được đâu!
NPC ngoài cửa như đang gọi hồn, giọng nói ma quái lại một lần nữa vang lên trong không gian còi inh ỏi như đưa đám “Nghênh thân”.
Nam Tinh sắc mặt nghiêm túc: “Đừng chậm trễ nữa, chúng ta nhanh làm nhiệm vụ…”
Như theo quy trình, Nam Tinh cầm quả táo, đi vào trong viện.
Bước qua chậu than.
“Phụt!”
Nam Tinh: “…”
Nhịn đã! Nhịn đã!!!
Ở giữa gian nhà có một NPC nhìn giống như người điều khiển buổi lễ, đứng ở trên bục, vẻ mặt cứng ngắc hô lên “Làm lễ! Dâng hương!”
Nam Tinh dừng lại động tác, làm theo theo chỉ thị, nhận lấy một nén hương từ trong tay một NPC, bắt đầu châm lửa…
“Pff ~” Ngũ Gia Bì đứng ở trong đám “Khách nhân” nín nhịn bụm miệng lại, chỉ thấy hắn hai vai nhẹ run run.
Ta nhịn!
Chỉ là diễn mà thôi!
“Mời tân lang—— “
“Bái đường!”
Chỉ thấy ở xa hai vị NPC tiến tới, đỡ một… Con gà trống lớn.:))))
“Pff… hahaha!”
Ta nhịn…
Nhưng lần này không thể nhịn được nữa!
Nam Tinh tức đến nổ phổi, tóm lấy con trống ở trước mặt, ném về phía tên đồng đội vẫn đang “Pff…Pff…Pff…” không ngừng ——
“Có rắm thì mau thả, không nhịn được nữa thì ra bên ngoài cởi quần đi!”
“Ai za Tam ca, đừng tức giận…”
Hai người xông tới đứng một cãi một nháo.
Trào Phong hét lớn một tiếng: “Cẩn thận!”
Nhóm NPC trong sân dường như bị chọc giận bởi hành động của Nam Tinh, trong nháy mắt lao nhanh đến, vẻ mặt ai cũng giật giật, động tác thì cứng ngắc. Vây nhốt ba bọn họ thành vòng tròn, như một bầy thây ma đang đói khát.
Nam Tinh lập tức bị vô số bàn tay ấn lên vai. Lực đạo mạnh tới nổi, cậu không thể nhúc nhích nổi.
Một giây sau lại “Chuyển đổi”, đầu lại váng mắt lại hoa. Nam Tinh không hiểu ra sao bản thân lại nằm ở một nơi giống như trong chiếc hộp dài, vô cùng chật chội. Không khí bị bít kín lại không khe hở, khiến hô hấp cũng dần dần trở lên khó khăn hơn. Theo bản năng muốn giãy dụa, dùng hai tay chạm vào mặt gỗ trước mắt… Giống như là đang nằm ở quan tài?
Chỉ nghe một hồi “Bang…bang…” “Cạch…cạch”, trên đỉnh đầu, như có một người ở bên ngoài cầm cây búa hay gì đó đem quan tài đóng đinh lại.
Không tìm được biện pháp thoát thân, lúc này lại dường như bên tai vang lên tiếng hít thở lúc ẩn, lúc hiện. Như là ngay ở bên tai lại như đang ở rất xa, không cách nào nắm bắt… Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.
Nam Tinh:!!!
Cmn này đây là “Minh hôn” hả… Này là muốn chôn sống cậu sao?
Không phải nói là thế giới võ hiệp sao, sao lại thành Liêu trai rồi?!
[Tổ đội] Ngũ Gia Bì: Tam ca, đừng sợ. Nhanh thôi bọn ta sẽ cứu ngươi.
[Tổ đội] Ngũ Gia Bì: Không ổn rồi! Nhiều người quá vậy, cái tên đứng đầu kia mạnh quá trời!
[Tổ đội] Ngũ Gia Bì: Haha, Phong ca mau đánh chết tên kia đi! Tam ca, cậu kiên trì một chút!
[Tổ đội] Ngũ Gia Bì: Mẹ kiếp, Boss vậy mà gọi thêm một đám tới nữa rồi.
[Tổ đội] Ngũ Gia Bì: Không phải sợ, không phải sợ. Sữa rất nhiều, có thể từ từ mài chết Boss…
Nam Tinh ý thức dần dần mơ hồ, muốn nhắn cho bọn họ, nhưng lại không đủ sức..
Chờ khi Nam Tinh thanh tỉnh, lại một lần nữa xuất hiện trong căn phòng đầu tiên. Bên cạnh vẫn là NPC nha hoàn, vẫn giống như cũ thúc giục cậu mau thay hỉ phục.
Chuyện gì xảy ra vậy?
[Tổ đội] Trào Phong: Bọn tôi trở về điểm ban đầu rồi. Cậu ở đâu vậy?
[Tổ đội] Tam Phân Tam: Cũng giống vậy, ở điểm ban đầu.
[Tổ đội] Ngũ Gia Bì: Xin lỗi Tam ca, không thể cứu cậu ra được
[Tổ đội] Tam Phân Tam: Không sao. Dù sao cũng xác định được đây là “Ảo cảnh”, chết không bị phạt… Các cậu chết như thế nào vậy?
[Tổ đội] Ngũ Gia Bì: Bọn tôi đánh không lại Boss, hệ thống cũng thông báo “tân nương” đã tử vong. Con Boss bật phẫn nộ sát thương tăng gấp hai lần, xả mấy chiêu đã chết hết.
Nam Tinh: “…”
[Tổ đội] Trào Phong: Tôi suy đoán rằng, nếu muốn hoàn thành cảnh này, phải đảm bảo không để “tân nương” chết được.
[Tổ đội] Ngũ Gia Bì: Chính xác. Tam ca, hay gọi thêm mấy người tới hỗ trợ đi? Chọn người nào Level 35 trở lên mới được, không ngờ vậy mà là phó bản cấp 35 đấy.
[Tổ đội] Trào Phong: Phải đầy đủ trang bị, phải đầy đủ thuộc tính ngũ hành.:’))))
Đây đều là những kinh nghiệm mà Trào Phong đã tổng kết được khi mở được các phó bản. Mỗi phó bản lại có yêu cầu khác nhau. Vàng, gỗ, nước, lửa, đất, gió, sấm sét, các thuộc tính hỗn loạn đều phải đầy đủ. Để đối phó với các trường hợp phó bản cấp độ khác nhau, với mức độ lớn nhất.
[Tổ đội] Tam Phân Tam: Vậy để tôi tìm.
[Tổ đội] Ngũ Gia Bì: Hừm. Trước tiên gọi người trước, sau đó khởi động lại cốt truyện.
[Tổ đội] Tam Phân Tam: /OK.jpg
[Tổ đội] Trào Phong: Mau tìm càng sớm càng tốt. Thời gian có hạn.
Nam Tinh định thần nhìn lại, quả thực trên cùng khung công cụ có hiển thị số giờ đếm ngược.
Trước khi khởi động phó bản sẽ luôn xuất hiện số giờ đếm ngược, hãy chú ý thời gian khi gọi người cuối cùng. Nếu như không thể thành công qua cửa, cửa thứ hai chắc chắn sẽ thay đổi, hoặc nếu xui hơn có thể trực tiếp thất bại.
Trước mắt đây là một phó bản level 35, Nam Tinh với tư cách là nhân vật chủ chốt có thể khởi động nhiệm vụ, cố tình cấp của bản thân lại thấp… Nam Tinh phải chiêu mộ đủ cao thủ mới có hi vọng thành công ở nhiệm vụ này.
Cũng may danh sách hảo hữu của cậu tuy hơi ít, nhưng đều là những người được coi là rất giỏi
Trước tiên, gửi một tin nhắn cho Tông Nhiếp, xác định đối phương đã hết di chứng của việc say rượu, trực tiếp gửi lời mời tổ đội.
Vốn là muốn gọi Tàm Nguyệt cùng Tiểu Phong, hai người bọn họ có sức chiến đấu khá tốt, Nam Tinh cũng vẫn còn nợ một ân huệ bọn họ trong nhiệm vụ kia… Không ngờ hai người bọn họ mới offline mười phút trước.
Paris? Cùng Tông ca giống nhau thuộc tính không rõ, nhưng bọn họ cũng chỉ mối quan hệ giao dịch.
Về phần Lão Bạch, bây giờ cậu ta vẫn còn kẹt ở level 19, chính là một con cá mặn.:)))
Những người bạn gặp gỡ ở trong tửu lâu thì không quá thân thuộc, mà cũng không rõ tu vi của bọn họ.
Vậy thì gọi A Hào, đối phương thuộc tính Hoả, là thành viên trong đội tinh anh của bang.
Do dự 3 giây, tạm thời trước tiên gửi cho Nạp Nỗ Tạp… Thứ nhất, cậu khá tin tưởng năng lực chiến đấu của đối phương, là một trong những băng nhóm sát thủ dũng mãnh. Thứ hai, thuộc tính vừa vặn là Phong, giống như Trào Phong thuộc hệ Lôi, đều là thuộc tính hiếm thấy, có thể hỗ trợ nhau.
Còn người thứ ba này, phải suy nghĩ cẩn thận một chút. Mối quan hệ về sau phải thân thiết hơn, nếu sau này cậu gặp phải người truy sát, thì người này nếu có nằm trong Ảnh lâu thì tốt.
A Hào cùng Nạp Nỗ Tạp vừa nghe nói là phó bản level 35, đều cảm thấy rất hứng thú, không nói hai lời trực tiếp chạy tới chỗ bọn họ
[Tổ đội] Tam Phân Tam: Không tìm được người hệ ém hệ “Thổ” cùng hệ “Kim”.
[Tổ đội] Trào Phong: Tiểu Ngũ.
[Tổ đội] Ngũ Gia Bì: Vậy để tôi gọi chiến sĩ trong bang tới. Hắn là đội trưởng trung đội tinh anh. Vừa hay là hệ Kim, bảo hắn gọi thêm người hệ Thổ tới là được.
Phó bản này là một phó bản mới hoàn toàn, có độ khó và nguy hiểm rất cao. Nhưng bù lại phần thưởng khi nhận được của nó thì lại không thể tưởng tượng nổi.
Vì vậy một đám người với hiệu suất cực cao, không tới 5 phút đã tập trung đầy đủ ở tiệm bán quan tài.
Nam Tinh là nhân vật chủ chốt khởi động nhiệm vụ — “Tân nương” có quyền lợi mới “Thân hữu” xem buổi thành hôn, rất thuận lợi mà kéo mọi người vào được ảo cảnh.
Tông Nhiếp: “…”
Nam Tinh một thân áo cưới đỏ thẫm, cắn hồng dược hồi máu, cùng mọi người chào nhau.
Thân hữu được mời tới không giống như Ngũ Gia Bì “Vô tâm”. Cho dù vậy thì trong ánh mắt bọn họ không che giấu nổi kinh ngạc, miệng ngậm chặt chẽ.
Người mà Ngũ Gia Bì mời tới trợ giúp, tên là [Công Tử Phi Hồng], vừa nhìn đã thấy là một người ưu tú, hắn căn bản không để ý “Tân nương” là nam hay là nữ, chỉ nghĩ làm sao cùng bọn họ qua cửa.
Người còn lại là thành viên trong đội của [Công Tử Phi Hồng], tên là [Hồng Trà], vậy mà cũng là Trùng sư.
Thậm chí là đồng môn sư huynh của Tiểu Phong.
Khí chất xung quanh của Hồng Trà hơi u ám, cũng là người không nói nhiều lắm. Tướng mạo so với Lolita nhìn còn trẻ hơn, Nam Tinh cùng hắn có nói chuyện vài câu, phát hiện vậy mà là một cậu thiếu niên rất thành thật.
Thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra bang hội Di hồng viện đều là người rất tốt, không cần lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì.
“Nội dung cốt truyện thường chỉ có vài câu thoại, tại sao cậu không thử trải qua quá trình thành thân, thử xem có gì khác?”
Người nói là Công Tử Phi Hồng.
Chiếu theo lời giới thiệu của Ngũ Gia Bì, hắn đã rất nhiều lần tổ chức đi phó bản độ khó cao, kinh nghiệm rất phong phú. Vì vậy tự nhiên trở thành đội trưởng tạm thời trong tổ đội.
Nam Tinh vốn đã lúng túng, nghe xong lời đội trưởng thì bình tĩnh hơn, cũng không có phản đối ý kiến. Tay cầm quả táo, lần thứ hai bước qua chậu than.
Đón dâu. Làm lễ. Và sau đó, một lần nữa dâng hương.
Bái đường… Khụ, cũng không phải là thật sự bái đường, chính là đứng đối diện con gà trống chắp tay lạy một cái.
Tình cảnh trông cực kỳ khôi hài, tên nhóc chết tiệt — Ngũ Gia Bì lại không nhịn được “Pff…Pff…Pff” một tràng dài nữa, Nam Tinh vẻ mặt ủ rũ, bình tĩnh điềm đạm.
—— Chỉ cần bạn không ngại, thì người ngại sẽ là người khác.
Cũng may người đối diện với Nam Tinh chỉ một con gà trống. Nếu không, cậu nhất định sẽ không bái đường đâu.
“Bảo vệ tân nương!”
Nghi lễ bái đường mới vừa kết thúc, “Khách mời”, “Người hầu” tới “Nha hoàn” lập tức mặt mũi bặm trợn biến thành quái tên đỏ.
Ngũ Gia Bì đã sớm phòng bị, mới vừa dứt câu đã một hơi chồng chất một đống skill giữ máu cho Nam Tinh…
Nhưng vẫn quá muộn.
Nam Tinh căn bản còn chưa kịp thở một hơi, vừa dứt lời, một đống lão bà mặt giật giật xông tới nắm vai cậu
Lập tức lại chui vào nằm trong quan tài.
Không nhúc nhích được.
Có kinh nghiệm từ lần trước, lần này cậu không chút nào hoảng loạn, nhìn liếc qua thanh kỹ năng của mình. Vậy mà phát hiện mấy kỹ năng trị liệu của cậu không bị không bị phong ấn, bấm một cái chọn hồi máu.
Bên ngoài tiếng nổ ầm ầm vang lên, đồng đội của cậu đang cùng Boss kịch liệt chiến đấu.
[Tổ đội] Tông Nhiếp: A Tinh, có sao không?
[Tổ đội] Tam Phân Tam: Tạm thời không có chuyện gì. Em có thể tự chữa trị, nhưng dính debuff, mất máu liên tục.
[Tổ đội] Ngũ Gia Bì: Cậu cố gắng kiên trì một chút. Nhiều nhất là mười phút thôi quan tài sẽ phá được.
[Tổ đội] Công Tử Phi Hồng: Sẽ nhanh thôi!
Nam Tinh thở phào nhẹ nhõm, ổn định tâm tình, an tâm nằm như một con cá ngâm muối —— Vào lúc này cậu không thể làm được gì cả, giữ được thanh máu chính là giúp đỡ lớn nhất dành cho đồng đội —— một bên tính toán tốc độ “Mất máu”, một bên đúng lúc uống một ngụm sữa.
Bên ngoài quan tài, mọi người chia làm nhiều nhóm nhỏ: một nhóm khống chế Boss, một nhóm đi đánh mấy con tiểu quái, có người thì tới chỗ quan tan.
[Tổ đội] Nạp Nỗ Tạp: Một chút nữa thôi là quan tài vỡ rồi. Tân nương, chú ý bảo vệ bản thân.
Nam Tinh 囧.
Một tiếng “Tân nương” vang lên, biết là vì để bớt việc, nhưng cậu cũng không phải không tên đâu nhá.
Chỉ có anh trai của cậu là Tông ca ca, vẫn luôn tri kỷ gọi mình là “A Tinh”.
Rất nhanh, cậu đã không còn tâm tư suy nghĩ linh tinh nữa…
Một tiếng “Ầm” cực lớn vang lên, quan tài bị Nạp Nỗ Tạp dùng chùy thủy đánh bay thành mấy miếng.
“Không ổn rồi!” Ngũ Gia Bì hét lớn, “Boss bật phẫn nộ, mọi người mau lui ra khỏi vòng tròn đi!”
Truyện đăng duy nhất tại @tranthicam98. W.a.t.t.p.a.d
Mặc dù người này bình thường không nghiêm túc, nhưng trong thời khắc nguy cấp vẫn rất đáng tin cậy.
Rất kịp thời, một nhóm hỗ trợ, một nhóm khống chế.
Nam Tinh bị Boss phóng đại chiêu khống chế rộng tới. Da cậu thì giòn, nếu không phải liên tiếp bơm máu đúng lúc, chỉ sợ sẽ phải bắt đầu lại một lần nữa!
Cấp tốc phóng một chiêu [Nhuận vật tế vô thanh]…
Mà chiêu [Xuân phong hóa vũ] vẫn còn trong thời gian làm lạnh. Nam Tinh dứt khoát lấy ra đan dược bổ trợ, Bổ huyết đan cùng Hội sinh lập tức kéo thanh máu lên được 80%.
Mọi người cũng phản ứng rất nhanh, thoát khỏi một chiêu diện rộng của Boss.
Đội trưởng bình tĩnh phát nói: “Đừng đánh bọn quái nhỏ nữa, giết không hết được đâu. Tập chung hỏa lực giết Boss trước, Sát thủ cùng Đạo sĩ hãy chú ý tới di chuyển của nó, một khi bật phẫn, lập tức thu hồi kỹ năng.” ( Đang gọi theo chức nghiệp: “Đạo sĩ” chỉ Tông Nhiếp)
“Tân nương trốn xa một chút, không có sự cho phép của tôi, không được phóng kỹ năng, sẽ làm mất đi cừu hận Boss.” Hắn bổ sung.
Vị bị gọi là “Tân nương” nào đó: “…”
Dù sao cậu cũng chỉ một tên tiểu hào nhỏ bé cấp hai mươi bốn, có thể tự bảo vệ mình là tốt lắm rồi. Cũng không phải không biết tự lượng sức mình mà nhúng tay vào.
Mà đồng đội của cậu tất cả đều ưu tú, mỗi người đều đang ra sức chiến đấu, theo sự chỉ huy của đội trưởng, kỹ năng ăn ý phối hợp chiến đấu không thể chê. Đều là một nhóm rất trật tự.
Kỹ năng phóng vèo vèo vào con Boss đủ loại màu sắc, hiệu ứng nổ tung như pháo hoa, vô cùng đẹp mắt… Hoa lá tung bay, mưa tuyết phấp phới, dưới khung cảnh đẹp đẽ như vậy cuối cùng con Boss cũng ầm ầm ngã xuống.
Mọi người đều là vui mừng.
Nam Tinh lúc này nhận được thông báo của hệ thống: “Còn chưa kết thúc đây, chúng ta còn phải tới phòng tân hôn.”
Công Tử Phi Hồng cũng không quá ngạc nhiên: “Phó bản level 35 không đơn giản như vậy, khả năng sẽ có ba đến bốn cửa phụ. Cậu đi lên trước, Vú em hãy canh chừng thanh máu của cậu ấy.”
Ngũ Gia Bì hiếm thấy một lần nghiêm túc: “Đã rõ.”
Bọn họ lại tiếp tục đi vào.
Từ đại sảnh đến gian ngoài, trên đường gặp mấy đợt quái nhỏ xông tới, bọn họ cũng nhanh xử lý gọn gàng, sạch sẽ..
Đi mãi cho đến tới “Phòng tân hôn”…
Gọi là phòng tân hôn nhưng lại không phải là phòng, trước một hiện lên một cái hang động rất lớn, sâu hun hút. Dọc đường đi tối đen như mực, trên đỉnh đầu là những đèn lồng màu đỏ được treo, dựa vào ánh đèn hắt xuống mập mờ đi vào. Vách đá dán đầy những câu chữ chúc mừng, xiêu vẹo không rõ chữ. Đi một đoạn lại gặp một bát lư hương lớn, khói bay nghi ngút.
Công Tử Phi Hồng rất cảnh giác, nhắc nhở: “Mọi người chú ý lư hương một chút, khả năng có độc.”
Nam Tinh ngay lập tức lục túi trữ vật ra, bên trong giải dược chỉ còn hơn một tổ… Có lẽ sẽ đủ.
Đang nghĩ ngợi muốn chia sẻ cho mọi người, lại nghe thấy một trận “Ó O” sắc nhọn dội tới, xuyên thủng vào tai khiến ai nghe cũng thấy choáng váng.
“Này, Boss của cửa ải này là tân lang đó nha!” Ngũ Gia Bì ở đằng sau trêu ghẹo.
Vì câu nói này bầu không khí căng thẳng cũng dần hòa hoãn.
Nam Tinh tức giận lườm hắn một cái.
A Hào nín không nói cười nhẹ một cái, nhưng vì bọn họ đang ở hang động lên một tràng “Ha ha ha” oang oang, toàn bộ hang lúc này đều vang vọng tiếng cười của hắn ——
“Tân lang sao lại là một con gà trống? Nhưng nó cũng khỏe quá đó, không biết nếu ăn thịt nó, thì có khác gì với những con gà bình thường không nhỉ?”
Nam Tinh lộ ra vẻ mặt không thể diễn tả nổi với đám người này.
“Mọi người chú ý hoa trên vách đá.” Là giọng nói của Tông Nhiếp, anh ấy lên tiếng nhắc nhở.
Mọi người cũng vì vậy mà cùng nhau nhìn lên vách tường xung quanh.
Lúc này mới phát hiện ra, trên vách đá trong một góc âm u, ở giữa những khe nứt nhỏ mọc chi chít những dây gai nhỏ màu đen sậm, ẩn bên trong phiến lá dày sẽ lấp ló thấy được một nụ hoa nhỏ đang dần nở ra.
Thông báo hệ thống nói, nó là: Cây Sa La (5).
(5) Cây Sa la (còn gọi là cây Ngọc kỳ lân)
Công hiệu dụng không rõ.
Vì cũng không rõ thuộc tính của nó, chỉ có thể tạm ghi nhớ lại, trước tiên phải tập trung vào con gà trống kia đã.
Cho dù các phó bản được thiết kế đa dạng như thế nào, bản chất cốt yếu vẫn là phải giết được quái và Boss. Sử dụng được càng nhiều kỹ năng để diệt Boss càng tốt.
Dưới sự chỉ huy của Phi Hồng, mọi người đều đâu vào đấy, nhất trí tung một loạt các kỹ năng trong người đánh con gà trống.
Không ngờ rằng, mới phóng tới tới mấy chiêu. Bất ngờ từ bốn phương tám hướng xuất hiện một trận dầy đặc “Mưa trâm” đâm tới bọn họ.
Kim châm ngọn hoắt, sáng loáng đâm vào người, sát thương tuy không cao, nhưng lại chồng lên một loạt hiệu ứng gây bất lợi như: “Chảy máu”, “Trì trệ”, “Mù”.
Không phải độc.
Giải dược không thể loại trừ được các trạng thái tiêu cực trên.
May mà Ngũ Gia Bì có kỹ năng có thể làm suy yếu được tác dụng của debuff.
“Mưa trâm” không phải là từ những bát lư hương mà mọi người vẫn luôn đề phòng, mà là từ những chùm dây leo có màu gai kỳ dị phóng tới.
“Đám cây Sa La hình như đang phát triển nhiều hơn!.” Tông Nhiếp nhẹ giọng nhắc nhở.
Trào Phong đồng thời mở miệng: “Nụ hoa hình như đang to hơn!!.”
Công Tử Phi Hồng quyết đoán ra lệnh: “Nga Mi, cậu hãy thử tấn công đám hoa kia đi.”
Vũ khí của A Hào là chưởng pháp, tấn công tầm xa và có thể khống chế được đối phương dù khoảng cách xa hay gần. Rất thích hợp để thăm dò các kỹ năng của cây Sa La.
Những người còn lại muốn làm gì thì làm. Còn Nam Tinh, là nhân vật chủ chốt của cốt truyện này được bảo vệ ở chính giữa, hết sức tập trung tránh né vị trí Boss đánh tới… Có lẽ là vì sự hấp dẫn kỳ giữa của mối quan hệ giữa “Tân nương” và “Tân lang”. Nên con gà trống luôn hướng cậu mà đánh tới.
Công Tử Phi Hồng là kỵ binh, da dày thịt béo, nỗ lực đem cừu hận của BOSS thu hút.
A Hào bỗng lên tiếng: “Không được, hoa lớn nhanh quá rồi.”
Không quá mấy phút, những dây leo gai đen vốn nằm rải rác theo khe nứt trong các góc, lúc này gần như là đã phủ kín mít một nửa hang động.
Nụ hoa nở to bằng lòng bàn tay, những cánh hoa bắt đầu nở bung ra từng chút một.
Người vẫn luôn miệt mài giết quái, không có cảm giác tồn tại — Trùng sư [Hồng Trà] đột nhiên lên tiếng: ” Cây Sa La đang hấp thụ sát thương của mọi người. Nó càng “Tức giận” thì lại càng lớn nhanh hơn!”
Ngũ Gia Bì cau mày: “Vậy thì kệ nó chứ? Không thể nào, bên thiết kế phó bản sẽ không làm những thiết lập dư thừa, vô dụng.”
Tông Nhiếp cẩn thận nhìn xung quanh, phát hiện: “Nó cũng có thể hấp thụ sát thương từ con Boss đánh tới.”
Công Tử Phi Hồng vừa chống lại bọn tiểu quái, vừa an bài mọi người: “Sát thủ tốc độ nhanh, né tránh tốt. Cậu có thể nhổ được cây Sa La không?.”
Sát thủ tuổi teen ở trước mặt người khác luôn là bộ dáng lạnh lùng, quyết đoán, im lìm không lên tiếng, trực tiếp hành động.
Ngũ Gia Bì kinh ngạc nói một tiếng: “Cẩn thận!”
Một loạt kim ánh bạc vụt vụt phóng tới.
Cũng may động tác Ngũ Gia Bì rất nhanh, thi triển [Pháp cứu thần châm], kéo dài được thanh máu của Sát thủ da giòn, mới may mắn bảo vệ một mạng của Nạp Nỗ Tạp.
Thời điểm Sát thủ lao tới nhổ bụi hoa Sa La ra, một đám dây leo gai có bán kính 5cm. Ngay lập tức như “thuốc nổ” bung ra, trực tiếp hoá bạo kích, một phát rút cạn 2/3 lượng máu của hắn.
Một loạt tiếng nổ “Bùm…bùm…bùm”, giống như trận mìn liên tiếp nổ vang trong hang động.
Nạp Nỗ Tạp phản ứng nhanh nhẹn, tiếng “Bùm” vừa mới vang lên đầu tiên, đã ngay trực tiếp rút lui.
“Chuyện gì vậy??” Hắn nói, “Nhổ hay không vẫn thế.”
Cùng lúc đó, con Boss vỗ vỗ đôi cánh công kích hướng bọn họ càng ngày càng kịch liệt.
Trong khi mọi người đang phải vật lộn để đối phó với những đòn hung tàn mà nó phóng tới, thì cũng phải liên tục để né tránh “Mưa châm” dày đặc lao từ trên đầu xuống…
“Mẹ kiếp” A Hào tính tình vốn thiếu kiên nhẫn, không nhịn được mắng to: “Con gà này uống máu gà phải không? Tại sao càng đánh thanh máu nó lại càng đầy?”
Vi tránh né sự truy đuổi của con Boss, Nam Tinh chỉ có thể chạy khắp bản đồ, thở hồng hộc nói: “Nhất định là do chúc phúc của cây Sa La, phải nghĩ cách diệt trừ nó.”
Tông Nhiếp che chở cho cậu, nghe tới đây, mở miệng nói: “Lư hương…”
Lời còn chưa nói xong, cục diện trong nháy mắt thay đổi.
[Hệ thống] Xin nhắc nhở người chơi: Hoa Sa La đang nở rộ. Kích hoạt “Ảo cảnh Âm Dương”.
Nam Tinh sững người trong giây lát, tất cả đồng đội trong một cái chớp mắt đã hoàn toàn biến mất.
Bốn phía hoàn toàn tĩnh mịch, chỉ còn sự im lặng xung quanh.
“Tông ca?” Nam Tinh hét lên, tinh thần càng ngày càng căng thẳng, “Phong ca? Ngũ Gia Bì?”
Không có ai trả lời.
Xung quanh vắng lặng như tờ…
Sương mù dần dần tràn vào từ cửa hang, càng ngày càng dày đặc lại, tràn ngập trong sơn động.
[Tổ đội] Công Tử Phi Hồng:Mọi người ở đâu vậy? Tôi vẫn ở trong hang động, đại khái là ở bên trái gần bát lư hương.
[Tổ đội] Ngũ Gia Bì: Làm sợ muốn chết, chớp mắt một cái đã không còn ai bên cạnh. Suýt chút nữa bị con gà trống kia mổ rồi.
[Tổ đội] Trào Phong: Tôi đứng ở phía tây nam, cách bảy bước từ cửa động vào.
Lục tục mọi người học theo Trào Phong, lấy vị trí từ cửa động, báo rõ ràng vị trí của chính mình.
[Tổ đội] Công Tử Phi Hồng: Tân nương đứng yên một chỗ, đừng nhúc nhích. Phòng ngừa có cạm bẫy, các cậu ai đi tìm Nam Tinh?
[Tổ đội] Tông Nhiếp: Để tôi.
[Tổ đội] Trào Phong: Tôi.
Nhìn thấy kênh đội ngũ, Nam Tinh không giống như không gà mất đầu chạy loạn nữa, tâm trạng mới vừa thoáng thả lỏng…
Đúng lúc này, trong màn sương mù mịt, một bóng nam tử cao gầy, tướng đi của người kia bất thường, hắn đang đến gần.
Nam Tinh theo bản năng cười cười gọi: “Tông… Đm!”
“Tông ca” trước mắt thoát khỏi làn sương dày, tới trước mặt hắn, vẫn y phục Đạo sĩ quen thuộc, vẫn là khuôn mặt quen thuộc… Nhưng, trên mặt lại không có ngũ quan nào!
Thật sự là gặp quỷ rồi!
Sợ đến mức thiếu chút nữa hồn phi phách tán!
Xoay người chạy…
Phía sau vang tới từng hồi tiếng bước chân gấp gáp, thật nhanh đã ngay sau lưng.
Nam Tinh chạy với tốc độ nhanh nhất trong, thậm chí trong giây lát còn quên mất mình đang ở trong phó bản của trò chơi.
“Oác…oác… —— “
Tiếng gà gáy dội tới đinh tai nhức nhóc, xuyên qua sương mù.
Lại là một trận choáng váng quen thuộc ập tới, trong lòng nhói như kim kim châm. Sau một lúc mở mắt ra, lần nữa nằm lại trong quan tài.
“Bùm!”
“Bùm!”
“Bùm!”
Là tiếng búa đóng đinh vào ván quan tài.
Nam Tinh trái tim cùng đập “Thình thịch”, rất đau… Là bởi vì bản thân mới vừa bị doạ, nhất thời không thể bình tĩnh được.
Mẹ kiếp, tên đầu sỏ chết tiệt!
[Tổ đội] Công Tử Phi Hồng: Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Tân nương, cậu chết rồi sao?
Nam Tinh lại một lần nữa trở lại khuê phòng, tiếp tục thay hỉ phục ——
[Tổ đội] Tam Phân Tam: Xin lỗi mọi người, bị Boss tóm được.
[Tổ đội] Ngũ Gia Bì: Không sao, không sao, chúng ta có thể làm lại.
[Tổ đội] Tông Nhiếp: Xin lỗi, không kịp bảo vệ em.
[Tổ đội] Công Tử Phi Hồng: Được rồi, đừng tự trách mình nữa. Tân nương, cậu kích hoạt nhiệm vụ đi, chúng ta tập hợp ở sân. Rồi cùng bàn lại kế hoạch một chút.
“Tuyệt đối phải diệt trừ được hoa Sa La.” Đây là kết luận được mọi người thống nhất
Công Tử Phi Hồng trầm ngâm: “Hệ thống không thể thiết trí cửa ải quá khó đâu. Huống hồ đây mới chỉ là cửa ải phụ thứ hai, nhất định có biện pháp để đối phó được nó.”
Tông Nhiếp giọng nói từ tính vang lên: “Lư hương.”
Ngũ Gia Bì tò mò ló đầu: “Là như thế nào?”
Tông Nhiếp bổ sung: “Chỉ có lư hương là dư thừa, cây Sa La là thân gỗ, có thể dẫn lửa.”
Công Tử Phi Hồng nghe xong bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Đúng! Sơ xuất quá rồi… Lúc đầu nghĩ trong lư hương có độc lên bảo mọi người tránh xa một chút. Cuối cùng mải đánh Boss cùng hoa kia, mà quên mất.”
A Hào cũng nhớ lại: “Ban đầu, mấy bụi hoa kia công kích không cao, nở cũng không quá nhanh. Tốc độ ra đòn của Boss còn chậm chạm, sau đó thì tuyết rơi.”
Nam Tinh suy nghĩ một chút, mở miệng nói: “Cho nên, chúng ta lúc đầu không thể tấn công được con Boss? Trước tiên làm theo suy đoán của Tông Ca, dùng lư hương châm lửa đốt hoa.
Nạp Nỗ Tạp hiếm thấy hé răng: “Không đơn giản như vậy được, cậu không nhớ hoa Sa La có thể tự bạo sao.”
Công Tử Phi Hồng nở nụ cười, nhìn về phía người vẫn luôn yên tĩnh nghe mọi người bàn luận — Trùng sư: “Hồng Trà, lát nữa cậu hãy thả [Vạn Mị Cổ] mở ra Bạo Chúa, dẫn lư hương thiêu sạch hoa Sa La.”
Thời gian có hạn, phải nhanh chóng bố trí ——
“Đạo sĩ, kiếm trận của ngươi có thể công có thể thủ, bảo vệ tân nương.”
Tông Nhiếp tự nhiên không ý kiến gì, gật đầu: “Được.”
Quay sang bắt gặp ánh mắt cổ quái của Nam Tinh ánh mắt cổ quái, đối với cậu vẫn một mực nở nụ cười.
Vị “Tân nương” không nhịn được rùng mình một cái, ánh mắt đảo loạn…
“Làm sao vậy?” Người nam nhân ấy cúi xuống sát tai cậu, thấp giọng hỏi.
Nam Tinh lặng lẽ lùi ra sau vài bước, trốn phía sau Lolita, người tạm thời khiến cậu cảm thấy an toàn
Tông Nhiếp nhìn một màn vậy, tâm tình trở lên bối rối.
Nam Tinh ho khan: “Tông ca, mau nghe đội trưởng nói gì kìa.”
—— Xin lỗi anh, bóng ma tâm lý trong lòng em chưa thể xua tan, em cũng tạm thời không muốn đối mặt với khuôn mặt đẹp trai của anh đâu.
Công Tử Phi Hồng vẫn đang gật gù nói: “Vú em, cậu hãy canh chừng máu và debuff của mọi người. Quan trọng nhất vẫn là tân nương;
“Nga Mi, cậu dùng dùng lụa trắng phối hợp với Hồng Trà. Hai cậu thử xem có thể khống chế được cây Sa La không!?”
“Cung thủ, cậu máu giấy quá. Cậu hãy đứng bên cạnh ở ngoài vòng tròn đi, hỗ trợ khống chế Boss.”
“Sát thủ linh hoạt nhất, cậu tự mình phán đoán, gặp bất trắc cứ việc xử…
“Có ai có ý kiến gì không?”
Sau một thời gian ngắn hợp tác, mọi người đều khá tin vào năng lực chỉ huy và dàn xếp của Công Tử Phi Hồng. Đều dựa vào năng lực của mỗi người mà phân bố đồng đều, không còn gì để bàn tán.
Công Tử Phi Hồng gật đầu với Nam Tinh: “Vậy làm phiền cậu.”
Trải qua quá trình minh hôn lần thứ ba…
Tất nhiên là họ thành công ở cửa phó bản đầu và thành công kích hoạt được Ảo cảnh.
Mà căn cứ theo lời nói của Trào Phong, boss và mấy con quái ở cửa đâu khó hơn vòng sau nhiều.
Mà phó bản thì có chia thành ba cấp độ hình thức khác nhau: bình thường, tinh anh và ưu tú.
Mà trước mắt phó bản cấp 35 số lượng lại không đủ. Có thể suy đoán rằng, thông thường sẽ lập trình độ khó bình thường, nhưng nếu xáo trộn một quy trình nào đó trong cốt truyện, sẽ trực tiếp mở ra cấp độ khó khăn.
Về phó bản, quan trọng nhất vẫn là phải mở ra được đường vào của phó bản. Tổ đội 8 người bọn họ, với thực lực hiện tại miễn cưỡng có thể qua. Nếu khiêu chiến cấp độ cao hơn có chút không tự lượng sức, quá tham lam trái lại dễ dàng dẫn tới thất bại.
Hiện tại không bàn tới.
Hoàn thành được phó bản cấp độ bình thường cũng đủ phong phú rồi.
“Chờ đã, các cậu lên dùng cái này…”
Công Tử Phi Hồng lấy ra từ trong túi một tổ hồng dược, đưa cho Trùng sư: “Muốn gọi ra Bạo chúa, sẽ mất khá nhiều sinh lực và máu. Chỗ này đủ cho cậu mở ra mười lần. “
Từ lời nói này đã tiết lộ cho thấy [Vạn mị cổ] phải tiêu đốt của sinh lực và máu thông của bản thân thì mới có hiệu lực.
Nam Tinh ngay lập tức lấy Hội sinh cùng bột Đảng sâm tán mỗi loại 10 phần: “Cậu dùng cái này đi, hoa Sa La số lượng khá nhiều.”
Hội sinh cùng bột Đảng sâm có thời gian làm lạnh khá dài, Nam Tinh chỉ cần giữ mười mấy hai mươi phần là được rồi. Còn về [Bổ huyết đan · tốt] và [Xuân tinh hoa lộ] thì đủ để đối phó rồi.
Suy đó lại lấy ra thêm số giải dược còn sót lại, chia đều cho mọi người: “Tôi không biết phía sau cửa ải sẽ là điều gì xảy ra, vì vậy đưa giải dược cho các cậu.”
Chẳng may lại gặp phải khí độc gì đó, vậy tgif vẫn có thể ứng cứu chút một.
Hồng Trà rất ngoan ngoãn mà tiếp nhận giải dược, cũng lấy ra một tổ cổ trùng: “Đây là [Hội Cổ Sinh], chỉ khi gặp nguy hiểm mới có thể dùng.”
[Hội Cổ Sinh] cũng cần người dùng phải lấy sinh lực và máu để tiếp dẫn linh khí, sau đó sẽ xuất hiện một tấm lá chắn mỏng chứa 50% HP của người dùng. Đối mặt với đại chiêu của Boss có thể cản được một phần lớn sát thương, ít nhất khiến người ta còn có thể thoi thóp
…
Mọi thứ đã sẵn sàng, Nam Tinh sửa sang lại nếp gấp của tà áo, vén váy lên. Thần sắc tự nhiên đóng vai tân nương lần thứ ba.
“Ầm!”
Tàn tro rơi lả tả xuống đất, trong lư hương cháy rực lên một màu đỏ, toàn bộ hang động tản mát ra một cỗ mùi thơm nồng đậm.
Hoa Sa La bén lửa bị thiêu đốt kêu vỡ vụn, thân hình dây đằng vặn vẹo trong thật đau đớn và điên cuồng.
Con gà trống ở xa kêu lên khục khặc vài tiếng, hết gáy rồi lại khặc khốc. Cũng giống như dây leo trên tường, ngã trái phải vặn vẹo, đau đớn.
Bộ lông của nó cũng bị rụng sạch bóng.
Tốc độ tấn công của nó ngày càng dữ dội, nhưng lực sát thương giảm dần khi những khóm hoa Sala bị Hồng Trà thiêu cháy rụi.
Nam Tinh đứng trong trận kiếm pháp của Tông Nhiếp, 360 độ không góc chết bảo vệ chu toàn.
Bình thường hiếm khi anh dùng đến bùa chú, lần lần không còn lựa chọn bèn vung hết ra. Một hồi chớp, một hồi sấm hoặc là một lốc xoáy lửa cháy hừng hực…
Phải nói rằng các kỹ năng có bằng cách đốt tiền rất đáng để xem và độ sát thương của nó cao đến mức lố bịch.
Con gà trống ôm nỗi hận thù ngã xuống đất.
Mọi người thở nhẹ nhõm một hơi.
Ngồi trên mặt đất, điều chỉnh hơi thở và hồi máu..
Rất rõ ràng cửa thứ ba sắp tới sẽ càng khó khăn hơn.
Ở màn thứ ba này, Boss chính là ông lão bước ra từ tiệm quan tài.
Bên cạnh Boss là hai con quái tinh anh.
Bên trái là con gà trống họ mới giết ở cửa thứ hai, bên phải là người điều khiển buổi lễ ở cửa ải thứ nhất.
Ông lão tóc hoa râm, lưng còng còng — Boss vừa mới phóng một chiêu, trong nháy mắt toàn bộ tổ đội rớt chỉ còn một nửa thanh máu.
Thật thật là khủng bố!
Còn tên quái tinh anh điều khiển buổi lễ đang dùng mic không ngừng gọi một đám quái lao tới bọn họ.
Con gà trống thì vỗ cánh, cánh hoa Sa La phấp phới bay múa đầy trời.
Lúc đầu bọn họ còn chưa có kinh nghiệm đối phó, ai ai cũng vội vàng, suýt chút nữa là đã diệt đoàn.
Công Tử Phi Hồng không hổ là tinh anh trong đại bang hội, trong tình huống cấp bách vậy mà vẫn tìm ra được kẽ hở.
Cửa ải này không có lư hương, hoa Sa La không kiêng dè gì mà bắt đầu sinh trưởng dậm dạm, nhưng so với ải thứ hai thì dễ giết hơn nhiều.
Ngũ Gia Bì kỹ năng chữa trị hệ Mộc, có thể khống chế được cây Sa La, khiến cho chúng nở bung bét rồi héo tàn trong chớp mắt. Tông Nhiếp ném ra lá phù chú Lửa, trong chớp mắt ngọn lửa đỏ đã nuốt chửng đám dây gai…
Vẫn như cũ, Nam Tinh bị Boss ghim cừu hận. Trong lúc vô tình lại phát hiện ra, sau khi hoa Sa La biến mất, không còn kỹ năng bổ trợ nữa. Con gà trống không còn đuổi giết cậu, hình như nó còn tránh né tiếp cận một cách cố tình.
Nam Tinh thông báo cho đồng đội về sự việc này.
Công Tử Phi Hồng nhanh chóng đưa ra quyết định: “Tôi sẽ khống chế Boss. Cung thủ và Sát thủ, hai cậu tranh thủ tiến tới diệt tên điều khiển buổi lễ trước.”
Một đống lớn đống nhỏ tiểu quái ùn ùn kéo tới, tuy khá nhiều và yếu nhưng xác thực rất cản trở.
Trào Phong cùng Nạp Nỗ Tạp phối hợp, hai người trong tổ đội có sức chiến đấu mạnh nhất—— tiếp theo là phú chú đốt tiền của Tông Nhiếp mạnh thứ hai —— Ngũ Gia Bì thì ném mũi tên. Nam Tinh tranh thủ lúc rảnh rỗi, dùng kỹ năng phụ trợ Phong Hoa Quyết. Cuối cùng bọn họ cũng thuận lợi hạ được tên chủ trì.
Boss lớn nhìn thấy thủ hạ bên mình đều gục ngã, lúc này đã bật phẫn nộ!
May mắn Công Tử Phi Hồng sớm đã có dự liệu, nhắc nhở mọi người ngay lập tục sử dụng [Hội Cổ Sinh].
Miễn cưỡng thoát khỏi tình huống nguy hiểm. Ví dụ như Nam Tinh, cấp cậu còn thấp, tu vi và các kỹ năng chưa tăng triệt để. Một chiêu vừa rồi đã rút cạn thanh máu, nhưng vì kịp thời có tấm chắn 50%. Thở dài một hơi nuốt hai viên Hội sinh và bột Đảng sâm mới có thể đem HP chạm tới mức an toàn…
Sau khi phóng đại chiêu xong thì lại càng khó đối phó hơn rất nhiều.
Lúc này, Công Tử Phi Hồng theo kế hoạch, dặn dò mọi người phải hết cẩn thận: “Vú em, tập trung vào máu của tân nương. Cung thủ, Sát thủ hai cậu chặn đường thoát của gà trống. Đạo sĩ bảo vệ tân nương.”
Về phần “Tân nương”…
Nam Tinh nhanh chóng chạy đến trước mặt “Tân lang”. Lợi dụng tình thế nó đang trốn chạy, hỗ trợ đồng đội, túm cổ con gà lại khoá chặt.
Không ngoài ý muốn, con gà trống lập tức khống chế chế sau, nó lập tức mất đi sức chiến đấu.
Đúng như dự đoán, cuối cùng Boss hoàn toàn bị chọc giận
Mọi người lập tức tản ra
Công Tử Phi Hồng bình tĩnh ra lệnh: “Lập tấm chắn, tập trung hỏa lực!!”
Chiêu cuối cùng của Đại Boss vô cùng ác liệt, nhưng đồng thời phòng ngự bị suy yếu dần đi.
—— Có thể suy đoán rằng, rất có thể là liên quan tới con gà trống mà Nam Tinh đã khống chế.
Mặc dù bọn họ cũng không biết Boss cùng gà trống có mối liên hệ gì…
Điều đó cũng không cản trở được nhóm có kinh nghiệm chiến đấu cực phong phú, đều là cao thủ. Vừa đúng lúc phát hiện ra sở hở. Lao tới, tung ra kỹ năng mạnh nhất, cũng là lúc con Boss chuẩn bị xuất chiêu.
“Phụt ——” cuối cùng Boss trúng một kích, phản phệ thổ huyết tại chỗ.
Lão đầu ngừng lại công kích, oán hận nhìn chằm chằm vào Nam Tinh hét lớn: “Đáng chết!”
Nam Tinh:??
Boss phẫn uất nói: “Ngươi đã đáp ứng gả cho con trai ta, tại sao lại bội ước?!”
Nam Tinh hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ bản thân thời điểm nào mà đáp ứng hứa hôn… Phi!
Boss ôm ngực, miệng thấm ướt một mảng máu, uất ức gào: “Ngươi….đồ vô lễ, không xứng con ta, hừ. Cút đi!”
[Hệ thống] Chúc mừng tổ đội “Tam Phân Tam, Ngũ Gia Bì, Trào Phong, Tông Nhiếp, A Hào, Nạp Nỗ Tạp, Công Tử Phi Hồng, Hồng Trà” xuất sắc quét sạch phế tích cấp bậc vàng. [Ảo cảnh Vu Sư] (level 35)!
Quả nhiên là phó bản cấp độ bình thường.
Nam Tinh nghiến răng nghiến lợi hướng lão đầu liếc mắt.
Nếu không phải đối phương trốn chạy rất nhanh, nếu không thì con có cơ hội cho ông nói nhảm sao…
Ngay khi Boss vừa biến mất, một cuộn tranh CG hiện ra trước mặt bọn họ, so với “Mật tàng Tinh Tú phái”, nội dung cốt truyện vô cùng ngắn và rời rạc. Xem cũng không hiểu ý nghĩa muốn nói là gì.
Lão đầu là một Vu sư trong một bộ lạc bí ẩn dật trong núi Kỳ Châu. Lão thông thạo các vu chú, ảo cảnh, xuất quỷ nhập thần. Còn phi khoa học hơn võ thuật.
Tới hơn 60 tuổi lão vẫn phải chăm sóc cho con cái, lão đầu chỉ có duy nhất một mụn con. Con trai lão bị mất trí nhớ, lúc nào cũng si ngốc như một đứa trẻ, tướng mạo hắn thì xấu xí, chân tay thì què quặt, nằm liệt giường đã nhiều năm.
Đến khi con trai lão tới tuổi kết hôn, thì không có người phụ nữ nào nguyện ý gả cho hắn. Lão đầu lại cực kỳ thương con trai, rất muốn đời sau dòng họ mình sẽ phát triển. Vì vậy đã giúp con trai mình chọn con dâu.
Người đầu tiên là một cô nương rất trẻ mua được ở trên trấn, mọi việc đều diễn ra rất suôn sẻ. Cho đến đêm, khi tân nương bước vào, nhìn thảm cảnh bên trong lập tức bị hù chết.
Cô nương thứ hai là được dắt mối tới, nhưng cô ấy là một người con gái mạnh mẽ, thà chết cũng không chịu kết hôn. Cuối cùng vì bị chọc tức lên đã bị một chưởng của lão đánh chết.
Người thứ ba là do chính tay lão đầu ngàn dặm xa xôi chạy tới Trung Nguyên bắt đi, tân nương không chỗ nương tựa, chỉ có thể lựa chọn đồng ý…
Không ngờ, người thứ ba tính tình lại tàn nhẫn. Trước mặt thì thuần thục lão, đằng sau lại ngấm ngầm toan tính sau lưng. Từ sau khi gả cho con lão, luôn tỏ ra hiền dịu nết na, ngoan ngoãn nghe lời. Là một người vợ hiền lương thục đức.
Lão Vu sư vui mừng khôn xiết khi biết cô mang thai, cũng dần dần không giám thị cô nữa…
Không ngờ một ngày nọ, tân nương thừa dịp lão Vu sư không ở nhà, trực tiếp giết phu quân của mình, rồi uống thuốc phá thai nhi.
Nàng nhẫn nhịn, chịu đựng mấy năm, cũng bí mật lén học được một chút vu thuật. Dùng dược thuốc tự hồi phục thể trạng bản thân, rồi nhanh chóng khăn gói, trốn chạy suốt đêm.
Lão Vu sư mất đi đứa con trai yêu dấu, căm ghét nàng vô cùng. Rời bỏ bộ lạc, chạy khắp chân trời góc bể. Thề phải giết chết đối phương, báo thù cho con trai lão.
Lão đầu dùng vu thuật cấm chế đem hồn phách đứa con của lão vào trong thân thể của con gà trống.
—— Tại sao lão lại chọn con gà, mà không phải thứ khác? Hệ thống giải thích, vì hồn phách đã quá suy yếu, tinh lực cũng không còn bao nhiêu. Chỉ có thể chấp nhận sống nhờ vào động vật mới có thể giữ lại hồn phách.
Lão đầu vừa truy sát kẻ thù, vẫn luôn không nỗi ám ảnh về đứa con trai. Vẫn luôn muốn tìm cho con trai một người vợ “Nguyện ý” gả cho hắn…
Nam Tinh: “…”
Vì vậy những lời kịch cậu gặp lúc đầu. Gì mà nhân sinh sẽ đi về đâu, chúng ta đến từ đâu nơi, nhân sinh có gì vui vẻ,… Ý là đại biểu cậu cam nguyện chịu chết, cùng chôn sống với người chết trói đó hả?
Vớ vẩn!
Logic cái quái gì vậy.
Đồng đội không quan tâm đến logic hay không đâu.
Mặc dù chỉ là phó bản bình thường, nhưng họ cũng là đoàn đội đầu tiên trong máy chủ vượt qua được phó bản này. Phần thưởng ban đầu luôn vô cùng hậu hĩnh, ai ai cũng cười như hoa nở… Nội dung cốt truyện nào còn quan tâm nữa.
Trong số đó ——
[Hệ thống] Nhận được 《 Lời nguyền Vu sư· Bí Tịch · Hình Pháp Ưng Đồ 》(màu cam) (hệ Phong), là bắt mắt nhất.
Công Tử Phi Hồng nhìn về phía ở người duy nhất có thuộc tính “Phong” — Sát thủ máu lạnh: “Đây là công pháp của Vu sư, có lẽ cậu không dùng được… Bí tịch này cho tôi đi, trong trung đoàn tôi có [Thuật sĩ], thuộc tính vừa vặn phù hợp.”
Nạp Nỗ Tạp không thèm để ý: “Xem ý kiến của mọi người đã.”
Đương nhiên, mọi người đều không có ý kiến, thuộc tính cùng chức nghiệp không thích hợp, cho dù bí tịch có tốt như nào thì họ cũng không thể dùng được.
Công Tử Phi Hồng nguyện ý mua, phí còn lại sẽ chia đều cho mọi người… Mọi người đều vui vẻ.
Cứ dựa theo giá thị trường, một cái giá 5 lượng vàng..
—— Là một bí tịch màu cam, trên thị trường cũng khó có thể định ra chính xác được giá. Công pháp màu cam, kỹ năng ít nhất cũng có bốn chiêu thức, nhiều nhất cũng là 6 chiêu. Nếu so với bí tịch màu tím chỉ có ba tới năm chiêu thức, hoặc là bí tịch màu vàng thì giá không có lời, không có đáng, trừ khi tổng thuộc tính nó mang tới khá cao.
Công Tử Phi Hồng là cái người thẳng thắn, trực tiếp móc hà bao đưa cho bọn họ.
Nam Tinh dù sao cũng là nhân vật chủ chốt của nhiệm vụ, chia ra lấy 80 lượng bạc, những người còn lại chia đều 70 lượng.
“Tân nương… Khụ, Tam Phân Tam. Phần còn lại cậu chọn trước đi.”
Nam Tinh không khách khí, trực tiếp muốn lấy [Da cá sấu Nile] (màu cam), vừa hay cậu đang muốn tích góp một ít vải vóc.
Phần thưởng cho lần đầu vượt qua phó bản này, ít giá trị nhất là các vật phẩm màu lam như: quặng, một ít mảnh tàng bảo đồ, còn lại là bảo thạch, trang bị, vật liệu đặc thù,… Còn lại đều vật liệu màu tím và một ít màu cam.
Ngũ Gia Bì vẫn đang thuyết phục cậu lấy thêm một ít…
Nam Tinh lắc đầu: “Dù sao rương cá nhân tôi nhận được cũng nhiều lắm.”
Công Tử Phi Hồng cười cười: “Vậy chúng ta theo thông lệ cũ. Roll điểm đi.”
Nam Tinh bên kia roll được một khối bảo thạch.
Nhận được [Đá Thọ sơn ] (tím) (6): Khảm vào vũ khí/trang bị thượng. Cộng 30 điểm “Ngự.
(6) Đá Thọ Sơn:
Rất phù hợp với cậu.
Độc sư da giòn, máu thì giấy, khi thi triển kỹ năng dùng rất nhiều mana. Đồng thời có yêu cầu rất cao về bạo kích (Mẫn), và sát thương thuộc tính (Phách) yêu cầu cũng không thấp. Cho nên nếu nhân vật lên cấp thì sẽ không có thừa nhiều điểm để tăng vào cho “Ngự”.
“Ngự” cũng có quan hệ về “Đỡ đòn” cùng “Dẻo dai”. Nó vô cùng quan trong các trận chiến PVP, trực tiếp.
Để tăng được giá trị ở khía cạnh này chỉ có thể được thông qua các nguyên vật liệu bên ngoài như đá quý (bảo thạch) và tinh luyện ra.
Còn có [Quả lang xuân] (tím), không rõ tác dụng.
Nhận được vật liệu may màu lam [Lông quạ vàng]
Roll được thêm mảnh tàng bảo đồ cấp thấp… Nam Tinh khi về sẽ tập hợp lại những mảnh bảo đồ mà cậu có trước đó. Có thời gian sẽ thử đi đào bảo.
Mấy người khác cũng thu hoạch được không ít.
Cho dù là người luôn Roll ra được số điểm thấp nhất như Ngũ Gia Bì, ít nhất cũng lấy được một mảnh trang bị [Amiăng] (tím), khuôn tinh luyện (dùng để khóa thanh thuộc tính khi tôi luyện). [Hồng La] (7) (cam), quặng sắt và bột dâu tằm.
Nan Tinh đã được chữa khỏi bằng phần thưởng riêng hậu hĩnh.
Làm “Tân nương” mấy lần cũng ok luôn, không có vấn đề gì?
Ánh mắt lấp lánh rơi vào chiếc rương duy nhất thuộc về cậu…
Chuẩn bị thôi!