Ta Ở Dị Giới Mở Khách Sạn - Phong Tỉnh Lạc - Chương 31
Nàng ra an ủi hai đứa nhỏ, đặc biệt đi trên đường mua một cái túi lớn, lại lần nữa lên đường đi đến khách sạn Tiên Viên, dự định mua sắm nhiều mì ăn liền mang trở về.
Không ngờ, lại thấy trước cổng khách sạn Tiên Viên khách có năm người đang bận rộn, bọn họ đang vận chuyện vật phẩm mua sắm được từ máy bán hàng tự động, một đám bận đến khí thế ngất trời, mồ hôi rơi xuống như mưa.
Nàng nhận ra, người trông coi đúng là chưởng quầy của khách điếm Minh thị.
Người phụ nữ mặt tròn không khỏi dừng bước chân, đứng dưới ánh mặt trời cực nóng, kiên nhẫn đứng ở nơi xa chờ đợi, hoàn toàn không muốn đến gần.
Đừng nhìn chỉ là một khách điếm Minh thị, trong huyện có ai không biết khách điếm này không thể trêu vào?
Bản thân Minh chưởng quầy cũng có thực lực khồn thấp, dưới trướng còn nuôi mấy tay đấm có thực lực không tệ, nghe nói từng có không ít người trên giang hồ gây chuyện đã bị dạy dỗ một trận.
Trượng phu của nàng ta chỉ là một bổ khoái bình thường, mặc dù cũng có một chút võ nghệ trong người, nhưng nhiều nhất cũng chỉ quản chuyện bình thường, không trêu chọc nổi người người có võ đó.
Nói chung, những vụ án liên quan đến các thế lực lớn trên giang, thông thường là mật thám của thần bộ Huyền Kính Tư phụ trách xử lý.
Trượng phu của nàng ta vẫn luôn muốn gia nhập Huyền Kính Tư, nhưng từ trước đến nay đều không thể vượt qua bài thi kiểm tra của Huyền Kính Tư.
Nhưng mà như vậy cũng tốt, những vĩ giả động một chút là đánh đánh giết giết nào dễ quản như vậy? Chỉ cần tiếp tục giữ vững hiện trạng, ít nhất nàng ta không cần lo sợ một ngày nào đó sẽ đột nhiên trở thành quả phụ.
Minh chưởng quầy ăn xong thạch trái cây thập cẩm vừa rồi, lại lấy một hộp sữa chua đào vàng ướp lạnh đến nhấm nháp.
Hộp sữa chua trong tay lạnh lạnh, trong tiết trời mùa hạ như vậy, đầu tiên là mang đến một cảm giác mát lạnh và sảng khoái.
Ông ta múc một mũi sữa chua trộn lẫn thịt quả bỏ vào trong miệng, đầu tiên là nếm được mùi vị của thịt quả đào vàng, thịt quả không giòn như quả tươi, ngược lại là rất mềm mại, sau khi nhấm nuốt lại có chút vị ngọt bùng nổ trên lưỡi, lại kèm với vị chua chua ngọt ngọt của sữa chua, đúng là làm người ta dư vị vô cùng.
Hộp sữa chua không lớn lắm, ông ta chỉ đào mấy muỗng lớn đã ăn hết hộp sữa chua này, nhất thời chỉ cảm thấy chưa đã thèm.
Một hộp nhỏ như vậy, hoàn toàn không đủ ăn, ông ta cảm thấy mình có thể ăn thêm mấy hộp lớn nữa!
Chuyến đi lần này ông ta thật sự kiếm được rất nhiều lợi ích, may mắn ông ta mua sắm trước khi hình thức giới hạn mua sắm mở ra, lúc cuối cùng còn được chủ tiệm nhắc nhở, lại tranh thủ thời gian mua sắm thêm một đám hàng hóa nữa.
Sau khi ăn sữa chua đào vàng xong, ông ta không nhịn được nên lấy thêm một hộp sữa chua đào vàng trong đống vật phẩm đã mua ra, ăn từng ngụm, từng ngụm.
Ăn sữa chua xong, ông ta lại bắt đầu ăn que cay; ăn que cay xong lại chuyển sang ăn khoái lát; ăn khoai lát, ông ta uống một ngụm Coca ướp lạnh.. Cứ thể ăn ăn uống uống không dừng lại được.
Năm tiểu nhị ông ta dẫn theo vận chuyển hàng hóa bao lâu, ông ta lại thích ý ngồi xổm ở bên cạnh ăn bấy lâu.
Người phụ nữ mặt tròn đứng ở nơi xa trông mong nhìn qua, thấy ông ta ăn rất ngon lành, gương mặt tràn đầy hưởng thụ, trong nhất thời không khỏi cũng đi theo nổi lên cơn thèm.
Nàng ta dày vò khó nhịn mà chờ đợi một hồi lâu, cuối cùng cũng chờ đến lúc đối phương vận chuyển hàng hóa xong xuôi.
Không ngờ lại nhìn thấy Minh chưởng quầy vừa uống Coca ướp lạnh, vừa “Răng rắc răng rắc” ăn khoai lát, ngước mắt lên ra lệnh: “Đã vận chuyển xong rồi? Hiện tại năm người các ngươi thay phiên nhau đi mua, một loại đều mua đủ mới thôi.”
Minh chưởng quầy ra lệnh một tiếng, năm tiểu nhị lập tức đi đến trước mặt máy bán hàng tự động, theo thứ tự xếp hàng, lại bắt đầu mua sắm.
Người phụ nữ mặt tròn muốn điên.
Chẳng lẽ nàng ta còn phải tiếp tục chờ đợi thật lâu nữa hay sao?
Ánh nắng mặt trời gay gắt chiếu vào gương mặt của nàng ta, nàng ta chỉ cảm thấy gương mặt hơi ngứa, phảng phất như có con sâu đang bò ở trên, tóc, quần áo cũng ướt đẫm mồ hôi.
Nếu không phải đứa con phá của trong nhà khóc nháo không ngừng, nhất quyết đòi ăn mì ăn liền thì hiện tại nàng ta đã rút có trật tự rồi.
Tiểu nhị đầu tiên mua sắm còn chưa bắt đầu đã quay đầu lại hỏi Minh chưởng quầy: “Chưởng quầy, mì ăn liền, lẩu tự sôi, khoai lát đều chỉ có thể mua ba cái, ngài muốn mua ba loại khẩu vị nào?”
Minh chưởng quầy ngẩn người: “Ngươi tùy ý chọn đi.”
Người phụ nữ mặt tròn cũng ngẩn người, tổng cộng chỉ được mua ba cái? Có ý gì?
Rất nhanh người đầu tiên đã mua sắm xong, hắn ta nhanh chóng vận chuyển sản phẩm đã mua ra, tiếp theo là người thứ hai bắt đầu mua sắm.
Người phụ nữ mặt tròn cảm thấy hình như có chút không thích hợp, chờ năm người bọn họ mua sắm xong, vội vàng kéo xe rời đi, nàng ta vội vàng chạy đến bên cổng khách sạn.
Đi đến trước mặt máy bán hàng tự động, nàng ta lập tức nhận được quy định mua sắm mới: Mỗi ngày một người nhiều nhất chỉ được mua sắm ba sản phẩm cùng loại.
Người phụ nữ mặt tròn: “!”
Nàng ta không khỏi cảm thấy hối hận, nếu biết sớm thì lấy ấy nàng ta đã không mua thiếu mì ăn liền.
Nhưng nghĩ lại, nàng ta cũng hiểu lựa chọn của chủ nhân khách sạn.
Nàng ta suy đoán, có lẽ bởi vì có quá nhiều người có sinh ý bậy bạ giống như người có gương mặt hình trái xoan, cho nên lúc này chủ nhân khách sạn mới cố ý hạn chế số lượng mua sắm của mỗi người.
Quả nhiên chủ nhân khách sạn không thích những người có cử chỉ luồn cúi như người có gương mặt hình trái xoan.
Người ta đã cố ý định giá thấp như vậy, sao có thể cho loại người này mưu lợi?
Dù sao nhà nàng ta cách đây cũng gần, đến lúc đó dẫn theo người trong nhà đến đây mua sắm là được.
Ngoài mì ăn liền ra, nàng ta lại chọn mua đủ ba vật phẩm của một số sản phẩm khác.