Sư Tỷ Đừng Tới Đây, Ta Thật Sự Không Phải Đồ Ngốc - Bành Chiến - Chương 25: Bành Chiến rơi vào bẫy của Liễu Thu Thủy
- Trang Chủ
- Sư Tỷ Đừng Tới Đây, Ta Thật Sự Không Phải Đồ Ngốc - Bành Chiến
- Chương 25: Bành Chiến rơi vào bẫy của Liễu Thu Thủy
Bành Chiến nhìn về phía phát ra âm thanh, anh thấy một con mèo rừng đang đi lại ở trong rừng núi.
Ngay lập tức anh nghĩ tới Lâm Vũ Mộng đang cần tiếp tục bổ sung dinh dưỡng, thế là anh quyết định bắn chết con mèo rừng này để làm bữa tối hôm nay.
Vì vậy, anh mau chóng kéo cung rồi lắp mũi tên vào và nhắm thẳng con mèo rừng.
Con mèo rừng cảm nhận được nguy hiểm thì tức khắc bỏ chạy vào rừng.
“Vút…
Bành Chiến như thể đoán trước được phương hướng của con mèo rừng, lập tức anh phóng mũi tên ra.
Chỉ trông thấy mũi tên kia khéo léo xuyên qua những tán cây trong rừng núi rồi trực tiếp bắn trúng vào cổ của con mèo rừng.
Con mèo rừng bị trúng tên thì kêu lên rồi ngã xuống đất.
Bành Chiến nhanh chóng lên núi, anh nhặt con mèo rừng vừa bị mũi tên giết chết và thu vào trong nhẫn Long Huyết.
Khi anh đang chuẩn bị xuống núi, ở trong bụi cỏ cách đó không xa bỗng nhiên có một con gà rừng chợt hoảng sợ võ cánh bay lên.
Ngay lập tức Bành Chiến dùng mũi tên bắn hạ con gà rừng.
Vô tình bắt được một con gà rừng khiến Bành Chiến rất vui mừng và lập tức xuống núi.
Lúc này, Bành Chiến lại nghe thấy tiếng sột soạt phát ra từ bụi cỏ nơi con gà rừng vừa võ cánh.
Anh quay đầu lại thì trông thấy một con rắn hổ mang chúa đang lao vụt ra khỏi bụi cỏ.
Lại là rắn hổ mang chúa! Con rắn hổ mang chúa này còn to hơn con ngày hôm qua.
Khi con rắn hổ mang chúa nhìn thấy Bành Chiến, lập tức nó lao về phía anh.
Bành Chiến nhanh chóng lấy cung tên ra, khi con rắn hổ mang chúa bay tới thì một mũi tên đã được bắn ra.
Mũi tên xuyên qua cổ của con rắn hổ mang chúa một cách chính xác, sau đó mũi tên ghim chặt con rắn hổ mang chúa vào thân của một cái cây.
Con rắn hổ mang chúa bị mũi tên ghim vào thân cây thì không ngừng vặn vẹo vùng vẫy.
Qua một lúc nó mới dần dần ngừng cử động.
Chờ đến khi con rắn hổ mang chúa chết hoàn toàn, Bành Chiến lại gỡ nó xuống và thu vào trong nhẫn Long Huyết.
Cùng lúc bắt được một con mèo rừng, một con gà rừng và một con rắn hổ mang chúa, trong lòng Bành Chiến đã vui đến mức nở hoa luôn rồi.
Lúc này anh chợt nhớ tới trong thực đơn của thực thần có một món ăn nổi tiếng ngon tuyệt, tên là Long Hổ Phượng.
Tất nhiên, long hổ phượng trong món ăn này không thực sự được làm từ long hổ phượng, long là để chỉ rắn, hổ chính là mèo hoang, còn phượng thì là gà.
Hiện tại có được con rắn hổ mang chúa, chắc chắn tốt hơn nhiều so với rắn bình thường, mèo rừng cũng tốt hơn mèo hoang bình thường, gà rừng thì khẳng định tốt hơn gà bình thường rất nhiều.
Sự kết hợp của ba con vật này chính là cực phẩm trong cực phẩm.
Mà Bành Chiến đã vô tình tập hợp được đủ cả rắn hổ mang chúa, mèo rừng và gà rừng lại với nhau.
Đây thực sự là ý trời rồi.
Bành Chiến nghĩ tối nay có thể cho chị gái mình ăn một bữa Long Hổ Phượng đầy bổ dưỡng thì trong lòng vô cùng phấn khởi, anh tăng tốc xuống núi.
Trường trung học Hoa Khê.
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
Vào thời điểm tan học buổi chiều, một nam sinh cùng lớp trọ ở bên ngoài nói với Lâm Vũ Thấm: “Bạn học Lâm Vũ Thấm, vừa nãy tôi nhìn thấy chị gái cậu ở cổng trường, chị ấy có việc muốn gặp cậu nền bảo tôi gọi cậu ra ngoài, chị ấy sẽ đợi cậu ở ngoài cổng trường.”
Lâm Vũ Thấm tin là sự thật nên đi ra phía ngoài trường học.
Đến cổng trường, Lâm Vũ Thấm không nhìn thấy chị gái Lâm Vũ Mộng đâu, tưởng chị đang đợi cách đó không xa nên nhìn ngó xung quanh.
Khi cô ấy đi ngang qua một chiếc xe tải, cửa xe bất ngờ mở ra, những người bên trong xe kéo thẳng cô ấy vào trong xe tải.
Lập tức Lâm Vũ Thấm hoảng sợ vô cùng, cô ấy chưa kịp hét lên thì cửa xe đã đóng lại, hơn nữa cô ấy còn bị trùm đầu.
Sau đó, chiếc xe tải nhanh chóng phóng đi.
Khi Bành Chiến trở về nhà thì đã hơn năm giờ chiều.
Lúc này Lâm Vũ Mộng còn chưa trở về, thế là Bành Chiến lấy rắn hổ mang chúa, mèo rừng và gà ra từ trong nhẫn Long Huyết ra.
Sau đó anh đi đun nước, mang bọn chúng đi lột da hoặc cạo lông, cắt thành từng miếng rồi cho vào nồi nấu.
Nhớ tới món Long Hổ Phượng này cũng cần một ít dược liệu nấu chung để có kết quả tốt hơn, Bành Chiến mau chóng đi ra tiệm thuốc mua dược liệu.
Khi bà chủ tiệm tạp hóa Liễu Thu Thủy nhìn thấy Bành Chiến đi ngang qua cửa, nhất thời cô ta vui mừng khôn xiết và lập tức chuẩn bị cho kế hoạch mới của mình.
Lúc Bành Chiến đã mua xong dược liệu và đi về ngang qua cửa tiệm tạp hóa, Liễu Thu Thủy gọi Bành Chiến lại: “Bành Đầu Đất, vào đây giúp chị việc này với.”
“Chị Thu Thủy, chị lại muốn giở trò gì nữa?” Sau chuyện ngày hôm qua, lần này Bành Chiến đã đề cao cảnh giác, anh sẽ không dễ dàng bị mắc lừa nữa đâu.
“Lần này chị thực sự cần cậu giúp đỡ, chị sẽ không trêu đùa cậu nữa đâu.” Liễu Thu Thủy nói.
“Vậy rốt cuộc chị cần em giúp gì? Chị nói ra trước đi rồi em mới quyết định có giúp hay không.” Bành Chiến không dễ dàng bước vào cửa tiệm tạp hóa, anh sợ Liễu Thu Thủy lại đưa ra yêu cầu vô liêm sỉ khác.
“Bóng đèn trong nhà vệ sinh của chị bị hỏng rồi, chị không với tới nên không thể thay được. Chị chỉ muốn cậu giúp chị thay bóng đèn thôi. Chẳng lẽ cậu không giúp chị được việc nhỏ này à?” Liễu Thu Thủy nói.
“Được rồi, em có thể giúp chị chuyện này, nhưng chị không được giở trò, em không phải người tùy tiện.” Bành Chiến phải tuyên bố trước.
“Chị biết rồi, đảm bảo sẽ không trêu chọc cậu nữa.” Liễu Thu Thủy nói.
Sau khi nhận được sự đảm bảo của Liễu Thu Thủy, lúc này Bành Chiến mới bước vào cửa tiệm, sau đó đi vào nhà vệ sinh cùng Liễu Thu Thủy để thay bóng đèn.
Trong quá trình này, Liễu Thu Thủy đều rất an phận và không làm điều gì khác thường với Bành Chiến.
Sau khi thay bóng đèn ởi ra, Liễu Thu Thủy lấy trong tủ lạnh ra một chai coca, cô ta mở nắp rồi đưa cho Bành Chiến: “Bành Đầu Đất, cảm ơn cậu nhé. Chị mời cậu một chai coca xem như cảm ơn cậu.”
“Đây chỉ là chút chuyện nhỏ thôi, chị Thu Thủy không cần khách sáo đâu.” Bành Chiến có chút ngượng ngùng khi lấy coca của Liễu Thu Thủy.
“Chai coca cũng đã mở rồi, cậu cứ uống đi, cũng không đáng bao nhiêu cả. Cậu đã giúp chị thì chị mời cậu một chai coca là chuyện đương nhiên.” Liễu Thu Thủy nói.
“Được rồi, vậy cảm ơn chị Thu Thủy.” Hôm nay Bành Chiến đã luyện võ cả một ngày ở Tàng Long cốc, vừa đói vừa khát nên anh cầm chai coca lên và uống.
Liễu Thu Thủy nhìn thấy cuối cùng Bành Chiến cũng uống coca, trên mặt cô ta không khỏi lộ ra vẻ tươi cười khi mưu kế đã thành.
Thực ra vừa rồi cô ta đã mở chai coca này và bỏ vào một loại thuốc nhập khẩu có thể khiến đàn ông mất kiểm soát cảm xúc.
Nhìn Bành Chiến uống hết chai coca bị cô ta bỏ thuốc, cô ta biết lần này tên ngốc Bành Chiến khẳng định chạy không thoát và sẽ trở thành con mồi cho cô ta chơi đùa thỏa thích.