Sự Lựa Chọn Của Em Chỉ Có Thể Là Tôi - KiKaV - Chương 64: Lễ cưới (END)
Diệp Châu Anh mua một đống đồ bổ sang thăm Từ Giai Ý trong bệnh viện, Từ Giai Ý vừa mới sinh con, là một bé gái.
“Sao rồi? Cậu khỏe chứ?”
Từ Giai Ý sắc mặt hồng hào nằm trên giường bệnh, hai tay ôm con gái khẽ vuốt ve. Lý Húc thấy Diệp Châu Anh đến nên đi ra ngoài để lại không gian cho hai cô bạn thân trò truyện.
“Khỏe như trâu ấy.” Từ Giai Ý bật cười nói với Diệp Châu Anh. Diệp Châu Anh cũng cười theo cô.
“Đã đặt tên cho con bé chưa?”
“Rồi, là Lý Giai Giai. Tên Lý Húc đặt đó, xấu chết đi được. Anh ấy nhất quyết phải lấy tên lót của mình đặt vào thì mới chịu.” Từ Giai Ý mỉm cười hạnh phúc nhìn con mình. Nhìn vẻ mặt của cô không có một tí nào là “xấu chết đi được” cả.
“Mà này Tiểu Anh, đang chuẩn bị cho hôn lễ, cậu có thời gian tới thăm tớ cơ đấy.”
“Thăm cậu một chút thì sao lại không có thời gian chứ. Vả lại, mọi người không cho mình đụng tay vào bất cứ việc gì. Ngoài thử váy cưới, thử kiểu tóc, thử trang sức. Mọi việc Bách Nhiên cùng mẹ Chu Ninh và mẹ Lâm Nhã đều hoàn toàn lo liệu. Mình rảnh đến phát rồ rồi.”
Từ Giai Ý nhìn gương mặt tràn đầy hạnh phúc của Diệp Châu Anh, cô cũng thấy hạnh phúc theo.
“Cuối cùng cũng gả được cậu đi rồi, thấy mọi người yêu thương cậu như vậy. Tớ rất vui.”
Nghe Từ Giai Ý nói, Diệp Châu Anh lại không kìm lòng được, rưng rưng nước mắt. Đây vừa là người bạn, vừa là người chị, đôi khi lại còn đảm nhiệm cả vị trí như mẹ của cô. Từ Giai Ý đã ở bên cô suốt từ năm cô 14 tuổi đến nay. Diệp Châu Anh khẽ nắm lấy bàn tay của bạn mình.
“Cảm ơn cậu, Ý Ý. Gặp được cậu là điều may mắn nhất cuộc đời tớ.”
Từ Giai Ý liền lập tức rút tay mình lại, đánh một phát lên tay Diệp Châu Anh.
“Thôi đi, đừng để Sở Bách Nhiên nghe được. Anh ta lại nổi cơn ghen lên với tớ.”
Diệp Châu Anh bật cười ha ha. Ở lại một chút nữa cùng Từ Giai Ý, rồi đi về để cô nghỉ ngơi.
– —–
Cuối cùng ngày cưới cũng tới.
Lễ cưới được tổ chức tại nhà hàng lớn nhất thuộc quản lý của gia đình Sở Bách Nhiên. Mọi trang trí cho lễ cưới đều làm vô cùng hoàn hảo. Hoa trang trí cho lễ cưới hoàn toàn 100% là hoa tươi. Khách khứa đến lễ cưới đều là nhân vật có máu mặt. Có các nhà chính trị gia, doanh nhân nổi tiếng, ngôi sao đang hot, người thân và bạn bè của gia đình hai bên.
Diệp Châu Anh được trang điểm tinh tế, khuôn mặt xinh đẹp của cô nay càng thêm phần sắc sảo phong tình. Tóc Diệp Châu Anh được búi cao gọn gàng, vài lọn tóc được thả xuống hai bên sườn mặt giúp cô trông càng quyến rũ mà nhẹ nhàng. Cô mặc một chiếc váy đuôi cá ôm sát người, làm nổi bật lên đường cong cơ thể mà phái nữ ai cũng ao ước muốn có. Ống tay phối ren kéo dài đến cổ tay. Cổ áo dạng vuông giúp tôn lên xương quai xanh cùng chiếc cổ trắng nõn mảnh khảnh.
Còn Sở Bách Nhiên thì vận một bộ vest đen phẳng phiu, bên trong áo vest là áo gile cùng một chiếc cà vạt cùng màu. Tóc anh hôm nay được vuốt keo tạo kiểu, bên dưới là chiếc kính gọng bạc. Trong Sở Bách Nhiên như một nam thần bước ra từ tiểu thuyết ngôn tình. Vô cùng đẹp trai, vô cùng quyến rũ. Khí chất trưởng thành cùng chững chạc của anh tỏa ra tứ phía. Cái khí chất này còn thu hút ánh nhìn hơn cả gương mặt anh tuấn của anh.
Vì ba mẹ Diệp Châu Anh đã mất, nên lễ cưới không có màn trao tay của người cha đến con rể mà Sở Bách Nhiên trực tiếp dắt tay Diệp Châu Anh đi từ cuối hành lang vào tới lễ đường.
Đến giữa sân khấu, Sở Bách Nhiên ngắm nhìn Diệp Trong Anh, hôm nay Diệp Châu Anh vô cùng xinh đẹp, cuối cùng anh cũng đã có thể cưới cô rồi. Diệp Châu Anh cũng nhìn anh, mỉm cười hạnh phúc.
“Diệp Châu Anh, con có nguyện ý lấy Sở Bách Nhiên làm chồng không?”
“Con nguyện ý.”
“Sở Bách Nhiên, con có nguyện ý lấy Diệp Châu Anh làm vợ không?”
“Con hoàn toàn nguyện ý.”
“Được, mời cô dâu và chú rể trao nhẫn.”
Sở Bách Nhiên lấy nhẫn đeo vào ngón áp út của Diệp Châu Anh, rồi khe khẽ vuốt ve lên chiếc nhẫn đó. Diệp Châu Anh cũng lấy nhẫn đeo lại cho anh. Tay cô run run, mãi mà vẫn chưa đeo vào được. Sở Bách Nhiên liền cầm lấy tay cô, giúp cô từ từ đeo nhẫn vào ngón áp út của anh. Vừa đeo nhẫn xong, Sở Bách Nhiên liền đưa tay nâng cằm cô lên, đặt xuống môi cô một nụ hôn. Cả khán đài đều vỡ òa, vỗ tay cùng hú hét ầm ĩ. Ba mẹ Sở nhìn thấy cuối cùng con trai mình cũng lấy được vợ, nước mắt rưng rưng, cũng vui mừng ôm lấy nhau.
Từ Giai Ý bên dưới ẵm theo con cùng Lý Húc nhìn lên trên khán đài, cũng cười hạnh phúc, nước mắt lại trực trào chảy ra. Lý Húc ở bên cạnh, lấy khăn giấy ra lau nước mắt giúp cô, rồi khẽ ôm lấy vai cô xoa xoa.
Sở Tu Kiệt ngồi bên dưới, nhìn lên người anh họ đáng kính cùng người con gái mình yêu thương, cũng nở một nụ cười, đưa tay ra vỗ vỗ.
Sau nụ hôn dài, hai người trên sân khấu cuối cùng cũng chịu dừng lại. Sở Bách Nhiên ôm lấy eo Diệp Châu Anh, khẽ lau đi vết son hơi lem trên môi cô. Anh mỉm cười nhìn người con gái trong lòng, rồi cất tiếng nói.
“Vợ anh, cuối cùng em cũng gả cho anh rồi.”
Diệp Châu Anh bật cười, ôm lấy Sở Bách Nhiên.
“Chồng em, cuối cùng em cũng gả cho anh rồi.”
HOÀN CHÍNH VĂN.