Sổ Tay Sinh Tồn Của Tinh Linh - Du Du Tiên - Chương 4: Di chuyển
Giọng của Ma Vương vang lên mang theo cảm giác nguy hiểm.
Luvita nhìn xuống bàn tay đang tóm lấy mình, hơi sững sờ.
Thân thể của Luvita ở trong trò chơi đã được đặc biệt điều chỉnh qua, cho dù cậu có bị thương nặng đi chăng nữa thì cảm giác của cậu còn không bằng khi gọt trái cây vô ý phạm phải da thịt, còn vào những lúc khác cậu hầu như không có cảm giác gì.
Nhưng hiện tại khi Ma Vương tóc đen mắt đỏ tóm lấy tay cậu, hơi lạnh từ phía đối phương trực tiếp truyền tới, một giây sau lại trở nên nóng bỏng.
Độ ấm và cảm giác kia lại chân thật như vậy.
Chẳng lẽ cậu không cẩn thận sửa lại thiết lập sao?
Nghĩ như thế Luvita không đáp lại lời nói của Ma Vương mà mở ra bảng thuộc tính của mình để kiểm tra.
Nhưng xuất hiện trước mặt cậu đáng lẽ phải là trang thứ hai có thể điều chỉnh thiết lập của bảng thuộc tính mà người khác không thể thấy được giờ đã biến mất.
Không chỉ có cái này, mà đói khát, mệt nhọc những giá trị cơ bản liên quan đến thể chất cũng biến mất, toàn bộ giao diện điều khiển đều trống rỗng không còn sót lại thứ gì.
Nhưng lật lại thuộc tính nhân vật ở trang đầu tiên, các thuộc tính như cấp độ, sức mạnh, thể chất, nhanh nhẹn, trí tuệ… vẫn còn tốt, không có chút thay đổi nào.
Chẳng lẽ trò chơi xuất hiện vấn đề? Gửi tin nhắn cho GM để báo cáo một chút đi, coi như là đóng góp cuối cùng cho 《DW》.
Nghĩ vậy nhưng Luvita lại tìm không thấy giao diện để liên hệ với GM, thậm chí khi cậu đang đi tìm giao diện thì phát hiện chỗ lựa chọn thoát game đã biến thành màu xám.
Luvita không tin tà, ở trong lòng thầm nói rời khỏi, thậm chí còn kích hoạt lựa chọn đăng xuất khẩn cấp, nhưng cậu vẫn còn ở đây như cũ, tiếng nhắc nhở đăng xuất thất bại của hệ thống cũng không nghe thấy. . ngôn tình tổng tài
Cảm giác càng ngày càng tệ hơn.
Khi Luvita đang lo lắng, đột nhiên cảm thấy đau ở cổ tay.
Không mạnh mẽ nhưng cũng không thể lờ đi.
Điều này làm cậu nhớ đến trước mặt cậu còn có một vị Ma Vương biến thái.
Ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt của Đại Ma Vương, đôi mắt đỏ hơi nheo lại nhìn qua càng thêm nguy hiểm.
Dường như có thể sẽ xé nát cậu bất cứ lúc nào.
Nhưng mà đã hợp tác với nhau lâu như vậy rồi, Luvita đã sớm không còn sợ Đại Ma Vương “với cậu mà nói” thì chỉ có ngoại hình hung dữ trước mặt này.
– – Đối với những người khác thì thật sự rất hung dữ.
Trong một lúc Luvita cũng không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Mà công ty game cũng có hợp đồng rõ quy định rõ ràng là không được tiết lộ về thế giới hiện thực cho NPC, tránh cho NPC bởi vì hỗn loạn logic mà trình tự sụp đổ, nên Luvita lúc này không thể nói sự thật.
Vì thế cậu giả vờ bình tĩnh nói: “Tôi phải về nhà.”
– – Ừm, với cậu mà nói bệnh viện nơi cậu sống từ nhỏ đến lớn gần như là một ngôi nhà khác của cậu.
Nhưng khi nghe câu trả lời của cậu Lekdimon lại tự động nghĩ rằng Luvita muốn trở về tộc Tinh Linh.
Trong mắt Lekdimon, Luvita là một Tinh Linh Đại Ma Đạo Sư, ngoại trừ ra ngoài du lịch (ngắm cảnh đẹp) và lúc chiến tranh của trận doanh thì cậu gần như đều ở trong Thánh Điện tại Rừng Tinh Linh (nơi hướng dẫn người chơi học tập ma pháp).
Rừng Tinh Linh là lãnh thổ của tộc Tinh Linh, nhất cử nhất động đều không thoát khỏi sự giám sát của mẫu thụ Tinh Linh, Lekdimon có lợi hại đi nữa cũng không thể đến Rừng Tinh Linh để bắt cóc Luvita được.
Cho nên mỗi lần Luvita rời khỏi Rừng Tinh Linh để bắt đầu cuộc chiến trận doanh là thời điểm dễ dàng xuống tay nhất.
Với lại lúc này cũng luôn có người hỗ trợ để kế hoạch của hắn có thể diễn ra thuận lợi.
(Người chơi trận doanh hắc ám: Nhiệm vụ của chúng ta là trợ giúp BOSS cướp được “Tân nương”!)
Nhưng mỗi lần sau khi cướp đoạt thành công, không quá một ngày Luvita đã trốn thoát đi mất, mà hắn cũng sẽ bị trừng phạt mà chìm vào giấc ngủ cho đến khi diễn ra cuộc chiến trận doanh lần sau.
(Thật ra là hệ thống lấy cớ trừng phạt để cưỡng chế ngừng lại hoạt động của hắn.)
May là trừng phạt này được hắn che giấu rất tốt không bị các thế lực khác phát hiện, nếu không danh hiệu một trong bảy Ma Vương của hắn đã thuộc về kẻ khác từ lâu.
Hiện tại Luvita tự dâng mình đến cửa Lekdimon không biết tại sao mình lại tỉnh dậy sớm, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không cho Luvita rời đi.
“Ngươi không thể đi đâu nếu không có sự cho phép của ta.”
Luvita còn chưa kịp phản ứng thì có một tiếng răng rắc và cổ tay của cậu lại bị còng.
Liếc mắt xuống, trên cổ tay cậu quả nhiên lại nhiều thêm một đôi vòng tay kháng ma pháp quen thuộc.
Cặp vòng kháng ma pháp này được chế tác rất tinh xảo, hình dáng tổng thể là một con rắn màu đen thon dài phần đầu giống rồng nhưng lại không có sừng, sau khi thân rắn theo cổ tay uốn lượn quay vài vòng đầu rắn quay lại ngậm lấy đuôi rắn.
Trên đôi mắt của rắn đen nhỏ được khảm một đôi hồng ngọc, đỏ tươi giống với đôi mắt của Ma Vương, vảy của nó được tạo thành bởi những đường hoa văn của ma pháp giam giữ, những đường hoa văn kia vẫn đang di chuyển làm người ta có ảo giác rằng đây là một con rắn sống.
Trên thực tế, chúng thật ra cũng có thể được coi là sinh vật sống.
“Nụ hôn của Jormangand”, chiếc vòng kháng ma pháp duy nhất có tác dụng với Đại Ma Đạo Sư và là đạo cụ ma pháp cấp huyền thoại (cấp Thần Khí trong lời người chơi) duy nhất trong 《 DW》.
Đặc biệt nhất chính là, bị ” Nụ hôn của Jormangand” giam cầm thì ma pháp sư sẽ không hoàn toàn không thể vận dụng ma lực như bị giam giữ bởi những đạo cụ kháng ma pháp khác, nhưng miễn là ma lực được sử dụng thì đầu rắn trên vòng tay sẽ lập tức thả đuôi rắn ra và cắn vào động mạch trên cổ tay để hút máu, càng dùng nhiều ma lực thì tốc độ hút máu càng nhanh, thường khi mà thi triển ma pháp không thành công thì người thực hiện ma pháp cũng mất máu mà chết.
Với trình độ ma pháp của Luvita, khi đeo “Nụ hôn của Jormangand” cậu còn có thể sử dụng ma pháp cấp trung và cấp thấp mà không cần sợ bị rắn cắn, nhưng ma pháp cấp cao trở lên thì hết cách.
Bất hạnh chính là tất cả các ma pháp để chạy trốn như “Dịch chuyển tức thời” đều là cấp cao trở lên.
Đây cũng coi như đối tác cũ mà cậu gặp hàng tháng.
Chạm vào đầu rắn trên cổ tay, Luvita rất xúc động.
Xúc động xong rồi cậu ngẩng đầu nhìn về phía Ma Vương mắt đỏ, bất đắc dĩ nói: “Mỗi lần bị ngài bắt tới đây thì không lâu sau tôi sẽ được cứu đi, ngài làm như vậy có ý nghĩa gì đâu? Cho dù ngài có mạnh cỡ nào đi chăng nữa thì cũng không thể nào đơn độc ngăn chặn các Đại Ma Đạo Sư khác liên thủ đi.”
Nhiều năm qua đối đầu với Ma tộc đã làm các thành viên của trận doanh quang minh mặc dù không có thiện cảm nhưng cũng coi như là thân thiện, mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, ít nhất ở bên ngoài một trong sáu Đại Ma Đạo Sư Luvita xảy ra chuyện thì năm vị Đại Ma Đạo Sư khác nhất định sẽ đến cứu cậu ra.
Mà Ma tộc bên này thì không như vậy, bảy vị vua cấp Đại Ma Vương đều chỉ tự làm việc của mình không giao thiệp với nhau, và luôn luôn mơ ước thâu tóm đối phương, cho dù vào thời điểm cuộc chiến trận doanh cũng phải đề phòng đánh lén từ sau lưng, có thể nói là bọn họ chỉ chiến đấu một mình.
Luvita rất tự hiểu lấy mình, biết chính mình hoàn toàn không phải đối thủ của Lekdimon — dù sao cậu cũng không phải đi ra từ hệ ma pháp sư cũng không có kinh nghiệm chiến đấu gì.
Nhưng Lekdimon khẳng định rất lợi hại, một ma đầu đối địch cùng hai ba vị Đại Ma Đạo Sư thì không thành vấn đề gì, nhưng muốn lấy một chọi năm thì đó là điều không thể.
Nếu thực sự mạnh như vậy thì cuộc chiến trận doanh này còn đánh làm gì.
Trong mắt Luvita, cho dù không làm chuyện gì thì cuối cùng cậu cũng luôn được cứu về, Lekdimon đơn giản là làm một việc vô ích.
Ma Vương bị cậu nhắc nhở như vậy, sắc mặt càng trở nên u ám.
Sắc mặt Ma Vương xấu đi nhìn qua thật sự rất khủng bố, sự dao động ma lực xung quanh hắn thậm chí còn khiến cho cả đại điện rung chuyển như động đất.
Thật sự như muốn nghiền áp tất cả những vật thể trong không gian thành tro bụi.
Luvita thầm thở dài, nhưng cậu lại không hề sợ hãi.
Khi lần đầu tiên được cứu ra cậu ở ngoài lâu đài nhìn thấy Lekdimon như vậy cậu đã rất sợ hãi, thậm chỉ vào lần thứ hai bị bắt đi cậu đã cho rằng mình sắp nghênh đón lần tử vong đầu tiên trong trò chơi.
Nhưng sự thật lại không như thế.
Vào lần thứ hai khi Lekdimon bắt được cậu hắn vẫn giống như lần trước nhốt cậu vào căn phòng có phong cách của Tinh Linh kia, thái độ vẫn như vậy mặc dù hắn làm mặt lạnh lùng không sức sống.
Cho đến khi cậu lại lần nữa được cứu ra.
Mỗi lần đều như vậy, Luvita quen thuộc với bộ dáng tức giận của Lekdimon nên không hề lo lắng hắn sẽ động thủ với mình.
Quả nhiên một lúc sau, Lekdimon đã kiềm chế ma lực bạo động, bình tĩnh lại.
Khi hắn vừa định mở lời, tại lối vào đại điện xuất hiện một bóng người với bước chân vội vàng.
“Bệ hạ, không hay rồi!”
Tới rồi.
Trong lòng hai người trong đại điện cùng lúc hiện lên một ý nghĩ, mỗi lần đều như thế, không bao lâu khi Luvita xuất hiện ở lâu đài, sẽ có một kẻ như vậy dùng giọng nói dồn dập chạy tới báo cho bọn họ biết một cơn sóng người chơi đã đến.
Nhưng mà bây giờ không phải là thời gian cập nhật sao? Người chơi ở đâu ra?
Câu hỏi này lướt qua đầu Luvita.
“Thời tiết bên ngoài thay đổi rồi!!!”
Hả?
“Thời tiết thay đổi là ý gì?”
Lời này không phải Lekdimon hỏi, hắn không thích nói chuyện, phần lớn thời gian vẫn luôn trầm mặc, nếu không cũng sẽ không bắt cóc Luvita nhiều lần như vậy mà vẫn chưa chính thức thú nhận một câu nào.
Nếu không có thông báo của hệ thống, Luvita có khả năng đến bây giờ còn không biết tại sao vị Ma Vương này lại bắt cóc cậu đi.
Cho nên người đặt câu hỏi lúc này đương nhiên là Luvita.
Bước vào là Ansetloc Griffth một trong bảy vị Ma Tướng dưới trướng Lekdimon.
Ansetloc Griffith tóc đen mắt đen là quản gia của Lekdimon, gã là một Quỷ hút máu có ngoại hình xuất chúng, khí chất cao nhã, phong thái quân tử, dù làm việc gì cũng đều thành thục ổn trọng không nhanh không chậm.
Nhưng hiện giờ gã lại hiếm khi tỏ ra hoảng sợ.
“Không biết tại sao mà lâu đài đột nhiên di chuyển, bên ngoài bây giờ không phải Hoang Vu Chi Địa nữa mà là một vùng sa mạc rộng lớn.”
Lâu đài của bảy vị vua ở Ma giới đều là những pháo đài chiến tranh có thể di chuyển được. Trong quá khứ, Lekdimon đã di chuyển lâu đài từ Ma giới đến Hoang Vu Chi Địa, vì vậy việc lâu đài di chuyển cũng không gây ra nhiều hoảng loạn.
Nhưng điều khiến Ansetloc Griffith hoảng sợ chính là, lâu đài lần này thế nhưng lại vô thanh vô tức di chuyển đến sa mạc!
_____________________________________
Tác giả có lời muốn nói: Huyết tộc: Ansetloc Griffith, quản gia của Ma Vương, một trong bảy Ma Tướng.