Sau Khi Pháo Hôi Ác Độc Trọng Sinh - Bát Gia Đảng - Chương 211
Tằng Ích Hành đi vào phòng tắm rửa mặt, cảm thấy cách đối phó vừa rồi của mình thật sự rất ngốc.
“Tớ rõ ràng có thể chối bỏ, không biết gì về mấy lời Thẩm Dục nói, tất cả lời nói đều chỉ là lời từ một phía của Thẩm Dục! 《 Tin đồn ngôi sao 》 căn bản không có chứng cứ xác thực. Trước giờ danh tiếng của cậu trong giới luôn rất tốt, hơn nữa rất ít có tai tiếng với nghệ sĩ khác. Còn Thẩm Dục scandal bay đầy trời, dù hai nhà có giằng co, bọn họ cũng sẽ không tin lời Thẩm Dục…”
Chỉ cần là người có đầu óc bình thường đều sẽ cho rằng là Thẩm Dục muốn ăn vạ Nghiêm Thịnh. Vì vậy Tằng Ích Hành căn bản không cần phải làm gì. Nhưng vừa rồi Tằng Ích Hành đã đồng ý ký giấy nợ với tổng biên tập 《 tin đồn ngôi sao 》 trong điện thoại. Vô duyên vô cớ dâng 1000 vạn phí im miệng cho người ta, chứng tỏ trong lòng có quỷ.
Tằng Ích Hành vô cùng ảo não gãi đầu, kiểu tóc được chăm sóc tỉ mỉ bị hắn gãi thành ổ gà: “Đây là sai lầm trong công việc của tớ. Cậu yên tâm, tớ sẽ xử lý chuyện này ổn thỏa. Tuyệt đối sẽ không liên lụy đến cậu.”
Nghiêm Thịnh sắc mặt âm u không nói gì.
Bởi vì phải ghi giấy nợ nên Tằng Ích Hành và tổng biên tập 《 tin đồn ngôi sao 》 đã hẹn gặp mặt vào một tiếng sau. Lúc này, Tằng Ích Hành cũng lười đoán xem rốt cuộc trong lòng Nghiêm Thịnh đang nghĩ cái gì. Nhanh chóng gọi điện cho đội ngũ quản lý của Nghiêm Thịnh, để mọi người đăng nhập Phi Tấn, mở video hội nghị.
Đáng tiếc khi tổng biên tập 《 tin đồn ngôi sao 》 gọi điện tới, Tằng Ích Hành công phóng* rất nhiều nhưng lại quên ghi âm. Lúc này cũng chỉ có thể cố gắng nhớ lại mình đã làm lộ những tin tức gì trong quá trình trao đổi, điều này sẽ khiến Nghiêm Thịnh rơi vào thế bị động trong lần khủng hoảng PR này. Việc đã đến nước này, Tằng Ích Hành hết cách, chỉ có thể nghĩ cách khắc phục.
*Công phóng (公放): hay còn gọi là power ampli, là thiết bị cơ bản nhất trong hệ thống âm thanh, có nhiệm vụ khuếch đại tín hiệu điện yếu từ nguồn tín hiệu (trong hệ thống âm thanh chuyên nghiệp, từ mixer) đến điều khiển loa để tạo ra âm thanh.
Nghiêm Thịnh ngồi ở một bên, yên lặng nhìn Tằng Ích Hành và những người trong đoàn đội bận rộn, đột nhiên nói: “Các cậu nói xem, lúc Tiểu Dục tung ra tin tức đã nói gì?”
“Nói hết những gì nên nói và không nên nói!” Tằng Ích Hành muốn nổ tung. Một mặt là xấu hổ vì hành vi bất tài và ngu ngốc của mình khi nhận điện thoại, mặt khác là giận chó đánh mèo Thẩm Dục — nếu không phải tại tổ tông này nói năng bừa bãi bên ngoài, hắn cũng không rối loạn đến mức này.
“Cậu nghĩ thử xem, rốt cuộc cậu ta đang nghĩ cái gì?” Tằng Ích Hành quả thực không thể nào đoán được mạch não của Thẩm Dục: “Năm nay cậu ta mới 19 tuổi, còn đi theo con đường thần tượng. Mặc dù bây giờ bị người trong giới mắng mỏ, nhưng hắc hồng cũng là hồng mà! Chỉ cần có lưu lượng, có mức độ nổi tiếng, cậu ta sẽ có cơ hội xoay người. Nhưng nếu thật sự bị vạch trần scandal yêu đương đồng tính, vậy đời này của cậu ta đã không còn cách nào để xoay người.”
Đừng nói là trong nước, dù là Hollywood được mệnh danh là “cởi mở”, “không kỳ thị”, ngay cả khi là một siêu sao toàn cầu thành công vang dội, nếu bị truyền thông tuôn ra chuyện xu hướng giới tính của mình khác với đại chúng, sự nghiệp diễn xuất cũng sẽ lập tức đụng phải trần nhà. Nhà làm phim suy xét hình tượng nghệ sĩ, nhà đầu tư suy xét độ tiếp nhận của khán giả, nên sẽ không dễ dàng mời nhân vật hạng A đóng vai chính nữa.
Mặc dù trong nước đã thông qua 《 Luật hôn nhân đồng tính 》 vào mấy năm trước, nhưng bầu không khí xã hội đã ảnh hưởng trong tiềm thức mấy ngàn năm, mọi người vẫn cảm thấy đồng tính là dị loại. Tuy Nghiêm Thịnh là siêu sao hạng nhất, nhưng trong giới giải trí trong nước cũng có một số nghệ sĩ có địa vị tương tự Nghiêm Thịnh. Thậm chí có nhiều hậu bối hơi kém hơn Nghiêm Thịnh một chút cũng nóng lòng muốn thay thế hắn.
Thông cáo, đại ngôn, hẹn đóng phim, sự nghiệp của nam minh tinh dài hơn xa hơn nữ minh tinh. Diễn viên 30 tuổi có thể sắm vai giáo thảo 20 tuổi xanh mơn mởn, đồng thời cũng có thể sắm vai ông chú 40 tuổi đầy mị lực. Cũng tức là đứng trên đỉnh kim tự tháp, nhu cầu sự nghiệp của nam minh tinh thường chồng chéo lên nhau, cạnh tranh tài nguyên cũng sẽ trở nên khốc liệt hơn.
Nghiêm Thịnh có thể đi đến hôm nay đều là nhờ tài năng của chính hắn, nhưng ngoài tài năng ra, còn có sự cố gắng phấn đấu của toàn bộ đoàn đội. Chính sự nỗ lực chung của mọi người suốt 7 8 năm mới có thể giúp Nghiêm Thịnh đứng vững gót chân trong giới, có được một vị trí nhỏ. Nhưng một khi scandal trí mạng này của Nghiêm Thịnh bị tuôn ra, tất cả đối thủ sẽ ùa lên ngay lập tức, giống như cá mập trắng ngửi thấy mùi máu, xé Nghiêm Thịnh thành mảnh nhỏ.
Mà một khi Nghiêm Thịnh bị liên lụy, tiền đồ và lợi ích của Thẩm Dục cũng khó giữ được. Bởi vì Tằng Ích Hành tin rằng, không ai trong cái giới này sẽ đối xử tốt, đào tim đào phổi cho Thẩm Dục như vậy, ngoại trừ Nghiêm ảnh đế bị “trúng tà tình yêu” của bọn họ.
Vì vậy, Tằng Ích Hành nghĩ mãi không ra, có phải tổ tông kia rảnh rỗi quá, không có việc gì làm nên gây ra vụ lộn xộn lớn như vậy.
Nghiêm Thịnh lạnh lùng nhìn bạn thuở nhỏ tức đến mắng chửi, trong lòng lại bình tĩnh lạ thường. Đáng lẽ hắn nên tức giận cùng Tằng Ích Hành, nhưng bây giờ, Nghiêm Thịnh lại cảm thấy mình vô cùng bình tĩnh. Hắn chỉ muốn biết rốt cuộc Thẩm Dục tiết lộ tin tức như thế nào.
“Đã là lúc nào rồi mà cậu còn chú ý tới mấy việc nhỏ nhặt này?” Tằng Ích Hành không thể tin nổi: “Chẳng lẽ cậu không nên nóng lòng muốn giải quyết chuyện này thế nào sao?”
“Cho dù muốn PR xử lý khủng hoảng cũng phải tìm hiểu xem Thẩm Dục đã nói gì trước đã, ít nhất phải biết người biết ta.” Nghiêm Thịnh bình tĩnh vỗ vai bạn thuở nhỏ, không những không sốt ruột mà còn an ủi ngược lại: “Cậu cũng đừng lo lắng quá. Lỡ như chúng ta bị 《 tin đồn ngôi sao 》 lừa thì sao? Tôi và Tiểu Dục, em ấy không có bạn gái, tôi cũng chưa kết hôn, mọi người đều là người độc thân trẻ tuổi, dù thật sự yêu nhau cũng không hề vi phạm pháp luật.”
“Cậu điên rồi đúng không?” Tằng Ích Hành hai mắt đỏ ngầu nhìn Nghiêm Thịnh: “Cậu có biết cậu đang nói gì không?”
“Tớ biết!” Nghiêm Thịnh trả lời rõ ràng: “Chuyện cũng đã xảy ra, nếu lời Tiểu Dục nói thật sự bị truyền thông tuôn ra ngoài, cho dù bên chúng ta đơn phương phủi sạch quan hệ, cũng sẽ có người tin lời Thẩm Dục. Đến lúc đó sẽ có người truy tìm chuyện trước đây của chúng tớ. Suy cho cùng, hai chúng tớ đã yêu nhau gần một năm. Cùng vào cùng ra lâu như vậy, rất có thể sẽ có một vài dân mạng chụp được ảnh thân mật. Lỡ như đến lúc đó lại bị papartamlinh247i đào ra bằng chứng chúng tớ yêu nhau, vậy thì lời thanh minh xã giao trước đây của chúng ta sẽ biến thành một trò cười. Đến lúc đó trong mắt đại chúng, tớ cũng sẽ biến thành tra nam vô trách nhiệm.”
Tất nhiên Tằng Ích Hành cũng biết nỗi lo tiềm ẩn này, nhưng việc ưu tiên hàng đầu bây giờ, ngoại trừ phủi sạch thì còn có cách nào tốt hơn: “Cậu cũng đâu thể công khai thừa nhận đúng không?”
“Thừa nhận thì thế nào?” Nghiêm Thịnh nhướng mày, nói ra những lời kinh người: “Cậu đừng quên, có đôi khi, nếu lặp lại một lời nói dối một ngàn lần, nó có thể biến thành sự thật. Nếu lặp lại sự thật một ngàn lần, cũng có thể biến thành nói dối.”
Tằng Ích Hành sửng sốt, dường như lờ mờ đoán ra Nghiêm Thịnh đang muốn làm gì: “Ý cậu là…”
Nghiêm Thịnh khẽ mỉm cười. Đối với sự nghiệp mà hắn yêu quý cả đời, mặc dù ảnh đế tiên sinh bị vầng sáng cốt truyện bao trùm, cũng hiếm khi lấy lại được lý trí: “Vì vậy tớ cần biết Tiểu Dục đã nói gì?”
Tằng Ích Hành suy nghĩ một lúc rồi nói: “Trên tay tổng biên tập của 《 tin đồn ngôi sao 》 có ghi âm. Để thể hiện thành ý, tớ nghĩ ông ta nên gửi cho chúng ta một phần.”
Còn chưa dứt lời, Tằng Ích Hành đã cầm điện thoại gọi cho tổng biên tập 《 tin đồn ngôi sao 》. Vài phút sau, tiếng hệ thống nhắc nhở đột nhiên vang lên, Tằng Ích Hành mở email ra, quả nhiên bên trong có mail mới.
Tằng Ích Hành click mở tập tin, là một đoạn ghi âm. Nghiêm Thịnh đi đến trước máy tính, ngồi xuống, tự nhấn nút phát. Yên tĩnh nghe Thẩm Dục oán giận. Để bảo vệ người cung cấp thông tin cho mình, tổng biên tập 《 tin đồn ngôi sao 》 chỉ gửi phần nội dung Thẩm Dục đã nói.
Nghiêm Thịnh nghe đoạn ghi âm xong, đích thân gọi cho Thẩm Dục. Thẩm Dục vẫn đang giận dỗi Nghiêm Thịnh, cảm thấy Nghiêm Thịnh không tin tưởng hắn, nên cố ý không nhận cuộc gọi. Tằng Ích Hành lấy điện thoại của mình gọi qua cho Thẩm Dục, cũng bị tắt máy, thế là hắn gửi tin nhắn vừa thô bạo vừa chửi bới qua. Thô lỗ nói: “《 Tin đồn ngôi sao 》 vừa gọi điện đến yêu cầu Nghiêm Thịnh đưa cho bọn họ 1000 vạn phí chia tay, nguyên nhân là vì cậu tung tin với người khác rằng cậu đang yêu đương với Nghiêm Thịnh?”
*Tác giả ghi là phí chia tay (分手费) đó, không sai đâu.
Lúc này Thẩm Dục mới luống cuống. Vội vàng gọi lại, khóc lóc giải thích: “Không thể nào. Em chỉ oán giận với Tào Miểu một chút thôi, sao em có thể cố tình đến tìm truyền thông để tung tin, sao các anh có thể vu oan em?”
Lúc này Tằng Ích Hành mới biết nguồn gốc của đoạn ghi âm: “Hóa ra là tên khốn Tào Miểu! Tôi biết ngay tên đó không đáng tin mà.”
Nhưng so với Tào Miểu, dưới tình huống Thẩm Dục biết rõ nhân phẩm của Tào Miểu có vấn đề, lại còn nói bí mật riêng tư cho tên đó như vậy… Tằng Ích Hành không thể không nghi ngờ, rốt cuộc Thẩm Dục thật sự không nghĩ tới Tào Miểu sẽ bán đứng hắn, hay Thẩm Dục có động cơ thầm kín.
Nhưng mấu chốt là, cho dù Thẩm Dục cố ý tuôn ra chuyện hắn và Nghiêm Thịnh yêu nhau thì hắn có thể nhận được lợi ích gì?
Trong chớp mắt, Tằng Ích Hành nghĩ rất nhiều. Nhưng điện thoại của hắn đã bị Nghiêm Thịnh lấy đi: “Lập tức quay lại. Bàn chuyện quan hệ công chúng.”
“Nghiêm đại ca –” Không chờ Thẩm Dục khóc thút thít nói ra câu thứ hai xong, Nghiêm Thịnh đã cúp máy.
Sau đó, Nghiêm Thịnh nói với Tằng Ích Hành: “Mời người viết bài sắp xếp đoạn ghi âm, làm ra thêm vài phiên bản. Kết hợp với lịch trình trước kia của tớ, tìm vài người tung tin lên mạng, nói thẳng là tớ bội tình bạc nghĩa là được. Ngoài ra, chẳng phải trước đây chúng ta cũng từng truyền scandal với vài diễn viên để lăng xê tác phẩm đó sao? Để studio liên hệ với truyền thông có quan hệ tương đối tốt và ra bài PR đi.”
Tằng Ích Hành bừng tỉnh, rồi lại do dự: “Nhưng mà… Làm vậy có ảnh hưởng đến hình ảnh của cậu không? Hơn nữa bọn họ sẽ tin sao?”
“Tin cũng được, không tin cũng thế. Chỉ cần 《 tin đồn ngôi sao 》 tung ra tin tức, chúng ta sẽ phối hợp với truyền thông để tuyên truyền. Tạo ra thanh thế lớn hơn một chút.”
Nghiêm Thịnh mỉm cười với người bạn thuở nhỏ lo lắng đến loạn: “Cậu đừng quên, trong giới giải trí, sự thật chưa bao giờ là quan trọng nhất, các fan và khán giả đó chỉ quan tâm đến sự thật trong mắt bọn họ là thế nào.”
“Vậy bên Thẩm Dục…” Tằng Ích Hành do dự một lát rồi nói: “Nên xử lý thế nào?”
“Nên xử lý thế nào thì cứ xử lý thế ấy.” Nghiêm Thịnh hơi mỉm cười, đôi mắt sâu thẳm dịu dàng như nước: “Dù sao thì hai chúng tớ cũng là quan hệ yêu đương, nếu Tiểu Dục thật sự muốn công khai đoạn tình cảm này, tớ đương nhiên sẽ nghe theo em ấy.”
Thẩm Dục sau khi nhận được điện thoại của Nghiêm Thịnh thì vội vàng quay lại, đúng lúc nghe thấy câu cuối cùng, tức khắc cảm động nhào vào lòng Nghiêm Thịnh: “Nghiêm đại ca, thực sự xin lỗi, em lại gây rắc rối cho anh. Em không nên tin Tào Miểu. Em không ngờ anh ta thật sự xấu xa như vậy, lại bán đứng em. Vì sao anh ta lại muốn làm vậy?”
“Chúng ta không cần phải suy đoán suy nghĩ của kẻ xấu.” Nghiêm Thịnh vỗ vai Thẩm Dục, nâng cằm Thẩm Dục lên hỏi: “Em thì sao? Em có muốn công khai mối quan hệ của chúng ta không?”
Thẩm Dục do dự một lát, chợt gật đầu.
Nghiêm Thịnh cười ấm áp. Cong ngón tay lại gãi gãi chóp mũi Thẩm Dục: “Đều nghe em.”
Không biết vì sao, Tằng Ích Hành nhìn dáng vẻ Nghiêm Thịnh dịu dàng an ủi Thẩm Dục, đột nhiên cảm thấy hơi lạnh.