Quy Tắc Trường Học - Tác giả: Miêu Lão Sư - Chương 14
Một phút sau, tôi đứng dậy, định ra tay với nhóm người kí túc xá Châu Đình đầu tiên.
Châu Đình nhìn tôi đứng trước mặt anh ấy nói một cách hùng hồn: [ Kết quả tôi tính toán là năm chữ số. Sau khi giữ một chữ số, số còn lại là 9770.]
Tôi gật đầu, một giây sau liền nói con số ẩn trong lòng Châu Đình: [Con số cậu giữ trong lại là 4!]
Dưới ánh mắt ngạc nhiên của Châu Đình, tôi không giải thích nhiều và bước về phía Đào Nhạc. Có Châu Đình là ví dụ mở đầu, Đào Nhạc nhanh chóng nói với tôi phần còn lại của kết quả: [441]
[Con số cậu giữ lại là 0!]
Đôi mắt của Đào Nhạc mở to, [ Làm sao bạn biết? Tôi đã cố tình trái đổi vị trí các con số.]
Sau đó, tôi đã kiểm tra người thứ ba và thứ tư..
Khi mà Châu Đình và ký túc xá của cậu ấy đều vượt qua bài kiểm tra thì trong lòng tôi cũng ngày càng nặng nề hơn!
Bởi vì nếu không có ai có vấn đề trong kí túc xá của Châu Đình thì con quỷ còn lại sẽ ở ký túc xá chúng tôi.
Nó sẽ là ai?
Tiểu Như? Đường Dĩnh?
Tôi thậm chí không dám nghĩ tiếp!
Tôi đến trước mặt người cuối cùng, cậu ta nhanh chóng nói với tôi con số còn lại: [2969]
[ Con số cậu giữ lại là 2!]
Khi cậu ta gật đầu, tôi lập tức lùi lại, chỉ vào cậu ta và hét lên với Châu Đình: [ Cậu ta là quỷ!]
Ban đầu, tôi vẫn đang suy nghĩ về cách giải thích cho họ và khiến họ tin vào phán đoán của tôi, nhưng người nam sinh này đột nhiên bật dậy, lao đến lấy con dao trái cây của Tiểu Như và lao đến chỗ tôi!
Đối mặt với con dao chói sáng và lạnh lẽo, đồng tử của tôi giãn ra, và tôi cảm thấy rằng mình lần đầu tiên phải đối mặt với tử thần!
Nhìn thấy cảnh này, Châu Đình và Đào Nhạc không kịp suy nghĩ nhiều. Sự thật đã ở ngay trước mặt, và tôi không cần phải giải thích nó. Họ biết rằng tôi đã đúng!
May mắn thay, Châu Đình, với tư cách là ủy viên thể dục, do thường xuyên rèn luyện đã đè nam sinh xuống đất ngay lập tức, và những nam sinh còn lại cũng lao lên và chế ngự cậu ta.
[ Mau trói cậu ta lại!]
Tôi hét lên, bây giờ giết hay không giết đối phương đã không còn quan trọng, chỉ cần đem đối phương trói lại, lại bình an qua ngày là tốt rồi.
Nếu là sau đó lại có quỷ giết người, thì có nghĩa phán đoán của tôi là sai, vẫn có thể tránh giết người vô tội
Sau khi thu phục đối phương xong, Đường Dĩnh ngạc nhiên nhìn tôi: [ Nán Nán, cậu làm thế nào tính ra? ]
[ Rất đơn giản.] Tôi đến trước bàn của Châu Đình đem thẻ bài poker trải ra lần lượt là 8.6. 6.3. 4 mà tổ hợp của nó là 86634-36864 sau cùng có được 49970, con số được giữ lại là 4.
[ Chỉ cần đem lần lượt từng số cộng lại thẳng đến số cuối cùng, chẳng hạn của Châu Đình là 9770=9+7+7+0=23=2+3=5, lại lấy 9 trừ đi kết quả này là ra đáp án cuối cùng.]
[9-5=4]
Sau đó, tôi trải bài poker và tờ giấy trên bàn của Đào Nhạc, thẻ bài poker của cậu ấy lần lượt là 25369, cậu lấy tráo tổ hợp thành 23965, kết quả sẽ là 1404. Sau khi cậu ấy giữ lại một chữ số, những số còn lại đảo trật tự rồi nói ra cho tôi biết.
[ 25369-23965=1404, cậu ấy giữ số 0 lại và nói với tôi số 441, 4+4+1=9, và 9-9 chính xác bằng 0]
[ Nán Nán, cậu thật thông minh!]
Đường Dĩnh nhìn tôi với vẻ mặt nhạc nhiên.
Tôi đi đến trước mặt người cuối cùng, trải ra bằng chứng!
[ Bài poker trên bàn cậu ta là 96586, tổ hợp là 96586-66895=29691. Cậu ta giữ lại số 1, theo như cách tính của tôi vừa rồi, đáp án thực ra là 1, nhưng tôi nói 2, cậu ta lại gật đầu!]
Nghe đến đây, Châu Đình ngạc nhiên nhìn tôi, [ Vậy.. Cái mà cậu lợi dụng không phải là gợi ý ký ức của người sẽ sẽ lưu lại trong ngày, mà là người chết sẽ nói dối? ]
Tôi gật đầu, [ Kể từ bây giờ, chúng ta chỉ cần vượt qua năm ngày tiếp theo là được rồi. Trong khoảng thời gian này, chúng ta sẽ ở cùng nhau nhiều nhất có thể, nếu lại có chuyện đột nhiên phát sinh ngoài ý muốn thì có nghĩa là vẫn còn quỷ lẩn trốn trong chúng ta.]
[Nếu không có chuyện gì xảy ra.. có nghĩa là chúng ta sống rồi..]
Nói đến đây, tôi ngồi xổm xuống đất, hai tay ốm lấy mặt khóc to!
Ba ngày!
Chỉ trong ba ngày, rất nhiều bạn cùng lớp đã chết, và mọi thứ đều là do người ẩn danh kỳ lạ đó!
Bây giờ cuối cùng chúng tôi cũng thoát khỏi sự kiểm soát của hắn, trả thù cho các bạn cùng lớp, gian nan sống sót!