Quan Hệ Tình Nhân - Chương 73 - Gặp lại
Từ ngày hôm đó tính đến nay cũng đã hai tuần trôi qua. Đúng như lời Hạ
Dương nói, hắn sẽ không làm phiền Lưu Ly đến khi cô trực tiếp gọi cho
hắn.
Lưu Ly cuối cùng cũng hoàn thành xong MV đầu tay của mình và ra mắt ngay sau đó.
Nhờ vai diễn trong bộ phim ‘The little’ nên sức ảnh hưởng của Lưu Ly vẫn
còn khá hot trong thời gian qua, nhờ đó khi MV vừa được công bố trên
mạng, nó đã thu hút rất nhiều lượt xem cùng bình luận.
[Tiểu Lưu Ly xinh đẹp]: không phải chứ, như này cũng xuất sắc quá rồi!!!
[A Nguyễn]: Cô gái hát trong bài này không phải là cùng một người với cô gái đóng trong ‘The little’ đấy chứ.
[Tiểu yêu tinh]: Xinh đẹp, hát hay và tài năng. Em xúng đáng có được tôi.
Lưu Ly sau khi thấy tin nhắn từ Quản lý nói cô đến công ty có thông tin mới, cô liền tức tốc đi đến công ty.
Khi vừa bước vào phòng, cô đã nghe được tiếng xì xào của ai đó
“Oa, như thế này không phải là thành công vượt mong đợi hay sao”. Nữ trợ lý cảm thán.
“Ừm ừm, không lẽ cuối cũng cũng tới thời của chị Lưu Ly rồi hay sao”. Phong Dật gật gật đầu như đồng ý.
Lưu Ly cười cười: “Tới thời gì chứ, chẳng qua là do may mắn thôi.”
Phong Dật và trợ lý giật mình nhìn lại phía sau: “Chị Lưu Ly, chị đến lúc nào vậy?”
“Chị vừa mới đến thôi”. Lưu Ly cởi mũ xuống vừa nói.
Phong Dật hỏi lại: “Lúc nãy chị nói gì cơ”
Lưu Ly bình tĩnh đáp: “À…Thì do may mắn thôi.”
Phong Dật nói lớn: “May mắn gì chứ! Là do chị có tài năng mới thành công thôi.”
Trợ lý đứng bên cạnh gật gật đầu: “Ừm ừm.”
Lưu Ly nhìn hai người như vậy cũng không thể phản bác lại được chỉ cười cười.
Cánh cửa mở ra, quản lý bước vào phòng ngồi trước mặt Lưu Ly. Khuôn mặt cô ấy luôn lạnh lùng như vậy.
“Chị Tô Đường, có chuyện gì quan trọng sao?”. Lưu Ly hỏi.
Tô Đường nhìn qua nét mặt có hơi lo lắng của cô, Tô Đường hạ giọng xuống:
“Cũng không có gì quá quan trọng, chị chỉ muốn thông báo với em MV đã ra mắt thành công nên có rất nhiều chương trình lớn mời em tham gia. Em có đồng ý không?”
Lưu Ly chưa chắc chắn lắm: “Em sẽ suy nghĩ thêm, còn chuyện gù nữa không chị.”
Tô Đường định nói gì đó rồi bỗng dừng khoảng hai giây rồi nói: “À…có một người mà giám đốc Tần bảo cho gặp em, nói là fan của em.”
Lưu Ly thắt mắt: “Vâng? Fan của em ạ?”
Đúng là bây giờ cô có hơi có chút danh tiếng nhưng fan có thể gặp mặt riêng
được giám đốc Tần Đình đồng ý đưa đến, có thể là ai chứ.
Cánh cửa phòng mở ra lần nữa, ánh mắt của Lưu Ly không ngừng nhìn về phía cánh
cửa, hình ảnh của một cô gái bước vào không không khỏi khiến Lưu Ly bàn
hoàng.
Là Bảo Ngọc.
Thì ra ngày hôm đó cô không nhìn nhầm.
Vì Bảo Ngọc là em gái của Hạ Dương nên thân với Tần Đình là điều hiển
nhiên, cũng như vì sao fan hâm mộ có thể gặp mặt thần tượng một cách
riêng tư như vậy.
Nhưng Bảo Ngọc từ bao giờ đã đi thần tượng, trước giờ em ấy chưa có sở thích ấy bao giờ.
Hay em ấy đã phát hiện ra cô chính là ‘Ly Tâm’ rồi.
Hàng ngàn câu hỏi được đặt ra trong đầu Lưu Ly, cô cố giữ nét bình tĩnh.
Lưu Ly mỉm cười nhẹ nhưng vẫn giữ nét lịch sự mà xa cách: “Chào em, nghe nói em là fan của chị. Cảm ơn đã ủng hộ cho chị.”
Hành động của Bảo Ngọc bỗng dừng lại khoảng 2 giây, cô nhìn Lưu Ly, cười
ngượng ngạo nói: “Vâng, em hâm mộ chị rất lâu rồi. Hôm nay mới có cơ hội trực tiếp đến gặp mặt nói chuyện với chị.”
Lưu Ly nhìn dáng vẻ của Bảo Ngọc trước mắt. Cô nhớ lại những năm tháng khi còn ở chung với Hạ Dương.
Khi mọi người ai cũng hùa vào nói xấu sau lưng Lưu Ly, chỉ có một mình Bảo Ngọc đứng ra bảo vệ cô.
Từ ngay lúc gặp Bảo Ngọc lần đầu tiên, Lưu Ly đã luôn coi Bảo Ngọc như em gái của mình.
Nhưng vì còn rất nhiều chuyện cần phải xử lý nên tạm thời cô sẽ giữ bí mật với cả Bảo Ngọc.
“Cảm ơn vì đã ủng hộ chị suốt thời gian qua”
Bảo Ngọc nhìn người ngồi ở trước mặt mình, chị dâu của cô cũng đã từng cười nói với cô như vậy. Bây giờ người thần tượng tên ‘Lưu Ly’ này cô cảm
thấy thật xa cách mà cũng thật gần.
Hai mắt của Bảo Ngọc hơi có
chút ửng đỏ, những giọt nước mắt như sắp tuôn trào ra nhưng cô vẫn cố
kìm lại. Người này có thể trông giống với chị Ly Tâm nhưng có thể không
phải.
Nếu khóc trước mặt người mà mình mới gặp lần đầu thì càng kì lạ hơn. ngôn tình hoàn
“Không có gì đâu ạ, em sẽ tiếp tục ủng hộ chị”. Bảo Ngọc bỗng ngừng lời định
nói ra. Cuối cùng cô hơi ấp úng nói: “Nếu có thể…chị ôm em một cái
được không?”
Khi vừa nói xong, Bảo Ngọc cảm thấy lời nói của mình có chút kì lạ, sẽ khiến Lưu Ly hiểu lầm nên liền giải thích: “Không
phải em nghĩ gì đó kì lạ đâu. Chỉ là…cái ôm của thần tượng dành cho
fan thôi”. Bảo Ngọc hơi cúi đầu xuống, hai tay cô đang chéo vào nhau chờ đợi câu trả lời từ Lưu Ly.
Nhưng một giây rồi hai giây…không có phản ứng gì.
Bảo Ngọc thầm nghĩ có thể yêu cầu của mình hơi quá nên cười ngượng định nói gì đó.
Bỗng cô cảm nhận như có lòng bàn tay ai đó ôm mình.
Lưu Ly ôm chầm lấy Bảo Ngọc như muốn nói rằng cái chết của Ly Tâm không có liên quan đến em nên đừng tự dằn vặt bản thân mình.
Giọng nói của Lưu Ly như có chút vỗ về: “Không sao đâu, dù có chuyện gì thì đó cũng không phải lỗi của em.”
Lúc này mọi cảm xúc của Bảo Ngọc như được giải toả. Cô cũng ôm chầm lấy Lưu Ly.
Dù cho Bảo Ngọc có đi du lịch cả trăm nước hay vùi đầu vào học thì cô cũng không thể quên đi cái chết của Ly Tâm.
Nhưng chỉ cần một cái vỗ về, an ủi của Lưu Ly như có thể trút bỏ mọi gánh
nặng mà cô cho rằng cái chết của Ly Tâm là do mình gây ra. Bao lâu nay
cô tự đè lên vai mình.
“Cảm ơn chị, Lưu Ly.”
Cảm ơn vì chị đã xuất hiện.