Phù Hành Mạt Thế - Chương 72 - Biên giới
Hài kịch tính, Tạ Dư Trì nhìn những người đó quay đầu bỏ chạy??? Thậm
chí có một người còn bị té, nhưng không dám nhặt súng mà chuồn rất
nhanh???
Thuật Dung không muốn so đo với bọn họ, xuống xe kiểm
tra lốp xe, phát hiện một cái đã hỏng, sắc mặt nhất thời tối sầm lại. Cô nhìn quanh, tự hỏi trên đường có gặp chiếc xe bị hỏng nào không.
Hệ thống, lốp xe tốn bao nhiêu tích phân?
『 Cái này chia làm nhiều phẩm cấp, kiểu mẫu cũng không giống nhau… 』
Giá rẻ nhất, kiểu mẫu bình thường.
『… 10 tích phân. 』
Rẻ nhất đó hả!
『 Đúng vậy ký chủ, bổn hệ thống sẽ không lừa ngài, cái này đã là rẻ nhất rồi, đắt nhất là từ 50 đến 100 tích phân. 』
Tạ Dư Trì:??? Lốp xe của mi làm bằng kim cương à?
Không còn cách nào khác, Tạ Dư Trì vẫn đổi lấy một cái, nàng xuống xe đặt
chiếc lốp xuống đất, Thuật Dung không hỏi thêm câu nào, cô nhanh chóng
tháo chiếc lốp cũ ra và thay vào chiếc lốp mới.
Một đường không bị cản trở.
Tạ Dư Trì nghĩ có lẽ những người đó chỉ đang nhìn chằm chằm các nàng ở
trong bóng tối, nhưng họ không dám ra ngoài nữa, dù sao 4 Sao…
Đây, là dân chạy nạn? Hay là những người sống sót bình thường hoặc những
người bị đuổi khỏi căn cứ? Chỉ cần thức ăn và nước uống?
“… Đợi đã, dừng lại, tôi xin các ngài, tôi xin các ngài dừng lại…” Giọng nói nước A có phần biệt nữu vang lên, ban đầu giọng người đó không lớn, nhưng thấy các nàng không có ý định dừng lại mới run rẩy hét lên.
“Cô có thể nói tiếng nước A sao?” Giọng rất khó nghe, nhất định không phải
người nước A, thật ra Thuật Dung không muốn dừng lại, nhưng cảm nhận
được xung quanh có rất nhiều người, lúc này mới dừng lại.
“Một chút.” Người đó lúng túng khoa tay múa chân, “Đừng đi, phía trước có một…”
“Dị thú?”
“Đúng, rất mạnh… Giết rất nhiều, chúng tôi chạy thoát… Ở chỗ này, an toàn…”
“Thuật Dung, đã muộn rồi, nếu nơi đó có dị thú, trước tiên chúng ta nghỉ ngơi ở chỗ này, ngày mai lại đi.” Tạ Dư Trì nhìn bộ dáng hưng phấn của Thuật
Dung, thấp giọng đề nghị, “Bọn họ thoạt nhìn rất đáng thương.”
Lúc này Thuật Dung mới bắt đầu quan sát dung mạo của người phụ nữ này, một
cô gái mới ngoài 20 gầy gò ốm yếu, mặt mũi và thân thể lấm lem, chỉ có
một đôi mắt to lộ ra một chút ánh sáng, mang theo một tia cầu xin, nhìn
chằm chằm vào nhóm các nàng.
Có lẽ là, khát vọng sống.
Thật đáng tiếc, các nàng không phải chúa cứu thế.
“Có lẽ là cùng một đám.” Thanh Hòa trợn tròn mắt, vừa rồi đàn ông bắn súng
cướp của không thành, bây giờ lại lợi dụng phụ nữ để lấy lòng? Cũng
không sợ bọn họ có ý đồ xấu, dù sao trước thực lực tuyệt đối, chút âm
mưu nho nhỏ cùng thủ đoạn này căn bản không đáng nhắc tới. Hơn nữa, các
nàng còn có Thuật Dung.
Sùng Linh không có bất kỳ suy nghĩ nào
khác về những người này, cô cũng không phản đối suy nghĩ muốn ở lại của
Tạ Dư Trì, cô xoa xoa tóc Thanh Hòa, để người này đừng suy nghĩ quá
nhiều.
Thuật Dung vẫn quyết định ở lại, dù sao nhóm người này
cũng biết về dị thú, có được một chút tin tức sẽ rất có lợi cho trận
chiến ngày mai.
Căn cứ của nhóm người này ở dưới đống đổ nát, có
lẽ ban đầu là phòng trú ẩn, bọn họ tìm rất nhiều đồ vật che cửa vào, lúc ra ngoài trở về cẩn thận lau sạch dấu vết, tựa hồ đang đề phòng người
nào đó, hoặc một cái gì đó?
“Thực ra là muốn xóa đi hơi thở của
chúng tôi.” Có lẽ cô nàng là người duy nhất trong nhóm người này có thể
nói ngôn ngữ của nước A, người phụ nữ vừa dẫn đường vừa giải thích,
“Nước E… Hoặc có thể nói là căn cứ E, tụ tập rất nhiều cường giả,
chúng tôi không có căn cứ nào khác, chỉ có một căn cứ E… Những người
như chúng tôi có lẽ là những con chuột nhỏ bị vứt bỏ.”
“Bọn họ không coi trọng chúng tôi, nhưng nếu gặp phải chúng tôi, nhất định sẽ đuổi tận giết tuyệt…” Người phụ nữ thở dài.
Đuổi tận giết tuyệt?
“Tại sao?”
“Vật tư có hạn, kẻ mạnh sẽ sống sót.” Người phụ nữ cười nhẹ, mang theo sự
lạnh lẽo và tuyệt vọng, “Nước E tàn nhẫn hơn bất kỳ quốc gia nào khác.”
Quốc gia của họ đã bỏ rơi họ.
Nước E là thiên đường cho kẻ mạnh
và là địa ngục cho kẻ yếu. Ở nước E, nếu bạn không thể nhanh chóng trở
thành cường giả 2 Sao, bạn sẽ bị trục xuất khỏi căn cứ. Và cuối cùng,
cho dù bạn là 2 Sao, nếu bạn không tiếp tục rèn luyện bản thân để vượt
qua giới hạn, vẫn luôn 2 Sao không thể thăng cấp, bạn sẽ bị trục xuất
khỏi căn cứ. Mà những người bị trục xuất khỏi căn cứ không khác gì người chết trong mắt người dân căn cứ.
Trong hầm trú ẩn phòng không
chỉ có những người đàn ông vừa rồi mà còn có cả người già và trẻ em,
những người đàn ông ngồi bên bức tường nhìn các nàng bằng ánh mắt sợ hãi và bất lực, còn ông lão thì co ro trong góc với ôm những đứa trẻ trong
vòng tay, cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình càng nhiều càng tốt.
“Tổng cộng có khoảng 20 người, đều gặp trên đường, mạnh nhất là 2 Sao, còn có mười mấy người bình thường.” Người phụ nữ giới thiệu, “Đứa nhỏ nhất mới 6 tuổi, lớn nhất 12 tuổi…” Họ có tổng cộng 5 đứa trẻ ở đây, một số là người ở đây, một số bị bỏ rơi trên đường.
Cô nàng đại khái còn
muốn chiếm được sự đồng tình từ Thuật Dung, vừa nói vừa co quắp nhìn
Thuật Dung, “Chúng tôi đã lâu không có đồ ăn… Trộm cướp cũng là bất
đắc dĩ…”
“Nếu chúng tôi chỉ là người bình thường, chỉ còn đủ
lương thực cho một ngày, vậy thì các cô sẽ nói thế nào?” Thanh Hòa có
chút không kiên nhẫn ngắt lời người phụ nữ, “Đây không phải là lần đầu
tiên các người cướp bóc đúng chứ?”
Nơi này là biên giới nước E, người có chút thực lực sẽ không lưu lạc đến đây, hơn nữa những người này… Sống lâu như vậy sao?
“Các người có dám nói các người chưa ăn thịt người không?” Câu hỏi của Thanh Hòa sắc bén đến mức khuôn mặt của người phụ nữ tái nhợt đến mức không
biết phải trả lời như thế nào, cô ta cúi đầu dùng ngôn ngữ nước E lẩm
bẩm vài câu các nàng không hiểu, lui về phía sau hai bước, có chút nan
kham.
“Cô ta nói: ‘Chúng tôi thực sự… Không còn cách nào
khác’.” Thuật Dung bình tĩnh thuật lại lời nói của người phụ nữ, cô nhìn sắc mặt Tạ Dư Trì, thấp giọng nói, “Không thoải mái sao?”
“Không.” Đây không phải là lần đầu tiên Tạ Dư Trì gặp phải những chuyện này,
nàng thở dài, đã trải qua phó bản thứ nhất, lại nhìn thấy không ngừng
đấu tranh để sống sót một lần nữa, chỉ cảm thấy hơi xúc động.
A,
sau khi từ từ mạnh lên, Tạ Dư Trì gần như đã quên mất sự bất lực và cay
đắng của một kẻ yếu đuối, nhóm người này lại mang ký ức trước đây của
nàng trở lại. Nàng thật may mắn biết bao khi gặp được Thanh Hòa, và sau
đó là Thuật Dung.
Sắc mặt của những người trong hầm trú ẩn không
được tốt lắm, đứa trẻ trong góc cứ nhìn các nàng bằng ánh mắt tò mò,
nhưng đều được ông lão ôm vào lòng dỗ dành, ông lão vỗ nhẹ vào lưng đứa
trẻ, nhìn các nàng với bộ dáng thận trọng và hèn mọn không nói nên lời.
“Các người có bao nhiêu tin tức về dị thú phía trước?” Tạ Dư Trì mím môi
hỏi, nàng nhìn Thuật Dung, sau đó Thuật Dung liền mở miệng phiên dịch
sang ngôn ngữ nước E.
“Cấp Sao của nó, phương thức công kích,
thói quen các loại, còn có hình thức của nước E, vị trí của căn cứ,
chúng tôi đều cần biết. Nếu biết về nước D và F, xin hãy nói cho chúng
tôi biết.”
“Đổi lại, chúng tôi có thể cho cô đồ ăn và nước uống.” Khi Tạ Dư Trì nói đến đây, Thuật Dung cười nhạt nhìn nàng một cái rồi
mới tiếp tục phiên dịch. Còn người phụ nữ hiểu ngôn ngữ của nước A thì
hưng phấn nhìn Tạ Dư Trì, không biết nên nói gì.
Thanh Hòa nhún
nhún vai, cô không có bất kỳ phản đối nào với lòng tốt của Tạ Dư Trì,
ngược lại, cô có cảm giác quả nhiên là như thế. Dù sao thì các nàng cũng không thiếu thức ăn và nước uống.
“Đương nhiên! Đương nhiên là
chúng tôi nguyện ý!” Người phụ nữ gấp không chờ nổi nói, cô ta nhìn
thoáng qua người đàn ông 2 Sao dẫn đầu, người đàn ông cũng lộ ra vẻ vui
mừng. Thấy thái độ của Thuật Dung và Thanh Hòa, họ đã nghĩ là không thể
nhận được gì, dù sao thì những gì họ làm thực sự rất đáng hổ thẹn…
“Đó là một con quái vật máy móc khổng lồ, hình dạng ban đầu của nó hơi
giống một con rắn, nhưng nó có thể thay đổi hình dạng…” Người phụ nữ
vừa nghe người đàn ông nói vừa phiên dịch, cô ta vừa phiên dịch vừa cẩn
thận nhìn sắc mặt Thuật Dung, dù sao thì người phụ nữ này có vẻ còn hiểu biết về ngôn ngữ nước E còn sâu hơn mình, và cô ta cũng không thông
thạo ngôn ngữ của nước A đến vậy…
“Thay đổi?”
“Đúng vậy, lúc nó săn mồi có hình dạng rắn, di chuyển rất nhanh. Nhưng nó cũng có
thể bay, không phải dùng cánh mà là dùng nhiên liệu… Nó là sinh vật
máy móc, không, không, chúng tôi cũng không biết nó có sinh mệnh đặc
biệt hay không…”
“Thật thú vị.” Thuật Dung cười nhẹ một tiếng,
áp chế nghi hoặc trong mắt, cô rất có hứng thú với người phát minh ra
loại máy móc này, nếu là nước E, nhất định có chút liên quan đến căn cứ
E…
“Trí tuệ… Chắc là có trí tuệ, hoặc có lẽ là có người khống chế?” Ngữ khí người phụ nữ không xác định, “Cái này chúng tôi cũng
không biết rõ lắm, dù sao thực lực của chúng tôi…”
“Tuy nhiên,
chúng tôi có một bản đồ vị trí của căn cứ ở thành phố E, chúng tôi có
thể tặng cho các vị. Chúng tôi không biết nhiều về nước D và F, nhưng
gần đây nước D rất tích cực, đã tấn công căn cứ E hai lần. Có lẽ nước F
là trung lập, có thể là muốn ngư ông đắc lợi.”
Hầu hết những điều này đều là suy đoán của họ dựa trên những sự thật đã
biết, Thuật Dung trầm ngâm gật đầu, những thông tin này không phải là
không có giá trị. Chỉ là một sinh vật máy móc… “Phù chú dùng được
không?”
“!” Tạ Dư Trì ngẩn ra, sau đó hỏi hệ thống.
『 Phù chú không có tác dụng lên những thứ do con người tạo ra. 』
Nhưng đó cũng là sinh vật mạt thế mà!
『 Các loại máy móc như người máy không thuộc về sinh vật mạt thế! 』
Không có tác dụng gì cả???
『 Không có. 』Giọng nói điện tử của hệ thống cực kỳ lạnh nhạt.
Tạ Dư Trì không có biện pháp, thở dài, “Vô dụng.”
“Không sao.” Thuật Dung chỉ vỗ vỗ vai Tạ Dư Trì, sau đó ôm nàng vào lòng, dẫn nàng đi ra ngoài, “Lên xe đi.”
Tạ Dư Trì đi theo Thuật Dung lên xe, cô lấy mấy hộp bánh quy khô và một
thùng nước khoáng từ trong ba lô lên băng ghế sau ra, sau đó Thuật Dung
nhẹ nhàng nhấc thùng nước khoáng lên, nhìn Tạ Dư Trì luống cuống ôm bánh quy đi vào lòng, loạng choạng bước ra khỏi xe.
“Cho các
người…” Tạ Dư Trì nói, đặt bánh quy dưới chân người đàn ông và đẩy nó
về phía anh ta cùng với một thùng nước mà Thuật Dung đang mang đến.
“Các cô thật hào phóng!” Người phụ nữ nhịn không được tán thưởng, vật tư này có thể đảm bảo cho bọn họ dùng trong ít nhất một tuần.
Cấp Sao
càng cao, khả năng chống lại năng lượng dị thứ nguyên càng mạnh, ít nhất là về mặt hiệu quả, đây đã là một nhận thức phổ biến. Những người
có cấp Sao cao sẽ không có bất kỳ dị thường nào sau khi nướng thịt dị
thú, nhưng những người bình thường có thể xuất hiện các triệu chứng sốt, biến thành tang thi, mất trí. Đây cũng là một trong những lý do tại sao những người có cấp Sao cao hơn thì dễ sống sót hơn.