Phác Tổng Sủng Hạnh Cô Nhóc Vô Tâm - Khiết Hạ - Chương 31: Phá đám
Thấy anh không mang biểu hiện vồ vập muốn có được thân thể của cô như một số người. Dù trước đó có lần xuýt chút nữa là anh đã vượt qua giới hạn, rào cản mà cô đặt ra, nhưng suy cho cùng anh vẫn còn đủ tỉnh táo mà gạt bỏ đi sắc nhiễm tình dục đang có trong mình. Cô như có thêm một cái nhìn thiện cảm về anh – người đàn ông đã tin yêu cô – Sở lẽ là do từ trước đến nay, Khả Di luôn mang một chấp niệm trong lòng, đấy là cô muốn để dành thứ quý giá của bản thân đến lúc tận lúc kết hôn. Dù bây giờ đã là thời đại tân tiến, tư duy của người phụ nữ đã cởi mở và phóng khoáng hơn xưa. Nhưng cô lại như pha lẫn giữa hai nét truyền thống và hiện đại, cụ thể hơn là khi cô không có ác cảm về sự phóng túng của phái nữ hiện nay nhưng riêng bản thân mình khi phải đối mặt với việc đó lại vô cùng kín đáo, giữ kẽ.
Dù gì hiện tại cả hai đều đang là nửa kia của nhau, anh đã không đòi hỏi nhu cầu bên dưới thì ít ra cô cũng nên đáp ứng cho anh một ít, nhìn lại cô cũng chẳng thiệt gì.
Còn anh thì đúng như cô nghĩ, đã sống hơn nửa đời người nên đôi mắt nhìn người của anh cũng có thể gọi là chuẩn, không ít thì nhiều. Ban đầu và khi đã tiếp xúc lâu dần với cô, anh nhận ra cô là mẫu người con gái khá truyền thống. Anh tôn trọng điều đó của người mà anh đã xem là bạn đời về sau, nên việc giữ mình của cô chỉ là khoảng thời gian mà cô còn giữ lớp phòng bị. Bản thân anh đã hứa rằng sẽ dùng thời gian, tấm chân tình này để cô dần đồng cảm và cởi bỏ đi lớp phòng bị mà cô luôn mang bên người.
Đấy là suy nghĩ về nửa thân dưới, còn thân trên và nhất là đôi bánh bao mềm mại kia thì lại là một câu chuyện khác. Từ lần xơi xôi thịt màu mỡ hôm ấy, dần dần anh đã tích lũy cho mình kinh nghiệm xin “ăn” một cách nhuần nhuyễn. Nói chẳng chi đâu xa, như việc xin bổng lộc của anh vào tối hôm nay cũng được diễn ra như mọi khi. Cô đang nằm thoải mái trên chiếc giường rộng lớn, đưa mắt theo dõi vào màn hình ti vi đang chiếu bộ phim truyền hình về đề tài hành động nổi tiếng trên mạng dạo gần đây.
Mặc dù nói là nằm một cách thoải mái nhưng thực chất một bên tay của cô lại đang chịu đựng sức nặng khi có một vật thể đè lên, khối vật đó chính là đầu của anh. Bởi tay cô đang được tận dụng để dùng làm gối kê đầu cho anh. Hình ảnh nam nhân nào đó đang gối đầu lên tay bạn gái, gương mặt vùi vào một bên ngực cô không ngừng dụi đầu, thậm chí là hít hà liên tục. Tay anh thuần thục đưa vào trong da thịt, đẩy cao áo con rồi trực tiếp xoa nắn bên ngực còn lại, ngón tay còn cáo già mà day nhẹ đầu nhị hoa ửng hồng trên chiếc bánh bao trắng muốt kia.
Vốn muốn tập trung vào bộ phim hấp dẫn đang chiếu trên ti vi nhưng lại chẳng thể, vì Triết Lực ngày càng quá quắt hơn khi vén chiếc áo ngoài của cô cao đến tận cổ rồi chẳng kiên dè mà há miệng ngậm lấy. Động tác hệt như trẻ con khát sữa mẹ làm cô chợt rùng mình rồi cất tiếng rên trong vô thức. Triết Lực nghe thấy liền đưa tay nắn bóp bên gò bông còn lại một cách mạnh bạo như cổ vũ cô, hành động ấy tạo ra nhiều hình thù biến dạng. Chiếc lưỡi tinh ranh của anh thực hiện động tác xoay vòng quanh nhị hồng, gãy nhẹ rồi mút mạnh đến mức còn tạo ra cả âm thanh khiến ai nghe được đều phải đỏ mặt tía tai.
Không để anh làm càn, nhìn lại bên tay không dùng làm gối cho anh đang bị thương nên không thể dùng nó để đẩy đầu anh ra. Cô bèn co tay bên đang được anh kê đầu mà vỗ vào gương mặt yêu nghiệt kia, cất giọng trách móc:
– “Anh đứng đắn tí coi, cứ như con nít khát sữa vậy á hả?”
– “Tại em ngon.” Dứt câu anh liền chồm người dậy rồi nhắm chuẩn xác vào môi cô mà hôn lấy hôn để. Anh mút mát đôi môi hồng hào vì được chăm sóc tốt kia, cô cũng nhiệt tình mà hưởng ứng theo anh.
Thấy cô gái nhỏ vui vẻ đáp trả mà trong lòng anh dâng lên một niềm vui sướng, bàn tay không tự chủ mà lần mò xuống đôi đào tiên của cô mà nắn bóp. Khả Di khẽ giật mình, vừa định lùi đầu mở miệng quở trách nhưng còn chưa kịp thực hiện đã bị anh thừa cơ hội mà đưa chiếc lưỡi ma quái tiến vào trong. Thành thạo quấn lấy chiếc lưỡi của cô rồi dây dưa, mút mát hết mật dịch bên trong khoang họng.
Đang cùng chìm đắm trong khoái cảm thì một âm thanh cắt ngang đi dòng tâm trạng của cả hai. Tiếng chuông báo hiệu có người gọi đến được phát ra từ điện thoại của anh, bực dọc cùng cảm xúc luyến tiếc rời khỏi môi cô. Anh đưa tay với lấy chiếc điện thoại đang nằm cô đơn bên cạnh vì khi nãy nó vừa được chủ nhân vứt bỏ một cách không thương tiếc. Tiếp tục gối đầu lên tay cô, lần này còn biến thái hơn mà đưa đầu vào mặt dưới ở chỗ cánh tay nối vào ngực cô. Giây sau liền cất tông giọng lạnh hù doạ đối phương như để cảnh cáo người kia đã phá vỡ chuyện tốt của anh.
– “Sủa lẹ cho ông mày còn lo đại sự!” Vừa nhấn nút nghe anh đã buông ngay câu đề nghị khiến cũng phải giật mình rồi trợn tròn mắt nhìn tên biến thái nói năng thô lỗ đang chôn mặt vào người mình kia. Chẳng biết người bên đầu dây kia nghĩ thế nào với tính khí này của anh mà khiến đôi mày rậm của anh chau lại. Cô có thể nghĩ rằng người này chắc hẳn là nam và sở hữu một tính cách nhây lầy vì cách anh bạn nhà cô dùng từ rất cộc cằn, cả biểu cảm cũng không mấy tốt. Chỉ khi bị chọc ghẹo anh mới trưng ra bộ mặt như muốn ăn tươi nuốt sống này.
Thông qua cuộc trò chuyện qua lại đôi ba câu của anh và người bên kia màn hình, cô có thể đoán được diễn biến câu chuyện. Sở dĩ có thể nghe được giọng mà người kia nói trong loa vì cô đang nằm ở khoảng cách gần với anh, nhưng vì âm lượng mà ti vi phát ra đã khiến âm thanh đó bị che lấp. Nên cô chỉ có thể vận dụng tài năng “buôn chuyện” của mình mà phỏng đoán, tức là có khả năng người kia rủ rê anh đi đến một địa điểm nào đó. Nhưng anh lại từ chối một cách phủ phàng, có lẽ không chịu bỏ cuộc nên đầu dây bên kia đã tìm cách thuyết phục anh. Cuối cùng anh cũng phải giơ tay cao mà đầu hàng, tạm biệt một cách “triều mến” rồi lại một lần nữa vứt hẳn điện thoại sang bên góc giường.