Nợ Một Lời Xin Lỗi - Chương 96 - Nếu Thời Gian Quay Trở Lại
Ga giường nhăn nhúm,trên đó có
hai người đang giằng xé nhau,nhưng lúc này Vương Thừa Nhi không còn
sức,đang bị người đàn ông bóp cổ đè dưới thân hắn…
Cô mơ không quật lại được gã đàn ông say rượu,”mày có nói là vợ của tổng thống tao cũng không tha,con điếm…”
Đầu óc quay cuồng…không nghĩ gì được,cô quơ quào liên tục…một chút tàn
hơi cuối…cô cầm được chiếc đèn ngủ để trên bàn,căn phòng bật đèn mờ ảo đến độ không thấy rõ ai là ai,…”bụp”
..”aaaaa” hắn ôm đầu….
Cô thì chưa kịp hoàng hồn đạp hắn xuống đất rồi loạng choạng mò đến
cửa,đèn tắt thật sự không thể thấy đâu là lối ra,chiếc đèn ngủ bị cô nắm mạnh đập vào đầu hắn đến độ tắt…
Cô đoán chừng bao nhiêu bước là tới cửa thì may thay cô đã mò ra được vặn cửa…
“Con khốn” cô vừa mở cửa ra được cũng là lúc hắn túm tóc cô lần nữa
“Cứu….cứu…”ánh sáng vừa chạm vào mắt cô cũng là lúc cô bị hắn túm tóc..
….
Hắn lôi cô ngược lên giường,cô bất tỉnh nhân sự,không còn biết gì…tiếng cười man rợ của gã đàn ông như thoả mãn được ..
“Mày không thể thoát”…
Lúc này không chỉ dục vọng,mà gã đàn ông còn muốn bạo hành…hắn điên cuồng tát vào mặt cô…hắn mở thắt lưng rồi vòng qua cổ cô …vốn định rút
cho chặt lại,nhưng dừng như hắn đổi ý,lấy cà vạt cột tay trái cô lên
thành giường
Chân còn lại cũng bị cột một chân….
Giọng cười khanh khách đến sởn gai óc …đầu cổ hắn túa máu tươi nhưng không hề có ý định xử lý vết thương…
Hắn say mê nhìn con mồi đang bất động trong bóng đêm…ánh trăng len lỏi
lọt vào trong như chiếc đèn ngủ, vô tình làm làn da của cô như phát sáng
Một tên biến thái cùng cực…hắn mở tủ lạnh lấy chai nước suối đổ lên đầu
dài xuống thân dưới cô…một dòng nước lạnh làm cô rùng mình mở mắt phát hiện một tay một chân bị trói,cô rùng mình rồi mở nhưng vô ích hắn cột
khá chặt….
“Thả tao ra” giọng run ngắt quãng ,làm cho hắn càng hứng thú…
“Mày vùng vẫy nữa đi,mày chạy nữa đi,tao đếm đến mười nếu mày không chạy
được thì tao sẽ cứa lên vùng da của mày một vết,hahhahahha”
“Thằng khốn…”tiếng thì thào của cô làm hắn càng điên lên vì thích
1,2,3,4…..cô dùng tay còn lại cố gỡ đến bật máu móng tay…vì hắn cột cổ tay trái của cô bằng cà vạt của hắn
5,….6…7 haha 8, nhanh lên ,nhanh lên….9,…
Hắn đặt lưỡi dao lạnh lên đùi rồi kéo nhẹ một cái”aaaaaaaa” dòng máu nhỏ xuống ga giường trắng…
Cái thứ cô gặp không phải là con người,là cầm thú,còn thua cả cầm thú…
cô đổ mồ hôi lạnh trên trán môi khô đến độ bong tróc….
“Rồi tao có một trò chơi tiếp theo,tao đếm đến 10 mày phải làm tao phát rung lên vì thích…”
Cô mệt ,đau,lã,đến độ hắn nói gì cô nghe không tròn chữ,tròn câu…
Hắn tiến tới leo lên giường trước mặt cô,dang hai chân qua cổ cô tư thế vô
cùng dục vọng….”không..không…”tiếng cô phát ra cũng không rõ ,mặt
tái nhợt không còn chút máu
Hắn tháo quần định kéo xuống
“Cộc cộc….”tiếng gõ cửa làm hắn hoàn hồn …
“Chết tiệt,ai làm giáng đoạn cuộc vui vậy…” hắn bước xuống không quên nhét chiếc khăn vào miệng cô…
Cô cũng nhanh trí ,quan sát,vì từ cái giường bước ra cửa lại khuất sau một chiếc bình phong…
“Phòng anh có cần gì không?”người đàn ông bên ngoài đang đứng hỏi chuyện…
Vương Thừa Nhi cố ý với tới cái chai nước suối trên bàn cạnh đầu giường ,đẩy nó rớt xuống sàn kêu” bộp bộp…”
Tiếng động bên trong làm người đàn ông đứng ngoài cửa lại muốn bước chân vào…nhưng lại bị hắn chắn ngang cửa
“Không chúng tôi chuẩn bị ngủ”
“Tôi nghe có tiếng động lạ”
“Bạn gái tôi ,đang ở trong,không tiện vào đâu”
“Uhmmmm”….”ummmmmm”Vương Thừa Nhi cố ý kêu lên thật lớn nhưng lại bị chặn cái khăn ở miệng…khó khăn vô cùng…
“Hình như anh bị thương thì phải,tôi giúp anh gọi cứu hộ đưa vào bờ nha”
người đàn ông đứng ngoài cửa ngó vào trong nhưng bị hắn chắn ngang cửa..
“Không không cần” “rầm” gã đàn ông biến thái với cặp mắt long sòng sọc đóng
cửa lại rõ lớn….mỉm một nụ cười man rợ quay trở vào…
Lần này
hắn còn mang rợ hơn,trở vào trong dùng dao chen vào trước ngực cô một
tay nắm chặt tay phải của cô rồi đưa lên cố ý cắt phăng chiếc áo ngực
của cô…
Lực bất tòng tâm ,hai hàng nước mắt rơi ra,lần đầu tiên
cô lại thấy bất lực trước một chuyện hoang đường như vậy,nếu thân thể
này bị tên điên đó ô uế cô chắc chắn sẽ không thể nào sống nổi….
Chiếc áo ngực che chắn tấm thân cuối cùng cũng bị tên đó cắt phăng đi…lắc
đầu liên tục,cô tuyệt vọng đến nổi chỉ muốn chết đi ngay lập tức,nhưng
nghĩ lại cô còn mối thù chưa trả….
Hơi thở gấp ….sợ hãi tột độ…nước mắt chảy dài hai bên mép tóc….trời ạ…Đoàn Thiếu Dương….em nợ anh một lời xin lỗi…
Đoàn Thiếu Dương em yêu anh….nếu thời gian quay trở lại em sẽ dùng những
thứ ngọt ngào nhất đối với anh…Đoàn Thiếu Dương em yêu anh….
Trong lúc đau khổ tuyệt vọng nhất ,trong đầu cô luôn hiện ra người đàn ông cô yêu nhất…lúc này cô mới biết khoản thời gian cô ở bên anh ấy mới là
hạnh phúc biết dừng nào…
“Đoàn Thiếu Dương cứu em” thâm tâm cô luôn gọi mãnh liệt….