Nhất Thế Thần Vương - Diệp Phàm (FULL) - Chương 265 Căn cứ chiến đấu
Chương 265: Căn cứ chiến đấu!
Núi Lĩnh Nam.
Phía Tây Nam của quận Thiên Thục là một ngọn núi chưa từng bị khai phá.
Mà ở sâu bên trong ngọn núi lại là một khu căn cứ quân sự cấp sss.
Long Quốc có rất nhiều căn cứ quân sự, được chia thành ba cấp bậc s,ss,sss. cấp bậc càng cao thì căn cứ quân sự càng đáng sợ, các loại vũ khí quân sự đươc nghiên cứu và cất giấu ở bên trong càng nhiều!
Căn cứ quân sự ở dãy núi Lĩnh Nam này là căn cứ lớn nhất ở khu vực phía Tây Nam của Long Quốc, cũng là lực lượng quân sự quan trọng bảo vệ biên giới Tây Nam!
Để bảo vệ căn cứ quân sự này, chiến khu Tây Nam đã phái ba vạn người được trang bị võ trang đầy đủ trấn thủ.
Khu vực Tây Nam vốn có chiến khu tây bộ và quân Thiên Sách trấn giữ, chỉ cần có chuyện thì hai bên sẽ xuất quân khi có yêu cầu, vậy nên căn cứ quân sự này có ba vạn người canh giữ là đủ!
Hơn nữa phía Long Quốc cũng chưa bao giờ nghĩ có người dám tấn công căn cứ quân sự này.
Dù sao muốn phá hủy một căn cứ quân sự cao cấp trong lãnh thổ Long Quốc cũng không dễ
dàng như vậy!
Nhưng không ngờ, chuyện này lại thật sự xảy ra.
Dưới sự xúi giục của Lưu Ly Quốc, chiến bộ của tám nước đã phái ra những cường giả tinh nhuệ, hợp thành một đội ngũ nhằm mục đích phá hủy căn cứ quân sự.
Lúc này đã là ban đêm, ánh trăng chiếu rọi núi Lĩnh Nam.
Trong núi là một mảng yên tĩnh.
Nhưng trong rừng rậm rạp này, khắp nơi đều là giết chóc.
Vài phút sau, tám bóng người tản ra hơi thở đáng sợ tập trung tại đây.
Bọn họ chính là thủ lĩnh của đội ngũ quân tinh nhuệ do tám nước phái tới!
Thực lực của tám người đều vô cùng đáng sợ!
“Lính gác vòng ngoài đã bị giải quyết toàn bộ!”
“Tất cả tín hiệu của núi Lĩnh Nam đều đã bị người ta gây nhiễu sóng trước rồi!”
Cường giả thủ lĩnh Lưu Ly quốc lạnh lùng nói.
“Gây nhiễu sóng tín hiệu trước?”
“Lẽ nào Lưu Lỵ quốc đã sớm phái người tới?”
Thủ lĩnh của bảy nước còn lại ngạc nhiên nói.
“Không, là nội ứng của Lưu Ly quốc ở Tây Nam làm, hơn nữa hiện tại bọn họ đã phong tỏa tất cả những con đường đi tới núi Lĩnh Nam, cho dù người bên phía Long Quốc phát hiện, nội ứng cũng sẽ kéo dài, giữ chân bọn họ, tranh thủ đủ thời gian cho chúng ta!”
Người dẫn đầu Lưu Ly quốc lạnh lùng nói.
“Lưu Ly quốc các ngươi đúng là lợi hại!”
Cường giả Anh Quốc cười nói.
“Được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa, lập tức hành động!”
“À, tên kia thế nào rồi? Có khống chế được không? Hắn chính là nhân tố quyết định để chúng ta phá hủy căn cứ quân sự này!”
Lúc này, thủ lĩnh của Lưu Ly quốc nhìn cường giả Man Quốc nói.
“Yên tâm, hắn đã bị vu cố của Vu Môn Man Quốc khống chế, sẽ ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh của chúng ta!”
Gã cầm đầu Man Quốc tự tin nói.
“Vậy thì được, hành động đi!”
Thủ lĩnh Lưu Ly Quốc lớn giọng, bọn họ bắt
đầu hành động.
Lối vào núi Lĩnh Nam.
Hơn một nghìn người tập trung ở đây, tất cả đều mặc đồ đen, tay cầm đại đao. Khí thế của mỗi người đều sắc bén.
“Mọi người nghe cho kỹ, nhiệm vụ lần này chính là ngăn cản bất kỳ kẻ nào vào núi, chỉ cần đêm nay nhiệm vụ hoàn thành, bang chủ nói, mỗi người ban thưởng một trăm vạn!”
Thủ lĩnh của đám người mặc đồ đen lên tiếng.
Nghe được thưởng một trăm vạn, ai nấy đều lộ ra vẻ kích động.
“Rõ!”
Tất cả đều hô lên.
Vút vút vút!!!
Rất nhanh, từng chiếc phi cơ trực thăng xuất hiện.
Cửa khoang mở ra, Diệp Phàm, Hắc Uyên và Thiết Thủ nhảy thẳng xuống rồi vững vàng tiếp đất, những thành viên khác của Long Hồn cũng lần lượt theo sau.
Nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt của đám người mặc đồ đen khựng lại.
“Các người là ai?”
“Tránh ra!”
Nhìn hơn nghìn người chặn trước lối vào núi, Hắc Uyên quát lớn.
“Đêm nay, ai cũng không thể vào núi, kẻ nào làm trái, giết!!!”
Thủ lĩnh của đám người mặc đồ đen lạnh lùng nói.
“Các người có biết…”
“Phí lời với bọn họ làm gì!”
Thiết Thủ đang định lên tiếng, Diệp Phàm đã xông tới, trên người hắn tản ra một cỗ năng lượng khủng bố, trực tiếp đánh bay đám người ra ngoài.
Những người khác còn chưa phản ứng kịp thì Diệp Phàm đã vào trong núi Lĩnh Nam.
Lúc này, đám người Hắc Uyên lần lượt ra tay rồi xông ra ngoài.
“Ngăn bọn họ lại!”
Gã thủ lĩnh hô lên, người của hắn cầm đao chặn đám Hắc Uyên lại.
Ngay khi Long Hồn đang chém giết đá người cầm đao.
Diệp Phàm dùng tổc độ nhanh nhất, đi sâu vào trong núi Lĩnh Nam.
Nơi này có một tòa căn cứ quân sự khổng lồ.
Căn cứ quân sự này nửa trên mặt đất, nửa dưới lòng đất.
Toàn bộ căn cứ được xây dựng không gì phá nổi, chỉ có một cánh cống ở giữa, được chế tạo đặc biệt nặng năm tấn cho phép ra vào.
Nhưng lúc này, cánh cửa đã bị mở ra, thi thể chiến sĩ nằm la liệt trên mặt đất, tiếng chém giết từ bên trong truyền ra.
Ánh mắt Diệp Phàm khựng lại, hắn trực tiếp vọt vào.
Bên trong căn cứ quân sự, cường giả tám nước đang điên cuồng chém giết những chiến sĩ đóng quân.
Bởi vì trong căn cứ có rất nhiều vũ khí quan trọng, không thể nổ súng.
Một khi nổ súng thì rất có khả năng hư hại thậm chí là kích nố những vũ khí tên lửa đạn đạo, lúc đó, hậu quả gây ra là không thể nào tưởng tượng nối.
Thế nên chiến sĩ trong căn cứ chỉ có thể cầm vũ khí lạnh để đổi phó với đội quân tinh nhuệ của tám nước kia.
Nhưng nếu đấu vũ khí lạnh, đám chiến sĩ đóng quân ở căn cứ căn bản không phải là đối thủ với cường giả được chiến bộ tám nước tỉ mỉ lựa chọn.
Mặc dù căn cứ này có ba vạn binh lính, nhưng vẫn khó có thề chống cự nổi cường giả được phái tới, từng người từng người chết thảm.
Nhưng để bảo vệ căn cứ này, chiến sĩ vẫn không ngừng xông lên, bọn họ phải ngăn cản cường giả của tám nước xâm lấn.
“Các người ngăn bọn họ lại, chúng ta đi!”
Sau một hồi chém giết, tám cường giả liếc nhìn nhau, bọn họ đế những người khác chiến đấu với đám lính ở căn cứ.
Mà bọn họ thì thông qua thực lực mạnh mẽ, vòng qua lớp phòng hộ của những chiến sĩ để đi thẳng vào sâu bên trong căn cứ, nơi cất giữ vũ khí quan trọng nhất của căn cứ quân sự!
Vút!
Lúc này, Diệp Phàm xuất hiện, hắn nhìn quanh một lượt, ánh mắt hiện ra tia sắc lạnh.
Dưới sự soi sáng của lục sư phụ, Diệp Phàm rất chán ghét những người nước ngoài sang xâm lược Long Quốc.
Nhìn người của tám nước kia đang trắng trợn tàn sát chiến sĩ Long Quốc, ánh mắt hắn tràn đầy sát khí.
Hắn vung thanh kiếm ngắn màu đen rồi xông tới.
Phụt phụt phụt!!!
Diệp Phàm vung kiếm khiến mười mấy chiến sĩ cường giả của tám nước ngã xuống.
Kế tiếp, một mình Diệp Phàm quơ kiếm màu đen, điên cuồng chém giết đám cường giả này.
Chỉ trong vòng một phút, cường giả của tám nước lần lượt bị Diệp Phàm giết chết.
Cảnh tượng này khiến những người lính có mặt phải khiếp sợ.
Tít tít tít!!!
Ngay lúc này, còi báo động đột nhiên vang lên.
“Không xong, có người đột nhập vào căn cứ!”
Vẻ mặt của người phụ trách căn cứ lập tức thay đối, trực tiếp xoay người đi vào sâu trong căn cứ.
Ánh mắt Diệp Phàm khựng lại, hắn dùng tốc độ như tia chớp xông vào bên trong.
ở sâu trong căn cứ có một kho quân sự, ở đó cất giữ các loại vũ khí đạn đạo mà Long Quốc mới nghiên cứu phát triển ra.
Lúc này, tám gã thủ lĩnh kia đã vào bên trong, bọn họ chuấn bị phá hủy toàn bộ kho vũ khí.
“Chỉ cần hủy toàn bộ những thứ này, lực lượng quân sự của Long Quốc sẽ tổn thất nặng
n’ê, tới lúc đó liên minh tám nước chúng ta sẽ xuất quân, nắm trọn Long Quốc trong lòng bàn tay!”
Gã thủ lĩnh của Lưu Ly Quốc nói với vẻ đầy phấn khích.
Ánh mắt của những gã còn lại cũng lộ ra vẻ kích đônq, bon ho trực tiếp lao về kho vũ khí.