Ngôi Trường Hạnh Phúc - Vương Linh - Chương 1: Trường chuyên
Bọn lớp chuyên Toán là chăm học nhất, học là niềm đam mê của bọn nó. Bọn lớp Tin (nòng cốt là nửa lớp chuyên toán cấp 2 đi lên), bọn này thi không vào được chuyên Toán nên bị nhét vào thành lớp chuyên Tin. Đỡ mọt sách hơn bọn kia và nghịch ngợm số 2 thì không ai số 1.
Bọn lớp chuyên Lý có một phần là dân lớp Toán Lý cũ, bọn mới đa phần là con ông cháu cha, tư duy tốt, chúng nó cũng con nhà nòi cả nhưng vì sướng quen rồi nên học có mức độ, không chọi được Toán nên ùa sang Lý hết, cũng nhiều trò không thua ai. Không biết có phải do bố mẹ chúng nó quen nhau không hay do cùng xuất phát từ vạch đích nên đa phần chúng nó có khí chất giống nhau, thế nên thành ra đoàn kết nhất khối. Sau mới thấy các khối đều có đặc trưng như vậy.
Bọn lớp Hóa chủ yếu mới toe vì cấp 2 không có chuyên hóa, bọn này phần lớn từ huyện lên, sẵn nhiều bạn bè dưới quê nên chúng nó không thân thiết với nhau lắm, lũ Hóa rất chăm chỉ và giản dị, tất nhiên trừ mấy đứa thành phố. Có điều kỳ lạ là bọn con gái lớp Hóa rất điệu, thậm chí bọn chuyên Văn không phải đối thủ. Mấy đứa điệu nhất đều xấu cả, chắc xấu nên mới điệu, à quên, nữ tính, hohoho..
Trúc học chuyên toán từ cấp 2 nhưng tới lớp 9 bị đẩy sang Lý do thi vượt rào xếp trong nửa cuối lớp. Vậy là mặc định thi Lý và có mặt chính thức trong lớp chuyên Lý cấp 3. Cũng từ huyện lên nên khá tự ti và thật thà. Bản chất giản dị, không quảng giao, chỉ muốn yên thân tu dưỡng. Lớp có 5 nàng công chúa và 26 tiểu quỷ. Mỗi nàng một vẻ.
Cao nhất là cái Kiều Duyên, nó có khuôn mặt trái xoan, nó không xinh xuất sắc nhưng dáng đẹp, trắng trẻo và diện dàng ăn chơi nên được coi là hot girl của khối, lắm fan hâm mộ lắm, giờ ra chơi nào cũng thấy mấy anh lớp lớn lấp ló ở cửa. Vì xinh nên em có quyền, anh nào vớ vẩn nó cũng mắng cho chạy mất dép.
Minh Anh là nữ sinh thứ 2, phong cách tomboy, tóc tém gọn gàng, chuyên dép lê quèn quẹt và quần bó áo thụng. Nó khá nghịch, chơi tất với cả nam và nữ, tính rất dễ chịu, hòa đồng, nhiệt tình và thông minh.
Hoài từ tỉnh bên cạnh sang học, bạn bảo chuyên tỉnh bạn xa hơn nên bạn sang đây học cho gần nhà, dù cũng cách tới 20km và phải ở ký túc xá. Hoài gầy gầy, nhà cũng vất vả nên tính cách giản dị, tóc dài đen nhánh, rất chăm chỉ, ít nói, cứ che miệng khi cười, cũng có vẻ khá nữ tính.
Lam học dưới quê, mới chuyển nhà lên thành phố. Nó cười duyên lạ, mồm hơi móm mém nhưng rất tươi, tính khí kiểu hơi bốc đồng nhưng khá thật, nghĩ gì nói đấy, thỉnh thoảng nó phấn khích lại cười ngoác miệng, giòn tan và bất thình lình đập cái bốp vào vai người đối diện, có lúc đến Trúc còn giật mình mặc dù đã biết tính nó. Ngôn Tình Sắc
Bọn con trai thì lố nhố một lũ, cũng có vài bạn nhà nghèo, dưới huyện lên học, mấy bạn này thì kiểu khắc khổ, hiền lành, ít nói. Lũ còn lại thì cứ ầm ĩ suốt ngày như chim ri.
Trường không có đồng phục chung nên mỗi lớp thiết kế một kiểu. Bọn chuyên tự nhiên lắm con trai thì đồng phục sơ mi, bọn chuyên còn lại bói ra được vài thằng con trai thì áo trắng, còn lại lũ chúng nó áo dài trắng thướt tha hết. Lớp Trúc, chúng nó chọn áo sơ mi xanh da trời, tự thiết kế tự in rồi mang tặng mỗi bạn nữ 1 cái, khỏi đóng tiền, đứa nào mặc cũng bị rộng vì có đi đo đâu.
Lớp chỉ có 10 bàn dài chia 2 dãy, mỗi bàn 3 đứa, bàn đầu nhét 3 thằng bé nhất lớp và ông lớp trưởng. Bọn con gái ngồi tất cuối lớp cho yên ả. Lớp trưởng con nhà lành, khác hẳn bọn còn lại, thằng này thông minh nhưng chậm chậm, thêm cặp kính cận nên trông lúc nào cũng như ông cụ non, được cái hay cười. Nó được thầy chủ nhiệm bổ nhiệm vì điểm thi đầu vào cao nhất. Nhưng nó cũng được anh em nể trọng gọi anh Dương vì nó không bao giờ mách lẻo thầy chủ nhiệm mà còn bênh anh em, hơn nữa thằng này mẫu mực đoan trang lắm, chưa bao giờ thấy nó không học bài hay nói chuyện riêng hoặc quay cóp