Nghệ Sĩ Nhà Tôi Là Siêu Sao Hàng Đầu Trọng Sinh - Bạc Hà Miêu - Chương 11
Khán giả chưa đã thèm, buổi thịnh yến long trọng của song song thính giác và thị giác đã hoàn toàn chinh phục bọn họ, khán giả ở hiện trường tự phát đứng vỗ tay suốt một phút. Mà làn đạn vốn bị đang bị hóa đá cũng sống dậy một lần nữa, cư dân mạng dùng từ tượng thanh cấp cao Cmn biểu thị kính ý của bản thân với hai vị kính ý.
Trợ lý của Lệ Loan thoáng nhìn khuôn mặt đầy nước mắt của chủ tịch, cẩn thận nói: “Chủ tịch, mà biểu diễn đã kết thúc.”
Lệ Loan lấy lại tinh thần, lúc này mới ý thức được mặt mình lành lạnh, trợ lý vội vàng quay đầu, làm bộ bản thân cái gì cũng không thấy.
Lệ Loan lại không tức giận như bình thường, ông ngẩng đầu nhìn về Diệp Thương trên sân khấu, cả người đều có chút ngơ ngẩn, trong mắt là cuồn cuộn cảm xúc phúc tạp.
Đã qua ba mươi năm, ông vốn tưởng rằng lúc sinh thời sẽ không còn xem được màn biểu diễn như vậy nữa.
Diệp Thương không biết fans hâm mộ số một của mình ở dưới sân khấu, trận này hắn hát đến vui sướng tràn trề, đối mới người dẫn chương trình lải nhải phỏng vấn có chút mất kiên nhẫn, chỉ muốn xuống xem phản ứng của người đại diện.
Hắn không phối hợp, bên cạnh lại là Lệ Tử Hàng có tiếng ít lời.
MC phỏng vấn không được, có hơi xấu hổ, cũng may trong tai nghe kịp truyền đến tiếng chỉ đạo của đạo diễn, cô vội vàng nói: “Đối với bài hát này, tôi cảm thấy trong ba vị giám khảo, thầy Hạ hẳn là người có nhiều cảm xúc nhất, không bằng mời thầy Hạ nhận xét trước đi.”
Mọi người đều biết Hạ Phi là fans của Lục Dương, bài hát《 Hạ Trùng 》 này lại càng quan trọng trong lòng ông, ông tính tình thẳng thắng, nói chuyện lại khắc nghiệt, từ trước chỉ cần có người muốn hát 《 Hạ Trùng》, phàm là có một chút tỳ vết đều sẽ bị ông lôi ra châm chọc mỉa mai một phen, cố tình là lỗ tai ông rất độc, nói đều là sự thật, khiến đối phương chỉ có thể nén giận.
Về sau không còn ai dám hát《 Hạ Trùng》, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất.
Thời điểm Diệp Thương và Lệ Tử Hàng biểu diễn, ống kính quay về phía Hạ Phi, chỉ là sắc mặt oog nghiêm túc, khiến người ta không thể đọc được suy nghĩ trong lòng.
Lời nói của Mc rất hợp ý người xem,bọn họ cũng muốn nghe Hạ Phi đánh giá màn biểu diễn của Diệp Thương và Lệ Tử Hàng như thế nào.
Hạ Phi không từ chối, ông nhận xét về Lệ Tử Hàng trước: “Âm sắc và thanh nhạc của cậu đều rất tốt, nhưng vẫn tồn tại một ít vấn đề……”
Nhận xét của HẠ Phi quả nhiên không chút lưu tình nhưng lại rất thực tế, Lệ Tử Hàng đã sớm có chuẩn bị, khiêm tốn mà tiếp nhận ý kiến.
Sắc mặt của Hạ Phi cũng thả ra một ít: “Chẳng qua cậu không cần chán nản, có một số việc cần phải có thời gian, cậu ở tuổi này làm được như vậy quả thực không tồi.”
Lệ Tử Hàng không nghĩ tới cậu vậy mà có ngày được Hạ Phi khích lệ, nhất thời kinh ngạc không phản ứng lại được.
Chẳng qua cũng không ai để ý phản ứng của cậu, bởi vì tầm mắt của Hạ Phi đã chuyển hướng về phía Diệp Thương, đây mới chân chính là vở kịch lớn.
Ánh mắt Hạ Phi phức tạp đánh giá Diệp Thương: “Tôi không biết phải nói cái gì, biểu hiện của cậu gần như là hoàn hảo, tôi thậm trí còn cảm thấy, cậu đã cùng ma quỷ trao đổi linh hồn, mới có thể sở hữu tiếng ca như vậy.”
Mọi người:……
Diệp Thương:……
Lúc này, làn đạn sâu kín để lại một cơn gió.
【 Có văn hóa chính là không giống nhau, đến liếm cẩu cũng có vẻ cao cấp hơn so với chúng ta 】
Trịnh Triệu trong hậu trường sắc mặt trắng bệch, hoàn toàn không thể tin được điều mình đang nhìn thấy, vốn là sát chiêu chuẩn bị cho Diệp Thương thế nhưng lại trở thành thành tựu của đối phương, cậu ta cảm thấy mình sắp nôn ra máu.
Cố tình đồng đội không cảm được tâm tình của cậu ta: “Chúng ta có phải sẽ thua không?”
Trịnh Triệu không thể nhịn được nữa, rống giận với người kia: “Còn chưa có kết quả đâu! Cậu nói cái lời xui xẻo gì vậy!”
Tâm tình cậu ta bực bội, đẩy người ra đi ra ngoài, ai ngờ vừa mới đi ra cửa, kiền nghe thấy người xem phía dưới thét chói tai hô to tên của Diệp Thương và Lệ Tử Hàng.
Tâm tình Trịnh Triệu càng tệ hơn.
Kết quả như nào không cần nói cũng biết, Diệp Thương và Lẹ Tử Hàng không hề trì hoãn mà thăng cấp Top 6, mà Trịnh Triệu trộm gà không thành lại mất nắm gạo, ngay sau đó liền phải tham gia lượt pk phục thù.
Diệp Thương nói được thì làm được, cư dân mạng đều chờ mong hắn hung hang vả mặt Trịnh Triệu.
Trịnh Triệu cũng nghĩ như vậy, cậu ta miễn cưỡng lộ ra nụ cười: “Trận thi đấu này cậu phát huy vượt xa người thường, bọn tôi thua tâm phục khẩu phục.”
Trịnh Triệu tuy rằng nỗ lực làm ra bộ dáng rộng lượng, nhưng chung quy không nhịn được mà lộ ra vẻ đố kị.
Diệp Thương đương nhiên nhìn ra được, chẳng qua hắn trước giờ không có thói quen đánh chó rơi xuống nước, không có tiếp lời cậu ta, chỉ cùng hai người bắt tay, lại phân biệt chúc hai người kế tiếp phát huy tốt,lúc này mới cùng Lệ Tử Hàng xuống sân khấu.
Diều này làm cho không ít cư dân mạng đang chờ xem náo nhiệt hoàn toàn thất vọng, lại càng làm cho sự yêu thích của nhiều người đối với hắn tăng lên không ít, cảm thấy hắn có phong độ. Hiện giờ không còn ai nói hắn cuồng vọng, đều cho rằng hắn chỉ là thật tình.
Đem ra so, Trịnh Triệu như lâm đại dịch nhìn ứu có chút lấy lòng tiêu nhân đo dạ quân tử,không ít gười nhớ đến sự việc lần trươc Trịnh Triệu đăng Weibo rồi lại xóa đi, không khỏi có suy nghĩ khác.
Trịnh Triệu gắt gao mà cắn răng, có vẻ hận chết Diệp Thương, nhưng trước mắt bao nhiêu người, cậu ta cái gì cũng không thể làm, chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Thương và Lệ Tử Hàng đi xuống sân khấu.
Dưới sân khấu, giờ phút này tâm tình của Lệ Tử Hàng vẫn chưa hoàn toàn bình phục, vốn định tâm sự cùng Diệp Thương, ai ngờ hắn trực tiếp lướt qua mình, đi về đường thông với thính phòng.
Thẩm Hoài vừa lúc vào tới, đã nhìn thấy ánh mắt sáng quắc đang nhìn chằm chằm mình của Diệp Thương: “Cậu có thấy biểu hiện của tôi hôm nay không? Lợi hại không?” Bộ dáng kia giống như một đứa trẻ đang vòi thưởng người lớn trong nhà, không hề có nửa phần bình tĩnh tự nhiên.
Thẩm Hoài dở khóc dở cười, nhưng vẫn trả lời: “Thấy được, rất lợi hại!”
Diệp Thương cảm thấy mỹ mãn, khoác tay lên vai Thẩm Hoài, lôi kéo anh đi về phía phòng nghỉ, thời điểm đi qua đồng đội của mình, hắn giống như cuối cũng cũng nhớ tới đồng đội của mình: “Cậu sao vẫn còn ở đây?”
Lệ Tử Hàng: “……”
Đột nhiên có điểm lý giải được tâm tình của Trịnh Triệu, dù sao cậu là đồng đội cũng có chút không nhịn nổi nữa.
Lúc trước Trịnh Triệu vẫn luôn không sợ hãi, cho rằng Diệp Thương và Lệ Tử Hàng phải thua, cho nên đối với tiết mục pk phục thù của mình không quá để bụng, hiện giờ phải đối mặt với pk, hơn nữa còn bị tâm thái thất hành, biểu hiện rối tinh rối mù, nhận kết quả bị loại trừ.
Trịnh Triệu quả thực muốn điên rồi, cậu ta nghĩ thể nào cũng không có nghĩ đến việc kịch bản bản thân chuẩn bị cho Diệp Thương lại ứng nghiệm trên người mình.
Hiện giờ Diệp Thương thuận lợi tiến vào Top 6, cậu ta lại phải xám xịt rời khỏi sân khấu, đối với Trịnh Triệu mà nói, quả thực giống như gặp ác mộng.
Gia cảnh Trịnh Triệu khá giả, từ nhỏ muốn gió được gió muốn mưa được mưa, tham gia 《 Sao sags ngày mai 》 cũng là nhắm tới ngôi vị quán quân, nhưng vừa tiến tổ đã liên tiếp phải chịu đả kích, hiện tại loại ngoài khiến cậu ta chướng mắt như Diệp Thương cũng có thể thắng cậu ta, tâm thái của cậu ta đã hoàn toàn hỏng rồi.
Chỉ là lúc này đang phát sóng trực tiếp, trước mắt bao người cậu ta không thể làm gì cả.
Trịnh Triệu miễn cưỡng mỉm cười, dưới sự dẫn dắt của Mc, nói mấy câu cùng fans, liền vội vàng rời sân khấu.
Cậu ta đứng ở lối đi nhỏ đen như mực, nhìn những thí sinh từng chạy theo sau mông mình đều tiến vào Top 6, bước lên sân khấu lung linh tráng lệ, hận đến mức cả hàm rang sắp bị cắn chảy máu.
Diệp Thương giống như cảm nhận được gì đó, quay đầu lại xem qua, lại chỉ nhìn thấy một cái bóng.
Lệ Tử Hàng khó hiểu nhìn hắn: “Làm sao vậy?”
Diệp Thương lắc đầu, cùng cậu ta bước lên sân khấu, nghênh đón sự cổ vũ của khán giả.
Trừ bỏ fans trung thành của những thí sinh bị loại thật tâm vì họ mà khổ sở, đại bộ phận người xem rất nhanh đã quên mất chuyện này, chuyển ánh mắt tới trận đấu tiếp theo.
Tiếp theo là phần phân nhóm thi đấu, nhóm giám khảo căn cứ vào thực lực của các thí sinh, chọn ra hai chủ thành, cã thí sinh còn lại lần lượt chọn thành, nếu thành thủ thành công, sẽ trực tiếp thăng cấp, bị phản kích sẽ phai tham gia pk phục thù.
Lệ Tử Hàng không hề nghi ngờ là chủ thành thứ nhất, nhưng một vị chủ thành khác lại khiến nhóm giám khảo gặp khó khan, cuối cùng vẫn là Hạ Phi lực bài chúng nghị*, đề cử Diệp Thương.
( cân nhắc, bàn bạc và loại trừ tất cả các ý kiến)
Diệp Thương và Lệ Tử Hàng phân ra đứng hai bên, còn lại bốn thí sinh dựa theo thứ tự thăng cấp Top 4 lựa chọn chủ thành.
Nhưng ngoài dựa kiến, Lệ Tử Hàng lại là người bị chọn đầu tiên, Mc không đế mất cơ hội phỏng vấn, thí sinh kia cũng bất đắc dĩ: “Hai cái người này đều là đại ma vương, ít nhất vẫn là chọn người theo kịch bản mà đi đi.”
Lời này vừa thốt ra, làn đàn đều chỉ có “Ha ha ha ha”.
Diệp Thương có chút bất đắc dĩ nhún nhún vai.
Cũng có người khiếp sợ phát hiện, chỉ với thời gian hai trận đấu. hai bài hát, Diệp Thương đã từ cái bánh bao mềm mọi người đều có thể ức hiệp trở thanh đại ma vương có địa vị ngang hàng với Lệ Tử Hàng.
# Diệp Thương Hạ Trùng # Rất nhanh đã lên hot search.
Chỉ là so với trước kia, anti dưới Weibo hầu như đã mai danh ẩn tích, phần lớn đều là tiếng “Áu áu áu” của fans, còn có một số nhà phê bình nhạc còn giữ được lí trí. Mấy anti linh tinh còn lại cũng chỉ có thể lấy sự tình phía trước của Diệp Thương ra nói, nhưng rất nhanh đã bị cư dân mang tâm tình kích động mắng cho mất hút.
Thẩm Hoài ngồi ở thư phòng, số liệu trên máy tính lướt nhanh qua trước mắt anh, đâu chính là phần mềm mà anh đã từng đặt làm của Trần Trì Vũ.
Diệp Thương trước sau biến hóa quá lớn, lại diễn ra trước mất công chúng truyền thông, tuy nói chuyện này không thể nào tưởng tượng, trên mạng cũng chỉ nói giỡn là xuyên việt gì đó, nhưng vẫn là có chút tai họa ngầm. Tác dụng của phần mềm này đó là có thể sớm phát hiện tai họa ngầm, thong dong đưa ra hướng ứng đối giải quyết.
Thẩm Hoài cũng không có ý định để hắn che dấu tính tình chân chính của bản thân, cho dù vì vậy mà xuất hiện phiền toái, tự nhiên sẽ có người đại diện này của hắn giải quyết.
Chỉ cần Diệp Thương không thay đổi, anh sẽ luôn bảo vệ hắn, để hắn vĩnh viễn vô lo vô nghĩ.