Mộng Đẹp - Tĩnh Dạ Nguyệt Xuân - Chương 65: Xinh đẹp như thế này, muốn đem giấu đi
- Trang Chủ
- Mộng Đẹp - Tĩnh Dạ Nguyệt Xuân
- Chương 65: Xinh đẹp như thế này, muốn đem giấu đi
Diệp Thanh trong vai nữ chính đã diễn được cái hồn của nhân vật khá tốt…
Ngoại trừ hai điều trên, còn có một điều nữa, tài năng của nữ phụ Hứa An khiến cho tôi kinh ngạc.
Đây là một nhân vật tương đối khó nắm bắt, nhưng lại diễn nhân vật này vô cùng hoàn hảo, a, tình yêu đúng là đáng ghét, khi cô ấy diễn cùng Diệp Thanh luôn có một loại cảm giác… nhìn qua vô cùng hài hòa. “
Truyền thông trong nước đưa tin rất nhanh, những lời bình luận của truyền thông nước ngoài vừa mới có không lâu thì trên những trang web ở trong nước đã đăng lại lời bình luận đó, cả bầu trời là lời ca ngợi.
Fan của Diệp Thanh cũng cảm thấy rất vinh dự.
Ha ha ha, trên đó đều là lời khen thần tượng của bọn cô… Diệp đại nhân, diễn xuất của chị đã được mọi người khẳng định rồi!!!
Nhưng mà, kết quả cuối cùng vẫn chưa có. Dù ban đầu có fan không nhịn được bị kích động, nói lung tung loạn xạ rồi cũng bị những fan lý trí khác kéo trở lại. Giờ không thể kích động, chờ có kết quả mới có thể yên tâm, nhỡ đâu không ôm được giải thì… bọn họ tự vả mặt là chuyện nhỏ, còn nương nương bị bôi đen mới là chuyện lớn.
Các fan chính là như thế đó, hận không thể suy nghĩ thấu đáo tất cả mọi việc.
Có một số người cố ý tâng bốc lên, cố ý giả bộ như một fan đang kích động để mọi người thấy fan bọn họ là như thế này, lý trí mà rộng lượng.
Những người qua đường không thích bộ dáng phô trương quá mức, thế nên kết quả còn chưa có thì một bộ fan quá khích đã khiến người khác rất chán ghét. Cũng may đó chỉ là một số fan.
Không thể không nói, ở trong nước tràn ngập lời khen là sự thật. Cũng có rất nhiều người cố ý phóng đại chuyện này lên, thế nhưng các fan lại rất bình tĩnh nên chuyện này rất nhanh đã bị ép xuống.
” Đối với <Núi Linh Yên có một tiểu tiên nữ> nhân vật lần này tôi muốn nói tới là nữ chính. Không thể không nhắc tới, diễn xuất của Diệp Thanh thực sự rất tốt. Trong phim, mỗi một động tác, mỗi một biểu cảm, đều vô cùng hoàn hảo và xinh đẹp. Có thể diễn được vai diễn này một cách hoàn hảo như vậy, nên tôi khá mong chờ vào tương lai sau này của cô ấy… “
Vân Du đang cầm báo đọc thì bị kích động, cô buông một bên tay ra nhưng tay còn lại vẫn giữ chặt: ” Thanh Thanh, chị xem này, tất cả mọi người đều đang khen chị. “
Lời Vân Du nói cũng không phải là đang nói quá, đúng là có rất nhiều người dành lời khen cho Diệp Thanh, khen ngợi diễn xuất của cô.
” Không cần phải quá quan tâm, bây giờ mọi người chỉ đang thuận theo chiều gió thôi… ” Diệp Thanh nhàn nhạt nói.
Chuyên viên trang điểm ở phía sau cô cười rất tươi, dùng trâm vấn tóc cô lên, sau đó còn buông mấy sợi tóc nhỏ bay bay ở hai bên tai, tạo cảm giác quyến rũ, vỗ vỗ tay: ” Được, mọi thứ đã xong rồi, em mau xem xem bộ này thế nào? “
Diệp Thanh đứng lên, lùi ra sau hai bước, cẩn thận ngắm nhìn mình trong gương.
Bộ lễ phục dài màu xanh dài đến mắt cá chân, ở trên váy còn có những điểm sáng như ẩn như hiện, như là những ngôi sao được rắc lên váy vậy, giống mặt nước phản ánh lung linh những ngôi sao đêm. Sợi tóc hai bên nhẹ nhàng buông lơi, ánh mắt đào hoa như mang theo ánh sáng, môi đỏ hơi cong lên, hai bên tai có mấy lọn tóc rủ xuống càng thêm quyến rũ.
Đẹp, rất đẹp.
Chỉ có một từ đẹp thôi, chỉ có một từ này mới nói hết được cảm xúc trong lòng.
Chuyên viên trang điểm vô cùng hài lòng với kiệt tác của mình, rất đẹp, giờ cô có thể tưởng tượng được cảnh sau này những đơn đặt hàng sẽ lao về phía cô cực nhiều.
Vân Du đang mê muội tới ngây người: ” Hoàn hảo, vô cùng hoàn hảo, lấy bộ này đi. “
” Vậy được. “
Chuyên viên trang điểm hài lòng cười cười: ” Còn thiếu một bộ trang sức nữa, mấy người để tôi tự chọn hay là dùng đồ của mình? “
” Dùng đồ chúng tôi mang đến đi. “
Còn đang muốn nói tiếp thì tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền vào, không nhanh không chậm gõ ba tiếng, thân sĩ mà lễ phép.
Vân Du vội vàng chạy ra mở cửa, sau khi thấy được người ngoài cửa thì cô kêu lên:” Hạ tổng? ”
Hạ Cảnh Đình như thường lệ mặc một bộ vest đen, nó làm tôn lên dáng người thon dài của anh. Trong tay anh cầm một hộp quà màu đỏ, sau đó, đi vào bên trong. Anh nhìn thấy Diệp Thanh đang đứng trước gương, bước chân hơi dừng lại, trong mắt lộ ra một tia kinh diễm.
Cảm nhận được tầm mắt của anh, Diệp Thanh xoay người lại: ” Thế nào, đẹp không? “
Một lúc lâu sau Hạ Cảnh Đình mới lấy lại được tinh thần, cất bước đi tới: ” Đẹp. “
Anh vén sợi tóc của cô lên, đưa tay ôm lấy eo cô từ đằng sau, anh đưa mắt nhìn về phía gương. Trong gương có hai người đang thân mật kề sát nhau, thanh âm của anh mang theo sự từ tính mà dụ hoặc, anh hít một hơi: ” Đẹp tới nỗi anh không muốn để em đi ra ngoài. “
Xinh đẹp như thế này, anh muốn đem cô giấu đi…
Chuyên viên trang điểm đứng bên cạnh há hốc mồm, cô cảm thấy xấu hổ nếu mình cứ đứng ở đây mãi. Nhìn hai người đang đứng trước gương, cô cảm thấy trong căn phòng này là một bầu không khí hồng phấn, giờ cô chẳng biết làm thế nào.
Chúa, Chúa ơi, sao giờ cô muốn biến mất như thế này…
Phó Nghê lẫn Vân Du đều xấu hổ cười cười, giữ chặt lấy cô, kéo ra ngoài. Giờ nhìn nhiều thành quen rồi, có thể đổi thành nhìn trời nhìn đất nhìn cả con kiến.
Hạ Cảnh Đình lại cúi xuống hôn lên phần vai để lộ ra của cô, sau đó anh không nháo nữa, đưa hộp quà màu đỏ của mình: ” Em mở ra nhìn thử xem. “
Diệp Thanh nhận lấy rồi mở ra: ” Cái gì đây? “
Trong hộp quà màu đỏ, có một bộ trang sức để ở bên trong, mấy viên kim cương màu hồng tỏa ra ánh sáng rực rỡ lấp lánh, đó là màu hồng thuần túy, thực sự rất mị hoặc, đó là một màu sắc khiến nhân tâm bị chìm đắm.
Đó chính là kim cương màu hồng vĩnh cửu, Eternal Pink được coi là “không tì vết bên trong”, màu sắc sống động lạ mắt. Chuyên gia trang sức của nhà đấu giá Sotheby cho rằng đây là sắc hồng kim cương đẹp nhất từng thấy. Độ hiếm của Eternal Pink có thể sánh với những kiệt tác nghệ thuật đỉnh cao, hiếm hơn nhiều so với viên Magritte hay Warhol.
Giá để mua được nó cũng cao bằng trời, có khi lên tới một ngàn vạn, có khi còn hơn trăm triệu.
Có thể nói, viên kim cương màu hồng vĩnh cửu Eternal Pink được ví như một kiệt tác nghệ thuật nhờ độ sắc nét và hoàn hảo.
Diệp Thanh im lặng trong chốc lát, sau đó, đột nhiên cô bật cười, cô đưa lại hộp cho anh, đưa tay ra: ” Giúp em đeo được không? “
Hạ Cảnh Đình cong môi lên, hôn một cái lên mặt cô, nở nụ cười nhẹ: ” Tuân mệnh. “
Sau khi hoàn thành xong, anh lại ôm lấy eo cô, hôn cô: ” Thế nào? Có thích không? “
Diệp Thanh nhìn nhìn, gật đầu: ” Cũng không tệ lắm. “
Cô cố ý làm ra vẻ không quan tâm, rồi còn nhón chân hôn lên mặt anh một cái: ” Khen thưởng anh một cái, nhớ tiếp tục cố gắng. “
Trong mắt đều là ý cười ngọt ngào.
Hạ Cảnh Đình cũng nở nụ cười, trong mắt là sự dịu dàng mềm mại, ôm lấy cô: ” Cứ như vậy à… “
Anh chỉ vào một bên má còn lại, còn nói: ” Bên này cũng muốn hôn một cái. “
Diệp Thanh cố ý cúi mặt xuống: ” Hạ tổng, làm người thì phải biết thỏa mãn với cái mình có. “
” Vậy được rồi. ” Hạ Cảnh Đình thở dài, giống như là đã từ bỏ suy nghĩ đấy.
Nhưng mà ở giây tiếp theo, anh đã nghiêng người hôn lên má trái của cô một cái, trong ánh mắt thâm thúy là ý cười nhàn nhạt, cong môi thở dài: ” Vậy thì anh hôn em. “
Nói xong lại lấn tới, hôn lên môi đỏ của cô, ôm lấy vòng eo cô.