Mỗi Một Câu Nói - Tác giả: Anonymous - Chương 16: A tiên sinh
Hai ngày qua đi Chung Ý cảm thấy vết thương ở chân gần như đã lành nên đề nghị về nhà.
Diệp Chiếu Minh nói với cậu ngôi nhà kia sẽ được sử dụng vào mục đích khác, bảo cậu dọn đến Diệp gia sống.
Chung Ý bắt đầu rơi vào trạng thái chán nản. Không muốn thể hiện tâm trạng tồi tệ trước mặt người khác nên chỉ có thể vùi đầu trong phòng làm việc cả ngày.
Ở nhà của Diệp Chiếu Minh không tiện nhận công việc dịch thuật, không còn cách nào khác đành lên mạng chơi và xem vài bộ phim.
Lúc trước vì lý do cá nhân, cậu có tham gia vào một diễn đàn dành cho người đồng tính. Cậu dùng một tài khoản ảo, yên lòng trò chuyện cùng người khác. Cậu suy nghĩ hồi lâu rồi đăng một dòng trạng thái《Nhờ giúp đỡ! Tôi nên làm gì?》
Sau đó bắt đầu viết tiêu đề.
“Đây là một câu chuyện dài. Tôi cứ trăn trở chuyện này mãi, muốn xin chút ý kiến của mọi người.”
Rồi cậu bắt đầu nhớ lại chuyện của cậu và Diệp Chiếu Minh.
“Tôi và A tiên sinh gặp nhau cách đây khoảng bảy năm, ban đầu chúng tôi không qua lại với nhau, chỉ gặp nhau được vài lần. Lúc đó tôi đã phạm một sai lầm lớn để A tiên sinh bị kẻ xấu làm hại, dẫn đến gần như thân bại danh liệt, việc kinh doanh bị ảnh hưởng rất nhiều. A tiên sinh vì tôi mà làm ăn thất bại. Lúc đó tôi thực sự cảm thấy rất áy náy, đồng ý yêu cầu của A tiên sinh ở lại bên cạnh anh ấy coi như đền bù sai lầm của mình, hai chúng tôi ở bên nhau không khác bạn tình là mấy.”
“Sau đó vài năm, sự nghiệp của A tiên sinh khởi sắc, người hãm hại A tiên sinh cũng đã gặp báo ứng, anh ấy khôi phục được thanh danh. Nhưng anh ấy vẫn giữ tôi ở bên cạnh. Tôi biết A tiên sinh có một người bạn trai cũ rất ưu tú. Trước kia hai người chia tay là do bạn trai cũ đi du học, A tiên sinh lúc ấy vì bị người xấu hãm hại nên cũng không để tâm lắm, về sau lại vì công việc bận rộn nên vẫn chưa theo đuổi bạn trai cũ quay lại. Bây giờ tôi nghe tin bạn trai cũ của anh ấy sắp về nước. Tôi chỉ muốn hỏi mọi người, liệu tôi có nên nói rõ với A tiên sinh và tách ra khỏi anh ấy?”
Sau khi bài viết được đăng tải, có người thì đề nghị chia tay, có người lại cho rằng bạn trai cũ không có gì đáng lo ngại, còn có nhiều người khác thì tò mò muốn hỏi thêm chi tiết.
Một lúc sau, Chung Ý tiếp tục trả lời câu hỏi.
“Khoảng thời gian đó đại khái là thế này. Bảy năm trước là do tôi làm sai. Lúc đó tôi có việc gia đình, không gặp được A tiên sinh. Năm năm trước mới gặp lại A tiên sinh, lúc ấy tình hình anh ấy rất tệ, tôi cảm thấy rất có lỗi với anh ấy, nhưng vì nhà tôi nghèo, lại không có tài cán gì, không có cách nào giúp đỡ sự nghiệp của anh ấy. A tiên sinh đề nghị tôi làm bạn tình, tôi đồng ý. Nhiều năm trước A tiên sinh báo thù, làm ăn phát đạt, sự nghiệp có khởi sắc.”
“Người hại A tiên sinh không phải tôi mà là người khác. Chỉ do tôi tham tiền mới bị kẻ xấu lợi dụng. Mấy năm nay A tiên sinh thật sự chỉ coi tôi là bạn giường.” Anh ấy đến với tôi chỉ để làm tình nhưng hai năm qua chúng tôi cùng ăn cùng ở, cũng không hoàn toàn là trên giường. Tôi là người nằm dưới, A tiên sinh ban đầu đối xử rất thô bạo với tôi, trước kia anh ấy rất coi thường tôi, thái độ rất tệ, thường xuyên mắng chửi tôi. Sau khi báo thù xong A tiên sinh dường như đã thay đổi rất nhiều.”
“A tiên sinh ghét tôi là lẽ dĩ nhiên. Dù sao cũng bởi vì tôi mà anh ấy đã trải qua mấy năm không tốt, sự nghiệp cũng không tiến triển gì. Lúc ấy tôi đồng ý làm bạn giường của A tiên sinh chỉ để chuộc lỗi.
“Tôi và A tiên sinh ở trong một căn nhà do anh ấy cung cấp, tiền tiêu xài cũng là do A tiên sinh cho. Những loại thuốc thường dùng của tôi đều do A tiên sinh chuẩn bị. Cứ cách một thời gian ngắn A tiên sinh lại tới đây. Trước đây tôi với anh ấy ngoại trừ chuyện giường chiếu ra cũng không có trò chuyện gì nhiều. Sau này thỉnh thoảng vẫn buôn vài câu chuyện phiếm, lại cùng tôi ra bên ngoài du ngoạn. Khi tôi gặp khó khăn trong công việc, anh ấy cũng sẽ hướng dẫn tôi.”
“Tôi chưa từng có quan hệ tình cảm với ai ngoại trừ A tiên sinh. Có thể nói A tiên sinh là người đàn ông đầu tiên của tôi. Trước đây anh ấy không tốt với tôi lắm nhưng sau này đã khá hơn rất nhiều, nhất là những lúc cấp bách, sẽ gửi tiền xài cho tôi, mỗi lần đi công tác đều gửi đồ cho tôi, từ khi ở bên cạnh anh ấy tôi không cần lo lắng chuyện ăn uống nữa, anh ấy còn mua quần áo và đồng hồ, mời bác sĩ về giúp tôi kiểm tra sức khỏe, giúp tôi bôi thuốc. Thời gian trước bà nội tôi bị bệnh phải nhập viện, anh ấy thậm chí còn cử người giúp tìm bệnh viện, tìm bác sĩ.”
“Tôi không thể nói là thích A tiên sinh. Trước đây tôi vẫn luôn sợ anh ấy, nhưng bây giờ là khâm phục. A tiên sinh là một người đàn ông tốt, rất có năng lực lại còn giỏi kinh doanh. Anh ấy đẹp trai, có gia cảnh tốt, đã công khai là người đồng tính. Người nhà anh ấy cũng biết đến sự hiện diện của tôi “.
“Tôi không có ý gì với A tiên sinh, chỉ là một lòng muốn chuộc tội. A tiên sinh từng hận tôi, cũng từng xem thường tôi. Chỉ cần tôi làm gì đó không đúng, anh ấy liền sẽ mắng tôi. Còn đánh tôi trên giường.” Nhưng chuyện đó đã không còn xảy ra nữa. Bây giờ thái độ của anh ấy đối với tôi đã khác đi rất nhiều. Anh ấy đối với ai cũng lạnh nhạt, không chỉ mình tôi mà những người khác cũng giống như vậy. Anh ấy không hề hung dữ, chỉ là có chút nghiêm túc.
“Anh ấy trước đây thờ ơ với tôi, không làm gì khác ngoài việc lên giường. Bây giờ anh ấy lại thường xuyên ở bên tôi. Khi chúng tôi ra ngoài, anh ấy nắm tay tôi rồi thỉnh thoảng còn xoa đầu tôi nữa. Đúng rồi, anh ấy còn gọi tôi là tiểu X.
“Tôi hiện tại đang ở với A tiên sinh, ở chung nhà. Là nhà của A tiên sinh, gia đình anh cũng ở đó, nhưng vì nhà rất rộng nên rất ít khi gặp người nhà anh ấy. Mấy hôm trước tôi bị trật chân, A tiên sinh vậy mà trước mặt người nhà bế tôi lên xuống lầu.”
“Mối quan hệ giữa tôi và A tiên sinh không phải là tình yêu. Trước đây chúng tôi là bạn tình, bây giờ chỉ là sống chung mà thôi. Khi ở với A tiên sinh, tôi đã chăm sóc anh ấy rất tận tâm, dù sao cũng là do tôi gây ra lỗi lầm quá lớn, hại anh ấy thảm đến như vậy. A tiên sinh có lẽ chỉ là đã quen với việc có người chăm sóc rồi.”
“Tôi không thể tự mình rời bỏ A tiên sinh được. A tiên sinh đang nắm giữ nhược điểm của tôi. Tôi phải nói rõ với anh ấy mới có thể rời đi.”
Chung Ý từ từ nhớ lại, trả lời từng câu hỏi và bình luận. Bài đăng ban đầu không có nhiều người lắm, nhưng từ sau khi Chung Ý trả lời, rất nhiều người nghĩ ra đủ loại câu hỏi, Chung Ý đành phải trả lời từng câu một.
Sau đó có người hỏi: “Sao tôi lại nghĩ A tiên sinh yêu chủ lầu nhỉ, người ta gọi là mưa dầm thấm lâu ấy.”
Cũng có người phụ họa “Đúng vậy, ngược luyến tình thâm gì đó đáng ghét thật.”
Chung Ý dở khóc dở cười.
A tiên sinh không thể thích tôi được, anh ấy luôn coi thường tôi, nếu thích thì phải là thích bạn trai cũ. Bạn trai cũ của A tiên sinh rất giỏi, gia thế cũng rất xứng đôi với anh ấy.
“Tôi chỉ muốn rời xa A tiên sinh trước khi bạn trai cũ của anh ấy quay lại. Tôi không muốn trở thành người thứ ba giữa bọn họ. Nếu A tiên sinh và bạn trai cũ làm hòa, tôi nhất định sẽ rời đi.”
“A tiên sinh không thích tôi nhắc đến chuyện chia tay. Tôi không biết hiện tại anh ấy đang nghĩ gì, tôi hơi sợ anh ấy, không dám hỏi.”
Các bình luận sau đó đều xoay quanh chủ đề liệu A tiên sinh có thích chủ lầu hay không, Chung Ý liên tục phủ nhận, sau đó còn bị buộc tiết lộ thêm chi tiết.
“Anh ấy từng rất ghét tôi, cảm giác ánh mắt ấy như thể muốn giết tôi. Dù bây giờ đã khá hơn nhiều, nhưng cũng không thể nói là thích. Điều này tôi vẫn có thể nhận ra được.”
“Bây giờ anh ấy gần gũi với tôi hơn. Thỉnh thoảng còn ôm tôi trên ghế sofa trò chuyện, khi tắm cũng giúp tôi gội đầu.”
“Về chuyện quan hệ thì cơ bản là bốn, năm lần một tháng. Công việc anh ấy rất bận rộn. Nhưng mỗi lần quan hệ thì thời gian rất lâu, mỗi khi làm xong đều đưa thuốc cho tôi. Thuốc anh ấy mua cho tôi dùng rất tốt.”
Sau đó lại có một loạt bình luận hỏi nhãn hiệu thuốc nào dùng tốt.
“Hiện tại khi chúng tôi ăn cơm, anh ấy sẽ gắp thức ăn và cắt bít tết cho tôi. Đôi lúc là cùng về nhà anh ấy ăn với gia đình.”
“Anh ấy không kiêng kỵ mọi người. Tôi nói anh ấy đã công khai từ lâu, cho dù có người ngoài ở đó anh ấy cũng sẽ nắm tay và hôn má tôi.” Chợt nổi lên một suy nghĩ, thái độ này đúng là có hơi thân mật. Chung Ý đột nhiên cảm thấy ngờ vực giống như cư dân mạng.
“Lúc rảnh rỗi chúng tôi có đi qua các thành phố lân cận chơi, có lần anh ấy hỏi tôi có muốn đi du lịch nước ngoài không, tôi từ chối, anh ấy cũng không nói gì, nhưng anh ấy vẫn mua quà từ nước ngoài về cho tôi”.
Sự thật là lúc ấy Diệp Chiếu Minh hỏi cậu có muốn đi mua sắm ở Cảng Thành không, Chung Ý lắc đầu từ chối vì Cảng Thành là nơi gợi nhớ cho cậu những kỷ niệm không mấy tốt đẹp.
Bình luận lại bùng nổ.
Bình luận 1: “Cuối cùng tui cũng hiểu ra, chủ lầu lên đây không phải để tìm lời khuyên mà là để thể hiện tình cảm!”
Bình luận 2: “Nếu đây không phải là tình yêu…”
Bình luận 3: “Mẹ nó tui lại tin vào tình yêu rồi.”
Bình luận 4: “Chủ lầu, còn nghĩ gì nữa, kết hôn thôi.”
Chung Ý:…
Vấn đề lại trở về điểm xuất phát, vẫn không giải quyết được gì. Hầu hết những lời khuyên tận tâm là bảo cậu cứ từ từ nói chuyện với A tiên sinh.
Chung Ý do dự.