Lỡ Yêu Tử Thần Thì Có Làm Sao? - SuShii - Chương 58
Có ai đó khẩn trương la lên.
Trong làn sương mù lãng đãng rời rạc, những sinh vật vặn vẹo chui ra từ hư không, lập tức bị số lượng con người ở nơi đây thu hút. Tiếng gầm rú vang lên chói tai, một con lại một con lao thẳng đến trường Emerald.
Linh Đan hơi căng thẳng. Số lượng kia không phải ít và chắc chắn lát nữa sẽ còn tăng thêm.
“Hi vọng mình không gục quá sớm.”
Cô không có vũ khí nhưng cũng học vài loại ma pháp có thể tự thực thể hóa năng lượng lưu ly đã hấp thu trong cơ thể thành vô số ám khí để tấn công quái vật. Mặc dù uy lực không lớn bằng lúc có vũ khí, nhưng chí ít cũng có thể góp chút sức.
Tuy nhiên, khi cô vừa mở vòng tròn ma pháp ra định tiến lên thì Cảnh Duy đã lướt ngang cô cùng với câu nói khiến cô muốn mở cuộc nội chiến:
– Yếu thì đừng cố thể hiện. Mau lui lại bảo trợ cho tuyến sau đi!
Xong đâu đó, cậu còn không nhìn lấy sắc mặt cứng đơ của Linh Đan một cái mà lướt lên giữa không trung, hiên ngang đứng ngay trung tâm, trên tay bùng lên hai ngọn lửa đỏ rực hừng hực cháy.
Hoàng Long và Thư Nghi theo sát phía sau, mở trận cũng phô trương không kém.
Những vòng tròn ma pháp vừa được triển khai, lập tức xung quanh Hoàng Long xuất hiện các sợi xích ma thuật uốn lượn như có linh tính, có thể dài ngắn to nhỏ theo ý muốn.
Sức mạnh của Thư Nghi là khống chế. Cô nhanh chóng mở ra những tấm lưới lớn chực chờ bắt lấy mục tiêu để cho hai cậu bạn kia kết liễu.
Chợt đâu đó có tiếng nói vang vọng phát ra từ lầu ba:
– Cảnh Duy! Còn chị nữa!
Chỉ thấy một bóng dáng nữ sinh nhanh chóng nhảy qua lan can lầu ba mà phóng xuống khiến ai nấy cũng thót tim, nhưng không ngờ là chân cô lại mọc ra những chiếc cánh trắng mang cô bay lượn trong không trung, chẳng mấy chốc đã bay đến chỗ Vương Cảnh Duy.
– Chị Ái!
Thì ra nữ sinh kia là Vương Bảo Ái, chị ruột của Cảnh Duy. Dĩ nhiên sức mạnh của cô cũng là lửa, hệ ma pháp chiến đấu mạnh mẽ đã giúp nhà họ Vương vươn lên đứng đầu các gia tộc. Quả thật là một đội hình chặt chẽ.
Cái mà đội hình này thiếu duy nhất, chính là chữa trị. Tuy nhiên, thời gian cấp bách, chỉ có thể có bao nhiêu đánh bấy nhiêu.
Sắc mặt của Linh Đan không tốt tí nào, cơ mà hiện tại việc công phải đặt lên trên nên cô không thèm so đo với tên khinh người kia, chấp nhận đứng phía sau làm lớp phòng tuyến thứ hai.
Quái vật nghe được mùi con người dày đặc, gào thét kéo đến. Cảnh Duy lập tức ném hỏa cầu trên tay đến. Ném một quả lại xuất hiện thêm một quả, giốhuỏng7ư là vô hạn, hỏa cầu liên tiếp bay đến nổ vang giữa đám quái vật. Máu thịt bầy nhầy của chúng bị nổ văng tứ tán. Bảo Ái cũng nhanh chóng tạo hỏa cầu nhập cuộc cùng với em trai, sức mạnh cũng không thể xem thường.
Thư Nghi thành thục mở hàng loạt lưới ma pháp, một phần để khống chế kẻ địch, một phần cản bớt đống tàn thi của bọn quái bay về phía này. Hoàng Long cũng không ngồi im. Cậu điều khiển xích lớn càn quét bọn quái không thương tiếc. Xích ma thuật có sát thương không thể xem thường, thoáng chốc đã hạ vô số quái vật.
Quả thực là đội ngũ của những thiên tài đứng đầu các giai tộc, sức mạnh hơn hẳn những đội ngũ học sinh khác. Cũng chỉ có bọn họ mới được cung cấp lượng tinh thạch khổng lồ để mở những loại pháp thuật mạnh mẽ như thế.
Chẳng qua là bọn quái quá đông, hơn nữa càng ngày càng nhiều quái mạnh kéo đến mà sức lực con người có hạn, vậy nên khi thời gian chậm rãi trôi qua, phe con người thấm mệt đã để xổng một ít quái qua. Phòng tuyến thứ hai lập tức phát huy tác dụng, tiến lên ngăn cản.
Chợt Cảnh Duy hét lên:
– Chị! Coi chừng!
Bảo Ái giật mình vội né tránh, thế nhưng một bên tay vẫn bị quái vật cào cho bị thương. Quái vật ấy lập tức bị một hỏa cầu đập nát.
– A!
Lần này đến Hoàng Long bị trúng đòn. Máu trên vai cậu thấm ra đỏ sẫm. Vương Cảnh Duy càng trở nên điên cuồng, gọi vô số hỏa cầu tấn công kẻ địch không ngừng nghỉ.
Có một số học sinh khác ở phòng tuyến thứ hai cũng bị thương, tuy nhiên vết thương không nghiêm trọng lắm. Linh Đan không đủ khả năng chữa trị cho tất cả mọi người, vì thế mục tiêu của cô là nhóm chủ lực kia.
“Dù rằng nhóm đó có tên khinh người kia, nhưng đại cục trên hết, tạm thời không so đo với cậu ta.”
“Hơn nữa, không thể phủ nhận rằng cậu ta mạnh thật, còn là mạnh nhất trong nhóm chủ lực.”
Vương Cảnh Duy cũng bị xây xát không ít, tuy không quá đáng ngại nhưng cũng ảnh hưởng phần nào đến sự linh hoạt của cậu.
Chợt, cậu cảm thấy mấy vết đau nhức đột ngột biến mất. Bảo Ái và Hoàng Long cũng tròn mắt khi vết thương dần dần khép miệng, thoải mái hơn hẳn. Có những đốm sáng hình tinh tú li ti từ đâu ùa đến chữa trị cho họ.
– Ma thuật chữa trị? Ở đây có người sở hữu ma thuật chữa trị! Thật hay quá!
Trong tất cả các hệ, chữa trị là hệ có số lượng người ít nhất, nhưng chữa trị lại chiếm vai trò vô cùng quan trọng. Người học được phép chữa trị luôn được chào đón, chẳng qua là không dễ gặp.
Cũng chỉ có Linh Đan có chị là đại phú hào nên mới không thèm quan tâm đến ích lợi khi là người có khả năng chữa trị thôi. Hơn nữa cô cũng chỉ muốn ở cùng chị, bảo vệ cho chị chứ không định tham gia bất cứ hội nhóm nào khác, vậy nên thông tin về cô vẫn luôn được giữ kín. Nếu không phải gặp trường hợp bất đắc dĩ thì cô sẽ không ra tay.
Nghe đến ma pháp chữa trị, Cảnh Duy lập tức quay phắt lại tìm kiếm. Nhóm của cậu có cận chiến, viễn chiến, có phòng ngự, chỉ thiếu duy nhất hệ chữa trị. Thế nhưng, khi trông thấy những dây tinh tú đang chữa trị cho mọi người lại xuất phát từ vòng tròn ma pháp của cô gái nơ xanh kia thì cậu càng sửng sốt.
“Linh Đan? Cậu ấy là người thuộc hệ chữa trị sao?
Trong lòng cậu kích động, tuy nhiên với tình hình hiện tại thì cậu phải nhanh chóng quay trở lại với cuộc chiến. Mọi chuyện để sau hẵng bàn vậy.