Lạnh Lùng Tổng Tài Phu Nhân - Dương Dương - Chương 36
“ Con đang vội lắm mẹ à, con không ăn đâu”
Thấy vậy Tử Sâm liền lên tiếng “ Chị thì có gì mà vội chứ?”
“ Chị của em phải đi buổi off fan đây, không đến sớm là còn lâu mới xin được chữ kí của chị nghe chưa”
“ Em sao, em đến xin chứ kí của chị sao?”
“ Thôi không so đo với đứa con nít như em nữa, con đi đây mẹ”
Thế là cô bắt taxi đi từ sáng sớm mà không ăn sáng trong sự ngơ ngác của mọi người. Hai năm qua bằng sự cố gắng và nhiệt huyết của mình, dù không được nhận vai chính nào nhưng cô vẫn nhiệt tình đóng các vai phụ lớn nhỏ, cũng đủ cho khán giả ấn tượng nhớ mặt vào yêu quý cô, nhờ những vai diễn đó cô tích luỹ được nhiều kinh nghiệm hơn, thu về lượng fan đáng kể cho mình.
“ Còn em nữa đấy Tử Sâm, em đang là sinh viên năm nhất phải chăm chỉ học tập vào, sắp nghỉ hè thì vào công ty thực tập đi cho quen với công việc trước”
“ Vâng”
“ Ăn nhanh đi rồi còn đến trường”
Tại biệt thự Dương gia, cả nhà đang ngồi ăn cơm thì bỗng không khí căng thẳng lên, Thiệu Huy bỗng nhìn Chấn Phong.
“ Ba, con muốn thưa với ba mẹ một chuyện”
Tuyết Linh Linh nhìn anh căng thẳng không biết lại có chuyện gì xảy ra nữa đây “ Có chuyện gì vậy con”. Bối Sam đang chăm chú ăn cũng dừng lại hóng chuyện.
“ Con muốn hỏi cưới Tử Yên ạ”
Sau câu nói ấy bầu không khí được giải toả, trên mặt mọi người đều rạng rỡ vui mừng.
“ Vậy sao, chuyện hỉ như vậy mà con làm mẹ lo hết hồn”
Nhìn vẻ mặt của Chấn Phong coi bộ cũng rất ưng ý cô con dâu này, ông không để lộ ra vẻ mặt vui mừng mà chỉ nhìn anh “ Mày mà cưới được con bé là phước ba đời của mày đấy con, không kiếm đâu ra con gái vừa ngoan ngoãn vừa tài giỏi như con bé Tử Yên đâu”.
Thấy thế Bối Sam lại bồi thêm câu nữa vào “ Em không ngờ xấu như anh trai em mà cũng lấy được vợ, chắc kiếp trước anh cứu cả dải ngân hà đấy”
Tuyết Linh Linh nhìn Bối Sam rồi lên tiếng “ Con ăn nhanh rồi còn đến trường”
“ Ăn nhanh rồi tí anh trở đến trường”
“ Em không cần, anh đi đón chị dâu đi, em có người đón rồi”
“ Ba mẹ sẽ sắp xếp gặp gỡ gia đình bên kia để bàn về chuyện của người đứa sớm nhất có thể”
Trong lòng Thiệu Huy như nở hoa, anh chưa bao giờ thấy hạnh phúc đến vậy, anh vẫn không tin đây là sự thật, sự thật rằng Tử Yên sắp trở thành vợ anh sao? Nó cứ như một giấc mơ vậy.
Một lúc sau, trước biệt thự Dương gia, Tử Sâm lái mô tô đến trước cổng, một lúc sau Bối Sam bước ra rồi ngồi lên xe. Hai người vi vu trên con đường đến trường, bỗng Bối Sam lên tiếng “ Nghe nói anh mình với chị Tử Yên sắp kết hôn với nhau”.
“ Ừm… mình cũng nghe mẹ nói rồi”
“ Như vậy thật hạnh phúc biết bao, hai anh chị ấy thật đẹp đôi. À mà hôm nay hai đứa mình chỉ học hai tiết đầu cậu có muốn đi đến buổi off fan của chị Tujang không?”
“ Cậu thành fan của chị Tử Anh từ bao giờ đấy hả? Mình không đi đâu, mình mà đến đó bà ấy có cười vô mặt mình chết”
“ Cậu nói vậy thôi chứ mình biết cậu rất muốn đi mà, mình xem rất nhiều phim chị ấy đóng”
“ Chị ấy đóng toàn vai phụ thôi mà”
“ Mặc dù vai phụ nhưng thật sự chị ấy để lại cho mình rất nhiều ấn tượng, mình thực sự rất thích chị ấy”
Kết thúc buổi học Tử Sâm đỗ xe đợi Bối Sam ở cổng trường rất lâu mãi mới thấy Bối Sam đi ra.
“ Cậu làm gì mà ra lâu vậy hả?”
Cô lấy ra tấm posters in hình của Tujang rồi đưa vào tay Tử Sâm “ Này cái này của cậu”
“ Cái này để làm gì”
“ Cậu định đến đó tay không sao? Như chưa đi đu idol bao giờ ý”
Khuôn mặt tỏ ra không thích nhưng tay vẫn cầm lấy tấm posters mà Bối Sam đưa cho. Hai người cùng nhau lái mô tô đến nơi diễn ra buổi off fan của Tujang. Đến nơi phải đợi Bối Sam lôi kéo vào cậu mới chịu vào. Cậu ngạc nhiên nhìn xung quanh đại sảnh treo đầy tấm ảnh, posters to nhỏ in hình Tử Anh. Những hàng dài người xếp hàng chờ xin bắt tay, xin chữ kí chụp ảnh cùng Tử Anh, không ngờ chị cậu lại lắm fan đến thế. Cậu và Bối Sam cũng chen chân vào dòng người để xếp hàng. Đứng gần tiếng đồng hồ mới đến lượt cậu và Bối Sam. Bối Sam lên trước xin chữ kí của Tujang, đến lượt cậu Tử Anh mở to mắt bất ngờ. Nhìn biểu cảm của chị mình cậu liền mồm miệng nhanh nhảu.
“ Ờ… em đến xin chữ kí sợ chị không có fan đến lại buồn”
Nhìn dòng người chật kín cậu như tự vả vào mặt mình một cú vậy. Cậu cứ ấp a ấp úng nhìn Tử Anh, thấy thế cô giựt lấy tấm posters trong tay cậu kí tên lên đó “ Có muốn chụp hình hay bắt tay gì nữa không Vương thiếu gia”.
Cậu giựt lấy tấm posters từ tay cô rồi cùng Bối Sam ra về. Về đến nhà Tử Sâm đi thẳng lên phòng lấy tấm posters có chữ kí của Tử Anh ra ngắm nghía rồi lại treo lên tường. Một lúc sau, Tử Anh về cô đi thẳng lên trên lầu, đi ngang qua phòng cậu cô mở cửa bước vào thì thấy Tử Sâm treo ảnh mình cô liền lên tiếng trêu ghẹo “ Nghe nói ai bảo không muốn đến ta”
“ Chị… sao chị vào không gõ cửa, thì… tại Bối Sam muốn đến nên em chở cô ấy đến”.
Tử Anh đưa mắt nhìn tấm posters treo trên tường rồi lại đưa mắt nhìn Tử Sâm “ Thế kia là gì ta”.
“ Ừ thì… em thấy chỗ đó trống nên treo lên vậy thôi”
Tử Anh nhìn cậu ấp úng mặt pha sắc đỏ vì ngại thì cười thầm trong lòng rồi bước ra khỏi phòng cậu, để lại cậu một mình trong phòng không biết giấu mặt đi đâu. Đi ra khỏi phòng cô vẫn nghe thấy tiếng nói vọng ra của cậu “ Chỉ là em thấy phòng trống nên treo lên thôi đấy”.