Lam Nguyệt Chiến Thần - Chấp Niệm Thành Ma (FULL) - Chương 5 Diệp Trấn Vũ.
Tại thành Vạn Diệp, khách điếm Thông Nguyên.
Lâm Dạ đang ngồi xếp bằng, tĩnh tu để ổn định trạng thái.
Vương Hải Long ở ngay phòng bên cạnh.
Hai người hẹn nhau sáng sớm ngày mai sẽ khởi hành đến thành Thiên Dự.
Thời gian chậm rãi trôi qua, mặt trời đi xuống nhường chỗ cho mặt trăng lên cao.
Vầng trăng trên trời chiếu sáng rực rỡ vào tận gian phòng.
Hơi thở của Lâm Dạ càng ngày càng kéo dài và trầm ổn, tu vi Huyền Nguyên Cảnh Thất Trọng cũng dần kiên cố.
Ầm!
Bùm bùm bùm!
Đột nhiên, từ sâu bên trong đầu hắn truyền ra một loạt âm thanh chấn động dữ dội.
Trong hồn phủ, xung quanh Chư Thần Điện Đường từ từ tỏa ra hào quang rực rỡ, cửa điện cũng chậm rãi mở rộng!
“Chư Thần Điện Đường đang kêu gọi ta?”
Lâm Dạ sửng sốt.
Bên trong cung điện uy nghi là một hành lang sâu thẳm.
Ở phía cuối hành lang cũng hiện ra một cánh cửa bằng đồng cao lớn.
Phía trên cánh cửa bằng đồng có khắc bốn chữ “Phạm Thiên Thần Điện”.
Ken két!
Cửa điện mở ra, vô vàn kim quang cũng hiện ra!
Những bậc thang như lơ lửng giữa không trung dẫn tới nơi nào đó cao hơn.
Trông hoàn cảnh vừa thần bí lại thiêng liêng!
Lâm Dạ suy nghĩ một lúc rồi sải bước lên cầu thang.
Hết thảy có chín mươi chín bậc.
Mỗi lần hắn đặt chân lên một bậc lại có một tia sáng chiếu ra.
Một lúc sau, cuối cùng hắn cũng bước đến bậc thang thứ chín mươi chín.
Ầm–
Một tiếng động lớn chợt vang vọng bốn phía.
Chờ Lâm Dạ hoàn hồn lại, hắn đã xuất hiện ở trung tâm của một đại sảnh.
“Đây là……”
Hắn đứa mắt nhìn ngắm xung quanh.
Trước mắt hắn lúc này chính là một loạt nhà giam đen sì!
Cách Lâm Dạ không xa có một đài cao làm bằng lưu ly.
Trên đài cao đó có một quyển trục lơ lửng giữa không trung, quanh thân nó còn tỏa ra hào quang rực rỡ.
Lâm Dạ vừa nhìn thấy nó thì vô cùng phấn khích, thầm nghĩ: “Đây cũng là một công pháp tu luyện gì đó đúng không?”
“A… Grào——”
Nương theo một tiếng gầm kinh người vừa phát ra, có một bóng đen đang đâm sầm vào cửa phòng giam, không ngừng nhào về phía hắn!
“Diệp Thừa Thiên?”
Bóng đen có hắc khí bao quanh kia rõ ràng là Diệp Thừa Thiên!
“Lâm… Dạ, chết đi!”
Đôi mắt đỏ tươi của Diệp Thừa Thiên dán chặt vào người Lâm Dạ, hắc khí ngưng tụ trên bàn tay phải của hắn ta rồi bất ngờ tung ra một đòn tấn công!
“Đại Đế Khai Sơn!”
Lâm Dạ vận chuyển Bất Hủ Lôi Đình Quyết, huyền khí bắt đầu cuồn cuộn dâng trào khắp cơ thể.
Sau đó hắn cũng tung ra một quyền!
Một quyền này vô cùng hung hăng quyết đoán, không gì có thể ngăn cản!
“G.. ah——”
Ngay giây tiếp theo, một tiếng thét cực kỳ chói tai vang lên!
Bóng đen Diệp Thừa Thiên đã bị một quyền này đánh bay!
Hắc khí quanh thân hắn ta tản đi, hóa thành là một đám quạ đen!
“Đây là cái gì?”
Đám quạ kia lại hợp nhất lại thành một bóng người khác, trên tay có cầm trường kiếm.
Hóa ra là bộ dáng của thủ tướng Vệ thành Thanh Huyền, Diệp Trấn Sơn!
“Lâm… Dạ…”
Diệp Trấn Sơn mở miệng, giọng nói trầm thấp lộ ra sát ý cực lớn.
Lâm Dạ hơi lùi lại, ánh mắt nghiêm túc.
Theo như truyền thuyết kể lại, trước kia từng có một loạt Huyễn Ma tồn tại, nó có thể biến đổi thành rất nhiều hình dạng khác nhau.
Cái này, hẳn là Huyễn Ma nhỉ?
Tầng thứ nhất của Chư Thần Điện Đường dùng để trấn áp loại yêu ma này?
Lúc này, sau lưng Diệp Trấn Sơn bỗng bùng lên một luồng ánh sáng màu đỏ.
Kế tiếp là một con chim ưng màu đỏ xuất hiện!
Hai cánh nó dang rộng ra hai bên, từ hư không cũng bắt đầu dấy lên vô số ngọn lửa.
Là võ hồn!
Huyền Binh cấp bát phẩm, Xích Diễm Ưng!
Diệp Trấn Sơn bước từng bước đi tới, võ hồn bốc lên nóng rực nhưng trường đao trên tay lại vô cùng lạnh lẽo.
Lâm Dạ cười lạnh: “Súc Sinh! Ngươi thật sự cho rằng ta không phải đối thủ của ngươi sao?”
“Đại Đế Khai Sơn!”
Huyền khí tuôn ra, sấm sét rền vang.
Thân ảnh của Lâm Dạ nhanh đến mức hiện ra tàn ảnh.
Một quyền mạnh mẽ như long xà xé gió, khí thế vô song!
“Phanh!”
Thế công của Huyễn Ma bị hắn mạnh mẽ nghiền nát sau đó đánh bại!
Diệp Trấn Sơn tan biến thành đám quạ đen sau đó lại lặp lại chiêu cũ, cố gắng trốn thoát.
Nhưng mà cú đấm của Lâm Dạ lao đến quá nhanh!
Đám quạ còn chưa kịp tản đi đã bị nắm đấm có chứa Lôi Đình Chi Lực đánh trúng.
Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ đám quạ đó đã bị đánh tan thành từng mảnh!
“Cũng chỉ có thế!”
Lâm Dạ nhẹ giọng cười lạnh, giơ tay bắt lấy quyển trục vừa rồi và lắc nhẹ.
Câu đầu tiên trên quyển trục là——
Đại Phạm Cửu Chuyển Huyền Công!
Từ trên quyển trục chợt hiện ra một luồng sáng chui thẳng vào mi tâm của Lâm Dạ.
Ngay sau đó, trong đầu hắn xuất hiện hình ảnh long phượng bay múa giữa không trung.
Đây là một phương pháp tu luyện cổ xưa, đẳng cấp vượt xa những cấp bậc phẩm giai đang có hiện tại!
Muốn tu luyện đến viên mãn thì nhất định phải tiến hành chín lần chuyển hóa!
Mỗi một lần chuyển hóa chính là một lần thay máu!
Mỗi lần tu luyện đạt đến quan khẩu*, đều cần dùng huyết tủy của yêu thú làm vật dẫn! (*Đến điểm mấu chốt, sắp đột phá hoặc sắp đổi mới thành gì đó)
Nếu Lâm Dạ quyết tâm tu luyện công pháp này, lúc hắn đột phá từ Huyền Nguyên Cảnh lên Khí Hải Cảnh sẽ cần tiến hành lần thay máu thứ nhất.
Phạm Thiên Cửu Chuyển, đệ nhất biến: Hổ Khiếu Biến!
Phải cần dùng tới huyết tủy của yêu thú loại hổ tu vi Khí Hải Cảnh.
Mà bình thường, yêu thú loại hổ hầu hết đều tương đối hung tàn!
Muốn giết một con yêu thú loại hổ Khí Hải Cảnh để lấy huyết tủy chắc chắn không phải chuyện dễ dàng!
Trong mắt Lâm Dạ chợt lóe vẻ dứt khoát!
Ngay giây tiếp theo, huyền khí quanh người hắn đột nhiên nghịch chuyển!
“Phạm Thiên Cửu Chuyển, trước khí sau huyết, khí đảo quanh thân, huyết biến vô địch…”
“Sau khi tu luyện Đại Phạm Cửu Chuyển Huyền Công này sẽ giúp ta đề cao sức chiến đấu, thậm chí là tăng sức chiến đấu lên gấp mấy lần!”
Vẻ mặt của Lâm Dạ hết sức kiên quyết.
Huyền khí hung hãn như sóng biển rít rào, mạnh mẽ tấn công vào gân cốt, màng xương, huyết tủy của hắn…
Cảm giác đau đớn này rõ ràng càng dữ dội hơn cả lúc tu luyện Bất Hủ Lôi Đình Quyết!
Máu của hắn gần như sôi lên.
Không khí trên đầu hắn cũng nóng đến sôi trào, ngưng tụ thành mây mù lan ra tứ phía.
Phương pháp tu luyện này thực sự quá thô bạo.
Lâm Dạ cắn răng, cả gương mặt cũng bắt đầu vặn vẹo dữ tợn.
Nhưng mà trong lòng hắn hiểu rõ, chính bởi vì phương pháp này thô bạo cho nên nó mới thật sự mạnh mẽ!
Huyền khí vốn ôn hòa cũng dần dần trở nên hung bạo, tràn ngập tính công kích!
Khí tức trên người hắn không ngừng dâng lên!
Huyền Nguyên Cảnh Thất Trọng sơ kỳ!
Huyền Nguyên Cảnh Thất Trọng trung kỳ!
Huyền Nguyên Cảnh Thất Trọng đỉnh phong!
…
Mặt trời từ từ mọc lên từ đằng Đông, sắc trời hừng sáng.
“Phù–”
Lâm Dạ chậm rãi thở ra một hơi rồi mở mắt ra.
Đại Phạm Cửu Chuyển Huyền Công cần quá nhiều huyền khí, mặc dù đã tu luyện thành công nhưng muốn hoàn thành tầng thứ nhất này còn phải cần thời gian thật lâu nữa.
Dù thế nhưng tu vi của Lâm Dạ cũng đã tăng lên rất nhiều!
Lúc này, ngoài cửa bỗng vang lên giọng nói của Vương Hải Long: “Lâm Dạ, đã đến lúc chúng ta xuất phát rồi.”
Lâm Dạ mở cửa, đi theo đoàn người cùng nhau rời khỏi khách điếm.
Đường phố thành Vạn Diệp vốn tấp nập nhộn nhịp nhưng hôm nay lại vắng vẻ lạ thường.
Lúc này cả cổng trong và cổng ngoài của thành Vạn Diệp đều đã đóng kín.
Tại đài cao trên cổng tường thành khổng lồ có một cột cờ cao ngất, lá cờ phấp phới bay theo gió.
Một bóng người thon dài mảnh khảnh, bên hông đeo theo trường kiếm đang đứng giữa đài cao đó.
Tiếng trống từ bốn phía ập đến vang dội khắp tòa thành trì.
Hai bên đường tràn ra mấy trăm tên hộ vệ áo đen, bao vây toàn bộ đám người Vương Hải Long và Lâm Dạ.
“Diệp Vân Sinh?”
Lúc nhìn rõ diện mạo của người trên đài cao, đồng tử của Lâm Dạ đột nhiên co rụt lại.
Vương Hải Long khẽ nhíu mày, lớn tiếng quát: “Diệp Vân Sinh, ngươi đang có ý gì đây?”
Trong mắt Diệp Vân Sinh tràn đầy lạnh lùng: “Tên nghiệt súc Lâm Dạ này phạm tội phản quốc, sát hại con trai ta, đồng thời còn cướp đi bảo vật của miếu thờ tổ nhà họ Diệp, tội của hắn đáng chết vạn lần!”
“Vương Hải Long, nếu ngươi đã kiên trì bảo vệ hắn thì đừng hòng rời khỏi thành Vạn Diệp này nữa!”
“Ngươi cho rằng chỉ bằng ngươi sẽ ngăn cản được bọn ta sao?”
Vương Hải Long khinh thường cười nói.
Những cao thủ của học phủ Ngân Nguyệt đứng đằng sau ông ta cũng nhao nhao phát động huyền khí, khí thế mạnh mẽ dâng cao tận trời!
Nhóm người của ông có tất cả tám cao thủ Khí Hải Cảnh!
Diệp Vân Sinh hoàn toàn không sợ hãi, nhướng mày nhìn về phía đầu tường.
“Nhà họ Diệp của ta đã phái cao thủ tới, chuẩn bị kích hoạt Vạn Cực Sát Trận của thành Vạn Diệp!”
“Đừng nói các ngươi chỉ có tám cao thủ Khí Hải Cảnh, cho dù có thêm mười người nữa thì tất cả các ngươi đều phải chôn thân ở chỗ này thôi!”
Trên bức tường Đông thành đang có mấy bóng người lẳng lặng đứng đó, khí thế mạnh mẽ không thua kém gì đám người Vương Hải Long!
“Linh sư…”
Sắc mặt Vương Hải Long đột nhiên biến đổi.
Nghe đồn, tổ tiên của nhà họ Diệp tự nghĩ ra Vạn Cực Sát Trận, trận pháp này sẽ do linh sư điều khiển, uy lực có thể giết chết hàng chục cường giả cùng cảnh giới!
Lúc này người cầm đầu bên trên tường thành là một linh sư nổi tiếng thiên tài của nhà họ Diệp.
Diệp Trấn Vũ.
Sắc mặt đám người học phủ Ngân Nguyệt không khỏi tỏ ra nặng nề.
“Vương trưởng lão, nếu ông ta thật sự kích hoạt Vạn Cực Sát Trận, rất có thể chúng ta sẽ chống lại không nổi đâu!”
“Ngài có muốn giao Lâm Dạ ra không?”